Nhưng, nhưng mà. . . . . . Đối mặt với sáu anh trai, tim cô chưa từng đập nhanh như vậy nha!
Ngay cả hiện tại tim của cô vẫn đập không yên, gương mặt lưu lại hơi nóng đầu ngón tay của hắn, còn có hơi thở nóng rực của hắn gần sát cô.
Thình thịch, thình thịch . . . . . Cô dường như có thể nghe được nhịp tim của mình, tay nhỏ bé che ngực, đối với tim đập kỳ quái này cảm thấy không giải thích được, tròng mắt giương nhẹ, nhìn chăm chú vào người đàn ông bận rộn trong bếp, sau đó lại nghĩ tới tình hình vừa rồi của mình, mặt nóng lên lập tức rủ xuống.
Chán ghét! Cô tại sao lại như vậy? Loại này cảm giác kỳ quái là cái gì?
Uông Ngữ Mạt cúi đầu, mờ mịt không giải thích được.
Mà người đàn ông nấu cơm trong phòng bếp quay đầu lại đã thấy dáng vẻ buồn rầu và khuôn mặt đáng yêu đỏ hồng, tròng mắt đen xẹt lên một tia sáng, nụ cười khóe môi rất có thâm ý.
A. . . . . Hắn bắt đầu mong đợi cuộc sống cùng với em gái đáng yêu này.
Uông Ngữ Mạt cho là người đàn ông gúp đỡ cô, cô cũng nên làm việc , hắn rất cao, hình thể to con, ăn mặc tùy tiện như vậy,cô nghĩ tới nghề nghiệp khuân vác, nhưng chỉ là không có nghĩ tới một loại ——
“A jay, nhà ta tài như thế nào?”
“Không có chuyện gì, cảm vặt cộng thêm đến kỳ động dục mà thôi.” Phương Nhĩ Kiệt đưa thay khám và chữa bệnh cho cob chó đen, chó đen đưa đầu lưỡi, thân mật liếm bàn tay của hắn.
“Cảm mạo có nặng lắm không?” Chủ nhân rất khẩn trương hỏi.
“Chích một mũi là được, phiền nhất chính là kỳ động dục, kêu ngươi không nên “thắt gút” cho nói, động dục kỳ rất khó chịu đựng .” Phương Nhĩ Kiệt nói không chút để ý.
Mà người đó dường như nghe không hiểu hai chữ “thắt gút”, cả kinh lùi đầu lưỡi về, rụt lại thân thể, ô ô nhìn chủ nhân.
“Như vậy sao được? A Tài nhà ta ngay cả lần đầu tiên cũng không có thắt gút, như vậy làm sao không làm … nó thất vọng? Ta làm không được nữa!” Thân là chủ nhân nhưng không có duyên vớ phụ nữ coi như xong, hắn tuyệt đối không thể để cho A Tài nhà hắn và hắn gặp phải vận mệnh giống nhau nữa!
Nghe được lời của chủ nhân, A Tài an tâm, ánh mắt tròn vo màu đen nhìn chằm chằm bác sĩ, cái đuôi vui vẻ phe phẩy .
Phương Nhĩ Kiệt hừ lạnh, đưa tay bắt được cái đuôi của con chó, một tay cầm kim lên, mắt con chó trợn to , không chút khách khí đâm vào dưới lông con chó .
“Ô. . . . . .” Mắt con chó rưng rưng.
“A, A jay ngươi sao không nhẹ một chút, không thấy được A Tài đau đến gọi lên nha?” Chủ nhân đau lòng chạm nhẹ vào lông con chó yêu quý.
Phương Nhĩ Kiệt rút ra kim ra, “Yên tâm, so với tìm không được Anna yêu mến,nỗi đau nho nhỏ này không đáng kể chút nào.”
“Ô. . . . . .” A tài đáng thương liếm cánh tay chủ nhân, ánh mắt hàm chứa nước quang, hắn muốn có vợ a, kỳ động dục rất thống khổ nha!