Đột nhiên Tuệ Hy khuỵ xuống ôm lấy mặt khóc nức nở, hành động của cô ta khiến dì Hồng bất ngờ chưa kịp hiểu chuyện gì.
- Có chuyện gì mà ồn ào vậy. Tuệ Hy con có sao không?
Ba cô bước vào với khuôn mặt tức giận, rồi ánh mắt lo lắng khi thấy cô ta khóc nức nở trong khi đó khuôn mặt Tuệ Nghi cũng tím tái vì bị ngộp thở nhưng có lẽ ông ta không quan tâm.
- Hix con qua thăm Tuệ Nghi thấy em ấy kêu khát nước con liền rót nước con lỡ làm sặc nước em ấy đúng lúc dì Hồng bước vào dì ấy lôi con ra và tát con một cái. Dì ấy nói con độc ác cố ý muốn hại Tuệ Nghi hix hix.
- Tại sao bà có thể làm vậy với Tuệ Hy chứ, nó chỉ có ý tốt thôi mà.
- Không, không ông chủ hãy nghe tôi nói mọi chuyện không phải như vậy đâu.
- Bà mau dọn đồ rồi cút ra khỏi đây, tôi nể tình bà đã giúp việc ở đây 20 năm và vợ tôi cũng từng rất quý bà nên tôi sẽ không làm to chuyện này, bà biết điều thì mau cút
- Kh...ông ba ơi đ...ừng đu...ổi dì ấy.
Tuệ Nghi nắm lấy tay của dì Hồng thều thào nói.
- Mày còn cầu xin cho bà ta? Mày không thấy bà ta đã đánh chị mày sao.
Ông ta cố gỡ bàn tay của cô ra khỏi dì Hồng, ông ta càng ra sức gỡ thì cô càng không buông. Trong lúc nóng giận ông ta đã mạnh bạo lôi cô từ trên giường xuống khiến cô ngã ra nền nhà lạnh ngắt.
- Tuệ Nghi cô có sao không? Tại sao ông lại đối sử với cô ấy như vậy chứ, cô ấy cũng là con của ông mà.
Dì Hồng đỡ cô đứng dậy rồi trừng mắt nhìn ông ta.
- Từ khi mới sinh ra tôi đã không coi nó là con rồi. Giờ thì mau cút khỏi nhà tôi.
- Cô Tuệ Nghi cô hãy giữ sức khỏe tôi không thể nào bên cạnh và chăm sóc cho cô được nữa.
- D....ì dì Hồng.
Dì Hồng bước đi mà lòng nặng trĩu, dì không quay đầu lại vì sợ nhìn thấy cô.
Khi dì Hồng đi thì ba cô cũng bước ra ngoài, giờ trong căn phòng chỉ còn cô với Tuệ Hy.
- Tại sao chị lại làm như vậy?
Cô nhìn Tuệ Hy bằng ánh mắt lạnh lùng.
- Haizz mày và bà ta đều hỏi một câu ngu ngốc y như nhau? Chỉ đơn giản là tao thích thôi, tao thích nhìn mày đau khổ khi không còn người mà mày yêu quý bên cạnh.
- Tại sao đến cả chị cũng đối sử tàn nhẫn với em như vậy, em đãi làm gì sai chứ.
- Cái sai của mày là đã sinh ra, mày sai khi mang khuôn mặt giống tao và cũng chính vì mày mà tao không có mẹ.
Cô ta nắm tóc Tuệ Nghi giật ngược về phía sau, ánh mắt cô ta đỏ lên đầy tức giận.
Tuệ Nghi không phản kháng hay nói đúng hơn là không còn sức để phản kháng.
- Nếu như mày quỳ xuống cầu xin tao thì biết đâu tao sẽ nói với ba không đuổi bà ta đi.
- ......
Thấy cô không nói hay cầu xin, Tuệ Hy càng mạnh bạo nắm chặt tóc của cô.
- Chị thật là đáng thương.
- Mày nói cái gì hả.
- Tôi nói chị thật là đáng thương, chỉ vì muốn đối phó với tôi mà chị đã không từ bất cứ thủ đoạn nào, chị đã phải lao tâm khổ tứ chỉ vì một người như tôi sao?
- Mày, mày là con khốn.
Cô ta càng tức giận hơn khi nghe những câu nói đó và đẩy Tuệ Nghi thật mạnh về phía tủ khiến đầu của cô đập vào cạnh tủ.
Vết thương cũ chưa lành giờ lại bị va chạm mạnh khiến đầu óc cô choáng váng ánh mắt dần mờ đi và ngất.
- Để xem còn ai thương xót và bảo vệ cho mày không hahahaha.
Cô ta cười thật lớn khi thấy cô đổ máu, liệu cô ta có còn tính người!
Tại tập đoàn H.K
- Rầm, chỉ có một cô gái mà các người cũng không tìm được hay sao.
Âu Dương Triết đập bàn chỉ tay về phía đám người mặc đồ đen.
- Chúng tôi xin lỗi những quả thật chúng tôi không tìm được cô gái đó.
- Lũ vô dụng, Âu Dương Triết tôi không cần lũ vô dụng mau cút hết.
Đám người mặc đồ đen run sợ vội đi ra ngoài, sợ nán lại thềm thì sẽ tè ra quần mất vì bây giờ nhìn chủ nhận của họ như quỷ satan vậy.