Ánh mắt cô hiện lên vẻ đầy khiêu khích.
- Tụi mày đánh nó cho tao.
Tên bị cô đá gầm lên đầy tức giận.
Đám nam sinh chạy lại vây quanh cô.
Cuộc ẩu đả sảy ra, một đám con trai đánh nhau với một cô gái, nhưng có vẻ cô gái đó đầy lợi thế hơn dù cho có đông cỡ nào.
Cô túm cổ áo một tên và đấm hắn" không trượt phát nào ".
- Các em làm gì vậy, mau dừng tay.
Một người phụ nữ trung niên đi tới nói bằng giọng tức giận.
- Cô giám thị, giúp tụi em với. Nó, là Tuệ Nghi đánh bọn em.
Tên nam sinh chỉ về phía cô nói.
- LÂM TUỆ NGHI LÊN PHÒNG HIỆU TRƯỞNG CHO TÔI.
Tại Phòng Hiệu Trưởng.
- Rầm. Lâm Tuệ Nghi, tôi không ngờ em lại làm như vậy. Em đánh bạn dã man như vậy hay sao, em nhìn xem em đánh bạn bầm tím mặt vào thế kia.
Thầy hiệu trưởng tức giận đập bàn nói và chỉ về phía đám nam sinh.
- Con tôi, con ơi con có sao không. Trời ơi đứa ác ôn nào đánh con ra nông nỗi này vậy hả.
Đột nhiên từ đâu xuất hiện một người phụ nữ mập mạp, bà ta ôm một tên nam sinh chu chéo nói.
- Mẹ, là nó đó.
Tên nam sinh chỉ về phía cô.
Cô chỉ cười khinh bỉ " Đúng là loại núp váy mẹ"
- Ak thì ra mày là người đánh con tao, trông mặt cũng xinh đấy nhưng lại hành động như lũ đầu đường xó chợ vậy. Đúng là loại không có giáo dục.
Bà ta lại gần cô, miệng nói liên tục tay thì ấn đầu cô.
Cô không nói gì mặc cho bà ta chửi bới nhưng ánh mắt cô nhìn bà ta rất đáng sợ.
- Gì mày còn dám lườm tao hả? Đúng là loại không được ba mẹ dạy dỗ mà.
- Bà im đi, bà nói gì tôi cũng được nhưng bà mà nói đụng tới mẹ tôi làm tôi không để yên cho bà đâu.
Cô quát lớn tiếng khiến cho mọi người có mặt ở đó giật mình.
- C...ái gì chứ mày không để yên thì mày tính làm gì tao? Định đánh tao hả.
Bà ta sợ hãi lùi lại nhưng miệng vẫn chua ngoa.
- Tuệ Nghi em không được nói như vậy với người lớn.
Thầy hiệu trưởng gằn nhẹ giọng
- Thưa thầy! Thầy gọi em ạ.
Ngoài cửa bước vào là một cô gái, cô ấy có khuôn mặt giống hệt cô nhưng chất giọng trong trẻo và dáng đi thướt tha như nhành liễu mỏng manh khiến con trai điều muốn bảo vệ.
- Tuệ Hy em tới rồi sao, em xem em gái em đã gây ra chuyện gì.
Thầy hiệu trưởng mệt mỏi ngồi xuống ghế.
Tuệ Hy nhìn một lượt đám nam sinh rồi kéo tay Tuệ Nghi.
- Em lại gây ra chuyện gì vậy.
- Em không biết.
Cô quay mặt đi nói.
- Tuệ Nghi làm em đánh bọn họ sao, tại sao em lại làm như vậy.
Chị cô vẫn nhỏ giọng nói. Nhưng cô vẫn không đáp lời.
- Thầy hiệu trưởng tôi yêu cầu thầy phải đuổi học con nhỏ kia, không thể để một đứa có tính côn đồ học ở đây. Nếu thầy không đuổi học nó thì tôi sẽ kiện nó và chắc thầy cũng bị liên luỵ.
Người đàn bà lúc nói.
- Nghỉ học sao? Cô ơi cô đừng làm vậy, em của con khổng cố tình làm vậy đâu. Tuệ Nghi em mau xin lỗi đi.
Chị cô vội chạy lại nắm tay người đàn bà đó năn nỉ.
- Tại sao em phải xin lỗi, em có lỗi gì chứ.
Cô không phục nói.
- Cô không phải năn nỉ cho em của cô, nó không cố tình mà đánh con tôi ra nông nỗi này vậy nó cố tình thì chắc con tôi nhập viện hả.
Bà ta hất tay Tuệ Hy nói bằng giọng bực tức.
- Tuệ Nghi, thầy rất tiếc nhưng thầy phải buộc cho em nghỉ học.
Thậy hiệu trưởng lấy hồ sơ của cô đặt lên bàn.
- Được thôi, nghỉ thì nghỉ em cũng không muốn học ở đây nữa. Xoạt.
Cô nhận lấy tập hồ sơ rồi xé ngay tại chỗ. Hành động của cô khiến nhiều người bất ngờ.