Nhưng tại sao, cùng một mẹ sinh ra, tôi lại phải chịu đựng những điều này? Ba ruột lạnh lùng với tôi, chị ruột căm ghét tôi. Mười tám năm tôi sống trên đời là những năm tháng trong địa ngục. Khi chị tôi được hưởng mọi thứ tốt nhất, tôi lại trở thành người ở vị trí dưới cùng. Chị tôi có váy mới, tôi phải mặc đồ cũ, chị tôi tới nhà hàng sang trọng, tôi thì ăn cơm thừa canh cặn cùng người làm....
Những điều này là vì tôi là kẻ không may mắn sao? Vì khi sinh tôi ra mẹ tôi không thể qua khỏi cơn nguy kịch, vì vậy tôi trở thành người thừa????
Như ba nói với tôi, tôi là "thứ bỏ đi" sao????