"..." Thần sắc trên mặt Triệu Duy Trinh càng căng thẳng một chút: "Cậu tốt nhất là thật sự có việc, Cố Tri Niên —" Khi gọi tên Cố Tri Niên, giọng điệu của Triệu Duy Trinh có thể nói là nghiến răng nghiến lợi.
Cố Tri Niên không quan tâm sự phẫn nộ của Triệu Duy Trinh, cậu ngây thơ vô tội chớp mắt nhìn, nói: "Ngày mai anh thật sự không định về nhà với tôi sao?"
"Tôi nói rồi, tôi rất bận, không có thời gian." Triệu Duy Trinh thề, nếu Cố Tri Niên lên đây tìm mình chỉ là hỏi anh về vấn đề không có ý nghĩa này, đêm nay anh nhất định phải cho Cố Tri Niên biết Alpha không dễ chọc.
Nhưng năng lực nổi loạn của Cố Tri Niên hiển nhiên sẽ không làm Triệu Duy Trinh thất vọng. Omega nghe xong Triệu Duy Trinh từ chối cũng không cảm thấy mất mát: "Vậy anh cho tôi một cái đánh dấu tạm thời đi"
Triệu Duy Trinh sững sốt một chút, nghi rằng có phải mình nghe lầm hay không: "Cậu nói cái gì?"
"Anh còn nhớ hợp đồng hôm nay chúng ta ký không?" Cố Tri Niên nhìn thẳng mặt Triệu Duy Trinh, không chút ngượng ngùng:
"Trên đó viết rất rõ ràng, lúc gặp phụ huynh chúng ta phải phối hợp với nhau, nếu ngày mai anh không thể theo tôi về gặp bọn họ, vậy cho tôi một cái đánh dấu tạm thời đi, như vậy chúng ta đều dễ giải thích."
"..." Triệu Duy Trinh thật sự muốn cạy mở đầu óc Cố Tri Niên ra, nhìn xem tên khốn kiếp này rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì — làm gì có Omega nào chủ động yêu cầu người khác đánh dấu mình như vậy? Còn nói như đang làm việc công bằng, Cố Tri Niên rốt cuộc có biết không, giữa bọn họ một khi sinh ra đánh dấu tạm thời, về sau sẽ có nhiều chuyện rất phiền toái?
Ví dụ như Triệu Duy Trinh lại một lần nữa có thể ngửi được mùi của tin tức tố của Cố Tri Niên, ví dụ như Cố Tri Niên sẽ sinh ra cảm giác ỷ lại mãnh liệt đối với tin tức tố của anh, nói không chừng Cố Tri Niên còn có thể bởi vì tin tức tố của đỉnh cấp Alpha mà rơi vào kỳ phát tình.
Điều khiến Triệu Duy Trinh hoảng sợ chính là, những hậu quả có thể xuất hiện này thực sự có sức hấp dẫn rất lớn đối với Triệu Duy Trinh. Trong đầu Alpha vang lên một giọng nói:
Đánh dấu cậu ây, đè cậu ấy ở dưới thân, tiến vào khoang sinh sản của cậu ấy, để cho cậu ấy mãi mãi trở thành Omega của mình, để cho cậu ấy sinh con cho mình, như vậy cậu ấy sẽ không có cách nào tác oai tác quái trên đầu mình nữa, như vậy cậu ấy có thể trở thành một Omega ngoan ngoãn.
Triệu Duy Trinh nắm chặt nắm đấm, dùng lý trí đè nén dục vọng đang bốc lên nhanh chóng này – anh không thể làm ra loại chuyện này, bởi vì Cố Tri Niên nhất định sẽ khóc rất thương tâm. Nếu Cố Tri Niên thật sự sẽ phụ thuộc vào Triệu Duy Trinh, Cố Tri Niên sẽ không còn là Cố Tri Niên khiến người ta vừa yêu vừa hận nữa.
Đầu ngón tay bấm vào trong lòng bàn tay, Triệu Duy Trinh mở miệng trong cảm giác đau đớn: "Cố Tri Niên, cậu là con lợn ngốc"
"?" Cố Tri Niên không hiểu sao lại bị mắng nên trừng Triệu Duy Trinh một cái: "Là anh tự mình ký hợp đồng, bây giờ anh từ chối phối hợp là có ý gì?"
"Ngày mai tôi sẽ trở về." Triệu Duy Trinh hiện tại đưa ra đáp án hoàn toàn trái ngược với câu hỏi vừa rồi, cho nên Cố Tri Niên ngẩn người: "Cái gì?"
"Tôi nói, ngày mai tôi sẽ phối hợp về nhà với cậu, hài lòng chưa, Bên A?"
"..." Cố Tri Niên lúc trước nghĩ là dùng phương pháp này ép Triệu Duy Trinh thay đổi chủ ý, thuận tiện một bên ghê tởm Triệu Duy Trinh một chút. Kết quả hiện tại Triệu Duy Trinh thật sự đồng ý, Cố Tri Niên lại cảm thấy không vui nổi – không phải rõ ràng là có đánh chết Triệu Duy Trinh cũng không muốn đánh dấu mình sao?
Alpha này thậm chí ngay cả một cái đánh dấu tạm thời cũng keo kiệt.
Cố Tri Niên không thể luống cuống trước mặt Triệu Duy Trinh, vì thế cậu vô cùng có phong độ hỏi:
"Vậy được, vậy ngày mai tôi đợi anh hay là..."
Triệu Duy Trinh cười lạnh một tiếng: "Tôi làm xong việc cậu vẫn còn chưa rời giường, con lợn ngốc, cút xuống dưới ngủ đi."
Cố Tri Niên làm mặt quỷ với Triệu Duy Trinh, sau đó nhẹ ngàng cút đi ngủ. Rõ ràng là muốn đánh thức Triệu Duy Trinh, luôn tiện gây phiền phức cho Alpha này, nhưng cuối cùng lại khiến bản thân tức giận, thật sự là không công bằng!
Vì thế Cố Tri Niên lại mất ngủ rồi. Nghĩ đến sau này mình hoàn toàn trở thành một Omega phải sống cả đời với thuốc ức chế, Cố Tri Niên cảm thấy buồn bã và tủi thân – Triệu Duy Trinh khốn kiếp, không làm một chút chuyện của con người!
Hậu quả của việc mất ngủ cho đến tận bình minh là ngày hôm sau Triệu Duy Trinh sáng sớm đến công ty xử lý xong công việc trở về, Cố Tri Niên vẫn còn đang ngủ say trên giường.
Triệu Duy Trinh nhớ đến hợp đồng ngày hôm qua khiến anh tức giận, hiện tại cũng không có ý định đi gọi Cố Tri Niên tỉnh dậy — dù sao hôm nay đến muộn bị mắng, người chịu trách nhiệm sẽ là Cố Tri Niên. Tuy nhiên quản gia trong nhà lại có chút lo lắng đi đến trước mặt Triệu Duy Trinh:
"Thiếu gia, bữa tối hôm qua Thiếu phu nhân ăn rất ít, bây giờ có cần gọi cậu ấy dậy ăn cơm cùng không?"
Triệu Duy Trinh ngước mắt nhìn quản gia, theo lý thuyết người là Triệu gia gọi tới, Triệu Duy Trinh hẳn là quen biết mới đúng. Nhưng Triệu Duy Trinh có thể xác nhận, quản gia này thực sự là một người lạ. Tuy nhiên, tất cả mọi thứ trong phòng tân hôn do cô quản lý được sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, Triệu Duy Trinh cũng không có ý kiến gì.
"Không cần, để cậu ấy ngủ đi" Triệu Duy Trinh nói xong, bưng cà phê trong tay lên uống một ngụm, mùi vị đắng vô cùng. Alpha nhíu mày: "Tại sao lại là cà phê?"
Quản gia ung dung giải thích: "Hôm qua Thiếu phu nhân đã muốn uống, nhưng bởi vì tôi sơ suất, lúc đến chưa chuẩn bị tốt, hôm nay mới làm được."
"Sau này đổi cà phê thành nước trái cây hoặc sữa, thứ đen thui này không nên xuất hiện trong nhà." Triệu Duy Trinh ra lệnh. Dứt lời lại thấy trên mặt quản gia lộ ra biểu cảm khó xử: "Nhưng mà Thiếu phu nhân thích!"
"Quản gia Từ, tôi mới là chủ nhân Alpha của cái nhà này."
Áp suất bên cạnh Alpha trở nên thấp hơn, cho dù quản gia Từ là một beta không cảm nhận được tin tức tố, hiện tại cũng bị khí thế của Triệu Duy Trinh áp chế. Cô cúi đầu mím môi: "Tôi hiểu, thiếu gia, nhưng trước khi tôi đến lão gia đã dặn dò, mọi việc trong nhà đều đặt Thiếu phu nhân lên hàng đầu."
"..." Triệu Duy Trinh tức giận muốn đi đánh thức Cố Tri Niên rồi bắt nạt cậu vào lần – sao ông nội lại thiên vị như vậy?
Cố Tri Niên sau khi thức dậy không nhìn thấy bóng dáng Triệu Duy Trinh đâu, trong lòng cậu thở phào nhẹ nhõm – cái nồi đến muộn tối nay có chỗ úp rồi. Kết quả lúc Cố Tri Niên ăn cơm được một nửa, sau lưng truyền đến giọng nói u ám của Triệu Duy Trinh: "Cuối cùng cũng tỉnh rồi à? Tôi còn tưởng tôi sẽ theo cậu đến nhà ông nội ăn khuya luôn?"
Đũa nĩa trong tay Cố Tri Niên thiếu chút nữa rơi xuống đất, cậu phồng má, vừa nhai thức ăn vừa quay đầu trừng mắt với Triệu Duy Trinh.
Alpha bị trừng mắt trong lòng chấn động, không chịu thừa nhận sự đáng yêu nên Triệu Duy Trinh đè nén sự rung động trong lòng: "Cậu đúng là một con lợn, một con lợn biết ăn biết ngủ"
Nếu không phải yêu cầu về đạo đức, Cố Tri Niên ước gì có thể phun thức ăn trong miệng lên mặt Triệu Duy Trinh cho hả giận. Cậu nhịn xuống sự phẫn nộ quay đầu lại, nuốt hết đồ ăn trong miệng, lấy khăn ăn lau miệng —
Đây là sự chuẩn bị tao nhã trước khi cậu mắng Triệu Duy Trinh.
Kết quả Cố Tri Niên còn chưa kịp phát huy sức lực, điện thoại đặt trên bàn đã vang lên. Cố Tri Niên cúi đầu nhìn, là Trương Lâm gọi đến. Cậu nhận điện thoại: "Alo, Trương Lâm?"
Không biết Triệu Duy Trinh đã đi lên ngồi bên cạnh Cố Tri Niên từ lúc nào, bất động thanh sắc vểnh tai lên — Trương Lâm? Cái tên này có chút xa lạ.
Triệu đại thiếu gia không phải lần đầu tiên làm ra chuyện nghe lén góc tường, hiện tại nghe lén cũng vô cùng thuận buồm xuôi gió.
Một giây sau, trong điện thoại truyền đến một giọng nam: "Tri Niên, cậu thật sự là không thành thật chút nào, chuyện tốt như kết hôn lớn như vậy cũng không báo cho tôi, hôn lễ còn được tổ chức lúc tôi đi Thuỵ Thành."
Chuyện tốt? Tin tốt? Cố Tri Niên đang thưởng thức từ ngữ mà Trương Lâm nói, cảm thấy có chút châm chọc và buồn cười. Cùng lắm thì chuyện này Trương Lâm hoàn toàn không biết gì cả, từ góc độ của Trương Lâm, Cố Tri Niên quả thật không thành thật lắm, vì thế Cố Tri Niên xin lỗi cũng lưu loát:
"Xin lỗi Trương Lâm, quả thật lần trước chúng ta gặp mặt tôi đã muốn nói cho cậu biết, nhưng có nguyên nhân nên bị chậm trễ, cậu cho tôi xin lỗi nhé, có được không?".
||||| Truyện đề cử: Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm |||||
"Được rồi, tha thứ cho cậu, gần đây cậu có thời gian không, tôi có một tin tức tốt muốn nói cho cậu, có liên quan đến cậu và tôi, có hứng thú không?"
Hai mắt Cố Tri Niên sáng ngời – tuy rằng cậu không biết tin tức tốt trong lời của Trương Lâm là gì, nhưng bạn tốt chưa bao giờ làm Cố Tri Niên cậu thất vọng. "Có thể, hôm nay tôi có chút việc, những ngày khác đều rảnh."
"Khụ ——" trong điện thoại Trương Lâm trầm ngâm một tiếng: "Không thành vấn đề, có muốn mang theo chồng cậu cùng đi ăn một bữa cơm hay không?"
Nghe Trương Lâm gọi cái tên Triệu Duy Trinh khiến Cố Tri Niên vô thức liếc mắt nhìn Triệu Duy Trinh bên cạnh. Alpha vẫn lạnh lùng như bình thường, ánh mắt nhìn Cố Tri Niên mang theo cảm giác áp bách sâu thẳm.
"Không, công việc của anh ấy bận rộn, tôi thương xót anh ấy."
Alpha được thương xót cảm thấy khinh thường hừ lạnh một tiếng – Omega đạo đức giả, diễn sâu, chỉ biết gạt người!
"Thương xót? Tôi càng ngày càng có hứng thú với câu chuyện tình yêu của cậu và chồng cậu rồi đấy"
Cố Tri Niên cười gượng hai tiếng, sau khi xác nhận chuyện ra ngoài gặp mặt với Trương Lâm thì cúp điện thoại. Cậu bưng cà phê trong tay lên uống một ngụm, còn chưa kịp cảm thán vị cà phê không tệ, bên tai đã vang lên thanh âm đáng ghét của Triệu Duy Trinh:
"Trương Lâm là ai?"
Cố Tri Niên liếc xéo Triệu Duy Trinh một cái, ánh mắt khó hiểu.
Triệu Duy Trinh không nhận được đáp án lại hỏi: "Người lần trước cậu đi gặp chính là hắn?"
Cố Tri Niên quay đầu nhìn Triệu Duy Trinh: "Liên quan gì đến anh?"
Hai mắt Alpha nhìn chằm chằm Cố Tri Niên: "Đúng là không liên quan đến tôi. Cố Tri Niên, cậu nghe cho rõ, lúc trước cậu ở bên ngoài lêu lổng với Alpha nào, tôi cũng mặc kệ, nhưng bây giờ cậu là vợ trên danh nghĩa của tôi, tôi khuyên cậu tốt nhất nên quản tốt bản thân, đừng gây chuyện thị phi cho tôi."
Hết chương 12