• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Mai_kari

Beta: Kaori0kawa

Tần Nặc nhìn 4 phía 1 chút, vẫn không thấy xe taxi nào cả, vì Điển Điển, chỉ còn cách van cầu Trầm Hoa Tân một lần nữa.

“Được, vậy làm phiền cậu.” Tần Nặc áy náy trả lời.

“Đừng khách khí.”

Sau khi Tần Nặc cúp điện thoại, chưa tới 10′, thì Trầm Hoa Tân đã chạy xe tới trước mặt hai cha con.

“Nhanh dữ vậy? Cậu chạy quá tốc độ à?” Mặc dù bọn họ ở cùng 1 khu, nhưng bình thường lái xe cũng phải mất hơn 20′ mới tới nơi.

“Cũng tạm mà, hên là đường vắng, trên đường không nhiều xe lắm, nên chạy tới đây mới nhanh.”

“Được.”

Tần Nặc nắm chặt áo khoác đang đắp lên trên người Tần Điển, ôm bé ngồi vào ghế phó.

“Đến bệnh viện gần đây hay bệnh viện thành phố?” Trầm Hoa Tân hỏi.

“Đến bệnh viện gần đây đi …” Tần Nặc vốn không muốn làm phiền Trầm Hoa Tân, nhưng lại lo lắng bệnh viện gần đây dịch vụ không tốt sẽ làm bệnh của con trai hắn nặng thêm, khẽ cắn môi, Tần Nặc khó có dịp mặt dày liền sửa lại, “Thôi, đến bệnh viện thành phố đi.”

Trầm Hoa Tân không nói gì thêm, liền chở hai cha con họ tới trung tâm thành phố.

Hôm nay từ lúc lúc tờ mờ sáng đã thực sự lạnh lẽo cực kỳ, đặc biệt là ở khu sát với khu trường cao đẳng, sau cơn mưa, trên con đường duy nhất có ánh đèn đường cùng rải đá xanh đều mang khí lạnh vô cùng. Lúc này Tần Nặc mới phát hiện mặc dù đã giúp Điển Điển thay đồ, nhưng chính bản thân hắn sau khi bị ướt mưa vẫn chưa có thay đồ! Cả áo lông lẫn áo sơmi đều ướt đẫm, hắn có chút run người.

“Lạnh lắm à? Có cần em mở điều hòa trong xe cho anh không?” Mặc dù đang lái xe, nhưng Trầm Hoa Tân vẫn chú ý tới hắn.

“À, không cần, không cần.” Mới hừng đông đã gọi cho người ta đã không phải lắm rồi, sao còn không biết điều mà làm phiền người khác tới vậy?

Trầm Hoa Tân và Tần Nặc là đồng nghiệp lâu năm, đã sớm biết cái tính lỳ lợm này của hắn, nên không quan tâm Tần Nặc nói gì, trực tiếp mở điều hòa.

Ngoài miệng Tần Nặc mặc dù không nói, nhưng phản ứng trên cơ thể thì không thể nói dối được, trước đó còn run rẩy liên hồi, sau khi nhiệt độ trong xe ấm lên, khuôn mặt thả lỏng khá nhiều.

Trầm Hoa Tân thường thường đưa ánh mắt nhìn Tần Nặc.

Người đàn ông này với sự ôn nhu của Tần Nặc quả là đòn sát thương chí mạng

Trong các buổi giảng khoa chính quy, khi Trầm Hoa Tân chọn lớp của Tần Nặc, lớp nào cậu cũng cố gắng ngồi ở 3 hàng đầu, nhìn Tần Nặc trên bục giảng, bình thường Trầm Hoa Tân luôn không tự chủ mà cương cứng lên …

Quá hấp dẫn!

Trầm Hoa Tân nằm mộng cũng muốn đem Tần Nặc giấu vào trong ngực! Cậu thích hắn!

Cho nên, Trầm Hoa Tân tìm đủ mọi cách để trở thành trợ giảng cho Tần Nặc, loại người này, chỉ cần gần 1 chút, liền muốn tiếp cận nhiều nhiều hơn nữa, vừa nghĩ tới sau khi tốt nghiệp sẽ không cách nào thấy được Tần Nặc, Trầm Hoa Tân dứt khoát lợi dụng thân phận là con trai của hiệu trưởng, ở lại trường. Bỏ qua cơ hội ra nước ngoài học đào tạo chuyên sâu, bỏ qua người bạn gái chuẩn bị đính hôn của mình! Chỉ cần có thể ở bên cạnh Tần Nặc, như vậy là đủ rồi!

Trước khi vào đại học, Trầm Hoa Tân là một người khá điên cuồng ngạo mạn, nhưng vừa gặp phải Tần Nặc, Trầm Hoa Tân liền trở nên trưởng thành hẳn. Muốn trở thành một người đàn ông xứng đáng với hắn.

Đó là một người thầy mang thánh quang trên người đó! Tần Nặc mỗi tiếng nói cử động đều khiến cho Trầm Hoa Tân rung động, nhưng Tần Nặc đã có gia đình, cậu không thể phá hỏng được …

Âm thầm thở dài trong lòng, thôi vậy, liền cất nó tận sâu đáy lòng vậy, lặng lẽ mà yêu hắn vậy …

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK