• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tôi đến tham gia tiệc mừng thọ. Ôi! 2 năm rồi ta mới gặp được con gái của ta. Con khỏe không?"Lục Hàn Dực cười tươi vừa ôm vừa xoa đầu cô. Ai nha! Là vợ ông sức khỏe yếu nên chỉ có đứa con trai duy nhất, cũng may nhà ông khi xưa rất thân với Vạn Kiều gia, con bé cũng hay qua nhà ông chơi, nên ông muốn nhận con bé là con nuôi, thật không ngờ A Xương đồng ý. 2 năm không gặp, tất nhiên ông sẽ bù đắp cho con gái thỏa đáng!

"Con khỏe, là người về nước khi nào?"

"Ta về hai năm rồi! Cũng thường xuyên liên lạc vs ba con, mỗi lần ta đến chơi thì con không có nhà, hỏi ra mới biết con ở lại kí túc của trường"

"Khoan đã! Chuyện này là..." Hoãn Huyền Thiên lên tiếng.

"Lục Hàn Thất khi xưa là hàng xóm cũ rất thân của tôi. Vợ chồng anh ấy thương con bé nên nhận làm con nuôi" Vạn Kiều Xương giải thích. Ông cũng rất thương con nha, nhưng ông thương vợ nhiều hơn, chỉ cần con bé qua nhà A Dực ở là ông cùng vợ có thế giới riêng của hai người rồi.

"Dực! Ba Mặc là bạn thân của ba tôi, tôi và Thiên là bạn từ thời nhỏ. Hai nhà chúng ta thân như ruột thịt" ông quay sang Lục Hàn Dực một lần thêm giải thích.

"Xem ra chúng ta đều là người một nhà cả. Nào mọi người lại đây chúng ta cùng nâng ly đoàn tụ" Hoãn Kim Mặc rất ít khi vui như thế này, ông mời Vạn Kiều cùng Lục gia ngồi vào bàn riêng cùng ăn cũng trò chuyện.

"Tiểu Bá! Lát nữa A Tề cũng sẽ đến" đang cùng nhau ăn cơm, Lục Hàn Dực đột nhiên ghé vào tai Bá Uy nói.

"Tề?" cô ngạc nhiên trợn tròn hai mắt. Mỗi lần nhắc đến cái tên này cô không khỏi như bị thứ gì đó thắt chặt tim mình lại.

"Phải, nó vừa mới trở về cách đây mấy ngày. Nó còn hỏi con suốt. Con không tò mò về nó sao?" ông thật muốn tiểu Bá gả cho con trai ông nha. Để coi cô bé như con ông cũng tốt hắc hắc.

Tất nhiên là có rồi, cô rất mong gặp lại anh ấy.

Lẳng lặng cúi đầu ăn, cô rơi vào suy nghĩ, cũng không trả lời câu nói của Lục Hàn Dực.

Hoãn Quý Y ngồi kế bên ông liền vô tình nghe thấy đoạn hồi thoại kia. Không ngờ cô ta không những câu dẫn được Lục Hàn Thất mà còn câu được tình cảm cả Lục gia. Cô ta thật may mắn nhỉ?

Hàn Thất Lục nổi danh là có ngườ con trai tài giỏi! 21 tuổi người con trai của ông đã lên tiếp quản công ty trụ sở tại mỹ. Nhưng lại không biết vì sao bây giờ về đây làm việc.

Vừa nhắc tào tháo, tào tháo đã đến. Mọi ánh mắt đổ hết về phía Lục Tề khi anh mới bước vào. Một tiếng rút khí của mọi người khi nhìn thấy sự bức người của anh. Quả thật anh rất yêu mị lại rất khí chất.

Lục Hàn Dực cười một cái. Dơ tay về phía anh, làm anh chú ý sau đó bưóc tới bên ông.

Vừa bước đi vừa thấy lão ba của anh làm một loạt động tác trên trời dưới đất, làm anh không hiểu ông ấy muốn gì. Anh càng lúc càng cau mày, muốn gì thì nói thẳng ra đi, vòng vo mãi! Chỉ thấy ông ra vẻ bất lực sau đó chỉ vào người con gái kế bên ông.

Anh khẽ dừng bước, sau đó lại tiến bước đến chỗ cô ngồi, kéo cô gái đang ngồi thẫn người đó ra "Xin phép mọi người cho con được mượn Uy Uy một lát" rồi dẫn cô đi.

Mọi người bị hành động của anh là cho mặt ngác tai ngơ =.=

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK