Cô hừ một cái liếc mắt thấy kế bên điện thoại đang có người gọi đến.
"Chị Huyền? bây giờ mới nhớ đến em sao" không phải chị Huyền đi chơi vui vẻ gọi về chọc tức mình đấy chứ?
"Tiểu Uy, chị không có. Chị về có quà cho bảo bối của chị được không?"
"Được rồi, chị gọi em là có chuyện sao??"
"Ừm, Tiểu Uy chị thấy tin tức sáng nay nói rằng Thiện thị đang bên bờ phá sản. Giá cổ phiếu đang giảm đột ngột, em nói thử xem Tần Nhi có hay không bị ba trách mắng??" Giọng của Mạt Huyền thoáng run rẩy.
"Gì chứ?? chị nói không phải Tần Nhi lại đi tìm nơi ăn chơi như bar mà giải toả tâm trạng đấy chứ???" Chết tiệt, chị ấy một lần bị người ta dụ dỗ còn chưa đủ sao??
"Em sang thành phố B, tạm biệt Huyền" nói rồi cô cúp máy. Chuẩn bị hành lý bay sang thành phố B.
Ba của Tần Nhi tính khí rất nóng, mỗi lần công ty có sơ sót gì thì đều đổ lên đầu Tần Nhi mà trách. Tần Nhi ngoan hiền lại không ngờ vô bar một mình uống rượu như thế. Còn có lần sém bị người ta lừa gạt rồi. Không phải lần này lại đâm đầu vào đó nữa chứ???
Nghĩ đến cô không khỏi lo lắng. Tần Nhi ơi!!
lúc đến thành phố B đã là 7 giờ tối. Cô liền không suy nghĩ mà đi về Thiện gia. Lại không giống như kết quả mong muốn, đúng là Tần Nhi đã ra ngoài rất lâu rồi. Cô chỉ có phương án duy nhất để tìm thấy Tần Nhi chính là đi sét từng quán bar.
Trời càng trở nên tối hơn. Mới đó đã gần 9 giờ, nhưng cô vẫn chưa thấy Tần Nhi đâu. Nhìn lên trước mắt quan bar này vô cùng lớn, cô do dự không biết có nên vào không.
Gì chứ? cô từ nãy đã đi vào bao nhiêu quán bar rồi nha, còn sợ gì chứ?
Cô đẩy cửa bước vào. Tiếng nhạc ồn ào đến đinh tai nhức óc, còn xen lẫn những tiếng người cười nói. Mùi thuốc lá, mùi rượu cồn cứ thế ập thẳng vào mũi cô, khiến cô vô thức ho nhẹ một cái. Cô đảo mắt xung quanh một cái, bên trong này ánh sáng yếu khiến cô không thể nhìn rõ. Bỗng ánh mắt cô dừng lại trước bóng lưng nhỏ nhắn đang ngồi phía bên tay trái cô. Đúng là Tần Nhi rồi! Nhìn có vẻ như đã say mèm rồi. Biết ngay mà, cũng may là cô đến sớm. Không thì Tần Nhi với vẻ đẹp này thì con sói nào lại buống tha chứ??