• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tất cả đồ cưới của mẫu thân ta vẫn còn trong ngân khố chứ? " Giọng nói thản nhiên nhưng đã khiến ai đó run rẩy không ngừng.


" Tất cả đồ cưới của công chúa quá cố là do Liễu di nương cất giữ. Nô tài chỉ quản lý chuyện tiền nong trong phủ nên không rõ lắm. " Trần quản gia thành thật trả lời.


"Ồ...Liễu di nương " Đánh mắt nhìn về phía bà ta.


"Đồ cưới của công chúa quá cố đương nhiên là vẫn còn nguyên vẹn. Không biết quận chúa hỏi đến là để làm gì? "


Số vàng bạc đó sớm đã bị nàng tiêu sài. Bây giờ nhiều nhất chỉ còn lại một nửa. Phải làm sao đây?


"Ta muốn kiểm kê và mang đi toàn bộ" 


" Chuyện này làm sao có thể. Công chúa gả vào Mặc gia thì đã là người của Mặc gia .Số đồ cưới ấy cũng là tài sản của Mặc gia. Quận chúa làm sao có thể nói mang đi liền mang đi ." Liễu thị nói như thật. Vẻ mặt như đang khuyên bảo trẻ nhỏ không hiểu chuyện.


"Hà Nhu thôi ngay!" Không cần đợi Vân Phượng trả lời thì Mặc Vũ Dương đã nghiêm khắc nói.


" Tướng công " Bà ta không thể tin được nhìn người trước giờ luôn ôn nhu với mình.


Mặc Vũ Dương mặc kệ Liễu thị quay qua nhìn Vân Phượng nói.


"Đây đều là đồ nàng ấy để lại cho con .Con muốn mang đi bao giờ đều được .Trước giờ ta đều chưa động đến ,tất cả đều được lưu giữ rất tốt. "


Phải a~ Phụ thân không động nhưng "phu nhân" của người đã động thật nhiều đi.Vân Phượng trào phúng nghĩ trong lòng.


" Hảo.Chuyện thứ hai chính là về mười tám cửa tiệm của mẫu thân ở kinh thành . "


"Trần quản gia " Mặc Vũ Dương lên tiếng gọi. Chuyện này luôn do quản gia quản lý.


"Có nô tài " Trần quản gia nãy giờ đứng rỗi việc một bên lúc này đã có chuyện làm.


"Khế ước nhà đất cùng khế ước bán thân trong cửa tiệm đều là ngươi giữ?"


" Dạ vâng, nô tài cất giữ vô cùng cẩn thận không chút hư hại nào. " Trần quản gia kính cẩn nói.


" Toàn bộ mọi thứ liên quan quan đến cửa tiệm .
Ngay cả  ngân lượng kiếm từ các cửa tiệm từ khi mẫu thân con mất đến giờ  con đều muốn mang đi.
Phụ thân người thấy sao?" Tuy nói chuyện cùng Mặc Vũ Dương nhưng ánh mắt lại nhìn vẻ mặt đang dần xanh mét của Liễu thị.


Nàng đã nghe Ám báo lại rằng ba mẹ con bà ta ăn sài vô cùng phung phí xa hoa.


Từ khi mẫu thân mất,hoàng đế đã ban cho phụ thân một chức quan ngũ phẩm ở hộ bộ.


Bổng lộc tuy không quá cao nhưng cũng không phải là thấp. Nhưng bổng lộc của một chức quan ngũ phẩm làm sao đủ cho ba mẹ con bà ta tiêu sài.


Phụ thân đã cấm không được phép động vào những tài sản liên quan đến mẫu thân kể cả ngân lượng kiếm được từ các cửa tiệm.


Nhưng mấy nàng ta làm sao chịu nghe.Cứ mòn rút từ từ ,chắc bây giờ ngân khố cũng chẳng còn bao nhiêu.


Muốn trả lại toàn bộ số ngân lượng kiếm được từ các cửa tiệm từ khi mẫu thân nàng mất đến bây giờ ....chậc..chậc.... Hơi mệt đấy.


____________Hết ___________

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK