Chạy thụt mạng xuống lầu, trốn vào một phòng học trống, đầu óc Ngô Hiện Yêu trống rỗng.
Khi Lê Khả cẩn thận bọc lấy ống hút, mặt cậu ấy mỉm cười thoạt nhìn rất hạnh phúc.
Tuy rằng ở phương diện tình yêu, Ngô Hiện Yêu không phải mù tịt, kinh nghiệm cũng là con số không tròn trĩnh, nhưng cô biết hành động của Lê Khả có hơi thái quá.
Thậm chí, thật lòng không nỡ nói nặng lời, nhưng sống được mười mấy năm, hành vi thu thập ống hút cô đã dùng, cô nghĩ Lê Khả có chút biến thái.
Lê Khả có biến thái không?
Ngô Hiện Yêu không xác định được.
Nhưng giờ phút này, cô biết chắc một điều, rằng mình nhất định phải tránh xa Lê Khả.
Suốt nguyên một ngày hôm sau, Ngô Hiện Yêu đều làm bộ như không có chuyện gì xảy ra.
Cho rằng cô không ngừng trốn tránh ánh mắt của cậu là bởi vì phát hiện chuyện cậu thích cô, nên cậu cũng không suy nghĩ sâu xa.
Cả quá trình tuy thuận lợi, nhưng khi về đến nhà, khoảnh khắc được ngã nhào xuống chiếc giường thân yêu, Ngô Hiện Yêu mới thật sự thở phào nhẹ nhõm.
Ngô Hiện Yêu cảm thấy tình hình này nếu tiếp diễn, cứ cho Lê Khả không phát hiện, cô chắc sẽ điên trước.
Vì thế, Ngô Hiện Yêu dành cả một đêm để nghiên cứu mười cách thoát khỏi người bạn cùng bàn biến thái.