Nhớ đến lúc đầu gặp mặt, nàng ta toàn thân tản ra vô số mùi ô uế làm ảnh hưởng tới ánh mắt của hắn nhưng trong cặp mắt mơ hồ của nàng lại tỏa đầy bi thương và nồng đậm sát khí, có một chút hình ảnh ấy bị hắn ghi lại vào trong mắt, hắn thật sự không hiểu nổi tại sao Tôn Nhi có thể tìm ra nữ nhân này cũng như dám đụng chạm với nàng ta trong khi nàng tản ra vô số mùi uế khiến người ta cảm thấy ghê tởm? Chẳng lẽ đây được gọi là định mệnh sao?
Nhan sắc của nàng kiều diễm như vậy thì tại sao nàng phải rời xa cả quốc gia của mình để đến với Chiến Quốc, gia nhập Ma Giáo? Rồi lại phải đến Khởi Nhẫn Quốc trong bộ dạng chật vật như vậy? Nàng ta đã phải trải qua những gì ở hai quốc gia đó? Với nhan sắc của nàng ta nếu được sinh ra trong Khởi Nhẫn Quốc thì nàng chắc chắn sẽ được trân trọng, nâng niu, sẽ có vô số quan quyền tới đập cửa cầu thân có lẽ hắn cũng nằm trong những số đó .... Từ từ hắn đang nghĩ vớ vẩn gì vậy? Mới vừa lúc nãy mà hắn bị mê hoặc bởi nữ nhân kia hay sao? Hay là do... Tôn Nhi sớm nên có một mẫu thân để chăm sóc..?
Hai quốc gia đó đến cùng là đã làm gì nàng? Tại sao phải chạy trốn đến tận quốc gia tàn nhẫn này? lại còn ma giáo sớm sẽ truy sát nàng ta nữa, hắn nhận ra... Tôn Nhi nhìn nàng với ánh mắt mong chờ, vui sướng khi được nàng đưa đèn thắp lồng cho hắn, nụ cười thật tâm của Tôn Nhi cũng như vậy hai mắt nàng ta không còn tỏa ra sát khí nữa mà thay vào đó là một chút chua xót, dịu dàng chăm sóc Tôn Nhi của hắn... Tâm nàng ta hắn không thể nào nhìn ra được. Tâm nàng quá sâu, vô vọng đong đầy hơn cả tình cảm.
Khởi Hàn Lãnh suy nghĩ cẩn thận rồi đứng dậy đi tới mật phòng của hắn trong tại thư phòng, hắn không sợ nữ nhân kia phát hiện, hắn có chút gì đó bắt hắn phải tin tưởng nàng nhưng không có nghĩa là hắn phải lộ những cơ mật của mình cho nàng. Khởi Hàn Lãnh âm trầm tiến vào vừa đến giữa phòng là những dụng cụ tra tấn người như kẹp ngón tay, roi gai, than hồng, mặt nạ trùng huyết, dầu còn đang đun sôi và trong đó đang có một người sớm đã chết trôi nổi trên mặt dầu.
Khởi Hàn Lãnh hắn đều làm mọi người lo sợ vậy mà nàng ta dám nhìn hắn cái ánh mắt thương hại vì một thân mình nuôi con lại còn phải tự tay bảo vệ chính hài tử của mình, cái ánh nhìn đó thật sự hắn không tiếp thu được, nhàn nhạt mở miệng gọi:
” Quỷ Diện! Việc ta giao cho ngươi sớm đã nên được hoàn thành? “
Lời vừa dứt thì một bóng dáng màu đen hiện lên trước mặt hắn thận trọng run run dùng hai tay dâng lên một xấp giấy miệng kiềm chế thanh âm: “ Vương gia, nô tài vô năng, tư liệu về Tần Tố Di tiểu thư thần chỉ có thể tra rõ đến đây thôi vương gia! “
Khởi Tôn Lãnh không nói gì cầm lấy xấp giấy từ từ đọc, nụ cười âm hiểm của hắn càng ngày càng nhạt dần, hắn không nghĩ đến một nữ tử mà có thể tự mình đi đến nước bước này quả là vô cùng khó, từ trưởng nữ xuống nhị tiểu thư, từ nhị tiểu thư nhan sắc kiều diễm lại bị người dân bỏ quên, trong phủ tướng quân chỉ có nghĩa nữ, trưởng nữ Thanh Vi Du. Suốt cuộc đời Tần Tố Di sống trong phủ cũng làm mọi người sớm quên trong phủ đại tướng quân còn có một vị tiểu thư đã từng là trưởng nữ. Ngày x tháng x Bị bắt gặp gian tình với tên hầu giết lợn, đuổi thẳng khỏi phủ, tình phụ mẫu bị cắt đứt. Sau đó đi tới một thôn trang bị bị gia nhân đánh gãy chân, bắt gặp được vương gia Chiến Quốc. Gia nhập ma giáo, tạo ấn ký bỉ ngạn từ đó.
Ngày x tháng x năm xxxxx Nhận được nhiệm vụ ám sát Vân Thiếu Chủ của Vân Gia Trang, Huyết sát động tình cùng Vân Thiếu Chủ nồng tình ý mật, nguyện phản giáo để chạy trốn ngao du, Khanh Hãn vương gia Chiến Quốc lấy thân hình của nàng ta về chuyên để phát tiết những cơn tức giận, truy tìm và luôn ngược thân nàng ta cũng chỉ vì muốn trả thù những ngày nàng ta sỉ vả Thanh Vi Du, sau khi đàm phán với Vương Gia Thiên Quốc Dật Phong trong việc cướp đi thực lực ám vệ của Vân Gia Trang, mộc bài bị làm giả, ám vệ đi một nửa theo Thiên Quốc nửa theo Chiến Quốc. Vân Thiếu Gia bị hại chết, huyết sát điên cuồng trả thù, muốn giết hại Thanh Vi Du nhưng không nỡ, ôm lấy thi thể Vân Thiếu Gia mà rời đi. Huyết sát phản lại Ma Giáo và bị truy sát từ đấy.
Những dòng thông tin tuy ít ỏi nhưng lại làm hắn cảm nhận được phần nào nỗi đau nàng chịu, hai quốc gia đó không biết nữ nhân là cần phải được nâng niu sao? Bọn hắn có xứng là nam nhân không? Tuy hắn bị cả tứ quốc gọi là tàn nhẫn nhưng mà chuyện nữ nhân thì hắn chưa bao giờ có ý định ngược đãi với ai khi người đó được hắn xác định là vô tội, hắn nghĩ hắn là người tàn nhẫn nhất vậy mà có vẻ hai quốc gia này đều thích ngược và không coi trọng nữ nhân...Hắn không nghĩ đến nỗi đau mà nàng ta mất đi người nàng thương yêu nhất ngay trước mặt mình, nỗi đau đó đau gấp nghìn lần nỗi đau bị kiếm đâm xuyên ngực... Tần Tố Di ta hiện tại liền muốn ngươi được an toàn, muốn ngươi có chút niềm vui... Còn các ngươi ..
Các ngươi như vậy liền đối chọi với Khởi Nhẫn Quốc đi... Đừng hòng mà mang Tần Tố Di, mẫu thân của Tôn Nhi đi. Hắn xác định Thiên Quốc và Chiến Quốc là hai kẻ thù không đội trời chung.
Khởi Hàn Lãnh thâm trầm nghiền nát cả xấp giấy, cái bàn đá để dụng cụ của hắn cũng run lên bần bật, một khe nứt từ từ được kéo dài.
” Quỷ Diện! Tăng cường ám vệ tại phủ, đặc biệt canh chừng bảo vệ mẫu thân của Tôn Nhi, đừng mà làm nàng ta phải có chút xước xát nào, còn nữa thương gia hay binh sĩ nào của Thiên Quốc hay Chiến Quốc muốn vào liền đuổi đi, được thì sát ngay tại chỗ không cần đôi co nhiều.!”
” Vương gia? Mẫu thân của Khởi Tôn thiếu tử là...? “ Quỷ Diện trừng mắt dò hỏi lại cảm giác được mình luống cuống lo lắng cúi gằm mặt xuống đất.
” Về sau ngươi nên gọi nàng là chủ tử, thông báo cho toàn thể gia nhân ám vệ, về sau nàng thuộc người của ta, chủ tử của các ngươi. Nhớ kĩ!” Khở Hàn Lãnh nắm chặt tay thâm trầm rời khỏi mật phòng, vừa lên đến thư phòng, hắn lại được gia nhân thông báo “ Khởi Tôn muốn được ngủ chung với phụ mẫu, được ủ ấm trong tình thương của hai người “ làm hắn đen mặt, hài tử này càng ngày càng quá phận. Tần Tố Di lúc đó bị Khởi Tôn kéo đi tới chính phòng của hắn đầy vẻ khẩn trương sau đó cũng đen mặt vì bị hắn nói muốn cùng nàng và Khởi Hàn Lãnh ngủ chung.
” Tiểu tử hư đốn! “ Đó là câu đầu mà Tần Tố Di và Khởi Hàn Lãnh đầu tiên mà hai người nghĩ đến.