• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thái hậu thôi nhìn nàng, cúi xuống đùa nghịch với Khởi Tôn đang ngồi trên đùi mình để lại Tần Tố Di nghi hoặc nghĩ lại những sự việc vừa rồi. Khởi Hàn Lãnh nhìn Tần Tố Di đang nhắm nhắm nghiêm túc suy nghĩ bên cạnh mình bỗng chốc phì cười nhẹ trước con mắt ngạc nhiên của các tướng lĩnh. Hắn chưa bao giờ nghĩ một nữ tử âm hiểm như vậy lại có thể mặc lên mình bộ triều phục vương phi phù hợp đến vậy, nhưng điều làm hắn buồn cười hơn cả chính là sự thông minh nhạy bén của nàng ta đã không thể suy nghĩ ra điều đơn giản mà ngay một cung nữ có thể nhận ra. 

Bỗng dưng các vũ nữ lui ra phía sau đại điện, nến và trân châu chiếu sáng đều bị tắt vụt,

cả tiếng đàn đều bị dừng lại khiến cho mọi người lâm vào hoảng loạn, sợ có thích khách tới ám sát hoàng thượng. Tần Tố Di thân là sát thủ nên thị giác sớm đã được tăng cường nhờ những lần ám sát, nhìn mọi người nhốn nháo cầm chặt tay gia quyến người thân của mình lo lắng đề phòng xung quanh, không có ai là bị đẩy ra vì thân phận thứ nữ hoặc thứ tử,

nàng cắn môi ghen tị. Tại sao bọn họ không cần nàng mà chỉ cần Thanh Vi Du? nàng cũng là nữ nhi của hai người, vậy thì tại sao? 

Bỗng một bàn tay to thô, chai sạn do cầm kiếm, thương nhiều nắm chặt tay nàng và vỗ vai nàng nhè nhẹ tạo cảm giác an toàn cho nàng. Tần Tố Di nhìn sang Khởi Hàn Lãnh, bắt gặp được hắn cũng đang nhìn nàng lạnh lùng nhếch môi tỏ vẻ cao quý nhưng nàng biết hắn đang giả vờ như vô tình an ủi nàng mà thôi.

" Hộ gi..." Một tiếng nói công công đang định kêu lên giữa đại điện ồn ào lo lắng thì tiếng đàn tranh và các nhạc cụ khác được vang lên trước sự ngơ ngác của các quan và gia quyến, các viên minh châu phát sáng cũng từ từ được để lên phát ra màu trắng dịu nhẹ nhưng ánh sáng đều được chỉnh về phía chính giữa đại điện, nơi các vũ nữ biểu diễn trước đó. Nhờ có ánh sáng mà mọi người đã tĩnh tâm trở lại cùng nhìn tới nơi ánh sáng được chiếu vào bao gồm cả Tần Tố Di và Khởi Hàn Lãnh cũng không thoát khỏi tò mò. 

Tiếng đàn được gảy đến đoạn cao trào, từ trên đỉnh đại điện, một nữ tử mặc hoàng y bay xuống với phong thái cao quý, khuôn mặt thon gọn, làn da trắng sáng làm nổi bật lên đôi môi nhỏ tô lớp son màu huyết, lông mày lá liễu và mắt đại bàng tinh ranh y như Khởi Hàn Lãnh. Tóc đen dài được búi cao cố định bằng trâm quạt mạ vàng quý phái. Hai tay thon gọn cầm hai chiếc quạt lụa dài uyển chuyển xoay một vòng trên không trước khi tiếp đất một cách mỹ lệ. 

Trước con mắt trầm trồ thán phục và ngạc nhiên của mọi người, đặc biệt là thái hậu,

nữ tử đó nhẹ nhàng tiếp tục điệu múa mê người của mình với đôi quạt lụa làm mọi người như bị lôi cuốn vào trong điệu múa, và nữ tử đó kết thúc điệu múa của mình bằng cách nhẹ nhàng nhảy đến bên chân thái hậu cung kính nịnh nọt: 

" Mẫu hậu thân thể an khang, Gia Đan vì người đã tập điệu " Phượng hoàng " dành tặng cho người! " 

" Hảo nữ nhi của ai gia! " Thái hậu cười cảm động xoa đầu nữ tử đó nhẹ nhàng.

" Tôn nhi cũng muốn tổ mẫu xoa, tổ mẫu thương cô cô hơn Tôn Nhi! " Khởi Tôn cầm tay lắc nhẹ cánh tay của thái hậu, khuôn mắt nhỏ phồng lên ghen tị làm thái hậu cười vội xoa đầu Khởi Tôn còn nữ tử mặc hoàng y cũng nhìn Khởi Tôn cười sủng nịnh vội đưa đôi quạt lụa cho cung nữ rồi quay nhẹ người nhẹ giọng: " Bản công chúa ta mạn phép múa rìu qua mắt thợ trước các tiểu thư, quận chúa ở đây, mong các vị không chê và cảm tạ đã thưởng thức!"

" Chúng thần lấy làm vinh dự! "

" Được thấy Gia Đan công chúa múa là phúc ba đời nhà thần " 

Các tiếng reo hò khen ngợi của các quan tướng lần lượt vang lên làm Khởi Gia Đan hài lòng nhìn quanh rồi bất chợt dừng ở Tần Tố Di đang tay trong tay với Khởi Hàn lãnh bên bàn của các tướng lĩnh. Khởi Gia Đan trợn tròn mắt như không thể tin vội bước đến gần thỉnh an.

" Hàn Lãnh huynh cát tường! " Sau khi nhận được tiếng đáp của Khởi Hàn Lãnh, Khởi Gia Đan mới nhẹ nhàng đánh giá nữ tử đang mặc triều phục vương phi bên cạnh nhị hoàng huynh. Mặt trái xoan với làn da trắng nõn nà, mắt phượng mâu kiều mị mê người,sống mũi cao và nhỏ, đôi môi tô cam căng mọng làm tăng thêm nét kiều mị, tóc buộc cao buông thả cố định bằng trang sức có sẵn trong bộ triều phục và thêm phong thái ung dung cao quý thì thừa sức đánh bật những mỹ nhân trong Khởi Nhẫn Quốc mà có thể là cả tứ quốc.

Tần Tố Di liếc nhẹ nhị boss mỉm cười. Cuối cùng cũng chờ được nàng ta xuất hiện, giờ thì khó có thể nhận ra nàng ta thuộc nữ tử giang hồ của phái " Phiến môn " Một môn phái lừng danh trên giang hồ về tuyệt kỹ dùng quạt đoạt mạng. Mà giờ nàng y hệt như một công chúa nuông chiều trong cung từ nhỏ, yểu điệu thục nữ, là đối tượng của mọi công tử lừng danh nhắm đến.

" Vị tiểu thư này là? " Khởi Gian Đan cười ngại ngùng nói đủ lớn để Tần Tố Di nghe được câu hỏi nhưng nàng chưa kịp trả lời thì Khởi Tôn đã lăng xăng chạy xuống nhào vào lòng Tần Tố Di rồi quanh lên đáp trả Gian Đan: " Cô cô đã có tổ mẫu rồi, không được cướp mẫu thân của ta! " 

Mặt Tần Tố Di giật giật, tên nhóc con này cứ phải thích đi loan tin vịt như thế mới vui hay không, có gì là tiểu hài tử này này cứ oang oang kêu nàng là mẫu thân như thế này, làm phụ thân như thế này,... Giờ lại còn nói nàng là của hài tử này nữa. Tức chết đi thôi 

" Ra là mẫu thân của Tôn nhi a! Cô cô thất lễ rồi! " Gian Đan nhanh nhẹn xoa đầu Khởi Tôn lấy lòng rồi nhìn Tần Tố Di mắt lấp lánh, giọng oanh vàng thánh thót: " Gian Đan ra mắt nhị tẩu! ". Nghe được câu nói của Khởi Giang Đan, xung quanh Tần Tố Di như tối sầm, sấm chớp đùng đoàng bên tai. Nàng định phản bác và nói lại Khởi Tôn thì tiếng nói âm trầm của Khởi Hàn Lãnh vang lên: 

" Tôn nhi! Tôn nhi nói cái gì của ngươi? " Khởi Hàn Lãnh trầm giọng mặt đe dọa làm Khởi Tôn giật mình sợ sệt ôm chặt vào Tần Tố Di làm nàng rất hài lòng vì không phải ra tay, còn Khởi Gian Đan thì nhìn Hàn Lãnh một cách nghi hoặc. 

" Tôn nhi nói... Nói mẫu thân là của chúng ta! " Khởi Tôn suy nghĩ một lúc nhanh nhảu cười nhìn Khởi Hàn Lãnh lấy lòng còn Tần Tố Di cười thầm trong lòng vì dám chắc Khởi Tôn sẽ bị một trận đây, sau nàng lại có thể là của hai người? Hàn Lãnh chết tiệt kia sẽ giúp nàng làm Khởi Tôn nở hoa vì câu trả lời sai trái này. Nhưng ai ngờ Khởi Hàn Lãnh cười nhếch xoa đầu Khởi Tôn trong lòng nàng trả lời một câu làm nàng suýt cắn trúng lưỡi của mình: 

" Quả là hài tử của ta! Thông minh! " 

Tần Tố Di lườm lườm Hàn Lãnh sau đó quay sang muốn giải thích với Khởi Gian Đan thì nhận được ánh mắt cùng với điệu bộ gật đầu như tỏ vẻ đã hiểu sau đó vội chạy tới bên bàn dành cho mình bỏ lại Tần Tố Di với cơn bực tức sôi máu mà không thể làm gì do hai người ngồi bên cạnh gây nên.

Được một lúc sau tiết mục vũ khúc phượng hoàng của Gian Đan, từng cặp đôi ra xin chiếu chỉ tứ hôn và một số khác bị ép tứ hôn của hoàng thượng, những người bị ép tứ hôn đều là những thiên kim quan lại thuộc tầng lớp quý tộc thiên về văn với các công tử thuộc tầng lớp coi trọng võ. Hoàng đế luôn có ý phải cân bằng hai từ văn võ này lại với nhau làm Tần Tố Di nể phục rồi sau đó nàng lại nhận được cái liếc nhìn từ thái hậu một cách... Trìu mến đến nỗi nàng thấy lạnh sống lưng.

" Hàn Lãnh, có gì muốn nói với ai gia chăng? " Thái hậu đột nhiên mở miệng dò hỏi làm bao nhiêu ánh mắt chăm chú nhìn vào Khởi Hàn Lãnh chờ đợi câu trả lời.

" Đúng như ý của mẫu hậu! " Khanh Hãn đứng dậy không siểm nịng làm thái hậu cười lớn, văn võ bá quan và gia quyến đều từ ngồi thành đứng dậy vỗ tay một cách náo nhiệt. Thái hậu trực tiếp cầm chiếu chỉ, bút lông và mực viết luôn thánh chỉ trước mặt mọi người. Sau đó đưa cho công công đọc to: " Phụng thiên thừa vận, thái hậu chiếu viết. Tần Tố Di tiểu thư tài mạo song toàn, võ nghệ vang danh tứ hôn với nhị vương gia Khởi Hàn Lãnh, hôn lễ sẽ được cử hành tại hoàng cung vào đầu tháng sau, khâm thử! " 

Tần Tố Di trừng mắt kinh hãi trước những điều mà công công vừa đọc rồi nhìn vào Khởi Hàn Lãnh đang quỳ một chân tiếp nhận thánh chỉ một cách thận trọng khác với thánh chỉ lúc đầu mời vào cung, sau đó nàng vô lực bị Hàn Lãnh kéo theo quỳ xuống cảm tạ thánh ân. Sắc mặt nàng đen dần đi khác với hình ảnh náo nhiệt trước mặt nàng thì nàng nhận ra, không chỉ có một mình nàng đang xuống sắc mà còn có... Nhị boss đang nhìn nàng một cách đầy vặn vẹo khác với điệu bộ muốn thân thiết lúc nãy. Tần Tố Di quên mất một điều, nàng ta đã điều tra biết Dật Phong thì sẽ biết bao gồm quá khứ của hắn mà bao gồm trong đó hầu hết có nàng, người đã suýt thành vương phi của Dật Phong, người bị hủy hôn lễ và cả khoảng thời gian nàng theo đuổi hắn điên cuồng: " Tần Tố Di " Nữ tử bị cả Thiên Quốc phỉ nhổ và chối bỏ. Mà nếu nàng giờ từ chối chức danh vương phi của Khởi Nhẫn Quốc thì có lẽ sẽ không yên ổn với nhị boss mất. Thủ đoạn nàng ta tinh vi và tỉ mỉ hơn đại boss nhiều nhưng kỹ năng độc ác, tàn bạo và sát nhân không bằng nàng cho nên mới phải làm nhị boss.

Đã nói đến boss là khó xơi rồi, nên nàng tin tưởng đại và nhị đấu nhau sẽ bị người khác làm ngư ông đắc lợi thôi. Giờ nàng đang rất muốn quen thân với nàng ta, nếu như làm đại tẩu của nàng ta có thể dễ nói chuyện và hợp tác hơn thì nàng đành chịu khó vậy. Nhìn sang Hàn Lãnh đang bị các triều thần vây quanh và bị gọi vào cung của thái hậu cùng với hoàng thượng và hoàng bàn chuyện hỉ sự. Hắn cho nàng một cái gật đầu nói nàng an tâm rồi mặt lạnh dắt luôn Khởi Tôn đi theo. Vừa nhìn theo bóng Hàn Lãnh và Khởi Tôn khuất sau điện thì tiếng nói của Khởi Giang Đan đã rõ bên tai:

" Nhị tẩu, người tên Tần Tố Di sao? " Khởi Gian Đan thoắt cái đã bước tới đối mặt với nàng, nhưng nàng sớm nhận ra khí tức nên vô cùng bình tĩnh, mắt phượng nhìn xuống vì nàng ta thấp hơn nàng nữa cái đầu. Môi cam căng mọng nhẹ giọng phát ra thanh âm mị hoặc: " Là như vậy! " 

" Người ở Thiên Quốc hảo? Nhị huynh có biết như vậy chăng? Tất cả? " Khởi Gian Đan trầm giọng cao ngạo dò hỏi mong muốn nhận thấy ý đồ nào đó của Tần Tố Di nhưng thất bại. 

" Muội nói vậy là có ý gì? " Tần Tố Di cười nhẹ, mắt lóe lên chút sát khí làm Khởi Gian Đan có chút giật mình lùi lại phía sau rồi nhìn Tần Tố Di một cách đề phòng 

" Có thể mọi người ở đây bị ngươi lừa nhưng đừng hòng lừa được ta! Ta biết mọi thứ về ngươi, ngươi cứ đề phòng ta đi! " Khởi Gian Đan nhìn Tần Tố Di với ánh mắt căm hờn có chút ghen tuông, nhanh chóng nói ra suy nghĩ bản thân mình rồi quay lưng bước đi nhẹ giọng thông báo với công công là hồi phủ công chúa. Tần Tố Di nhìn theo mà tâm não nề, không biết là nàng có chống chọi làm thân được với nhị boss không đây, nàng tự thấy điều này thật xa vời.

Chờ Hàn Lãnh và Khởi Tôn trở về thì cũng đã quá muộn, hoàng thượng sớm bố trí chỗ ngủ cho các đại thần quan trọng. Nàng muốn trở lại phủ nhưng Khởi Tôn sớm đã ngủ say trên vai Hàn Lãnh thì đành theo chỉ dẫn cung nữ mà tới cung cũ trước đã từng ở của Khởi Hàn Lãnh khi chưa phong. Trước phòng là một hoa viên trồng đầy đủ loại hoa, bên cạnh có hồ sen đầy cá nhiều màu sắc mà nàng không biêt tên. Vào phòng thì vẫn bố trí như ở phủ vương gia hiện tại nên cũng không có cảm giác xa lạ. Nhìn Hàn Lãnh đặt Khởi Tôn xuống giường nhẹ nhàng nàng cảm thấy thân thể mệt mỏi, vội vào phòng nhỏ bên cạnh thay đồ và gỡ trang sức, quay lại phòng thì chỉ còn thấy Khởi Tôn đang nằm ngủ ở giữa giường, thở dài Tần Tố Di nhẹ nhàng luồn vào trong không gây ảnh hưởng đến giấc ngủ của hài tử. Nàng rất mong có thể ngủ một phòng riêng nhưng sau khi nhận được ánh mắt sát khí và đôi mắt ngây thơ vô số tội thì nàng cảm thấy nàng sẽ ổn với hai phụ thân này. Nghĩ là sẽ khó ngủ nhưng vừa đặt đầu xuống gối là nàng sớm thiếp đi một cách nhanh chóng. 

Nhận ra khí tức đều đều của hai bóng dáng, Khởi Hàn Lãnh từ trên mái cung nhảy xuống thở dài ngao ngán đi vào phòng, nhưng nhìn thấy hình ảnh hài hòa trước mặt một nụ cười lóe sáng lên làm ấm áp cả căn phòng. Viên minh châu phát sáng cùng nến được tắt đi, cả hoàng cung chìm vào tĩnh lặng. 

Hai ngày còn lại bắt đầu, rắc rối chuẩn bị... 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK