Mục lục
[tâm Sự + Review] Làm Thế Nào Để Thoát Khỏi Cái Vòng Luẩn Quẩn Này?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

" Rầm " , " xoảng " tiếng đập bàn của bố C và tiếng rơi vỡ của bộ ấm chén trên bàn . C và cả mẹ giật nảy mình lên , lúc đấy ngay cả em cũng cảm thấy đau tim vì tự dưng bị tác động mạnh mẽ thế , nhưng vẫn cố giữ cảm xúc lạnh lùng và bình tĩnh nhất có thể vào lúc ấy . Vẫn im lặng trước bố C và không hề tỏ vẻ gì gọi là chống đối cả , im lặng chờ đợi . Bố C nhìn em như một thằng tội đồ , mắt long lên sòng sọc , hơi thở gấp gấp hơn .
MC: ông ơi , ông bình tĩnh đi , đừng nóng thế lại ảnh hưởng đến sức khỏe
BC: bà im đi , để nguyên tôi hỏi nó , thằng kia mày vừa nói gì mày nói lại tao nghe rõ xem nào ?
Em: như con đã nói đấy ạ , hôm nay con sang đây để xin cưới C và con cũng muốn bác biết rằng người con cưới không phải duy nhất một mình C mà còn người khác nữa ạ
BC: ai con bé đấy là ai ?
Em: là một người con gái cũng yêu con như chính C yêu con bác ạ , mong bác hiểu cho con
BC: mày xem thử như thế có được không ? mày tưởng mày là ai chứ , mày là vua à hay mày là lãnh chúa mà mày đòi cưới hai vợ , dẹp , dẹp hết không có xin xỏ gì hết , tao không chấp nhận chuyện này . Mày làm thế khác nào mày bảo thiên hạ người ta cười vào mặt nhà tao là không biết dạy con dạy cái , để cho đứa con gái độc nhất của nhà tao đi yêu người ta rồi chịu kiếp chồng chung với đứa khác . Tao có nằm xuống tao cũng không đồng ý chuyện đấy , tao không muốn thiên hạ nó cười vào mặt tao . Mày khôn hồn thì cút , biến ngay khỏi nhà tao và đừng bao giờ vác mặt đến đây nữa
C: bố ơi , đừng nói thế , con và em ấy thật sự yêu X bố ạ ( nước mắt ngắn nước mắt dài )
BC: mày câm mồm , tao không phải nuôi hai mươi mấy năm trời để rồi mày chịu kiếp lang chạ chồng chung với đứa khác . Mày đi lên nhà ngay từ giờ phút này trờ đi , tao cấm mày qua lại với thằng khốn nạn này
Em: bác cứ bình tĩnh đi ạ , mọi chuyện ...
BC: mày câm mồm , đứng dậy và cút khỏi nhà tao mau lên , đừng để tao phải dùng đến biện pháp mạnh .
Nói rồi bố hất cả đĩa táo trên bàn xuống đất làm " xoảng " một cái , em đưa mắt sang nhìn mẹ C cầu cứu , bà chỉ lẳng lặng lắc đầu
MC: thôi X , con cứ về đi , để ông ấy nguôi nguôi rồi con lại nói chuyện sau , con C mày lên nhà đi đứng đấy làm gì nữa
Em: dạ vâng , thôi con xin phép hai bác con về ạ
Em đứng dậy chả biết làm sao nữa , đi ra ngoài C cũng đi theo em
BC: con kia mày định đi đâu ? mày bước chân ra khỏi nhà theo nó thì tao từ mặt mày
C: con ra đóng cổng bố cũng từ à ?
Bố C nghe thấy thế không nói được gì đành im lặng
Em: thôi em , bố đang nóng đừng cự cãi lại , hạ giọng xuống , mọi chuyện để anh tính ( em phải thì thầm với C )
C: nhưng anh ơi , ....( hai dòng nước mắt chảy dài trên má , nhìn C trông khổ sở quá )
Em: thôi em , có gì mai mình gặp đừng khóc nữa , em khóc xấu lắm đấy biết không ( lau lau dòng nước mắt đang chảy ra từ đôi mắt ấy )
C: em sợ lắm, lỡ bố không đồng ý thật thì , em biết làm sao hả anh ?
Em: em yên tâm , anh sẽ tìm ra cách để bố đồng ý , em đừng có lo lắng nhiều nữa nhé , ngoan nào nghe anh
C: dạ , em biết rồi , anh về cẩn thận nhé . Có gì gọi điện cho em nhé
C siết chặt tay em , em lau giọt nước mắt còn vương trên mi của C , kéo C lại và ôm lấy đôi vai đang run lên vì khóc . Cố gắng không làm C bật khóc thêm nữa , được một lúc C nín khóc .
C: thôi anh về đi , em vào đây không bố lại chửi ầm lên .
Nghe cái giọng nghèn nghẹn làm em thấy con tim thắt lại , đúng là cái cửa ải cuối cùng này thật sự là khoai thật . Ngồi lên xe , nhìn C dựa vào cổng nhìn em , em chỉ muốn chạy ra lôi C vào xe rồi đưa về nhà em nhưng mà lý trí em không cho em làm thế . Vì nếu làm như thế khác nào mình khiến cho bố C đang bực càng thêm bực , giống như đổ dầu vào lửa nhất là lúc này nữa . Em chỉ biết lầm lũi đánh xe đi , khuât ra ngoài đường em rút điện thoại gọi cho D
D: dạ em nghe
Em: em đang ở đâu thế ?
D: em đang ở trên Phạm Ngọc Thạch anh à , anh xong việc chưa ?
Em: anh xong rồi , nt địa chỉ đi anh qua
D: quán lẩu đối diện với chân gà Mỹ Miều ấy anh
Em: uhm anh qua đây
D: vâng anh qua đi , có cả L với anh K ở đây rồi
Em: uhm
Cúp máy rồi đánh thẳng tơi chỗ D , lúc sau thì đến nơi loay hoay tìm chỗ chỗ đỗ chả biết em lái kiểu gì lại làm một bà đi đường sợ đến nỗi đổ cả xe ra ngoài đường . Em phải xuống đường đỡ bà ấy đứng lên rổi rối rít xin lỗi . L cả D chạy ra chỗ em
L: anh lái kiểu gì đấy , say à ?
D: anh ơi sao thế anh
Em: không sao cả , tự dưng cuống tay lái nên thế , thôi vào đi .
Vào trong bàn ngồi , em chào ông K rồi tự rót rượu . Giờ chả còn tâm trí đâu mà ăn cả , em cứ nốc rượu tì tì , đúng là rượu táo mèo có khác , nhẹ bênh chả cảm giác gì . D cứ gắp cho em rồi em bắt em ăn , ông K và L cứ nhìn em chả hiểu chuyện gì xảy ra . Có mấy lần anh K định hỏi gì em nhưng bị L cản không cho hỏi . Ăn uống xong em bảo muốn lên Bar thế là tất cả lại kéo nhau lên trên phố cổ . Lại uống và uống đến mức D phải giật cốc rượu ra khỏi tay em . Chả cần biết D , L và anh K cản em cứ thế cầm chai rượu nốc . Lúc này em bắt đầu suy nghĩ nhiều , càng nghĩ càng rồi . Tìm con đường thoát khỏi cái rắc rối này mà mãi không thể nào tìm ra cách . Thấy em thế mọi người đành kéo em về nhà luôn . Về đến nhà em nằm vật ra giường , say chả ra say , người em cứ mệt mệt cảm giác nó lâng lâng chả rõ . Ngủ lúc nào không biết , sáng sớm em dậy thì thấy D đang nằm cạnh . Cả hai chẳng còn nổi mảnh vải che thân , em kéo chăn cho D , vớ cái quần mặc vào rồi đi ra phòng khách . Bỏ điện thoại ra xem , thấy có mấy cuộc gọi nhỡ của C , em gọi lại
C: anh dậy rồi à , hôm qua em gọi D nghe máy bảo anh uống nhiều lắm hả ?
Em: uhm , anh chẳng biết phải làm gì nữa em à , anh thấy bất lực
C: nào anh , ông chồng kiên định của em đâu rồi , sao anh yếu đuối thế . Lát em với mẹ đi chùa rồi qua nhà nói chuyện .
Em: hôm nay là ngày gì mà đi chùa ?
C: mẹ bảo em đi , em cũng chả biết , mẹ đi xem quẻ gì đấy anh à
Em: uhm , tầm nào em qua
C: chắc tầm trưa , anh với D nấu cơm nhé
Em: uhm, hôm qua bố có nói gì không ?
C: cũng có cằn nhằn , rồi bố uống rượu . Đêm qua bố mẹ to tiếng , mẹ bênh em với anh , bố thì cứ giữ định kiến đấy
Em: yêu anh khổ lắm phải không em ?
C: hâm , anh nói gì đấy , khổ gì mà khổ , yêu anh và làm vợ anh là cả một niềm hạnh phúc .
Em: Kiếp chồng chúng khổ lắm đấy , anh chẳng mang lại cho em điều gì tốt lành cả
C: đồ hâm , nói ít thôi , nếu không có gì tốt lành thì tất cả những việc anh làm cho em đủ làm con tim em biết rằng anh là như thế nào mà , đừng có lo lắng nữa anh
Em: uhm , thôi thì cứ biết vậy
C: em đi với mẹ đã , mẹ vừa gọi rồi
Em: uhm , đi đi khi nào qua thì báo anh , để anh còn nấu cơm
C: vâng , hì em yêu anh lắm khoai sọ ạ
Em: anh cũng yêu em
C: à anh nhắc D bỏ đồ vào giặt đi nhé
Em: uhm , yêu em nhiều lắm vợ ạ
C: vâng , yêu anh , em đi ạ .
Em: uhm
Cúp máy , một vòng tay choàng từ đằng sau
Em: em dậy rồi à ?
D: vâng , tự dưng thấy thiếu thiếu gì em mở mắt thì không thấy anh rồi , Thu rồi mà còn mặc có mỗi cái quần đứng đây anh không sợ gió à ?
Em: gió càng mát chứ sao , tối qua anh làm gì tệ lắm không em ?
D: không , nhẹ nhàng và tình cảm lắm , anh cứ nói hỏi em " yêu anh khổ lắm hả em "
Em: ặc
D: anh hâm , nghĩ ít thôi để đầu óc thoái mái đi , rồi từ từ sẽ đạt kết quả tốt . Đừng lo nghĩ , anh nt em với cả chị C chẳng biết làm sao cả
Em: uhm , à tí mẹ C qua đấy , lát mình nấu mấy món mời bác cơm nhé
D: em nghe cả rồi , anh không phải nhắc , tối qua chị C gọi rõ nhiều . Bảo em chăm anh , chị ấy kể qua cho em chuyện tối qua rồi .
Em: uhm , đau đầu , cứ như bố em có phải đơn giản không ?
D: bố mẹ em chiều em quá nên thế , mới cả bố nói nhìn anh làm bố nhớ lại ngày xưa cao ngao của bố . Mới cả bố muốn xem anh làm thế nào để đạt được mục đích , bố muốn thử con rể đấy
Em: đã nhận là rể rồi à ?
D: tất nhiên , bố ít khi đánh người lắm
Em: bố kể em nghe à ?
D: vâng , bố bảo đấm anh mà anh vẫn cười nhạt được , chẳng phản ứng gì . Lại còn vặn được bố thì bố em nghĩ anh không đơn giản như bề ngoài
Em: anh đa nhân cách mà
D: hấp , đa đa cái đầu anh , thôi dọn dẹp đi anh không lát mẹ chị C lên lại chê em
Em: à trước đó , anh phải làm một việc đã
D: việc gì ạ ?
Em: việc này này
D: á á ....
Em xoay người bế bổng D lên , đi vào trong phòng . Lúc sau nhìn đồng hồ cũng chuyển sang trưa rồi , Em cả D ra ngoài sửa soạn nấu nướng chờ C cả mẹ C lên . Em thì nhận việc nấu nướng , D thì lo lau dọn phòng bếp với cả phòng khách . Mãi đến hơn 12h30 C cả mẹ C lên nhà em , em chạy từ trên nhà xuống dưới để xách phụ đồ trên xe . Lên đến nhà mẹ C cứ tấm tắc khen D , bảo D ngoan hiền và lễ phép . Đá từ chuyện nhà cửa sang chuyện đồ đạc , rồi lung tung cả . Ăn uống xong em mới mẹ C ra ngoài phòng khách uống nước . Em vừa gọt hoa quả , vừa ngồi tiếp chuyện mẹ C . Bác ấy an ủi chuyện tối qua , nói chung là bác cũng thấy không hay lắm , khuyên em từ từ nói chuyện . Lúc sau C cả D dọn dẹp xong ra ngồi ngoài ghế mẹ C mới bắt đầu vào chủ đề chính
MC: D này , con cho bác hỏi mấy câu được không ?
D: dạ
MC: bố con làm trong quân đội , ở khu nào con ?
D: dạ bố làm ở khu xxxx, phụ trách bên văn phòng với mấy thứ linh tinh bác ạ
MC: nghe C kể , cách đây không lâu X cả C sang bên Anh , cũng gặp bố mẹ con bên đó rồi đúng không ?
D: dạ vâng ạ
MC: thế ý bố mẹ con thế nào ?
D: dạ , bố con nói chờ anh X nói chuyện với gia đình , và nhà bác ạ . Nếu nhà bác và gia đình anh X đồng ý thì bố con cũng đồng ý , còn nếu mà không thì ..
MC: bác hiểu , thế con có suy nghĩ gì khi con quyết định cưới X mà trong khi lại chung với C nhà bác ?
D: con thì hồi đầu con cũng suy nghĩ nhiều về chuyện này , nhưng con thú thật với bác đôi khi chính con và cả chị C cũng thế , đều cảm thấy khó chịu khi phải chung 1 người chồng . Nhưng nếu như là người khác thì bọn con chưa chắc đã có thể hòa thuận như thế này . Sau tất cả những gì anh X làm với chúng con thì bọn con nghĩ rằng khó có người nào có thể làm thế với chúng con . Anh X thật sự là một người có thể đem lại hạnh phúc cho con và cả chị C . Vì vậy bọn con tin tưởng và giao phó toàn bộ cuộc sống của bọn con cho anh ấy .
MC: C , con cũng nghĩ thế à ?
C: dạ
MC: thế cả ba đứa có nghĩ đến việc thiên hạ người ta đồn ra nói vào không ? Mọi chuyện tưởng chừng như đơn giản nhưng có lẽ rất khó đấy
Em: mẹ à , thiên hạ thì đúng thật là khó chiu , nhưng con nghĩ họ đàm tiếu gì thì đàm tiếu nhưng gia đình con sống không gây điều tiếng , không làm gì ảnh hưởng đến họ , con nghĩ rằng điều đó cũng khá là đơn giản nếu như con đạp lên dư luận , xã hội để sống . Chuyện gia đình thì chỉ có những người trong cuộc mới có thể hiểu được hết . Còn thiên hạ thì mẹ cũng biết , thêm nếm đủ thử để có thể thêu dệt nên mọi thứ . Phương châm của con bây giờ là " cứ bơ đi mà sống , kệ họ "
MC: uhm , trong chuyện này mẹ cũng chỉ biết tin tưởng con và cả hai đứa nó . Sống sao cho tốt là được , C và D đều là con gái một trong gia đình . Cả hai đứa nó đều giống như cành vàng lá ngọc , con sống làm sao cho đúng mực và yên ấm là được . Vậy mẹ hỏi X nhé , nếu được cả ba bên gia đình đồng ý hết rồi . Vậy con tính tổ chức đám cưới ra sao ?
Em: cái này thì , con cũng chưa nghĩ ra . Chắc phải đợi thêm một thời gian nữa con sẽ nói chuyện này sau
MC: vậy khi nào có câu trả lời thì nhớ bảo mẹ nhé , C cả D đều yêu thằng X chứ ?
C & D: dạ
MC: chuyện này mẹ cũng được báo rồi , cách đây không lâu cô về báo mộng cho mẹ . Nhà mình có đại hỉ liệu sao làm cho tốt . Mẹ đi xem thì cũng thấy người ta nói là con C phải sống chung đụng . Mẹ cũng ngờ ngợ thôi , ai ngờ là thật . Thật là khổ , vậy X đã nghĩ ra cách khuyên bố C chưa con ?
Em: con chưa mẹ ạ
Ngồi nói chuyện thêm một lúc thì mẹ C bảo về vì bố C gọi rồi , C cũng chuẩn bị về luôn . Điện thoại bỗng dưng rung lên ...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK