Mục lục
[tâm Sự + Review] Làm Thế Nào Để Thoát Khỏi Cái Vòng Luẩn Quẩn Này?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lời đầu tiên của chap này sẽ khá là dài vì mấy hôm nay thực sự em rất căng thẳng mà lên voz để đọc mấy topic đã theo dõi khá lâu rồi cho thoải mái . Cơ mà khi vào topic của em cả thím sịp vàng em mới thấy khó chịu và cực kì không thoải mái vì nói thẳng ra là mấy cái người lùng ra info quả thật là rất rất vớ vẩn . Họ chắc chỉ nghĩ đến những cái trước mắt mà không nghĩ đến hậu quả của việc ấy . Đã có rất nhiều vụ lộ info rồi mà tại sao họ vẫn không dừng lại nhỉ ? Phải chăng là họ quá ư rảnh rỗi và thích tò mò . Xin những người đã và đang lùng info của ai đó trên voz dừng lại đi trò này không hay tí nào cả đâu . Tiếp theo là đến những người đọc gọi là có cái đọc mà không cảm nhận được gì từ những thứ người viết đã cố gắng viết ra những gì họ trải nhiệm , những gì họ đã gặp để họ muốn cho người khác thấy kinh nghiệm giúp cho họ có thể tự nhận ra bản thân họ đang thiếu gì và họ cần gì . Và vì không cảm nhận được nên họ đã có những cái lời lẽ chả hay ho gì , có thể là họ thấy không sao vì họ chẳng quan tâm đến những gì người viết đề cập họ có những lời nói thiếu suy nghĩ , thiếu sự tôn trọng với người viết ví dụ điển hình như này :
Quote:
Originally Posted by1234567
Càng ngày càng gió bão bay đầy trờicũng chả hiểu sao thanh niên ăn không ngồi rồi lao vào ầm ầm.
Viết để cho các bạn trẻ chưa biết gì vào đọc, nâng bi, gato các kiểu. Còn người lớn lớn tí, biết mùi đời rồi thì thấy gió đủ chỗThật sự chẳng hiểu họ có nghĩ gì không , đầu họ làm cái quái gì vậy không biết ? Thật sự ngay cả việc nói ra cũng khiến cho em cũng cảm thấy khó chịu . Nhất là khi có những người bạn , anh em của em đọc được những lời lẽ chả hay ho gì . Ít nhất cái topic này có những người gọi là thành đạt trong cuộc sống họ biết đến em , add yh nc rất bình thường . Họ góp ý cách sống , cách chọn người em thật sự yêu và làm sao để cho người ấy có cái hạnh phúc họ chưa có được . Em thật sự cảm ơn các anh , chị , em đã thông cảm và an ủi em những cái lúc như thế này . Cảm ơn các thím vozer thật sự hiểu em định truyền đạt gì đến cho họ những gì . Nhân tiện em cũng nói luôn với thím nào đọc topic của em , em viết đây là tâm sự nhật ký , không phải trò bông đùa trẻ trâu , cuộc sống không bao giờ tồn tại chứ " không thể " , " không ngờ " , .. cả vì tất cả là do số phận xếp đặt , không sớm thì muộn họ cũng sẽ phải gặp trường hợp như em đang gặp thôi . Vì thế các thím nói em CDSHT , thần kinh , hay thằng điên thì em cũng ok hết những người ấy em không chấp . Bởi chắc có lẽ họ chưa bao giờ gặp những tình huống như thế . Hãy chờ đợi mà xem rồi một ngày nào đó họ sẽ đau đầu và muốn chạy trốn nó . Hãy sống làm sao để cho người khác họ tôn trọng mình , họ cảm thông mình , và họ nể mình . Chứ đừng sống để rồi người đời người ta chửi cho các thím là ngu hay đại loại gì đó , như thế sống không bằng chết . Em xin hết . À mà những ai muốn dò info của em thì xin cứ tự nhiên đi nhé vì em chẳng ngại đâu . Em chỉ sợ các thím không thể dò ra được cái info này thôi , vì vậy đừng cố gắng làm gì .
(ai đó , muốn post lên forum , web , app , rss , ... thì cắt bỏ đoạn đầu đi nhé vì nó không đáng để những người không hiểu chuyện gì xảy ra đọc , họ sẽ cảm thấy không hay)
Ra đến ngoài bãi biển rồi , ngồi bệt xuống dưới cát ngắm trăng . Mỗi lần căng thẳng hay gặp chuyện gì đó không thể nghĩ ra em đều ra biển ngắm . Gió biển , mùi mằn mặn của biển làm em thật sự thấy thư thái và thoải mái đầu óc . Mấy ẻm thấy biển nên tí tởn ra ngoài nghịch nước tung tóe với nhau cả . Lúc này nhìn thấy thế em lại thấy vui vui trong lòng . Túi quần rung rung , là mẹ em :
Em: con nghe mẹ ơi
Mẹ: mày đi đâu giờ này con chưa về thế ?
Em: con đưa con dâu mẹ đi ra biển chơi
Mẹ: mày bị hâm không , sắp mưa rồi về đi con
Em: vâng con về đây mẹ
Em đứng lên gọi mấy ẻm về nhà . Lòng vòng lèo vèo mãi cũng về đến nhà . Đợi D mở cổng em đánh xe vào nhà thì mẹ em đi ra . Nhanh tay giả vờ cởi áo ra làm như nóng .
Me: cởi xong vứt nó đi , trông như cái giẻ lau nhà rồi đấy . Mai lên trên chỗ chú A đi mày suốt ngày về là lại đi gây sự với con nhà người ta . Lớn rồi thì phải ra dáng một tí đi chứ , vợ mày thấy mày như thế nó có chấp nhận không ?
Em: ơ mẹ nói linh tinh gì đấy , vợ con gì ở đây đúng là già rồi cứ lú lần thế nhỉ ăn với chả nói linh ta linh tinh
Mẹ: tao nói sai à ? D bác có nói sai chỗ nào không con ?
D: dạ không ạ , mẹ nói thì có bao giờ là sai đâu ạ
C: chuẩn đấy mẹ ạ , lớn rồi mà cứ như trẻ con ấy
Me: C sao má con xước thế kia ?
C: dạ không sao ạ . con bị ngã sơ sơ thôi ạ
Me: đến khổ , các con chọn thằng vô dụng kia làm gì cho khổ ra , còn ối thằng tốt hơn nó ấy chứ . B vào nhà đi con đứng đấy làm gì mãi thế .
B: dạ vâng ạ
Mầy ẻm đi vào nhà rồi , còn em quay ra đường rút điếu thuốc ra hút . Lại thêm một ngày nữa trôi qua biết bao sự việc xảy ra . Ngẫm lại vẫn thấy mình thiếu xót nhiều quá , nhưng thôi dần dần sẽ học thêm được nhiều kĩ năng hơn. Đang hút điếu thứ 2 thì thấy C đứng cạnh em từ bh :
C: anh
Em: hử ?
C: em yêu anh
Em: ăn phải thuốc gì mà lại dở hơi rồi đấy hâm rồi à ?
C: không , mà sao anh hút lắm thuốc thế ?
Em: ờ , thói quen mà
C: đưa em thử xem nó có bổ béo gì không ?
Em: thôi khỏi , anh không thích mang tiếng đầu độc con trẻ nhà người ta nhé
C: ai trẻ con ?
Em: còn ai vào đây nữa , anh và em nói chuyện , anh bảo thế tự dưng lại bảo anh để thành dở hơi à ?
C: hừ , đúng là điên rồi
Em: ờ điên , có đứa dở nào nó cứ đâm đầu vào thằng điên không ?
C: có nhiều lắm chứ dở phải đi với điên mới hợp
Em: uhm nhưng anh không bắt cặp với dở
C: anh , hôn em đi ?
Em: hôn hít cái nỗi gì ?
C: em thích thế
Em: anh đang hút thuốc , không tiện để sau đi
C: vầng
Tự dưng nhìn C sao đáng yêu thế , đứng ôm tay em ngắm trăng . Sương rơi xuống nhiều rồi nên giục em ấy vào nhà ngủ sáng mai còn đi chơi. Còn em thì lại ngồi ở phòng khách , thật sự chả buồn ngủ tí nào cả . Ngồi hững hờ đốt thuốc ở dưới , bỗng dưng nghe tiếng nói :
D: anh không định ngủ à ?
Em: ơ em , em xuống từ bao giờ thế ?
D: em không thấy anh lên , nên tò mò xuống đây thôi xem anh làm gì
Em: ờ , đang định qwerty thì em xuống , tụt hứng
D: ( lại gần chỗ em ngồi , khoác tay ) nói linh tinh vừa thôi
Em: ơ thật mà , em không tin anh làm cho em xem này
D: vớ va vớ vẩn , anh vô duyên vừa thôi
Em: thì em bảo muốn xem anh làm gì , thì giờ anh làm em bảo anh vô duyên , em vô duyên thì có
D: hừ , chỉ giỏi chống chế
Em: xin lỗi nhé , anh không phải chống chế mà là anh nói cho em nghe thôi nhé .
D: thôi , em thua anh được chưa , không lại bị anh chặn họng thì mệt lắm .
Em: có bao giờ thắng đâu mà thua với không thua hử ?
D: vâng , anh tài anh giỏi lắm , em thua rồi em không thắng được anh .
Em: tất nhiên rồi , chả bh thằng được đâu nhé , cơ mà anh yêu em ( nói bé lắm các thím ạ câu cuối ấy )
D: vâng , em không thắng được , ơ anh vừa nói câu cuối là gì em không nghe rõ
Em: nói gì đâu ?
D: rõ ràng là có mà , nói lại em nghe điiiiii !
Em: nói gì đâu mà nói lại , hâm
D: em cũng yêu anh lắm ý , X ngố của em ạ
Em: ờ , anh biết
D: anh chẳng lãng mạn tí nào cả
Em: lúc cần sẽ có
D: hứ , chả thèm chơi với anh nữa
Em: không chơi thì ngủ đi , ai bắt xuống đây rồi lại bảo không chơi
D: có phải anh lại mất ngủ không ?
Em: ờ , chuẩn rồi
D: em pha ca phê cho anh nhé ?
Em: sao em biết giờ anh thèm ca phê
D: không biết sao xứng làm con dâu của mẹ hả ngốc , đợi em một tí nhé
Em: à , có cái gói ca phê chồn ở ngăn thứ hai góc bên trái ấy , lấy ra mà pha , cái đấy bô với anh hay uống , cái bọc màu xanh xanh ấy , mấy cái bọc kia là để tiếp khách đừng pha uống nhạt nhẽo lắm .
D: vâng , em biết rồi chồng ạ .
D nguẩy mông đi , em với theo vỗ cái " chát " vào mông D rồi cười đểu . D quay lại véo một phát vào tay rồi lườm lườm xong lại nguẩy mông đi vào ( cái véo rõ đâu nhưng mà nhìn mặt D sao mà đáng yêu thế ) . Nhìn ra ngoài trời lại mưa mưa rồi , mở máy lên tìm cái list " rain " , đứng dậy ra bộ dàn cắm giắc vào . Giai điệu ngọt ngào của violin bắt đầu vang lên , bản sonata " rain " của brahms luôn là mở đầu . Lúc sau thấy D đi ra , tay cầm một tách cà phê .
D: anh thích nghe giao hưởng à ?
Em: uhm , ông truyền lại cho anh đấy em
D: bản này hay thế bài gì đấy anh
Em: "Regenlied" của brahms
D: hôm nào copy cho em mấy bài anh thích nhé , em muốn nghe
Em: uhm hôm nào anh send list cho em
D: em không ngờ chồng em lại tinh tế thế đấy , thích nghe giao hưởng cơ , tưởng anh khô khan lắm cơ mà , thích nghe dubstep thôi
Em: anh nghe theo cảm hứng , khi nào mưa thì nghe list này , vui thì dubstep , buồn thì list " sad " , yêu thì chi có một bài " sosick " của Ne-yo thôi
D: chóng cả mặt , để em thử xem thế nào , mà em đi ngủ đây anh cũng ngủ sớm đi thức suốt không
Em: anh nhớ rồi , à mà lại đây anh bảo
D: anh bảo gì ?
Em: ngồi lên đây anh mới bảo được chứ ?
D: ngồi lên đâu
Em: đây này ( chỉ chỉ vào đùi )
D hiểu ý em , ngồi nhẹ nhàng lên đùi , hai tay choàng qua cổ em . Em ngắm nhìn cô nàng đáng yêu với anh mắt trong veo kia . Hôn lên bờ môi cong cong kia một nụ hôn ngot ngào . D cũng nhẹ nhàng đáp trả lại . Cứ thế , cứ thế cho đến khi hai môi rời nhau ra . D thẹn đỏ mặt , cúi cúi xuống :
Em: sao mà phải gằm mặt xuống thế , hạnh phúc à ?
D: ...
Em: cái mẹt em nó tố cáo rồi
D: ...( gật gật )
Em: chúc em ngủ ngon , mơ đẹp .
D: anh cũng thế nhé , em yêu anh
Em: uhm nhớ tắt hộ anh cái đèn nhé ?
D: vâng , anh nhớ ngủ sớm nhé
Em: anh biết rồi
D đứng dậy đi lên nhà , giờ chỉ còn mình em ngồi đấy với bóng tối và giai điệu của âm nhạc . Tách cà phê nguội rồi nhưng cái mùi hương vẫn còn đượm , thoảng thoảng phảng phất bay lên đâu đây có mùi lúa mạch và chocolate . Nhấp một ngụm nhỏ , rồi thêm một ngụm nữa , cái vị đắng dịu dàng ấy thật sự khiến em bị đánh gục . Dòng chảy của ca phê đi vào cổ họng cái dư vị ngọt ngọt ở cuối con đường thật sự quyến rũ , vị chua chua the the vẫn còn ở lại . Thưởng thức cà phê kèm với âm nhạc thì còn gì bằng , đã thế thêm không gian tiếng mưa tí tách làm cho em thật sự là có cảm giác như đang ở miền Tây phương cực lạc . Uống xong ly cà phê , ngồi ngắm nhìn mưa rơi , từng cơn gió nhẹ nhàng đôi khi mạnh mẽ bay vào nhà . Chả biết giấc ngủ đến từ khi nào nữa , bước vào rất âm thầm . Đang bay bay phê phê trong giấc ngủ thì có cảm giác có ai đó vỗ mặt mình . Lờ mờ mở mắt ra thì thấy mẹ đang vỗ vỗ vào mặt em :
Em: ơ mẹ , mấy giờ rồi ?
Mẹ: dậy đi , 5h rồi đưa mẹ ra chợ mua ít đồ , nghe D bảo hôm này chúng mày định đi vịnh à ?
Em: dạ vầng , sao hả mẹ
Mẹ: uhm thôi đi chơi cũng được , dù sao để cho khuây khỏa , mẹ biết mày buồn vì mất ông . Ông mới mất , trong nhà cũng không có việc gì mày đưa mấy đứa đi cũng được .
Em: vầng , lát đi đi mẹ , để con ngủ thêm một tí
Mẹ: dậy đi , tầm này đi mua mấy thứ tươi tươi mang đi mà ăn , ra vịnh chả có gì đâu
Em: xời ạ , lát mua cũng được mà mẹ .
Mẹ: dậy nhanh tao nói có nghe không ?
Em: ơ vầng thì dậy
Lục tục dậy đi lên nhà làm vệ sinh cá nhân , đang đánh răng thì D bước vào :
D: ơ anh , anh dậy từ bao giờ thế , hay lại thức cả đêm ?
Em: đang ngủ ngon trớn mẹ gọi dậy đi mau thức ăn với mẹ, em không ngủ thêm đi
D: em không biết tự dưng em tỉnh dậy , tỉnh luôn rồi chắc không ngủ được nữa
Em: hai người kia đâu ?
D: vẫn đang ngủ anh à
Em: uhm cứ để ngủ đi , hôm qua mệt rồi mà .
D: tí cho em đi chợ với nhé ?
Em: đi chợ thôi mà có gì đâu
D: kệ , em thích đi chợ với mẹ
Em: xuống hỏi mẹ ấy , hỏi anh làm gì ?
D: kệ anh đấy , anh đánh nhanh lên đi . À mà thôi đi ra ngoài em đi vệ sinh .
Em: ơ hay , rảnh quá à đợi anh một tí , à thôi em cứ đi đi anh chẳng nhìn đâu mà sợ
D: vô duyên có mà cho nhìn ấy
Em: thôi đi cô, cứ đi đi anh ra bh
D: không là không anh có nhanh lên không ?
Em: rồi rồi , tôi ra đây
Cố gắng đánh răng rửa mặt xong cho nhanh rồi đi ra để cho nàng giải quyết . Phi xuống nhà mở cổng đánh xe ra ngoài trước đợi mẹ cả D. Cái không khí buổi sáng thật sự là thoải mái và thư thái thật . Mấy cô mấy bác đang chạy bộ bên dọc đường bờ biển nhìn hay hay , và nhất là mấy ẻm ở cách đây mấy lô nhà , sáng sớm chạy bộ giảm eo thì phải cơ mà em nào cũng nảy tưng tưng , nhìn thật là đã mắt . Đang nhìn thi :
D: anh nhìn gì đấy ?
Em: ờ nhìn mấy ẻm kia chạy bộ , nhìn ngon đáo để ?
D: đâu cơ ?
Em: kia kìa cái con bé mặc áo hai dây màu hồng kia kìa , đấy , ơ mà ..( lúc này em mới nhận ra sự có mặt của D )
D: hay cho anh , giỏi cho anh đây ha , sáng sớm rảnh rỗi ra ngắm người ta chạy ha
Em: ơ em ...
D: ( véo mạnh vào hồng em một phát , cái đòn véo này khó chịu vãi ) Ơ a gì nữa , nhìn bọn em chưa chán à mà phải nhìn mấy đứa con gái khác , hả , hả ?
Em: đau anh , đừng véo nữa , thì con trai mà thích thưởng lãm cái đẹp , cơ mà mấy ẻm đẹp thật nhìn ...Ái .. đau
D: này thì nhìn này , nhìn nữa đi , nhìn cho sướng con mắt đi này
Mẹ em ở đằng sau đi ra nhìn thấy D dạy cho em một bài học nên phì cười :
Mẹ: Đấy con phải như thế nó mới chừa được , thằng này thì phải mạnh tay
D: dạ vâng , con biết rồi mẹ ạ
Em: mẹ không bênh con thì thôi , lại còn bênh D nữa là thế nào , trọng nữ khinh nam nó vừa vừa thôi
D: ai bảo anh hư
Em: hư hư cái đầu em , lên xe đi
Vừa bị véo đau ơi là đau , bực mình đành chui lên xe rồi lái ra chợ ....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK