Bóng người ấy ngồi xuống rồi nhấc đầu em lên đặt vào đùi thì phải , tại em thấy êm êm. Em mở mắt ra là B , B vần nhìn chằm chằm vào em :
Em: có gì mà phải nhìn anh ghê thế ? kính đẹp quá à ?
B: không anh , em ngắm anh thôi
Em: gớm làm như soi vi rút trên mặt anh không bằng ấy chứ , thật là .
B: em ngắm nhìn anh cho thật kĩ để ghi nhớ từng nét một của anh , dù có xa anh em vẫn tưởng tượng ra anh
Em: thế giờ điện thoại nó có máy ảnh để làm gì ?
B: em thích ngắm nhìn hơn
Em: à , anh có câu này muốn hỏi em
B: chuyện gì hả anh ?
Em: nếu như một ngày anh biến mất thì em sẽ tìm anh chứ ?
B: ....
Em: sao câu hỏi khó với em quá à ?
B: không , chỉ là em không biết câu trả lời có vừa ý anh không thôi
Em: em cứ nói đi anh đang nghe đây
B: Nếu anh biến mất thì em nghĩ đấy chỉ là thử thách anh đưa ra cho tất cả những người bây giờ quan tâm đến anh . Em biết anh sẽ chẳng biến mất , mà nếu có thì chỉ là anh đi đâu đó rồi quan sát xem em như thế nào thôi . Còn chuyện em đi tìm anh không , thì có lẽ là không vì em tin anh có đi đâu thì cũng sẽ trở về , em sẽ chờ cho đến khi anh về thôi . Nếu lâu quá em sẽ bắt đầu đi tìm anh , em nghĩ sẽ chẳng bao giờ là quá muộn . Chỉ là anh sẽ biến mất đi đâu thôi .
Em: tức là không ?
B: không phải , chắc anh không hiểu ý em thì phải ?
Em: uhm đúng rồi , anh chưa hiểu em định nói gì cả .
B: em sẽ đi tìm anh , sau một thời gian em chờ anh.
Em: thế là thế nào ?
B: là anh biến mất để thử thách , thì em sẽ chờ anh , nếu như thật sự anh biến mất thì em sẽ đi tìm anh , dù chỉ có một chút hi vọng
Em: à , rồi giờ hiểu rồi .
B: anh biết em yêu anh không ?
Em: anh biết
B: vậy anh có yêu em không ?
Em: cái này thì hơi khó nói chút
B: sao lại khó nói ?
Em: vì giờ anh buồn ngủ rồi , anh sợ nói linh tinh với em
B: vậy anh ngủ đi , em trông giâc cho anh
Nhắm mắt vào , B đội một cái mũ rộng vành thành ra không bị chói bởi ánh nắng . Đang ngủ rất ngon thì em bị đánh thức bởi một cảm giác buồn buồn khó tả ở dưới chân . Mở mắt ra thì thấy L đang cầm một cái que đang khều khều ở dưới chân em . Em bật dậy , nhìn xung quanh thì thấy mọi người cười ồ lên , em chả hiểu sao nữa . Quay ra cũng thấy B đang bịt miệng cười , quái lạ sao cứ cười cười thế nhỉ . Em đứng dậy đi xuống dưới chỗ mấy đứa cháu nó đang ngồi ăn . Cả lũ nó quay ra nhìn em , rồi lại cười ngặt ngẽo chả hiểu cái lí do gì cả . Em cứ tưởng chúng nó bị dở hơi hết cả lũ với nhau rồi cơ . D lại gần đưa em cái gương , em soi ơ mịa sao mặt em toàn nhọ nồi lại còn râu ria đủ kiểu nữa , trông cứ như tờ giấy nháp ấy đã thế môi còn bị son đỏ chót . Em đoán ngay ra trò này là của L rồi . Lừ lừ đi lên chỗ L , xách tai lên quát :
Em: lại đầu têu cái trò gì đây hả ?
L: ha ha , nhìn mặt anh ngộ cực
Em: ngộ cái tộ , lần sau cấm nghịch ngợm nữa nhé , không là anh quẳng xuống biển đấy nhé , hừ
L: ha ha , ai bảo ngủ như cóc chết ấy
Em: kệ tôi
Em chạy luôn xuống biển làm cái " ùm " vừa bơi vừa kì cọ khuôn mặt , mãi một lúc sau soi dưới biển thấy mặt mình ổn ổn rồi nên lù lù đi lên bờ . Vớ tạm cái bánh dày giò ở đây ăn ngấu nghiến , chả hiểu sao hôm nay lại đói thế . Đang ăn ông K ra vỗ vai em :
K: làm một vòng không , cún ?
Em: một vòng gì cơ anh ?
K: à bơi ấy , L bảo anh bơi thua chú nên anh muốn thử ?
Em: giao kèo của anh cả L là gì ?
K: đơn giản lắm , à quên cái này phải bí mật
Em: à hiểu rồi , sao cần phải bơi hả anh , cứ thế tác chiến thôi
K: anh không thích L gượng ép
Em: Thế để em giúp anh vậy , cần thua hay thắng anh
L: đua hết sức , không cần phải quân tử giúp anh ấy
Em: ơ , em , uh thì đua hết sức , chỉ sợ dân biển ăn dân thủ đô thôi
L: cứ thử đi .
Em: ơ mà C đâu L ?
L: kia kìa anh , trên nóc thuyền ấy đang phơi nắng cho ram rám .
Em: uhm , thôi mình đi anh
Em cả ông K đi ra phia biển dưới sự giám sát của L , vừa đi em vừa nói nhỏ đủ cho ông K nghe :
Em: anh cứ bơi bình thường nhé , em bơi trước anh một đoạn rồi chậm lại anh vượt qua em sẽ giả vờ bị chuột rút . Nhớ trả chầu bia nhé anh
Ông K không dám nói gì chỉ ư hừ một cái rồi thôi . Chạm mép bờ cát em và ông K lao xuống nhanh, và bắt đầu bơi . Em thì thành thạo bơi sải nên sải nhanh , ông K cũng chả kém cố gắng bám theo em , em hô " lên anh " thế là ông ấy bứt tốc lên trước , em thụt mạnh xuống một cái rồi giả vờ chới với , ông K thấy ám hiệu cứ bơi thẳng chả ý kiến gì . Em thì thò lên thụt xuống xong lặn sâu xuống dưới , bỗng có một cánh tay túm lấy tóc em kéo lên . Đau thấy mẹ luôn các thím ạ . Hóa ra là C , em cứ tiếp tục đóng kịch là bị ngất . C cặp em vào nách rồi bơi vào gần bở , ông K thì bơi ngay sau C một đoạn thôi . Cũng chạy lại để giúp C đỡ em lên , em nằm im dưới chân mọi người . Vẫn cố gắng nín thở không hô hấp , vẫn đang ngất mà các thím . Em cố nén cười , mở ti hí mắt ra thấy D thì đang hốt hoảng :
D: có ai biết hô hấp nhân tạo không ?
L: em biết , để em
D: không , chị C chị biết không ?
C: có, để chị thở đã , rồi , anh K anh ấn bụng anh ấy hộ em nhé
C cúi xuống sát mặt em , chuẩn bị môi chạm môi thì em không tài nào nhịn đươc cười , phì cười ra thành tiếng rât to . Tất cả mọi người đều trố mắt ra nhìn em . Sau đấy bắt đầu bị ăn hành bởi D , C cả L nữa . B thì không dám tham gia vào , em bị cấu , véo , đấm và đá . Đến mức mà em định đứng dạy chạy đi thì bị kéo gần tụt cả quần bởi L . Em không chịu được ăn hành nữa đành hét to lên :
Em: thôi , thôi anh xin lỗi mọi người , anh chừa rồi , chừa rồi đau quá , thôi đừng cấu nữa
D: chừa này , chừa này , thích dọa làm người khác thót hết cả tim không hả ?
L: này thì trêu , này thì đàu này , đau này cho chết luôn .
C: Anh thật là thích làm người khác tức mà chết đi quá đấy . Đồ ngố này , xin lỗi này .
Cấu véo em chán rồi cả ba nghỉ tay :
Em: đấy anh K thắng rồi nhé L
L: không thèm , anh giúp anh K không tính
Em: đâu anh thua mà , bị chuột rút may mà kịp ấn chân kịp
L: hừ thật không ?
Em: thật , không tin thì thôi .
L: tạm tin , chồng đâu ra đây vợ bảo này
K: sao vợ ?
L: anh cún có giúp chồng không ?
K: ơ , thì ..
L: tức là có cứ gì ?
K: không , cún không giúp anh ( nhận ám hiệu nháy mắt từ em rồi )
L: thôi được , tối em thực hiện đúng giao kèo .
Em: thôi , mọi người dọn đồ nào chuẩn bị về thôi , cũng sắp chiều rồi .
L: chiều rồi chứ còn sắp gì nữa
Em: nhầm , sắp tối , thích bắt bẻ nhỉ ?
L chả nói gì nguẩy mông đi thẳng , em thì vào lui cui dọn đồ cùng với mọi người . Bê mấy thứ lên trên thuyền , tiện tay móc túi quần treo ở cạnh cửa lấy điện thoại . Thấy có mấy cuộc gọi nhỡ của Mark và của bô . Em bấm ngay cho Mark trước . Đầu bên kia tút dài :
Mark : hey , dude mày làm gì tao gọi cho mày mãi không bắt máy thế ?
Em: ờ , tao có chút việc bận với gia đình , mày về vn rồi à ?
Mark : yes , tao về rồi . Tao vừa về đến Hà nội , có lẽ sáng mai tao về Hạ Long
Em: ok , để tao nhờ người dẫn mày đi . Mày đang ở đâu ?
Mark: tao ở khách sạn , tao không biết chỗ này là ở đâu cả
Em: được rồi , lát nữa mày xuống dưới gặp lễ tân rồi gọi cho tao , để tao nhờ người mai đưa mày đi luôn
Mark: ok , hẹn gặp lại mày . tao đi ăn đây
Em: ok , cẩn thận lạc nhé mày , hà nội rộng lắm đấy
Mark: tao ở đây một thời gian rồi mà mày
Em: ok , thôi mày đi đi . chúc ngon miệng
Mark: cảm ơn
Vừa cất máy vào túi thì thấy ông K đứng ngay sau em rồi :
K: chú nói tiếng anh tốt phết nhỉ
Em: em từng ở Anh một thời gian dài , rồi ở Mỹ nữa em toàn dùng tiếng anh nên cũng quen rồi
K: ielts của chú được bao nhiều
Em: 7.5 anh
K: khá tốt , có muốn về công ty anh làm không ?
Em: để em suy nghĩ đã , thôi mình xuống dọn đi anh .
Lục tục dọn đồ mãi mới xong , đồng hồ điểm 4h20 thuyền bắt đầu khởi hành về đất liền ... Một buổi tối đầy bất ngờ phía trước ...