Mục lục
Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghe nói một mình anh đại [Yêu Tinh] có những hai quả trứng (Lưu ý đặc biệt: Đây là trứng thú cưng), khu bình luận lại một lần nữa nổ tưng, không ít khán giả đều nói, nếu không phải mình không cướp được tiêu chuẩn đăng nhập, thì nhất định sẽ chạy đến nhà người này úp sọt.

Ngay khi cách nói này xuất hiện, có người chơi đang len lén xem livestream lập tức gửi tới nhắc nhở thân thiện: Tuyệt đối đừng có tìm đường chết, nhà mi đánh không lại anh đại [Yêu Tinh] đâu!

Đừng nói là anh đại [Yêu Tinh], anh đại [Lê Bạch] mấy người cũng đánh không lại! Sự trâu bò của hai người này đã truyền khắp thôn Nấm rồi nha!

Cầm hai quả trứng thú cưng lắc lư trước màn hình một vòng, Văn Tinh Diệu mới cất lại chúng nó vào ba lô. Khán giả tuy vẫn còn muốn xem nữa, nhưng cũng biết chuyện đó là không thể, bèn giả vờ "Hức hức" hai tiếng, rồi chuyển hướng sang công kích Mạc Tụng.

"Streamer! [Mì Giòn]! Mì Gấu Đỏ! Nói đi, ông gạt bọn này vào xem livestream có phải có ý đồ xấu không? Nghĩ để bọn này nhìn mấy người vui vẻ chơi game, để bọn này không ngừng ao ước ước ao, hâm mộ mấy người chứ gì, Có giỏi thì đưa tiêu chuẩn game của mình cho ông đây đi, để ông đây vào chơi giùm cho!"

"Đồ xấu xa nhà ông, gã đàn ông tàn ác!"

"Hóa ra là như vậy! Lúc người chơi ảo, chỉ có thể hít game từ xa khóc ngất trong nhà vệ sinh, không có ai ở đây là vô tội hết! Tôi mặc kệ đó, mấy người phải chịu trách nhiệm với tôi, đưa tôi một tiêu chuẩn đăng nhập đi mà!"

"Cho dù bây giờ game đã hết chỗ rồi, ông cũng cứ giúp bọn tôi đi tìm người thiết kế game thúc giục tí đi, nha Mì Gấu Đỏ? Ông đã ký hợp đồng stream với "Vùng đất điền viên" rồi mà, vậy nhất định là có quen biết với người thiết kế game, đi, nha!"

"Đúng đúng, chính là như vậy, đi đi mà, Mì Gấu Đỏ, ông chính là niềm hi vọng vủa toàn thôn, í nhầm, toàn Đế quốc đó!"

Không hiểu làm sao mà chủ đề càng lúc đi càng xa, sau khi có một người nghĩ ra ý tưởng để Mạc Tụng giúp chuyển lời thì ngày càng có nhiều khán giả gia nhập vào đội ngũ này, không ngừng giật dây y đi thúc giục giùm."

Mạc Tụng nhìn phần bình luận đầy những chữ là chữ, quả thực khổ mà không thể nói, nghĩ thầm, người thiết kế trò chơi đang ngồi ngay cạnh y đây này, nhưng bộ y có thể trực tiếp mở mồm nói với người ta à, đương nhiên là không rồi, mấy tên này bảo y làm vậy, không phải muốn giết chết y sao?

Ánh mắt Mạc Tụng bắt đầu đảo trái đảo phải, liếc vội Bạch Lê một phát, phát hiện đối phương đang mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, tỏ vẻ việc không liên quan đến mình, y mới bình tĩnh lại, cười ha ha nói với khán giả, người thiết kế nhất định tự có cân nhắc của mình, lúc nào sẽ tăng thêm tiêu chuẩn cho game cũng tự có sắp xếp riêng, mọi người nếu muốn vào game chơi, vậy vẫn nên kiên nhẫn chờ đợi thêm đi.

Lưu loát nói một tràng dài, cuối cùng tổng kết lại là, y chỉ là một game thủ bình thường, nào có năng lực xuất chúng gì mà thuyết phục được người thiết kế.

Khán giả thấy thế cũng chỉ đành hậm hực từ bỏ, nhưng bên dưới vẫn âm thầm nhắc tin riêng cho nhau, bàn xem liệu có người chơi nào có thể giúp mình truyền lời không.

Cái này cũng đành chịu thôi, ai nói người thiết kế chưa bao giờ trả lời bình luận của bọn họ trong khu đánh giá game, cũng chẳng hé một lời với tin nhắn riêng trong Xingbo chứ!

Thấy khán giả không nói nữa, Bạch Lê và Mạc Tụng đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nhưng bọn họ không biết là, khoảnh khắc Mạc Tụng liếc Bạch Lê được ống kính quay lại vừa rồi, trong tương lai không xa đã trở thành một trong những bằng chứng thép để cư dân mạng thần thông quảng đại chứng minh rằng, [Lê Bạch] = Bạch Lê.

Lúc này, bọn họ không ai biết gì cả, cho nên mới có thể cười tươi roi rói nói hẹn gặp lại với khán giả, chính thức kết thúc buổi livesrteam hôm nay.

"Haizz ⸺⸺ " Sau khi đóng ống kính, Mạc Tụng thở dài một hơi, lần thứ hai cảm ơn mọi người đã giúp đỡ, nói, "Thời gian cũng không còn sớm nữa, hôm nay chúng ta đi về trước đã, hai anh đại, ngày mai tôi lại tới tìm hai người nhé!"

Buổi livestream hôm nay có thể vẽ nên một kết thúc viên mãn, không thể không kể đến sự hỗ trợ của tất cả những người chơi đồng ý tham gia, tuy bọn họ đều nói đây coi như bạn bè giúp đỡ lần nhau, nhưng Mạc Tụng vẫn không nghĩ là mình có thể thoải mái nhận ý tốt của mọi người. Y định sau khi về nhà sẽ chuẩn bị mấy món quà nhỏ, ví dụ như mấy loại vật phẩm thường xuyên sử dụng, ngày mai đưa tặng cho mọi người, coi như là để bày tỏ tấm lòng.

Bạch Lê và Văn Tinh Diệu không biết tính toán trong lòng Mạc Tụng, chào tạm biệt rồi nhìn Mạc Tùng cùng [Hạt tía tô] cưỡi tôm tít đi xa.

Mà livestream "Bình chọn bài trí phòng ốc của người chơi" vừa kết thúc không lâu, ở một chỗ khác trong game cũng xảy ra một chuyện không lớn không nhỏ.

Sau khi có người copy lại được "Bánh xe phụ trợ" xong, lại có một người chơi không gì không copy được chế tạo ra một chiếc xe đạp

Không giống với xe đạp đổi được bằng điểm tích lũy, cấu tạo của chiếc xe đạp bản copy này có đến 80% là làm từ gỗ, chất lượng tuy không thể nói là nồi đồng cối đá, nhưng thực sự có thể đi được, hơn nữa so với "Xe đạp 28 inch" thì nhẹ hơn nhiều, phía sau cũng được lắp bánh xe phụ trợ, người mua không cần phải mua riêng nữa.

Nhìn chiếc xe đạp bản copy mới xuất hiện kia, hai mắt [Cải Thìa] muốn trố lồi ra ngoài luôn, quay đầu nhìn chiếc xe đạp của đối tác làm ăn, cô vất vả lắm mới kiếm được, cống hiến ra, lập tức có cảm giác còn chưa mở cửa kinh doanh đã phải đối mặt với nguy cơ dẹp tiệm.

Nếu xe đạp có thể sản xuất số lượng lớn thì ai còn muốn chạy đi thuê xe theo giờ nữa, trực tiếp mua luôn một cái không sướng hơn à QAQ!

Nhưng may mắn là, người chơi chế tác chiếc xe đạp copy này - [Xới cho tôi bát cơm], đã nói rõ trước mặt tất cả mọi người, vì nguyên liệu có hạn, công nghệ chế tạo phức tạp, tạm thời chỉ nhận đặt hàng, hơn nữa giá một chiếc xe cũng tương đối cao, để mọi người tự có cân nhắc.

Một chiếc xe đạp chào giá 500 vàng, đây thực sự không phải mức chi tiêu mà một người bình thường có thể đáp ứng, cũng chỉ có mấy thanh niên "Nhà giàu" chạy tới chỗ [Xới cho tôi bát cơm] đặt hàng, sau khi đặt cọc 50% tiền xe, thì nhận số thứ tự.

Chiếc xe copy kia là hàng mẫu, không bán.

[Xới cho tôi bát cơm] vội vàng quay về, sau khi nhận đơn đặt hàng thì tính toán số vật liệu mình đang có, lập tức bắt tay vào làm. Mà sau khi đối phương rời đi rồi, trận rối loạn ở cửa thôn vẫn chưa ngừng lại, người chơi mới hoàn hồn lại sau cú sốc cũng bắt đầu mồm năm miệng mười, bàn tán rôm rả.

"Cái quỷ gì vậy! Xe đạp mà người chơi cũng tự làm được à, game có lỗi to rồi! Vậy tôi dùng điểm tích lũy đổi xe đạp không phải bị lỗ sao?"

"Người anh em, nghĩ thoáng chút đi! Đổi sang ngẫm từ một góc độ khác, chúng ta không phải tự nhiên lời được 500 vàng à? Hơn nữa dáng vẻ hai mẫu xe cũng không giống lắm, chất lượng xe của chúng ta rõ ràng là tốt hơn, so ra, xe đạp của chúng ta vẫn lời chán."

"Đầu tiên là "Bánh xe phụ trợ", xong lại tới xe đạp gỗ, hiện thực trước mắt luôn không ngừng nhắc nhở tôi, tôi chỉ là một tên vô tích sự chỉ biết ăn với chơi, hức hức!"

"Chậc... Có đôi khi, vô tích sự tí cũng không tồi mà!"

"..."

*

Ở đầu bên kia, [Xới cho tôi bát cơm] về đến nhà, dừng vài giây, lại quyết định sang gõ cửa nhà cách vách.

[Mi có gan không] từ trong nhà đi ra mở cửa cho anh ta, nhướn nhướn lông mày uể oải hỏi: "Có chuyện gì à? Không phải ang mang xe đạp mình làm ra cửa thôn chào bán sao, về nhanh thế, đừng nói đến một đơn đặt hàng cũng không có nhé?"

"Làm gì có chuyện, đơn đặt hàng đúng là có vài cái." [Xới cho tôi bát cơm] nhún nhún vai, "Nhưng mà không cẩn thận nhận hơi nhiều đơn, vật liệu chỗ tôi chắc không đủ, cho nên sang chỗ anh đặt trước, làm phiền anh nhé."

Hai người đều là nhóm thứ hai vào game, vận may run rủi thế nào lại trở thành hàng xóm, gặp gỡ tiếp xúc một thời gian thì phát hiện, một người thích chế tác các loại đồ vật, một người lại thích luyện tập kỹ năng, hưởng thụ thú vui khi nhìn thanh kinh nghiệm từ từ nhích lên. Sau đó, hai người bắt tay với nhau, thành lập quan hệ hợp tác thân thiết.

[Xới cho tôi bát cơm] cần vật liệu gì thì chỉ cần nói lại với [Mi có gan không], đồ vật chế tác ra chỉ cần đối phương dùng được thì đều đưa tặng miễn phí.

Chẳng hạn như xe đạp, loạt đầu tiên thực ra [Xới cho tôi bát cơm] làm tổng cộng ba chiếc, mình giữ một chiếc, một chiếc đưa cho [Mi có gan không], chiếc cuối cùng mới mang đi chào hàng.

"Được rồi, tối tôi đưa qua cho anh." Nói xong câu này, [Mi có gan không] lập tức quay vào nhà, chuẩn bị công cụ cần thiết, tiếp đó xuất phát đi về phía rừng rậm.

Trước khi đi còn ném lại một câu: "Lúc đầu anh nói muốn tái hiện lại những công trình kiến trúc trong lịch sử, ai mà ngờ, đến tận giờ anh vẫn chỉ đang làm mấy món đồ nhỏ chứ."

"Ha ha, không phải tôi đang rèn luyện mấy cái căn bản đây sao? Với lại, anh đừng thấy mấy thứ này nhìn đơn giản mà nhầm, bóc tách kết cấu của chúng nó ra, sau đó tự mình bắt tay vào chế tác, thật sự là một chuyện rất tốt để xả stress đấy." [Xới cho tôi bát cơm] cũng không để tâm đến lời trêu chọc của đối phương.

Mà chuyện người này vừa nhắc tới, mấy hôm trước anh ta đã tới tìm Bạch lê để thương lượng rồi, kết quả là, sửa lại chủ đề livestream, từ "Phục chế kiến trúc cổ" thành "Thủ công trong cuộc sống – Từ không đến có".

"Được rồi được rồi, không nói lại được anh, tôi đi trước đây."

Nhìn bạn mình rời đi rồi, [Xới cho tôi bát cơm] bèn trở về bận rộn với đơn đặt hàng xe đạp của mình.

*

Hai ngày nay, cuộc sống của Khương Vũ có thể nói là xuân về hoa nở.

Gần như ngay tối hôm bảng xếp hạng điểm tích lũy trong "Vùng đất điền viên" được công bố, nhân viên cấp dưới có quan hệ thân thiết với ông đều chạy tới tra hỏi, hỏi người chơi tên [Hoài Bích] kia có phải em gái Hoài Bích mà bọn họ biết hay không.

Sau khi nghe được đáp án khẳng định, bọn họ hoan hô ầm ĩ, không dám đi quấy rầy Khương Hoài Bích đang phấn đầu giữ vững thành tích, cả đám chỉ có thể quấn lấy Khương Vũ, hỏi Khương Hoài Bích ở trong game sinh hoạt thế nào.

Khương Vũ làm sao mà biết được nhiều như vậy, từ sau khi được con gái cướp cho một suất vào game, mỗi ngày hai cha con ông chỉ thấy mặt nhau vọn vẹn đúng vào giờ cơm, muốn tìm cơ hội để tâm sự tử tế một lần cũng chẳng có.

Bị hỏi đến phát phiền, Khương Vũ quát to một tiếng, ngăn đám cấp dưới đang kích động của mình lại, nở một nụ cười "Nham hiểm" với bọn họ: "Mấy đứa đã hiếu kỳ như thế, vậy chờ tôi vào game trải nghiệm xong thì sẽ tới kể cặn kẽ cho mấy đứa nghe nhé."

Biểu cảm trên mặt nhóm cấp dưới vỡ nát, họ không ngờ mình lại nhận được câu trả lời như vậy. Ban đầu chỉ là thấy hiếu kỳ nên mới tới hỏi thôi, giờ thì hay rồi, lòng hiếu kỳ đã bị xuyên thủng, không thế chống đỡ nổi nữa.

Một đám người liên tục xua tay, nhanh chóng lùi ra khỏi phạm vi tầm nhìn của Khương Vũ.

Nhưng Khương Vũ vẫn không buông tha bọn họ, mỗi ngày đều tranh thủ giờ nghỉ, túm nhân viên của mình lại để chia sẻ về sinh hoạt trong game. Nào là ngày đầu tiên vào game đã khai khẩn được 20 khối đất ruộng, thành công trồng được lứa lúa mì đầu tiên, mùi thơm của lúa mì so với lúc xem livestream thì còn đậm đà hơn gấp mấy lần, thậm chí còn học xong cách khen ngợi thổi phồng của streamer [Mơ về ngôi sao xưa] dành cho các món ăn, ngày nào cũng chia sẻ về hương vị đồ ăn mình mở được từ giỏ thực phẩm với các bạn đồng nghiệp thân mến.

Đồng nghiệp của Khương Vũ một chữ cũng không muốn nghe, còn lộ ra nụ cười khổ đầy hối hận. Biết trước sếp của bọn họ chơi game xong sẽ trở thành như này, ai mà dám mò tới hỏi ông ấy chơi game có vui không chứ!

Thực sự là cụ tổ của khoe khoang.

"Đúng rồi, sếp, chú nghe nói gì chưa, bên Viện nghiên cứu Đế quốc hình như định sẽ tiến hành kiểm tra đo lường với những game giả lập mới ra mắt năm nay sớm hơn một tháng đấy, mọi năm đều phải tháng tư mới bắt đầu, năm nay lại báo sang tháng sẽ bắt đầu luôn, chú nói coi, game "Vùng đất điền viên" này, có thể trở thành hắc mã trong lần kiểm tra này không?"

Kiểm tra đo lường của Viện nghiên cứu Đế quốc được nói tới chính là kiểm tra xem, game giả lập có hiệu quả trị liệu và kiểm soát triệu chứng đứt gãy gien của thú nhân đến đâu. Nếu kết quả tốt, vậy trò chơi này có thể lập tức một bước lên trời. Còn ngược lại, cho dù lúc đó số game thủ đang chơi rất nhiều thì cũng sẽ trong một khoảng thời gian ngắn, lập tức sụt giảm, trở thành thứ bị người dân vũ trụ vứt bỏ.

Dù sao mục đích chơi game của mọi người, đa số đều là vì kéo dài thời gian phát tác của chứng đứt gãy gien, nếu chơi game không có tác dụng gì với họ, vậy đương nhiên phải đổi sang một trò chơi khác có hiệu quả hơn.

Mà những game bị chứng minh là không có tác dụng, nhiều khi cũng sẽ bị chính người thiết kế ra từ bỏ. Có "Thiết bị tạo dựng game giả lập" ở đó, thiết kế ra một game hoàn toàn mới còn đơn giản hơn nhiều so với việc sửa chữa game cũ trên phạm vi lớn.

Nghe lời này, Khương Vũ gật đầu, thừa nhận tính xác thực của tin tức này, sau đó, ông nhìn về phía mấy cấp dưới đang lo âu căng thẳng, nở một nụ cười tự tin: "Các cậu không cần lo "Vùng đất điền viên" không qua được kiểm tra, theo như tôi thấy, xác suất kiểm tra ra hiệu quả trị liệu của nó phải đến trăm phần trăm. Đứng đây lo lắng mấy cái này, không bằng mấy cậu lo xem, chờ có kết quả kiểm tra, mình liệu có cướp được tiêu chuẩn đăng nhập không đi!"

Tập thể nhân viên cấp dưới: "!!!!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK