Mục lục
Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có lẽ là cảnh Hùng Tịch liên tục xúc mấy thìa mật ong ăn quá mức kinh dị, tất cả người chơi đều trợn mắt há hốc mồm nhìn anh ta, tự hỏi sao đối phương lại làm như vậy.

Mà Bạch Lê thì chợt nhớ đến lần đầu tiên mình gặp Hùng Tịch, trên đầu đối phương không kiểm soát được mà lộ ra đôi tai xù màu đen. Thú hình của Hùng Tịch... Hình như là gấu thì phải?

Vậy chuyện anh ta thích mật ong là hết sức bình thường.

Suy đoán của Bạch Lê không sai, Hùng Tịch uống hột hơi hết nửa bình mật mới miễn cưỡng đã miệng, cười ha ha nói với mấy người chơi đang nhìn mình chằm chằm: "Thú hình của tôi là gấu đen, mật ong quả thực là món ăn yêu thích nhất đã được khắc sâu trong bộ gien của bọn tôi, tuy ở ngoài hiện thực tôi chưa từng được ăn mật ong bao giờ, nhưng hôm nay vừa nhìn thấy nó, trong lòng tôi đã dâng lên một loại khát vọng, đây là bản tính của loài gấu bọn tôi!"

Nói xong anh ta không nhịn được, lại liếm môi một cái, sau đó nhắm mắt, tỉ mỉ cảm nhận một phen, nghi hoặc nói: "Tại sao tôi có cảm giác, ăn mật ong xong, tâm trạng càng tốt hơn so với trước nhỉ, giống như là... Đã trồng mấy lượt cây rồi vậy, loại cảm giác vui sướng thoải mái đó, cứ như "Chứng đứt gãy gien" của tôi được đẩy nhanh quá trình hồi phục vậy!"

Một bình mật ong nhỏ nhỏ, thế mà lại có công dụng to lớn như vậy sao?

Hai mắt Hùng Tịch sáng rực lên, cất nửa bình mật còn lại vào trong ba lô, định để dành từ từ ăn, nhất định không làm giống như bây giờ nữa, tự nhiên vèo một phát xơi hết non nửa bình, lãng phí, thực sự quá lãng phí!

Như thế vẫn chưa đủ, anh ta còn nhân lúc mọi người còn đang khiếp sợ, đi tới chỗ [Khuynh Ly] muốn đặt hàng thêm nawmg bình, còn đặt cọc trước một nửa, nhét luôn tiền vào tay cô nàng.

"Hả? Năm bình á... Ồ ồ, em biết rồi." Toàn bộ quá trình giao dịch [Khuynh Ly] đều ở trong trạng thái mơ màng hoảng hốt. Cô vẫn không thể tin được, mật ong của mình còn có công dụng như vậy nữa à?

Vậy không phải cô nên giảm bớt lượng bán ra, giữ lại cho mình nhiều một chút...

Lại nhìn những người khác, biểu cảm trên mặt rõ ràng càng thêm nóng bỏng điên cuồng.

"Khụ khụ, mọi người nghe tôi nói một câu đã." Bạch Lê đúng lúc đứng dậy, " "Điểm động viên tinh thần" 90% của "Vùng đất điền viên" thể hiện ở mọi phương diện trong game, rất ít khi tập trung nhiều hơn ở một vật phẩm nào đó. Thay đổi trên người [Đại vương Sấm Sét], tôi nghĩ... Rất có thể là do anh ta vốn đã yêu thích mật ong từ trước? Nếu người chơi không có cảm quan tương tự, thậm chí là không thích hương vị của mật ong ăn vào, rất có thể sẽ sinh ra hiệu ra trái ngược. Nói chúng, kiến nghị mọi người chi tiêu hợp lý, tích góp được 50 vàng cũng không phải dễ."

Cậu tận tình khuyên nhủ can ngăn như vậy, không chỉ không mang lại hiểu quả bản thân mong muốn, trái lại còn rước lấy một tràng cười thiện ý. Không chỉ có người chơi ở đây mà khán giả đang xem live cũng nghe được lời Bạch Lê nói.

"Ha ha ha, sao Lê Lê dễ thương dữ vầy nè, còn muốn đứng ra nhắc nhở, nói cho người khác biết nguyên nhân, đây là lo mọi người sau này không quan tâm đến trồng trọt nữa, chỉ chăm chắm muốn cướp mật ong à!"

"Híc híc, không hiểu sao lại thấy cảm động là dư nào? Lúc này, Lê Lê y như ông nông dân quanh năm chăm chỉ cấy cầy, đang răn dạy đám thanh niên trẻ nhỏ trong nhà, đừng có mù quáng theo đuổi những thứ không thích hợp với mình... Nhưng cũng không quá nghiêm khắc cấm cản, thiệt là dịu dàng mừ!"

"Đúng đúng đúng, tích góp được 50 vàng rất khó, phải gieo trồng mười mấy hai mươi lần lượt, tôi mất một ngày là làm xong! Nếu không phải tại tôi ứ phải dân "Thôn Nấm", tôi cũng muốn cân nhắc chi tiêu hợp lý một lần!"

"Lầu trên đừng nói nữa, ông như vậy thì lý trí chỗ nào, rõ ràng là lý trấu thì có! Còn thiếu điều chưa nói thẳng toẹt ra là mình có tiền, muốn bao thầu toàn bộ mật ong, đúng chưa? Tôi biết tỏng rồi!"

"..."

Bạch Lê cạn lời, lời cậu nói mấy người này hình như nghe lọt rồi, nhưng lại không chịu để vào đầu. Nhưng mà vẻ khao khát cháy bỏng trên mặt họ đúng là đã giảm bớt, chỉ xếp hàng tìm [Khuynh Ly] muốn đặt hàng trước mà thôi, loáng cái, sản lượng mật ong của nhà [Khuynh Ly] trong mấy tháng tới đều đã có chủ.

Chẳng qua việc này cũng không cần phải lo lắng, có hai chú ong mật nhỏ của cô nàng, chỉ cần để chúng nó không ngừng đẻ là được, ong nhiều hơn tự nhiên sẽ có thêm tổ ong, lượng mật ong thu hoạch được sau mười ngày sẽ càng nhiều.

Nói tóm lại, mật ong của [Khuynh Ly] xem như đã có thị trường tiêu thụ, khách hàng của cô không chỉ gồm những người chơi có mặt tại hôm nay và những người dân "Thôn Nấm" khác, mà chờ mai một, khi tất cả người chơi đều lên level 30, có thể tự do đi lại giữa các thôn, mật ong của cô có khi còn trở thành đặc sản địa phương, được mang đi tiêu thụ tại những thôn khác nữa ấy chứ!

Đúng là sau này nhất định sẽ có người chơi khác có thú cưng là ong mật, nhưng số lượng chắc chắn không nhiều, có thú cưng ong mật, chính là nắm được chìa khóa làm giàu rồi!

Người chơi bàn tán nói chuyện rôm rả, lúc này, một cơn gió nhẹ thổi lướt qua, mang theo mùi thịt thơm ngọt, không cần quay lại nhìn cũng biết, Tống Hân Nhiên và Ôn Thần là nấu thành công món thịt heo nướng mật ong.

Sau khi đưa phần làm riêng cho [Khuynh Ly], xem như là để đáp lễ bình mật ong vừa rồi xong, phần còn lại được mang chia đều cho các người chơi có mặt. Hai vị bếp trưởng cũng không quên chuyện mình đã đồng ý với khán giả, thắng một nồi mỡ heo lớn để lấy tóp mỡ, số lượng lần này rất nhiều, mỗi người đều được chia một đĩa nhỏ, khán giả cũng tranh thủ lúc này ăn vụng tóp mỡ trong tay người chơi, xem như cả nhà cùng vui, đánh một dấu chấm tròn hoàn mỹ cho buồi livestream hôm nay.

Thậm chí trước khi giải tán, những người chơi đến vây xem còn được chia mỗi người một lọ mỡ heo nhỏ mang về, xem như là quà kỷ niệm...

Một lần livestream kéo dài mấy tiếng đồng hồ, chờ mọi người tản đi hết, sắc trời cũng đã trập tối. Bạch Lê và Văn Tinh Diệu về sân nhà mình thu hoạch số nông sản đã đến kỳ, lại gieo một lượt hạt giống mới xong rồi mới cùng nhau logout.

Ngoài hiện thực, anh trai hồ ly Chúc Mặc Lăng mặt đầy phẫn nộ cằm hếch ngược lên trên, "Kiêu ngạo" nói với Văn Tinh Diệu: "Chọn mấy món ăn có trong livestream hôm nay, làm cho tôi ăn đi!"

Cố ý muốn làm khó Văn Tinh Diệu là một phần, còn phần kháclà do anh ta cũng bị buổi phát sóng trực tiếp làm ảnh hưởng, có chút thèm mấy món ăn trong live.

Văn Tinh Diệu đương nhiên không từ chối, còn hí hửng nghĩ đây là dấu hiệu của việc anh trai Bạch Lê đã chấp nhận mình, cho nên đồng ý ngay.

Ba người ăn bữa tối "Đầm ấm" nhất kể từ khi Bạch Lê khôi phục ký ức cho đến giờ, anh (một người) em (hai người) hòa thuận, bầu không khí vô cùng thoải mái.

*

Mà cùng lúc đó, cuối cùng trong game cũng có người chơi nhờ không ngừng làm nhiệm vụ là cày điểm thiện cảm với NPC ông Vương ngoài của thôn đến mức "Quý mến", trước khi người này rời đi, ông Vương ở cửa thôn mở miệng gọi y lại.

"[Diệp Tử], cậu chờ một chút." Ông Vương ở cửa thôn hô, "Mấy năm nay tôi vào nam ra bắc, đi qua không ít nơi, bây giờ chọn ở lại đây định cư, có vài món không dùng đến nữa. Bình thường cậu giúp đỡ tôi rất nhiều, tấm "Thẻ thông hành tới thành cổ" này cho cậu đó! Thành cổ là một tòa thành phồn hoa, ở đó cậu có thể tận hưởng những dịch vụ chu đáo, mua được vật phẩm quý hiếm, nếu cậu muốn đi thì cứ mang tấm lệnh bài này tới tìm tôi, tôi đưa cậu đi."

[Diệp Tử] là một người chơi bình thường ở thôn số 2, ở trong game cũng không có chí hướng lớn lao gì, bình thường ngoài trồng trọt ra, thời gian khác đều là đi dạo loanh quanh, thăm dò những nơi bản thân chưa tới bao giờ.

Tháng trước, lần đầu tiên "Thành cổ thần bí" xuất hiện trước mắt tất cả người chơi, tiếc là chỉ có những người chơi lọt vào vòng chung kết hoạt động tháng mới có thể tới đó. Mà vì người đưa người chơi đến đó chính là NPC ông Vương ở cửa thôn này, cho nên người chơi đều đồn đoán với nhau, NPC này chính là người nắm giữ phương pháp đi tới thành cổ.

Vì vậy, không ít người chơi chạy đi tìm ông Vương ở cửa thôn để nhận nhiệm vụ, hòng lọt được vào mắt xanh của đối phương, lấy được tư cách đến thành cổ. Nhưng mà cái tư cách này không ngờ lại vô cùng khó có được, rất nhiều người chơi đều từ bỏ giữa chừng, [Diệp Tử] là một trong những người hiếm hoi còn kiên trì.

Cuối cùng hôm nay, thần may mắn cũng để mắt đến y.

Nghe ông Vương ở cửa thôn nói, [Diệp Tử] cúi đầu nhìn tấm "Thẻ thông hành tới thành cổ" nặng trịch đang cầm trong tay, kiểm tra phần giới thiệu của nó.

[Lệnh bài thông thành tới thành cổ: Lệnh bài chỉ dẫn tới bản đồ thành cổ bí ẩn, một tấm lệnh bài cho phép người chơi ở lại thành cổ trong vòng hai tiếng đồng hồ. Lần đầu tiên điểm thiện cảm của NPC ông Vương ngoài cửa thôn đạt mức "Quý mến", người chơi sẽ được nhận miễn phí một tấm lệnh bài, sau này có thể sử dụng mười vật phẩm "Thẻ đi ngựa" để trao đổi với NPC.]

Vật phẩm "Thẻ đi ngựa" này rất dễ kiếm, mỗi làn hoàn thành nhiệm vụ mà ông Vương giao cho, thì đều nhận được một tấm, dùng làm lộ phí khi muốn đi tới những thôn khác.

Nhưng [Diệp Tử] còn chưa lên tới level 30, tạm thời chừa dùng đến thẻ đi ngựa này, đi thành cổ xong mà còn muốn đi nữa thì có thể dùng chúng nó đổi thêm được mấy tấm lệnh bài.

Trong lòng [Diệp Tử] như có cả ổ marmot đang gào thét, bàn tay cầm lệnh bài hưng phấn run rẩy. Y không phải streamer của thôn, nhưng điều này không ngăn cản y chạy lên diễn đàn để chia sẻ niềm vui lấy được tư cách đến thành cổ của bản thân.

Cư dân mạng nghe tin lập tức hành động, người nào người nấy đều sôi sùng sục chạy đến bên dưới topic.

"Cái gì?! Chủ post có thể đi thành cổ thần bí thật á, sao mà làm được hay vậy, cầu ra hướng dẫn chơi, tôi tình nguyện tiêu tiền diễn đàn để mua QAQ!"

"Áu áu áu, tôi cũng muốn đi thành cổ bí ẩn, nhưng mà mãi vẫn không tìm được cách, làm nhiệm vụ ở chỗ ông Vương ngoài cửa thôn một thời gian, "Thẻ đi ngựa" kiếm được cả đống nhưng lại chẳng có tí tẹo tin tức nào về thành cổ cả, ầy!"

[Diệp Tử] cũng không giấu giấu giếm giếm, thẳng thắn đăng phần giới thiệu của lệnh bài lên, bên trên có ghi rõ điều nhiện nhận vật phẩm.

Người hỏi xem xong thì lập tức thấy không ổn. Bọn họ thực sự không thể ngờ, muốn nhận được "Thẻ thông hành tới thành cổ" thì phải cày điểm thiện cảm của NPC ông Vương lên mốc "Quý mến" trước mới được.

Trời biết đất biết, ngoài thầy bói, điểm thiện cảm của NPC này là người khó nâng lên nhất, nhiệm vụ đối phương cho đơn giản lại rườm rà, đã thế mỗi lần chỉ được cộng thêm có một điểm, muốn cày đến "Quý mến" thì phải cày đến năm nào tháng nào đây trời, híc híc!

Mà những người khác cũng biết được, tại sao [Diệp Tử] lại nhận được tấm lệnh bài này trước mình, quả nhiên là trời không phụ người có lòng, có chí thì nên! Nghị lực của [Diệp Tử], bọn họ không theo kịp.

Nhưng mà, hiện giờ có hối hận vì đã từ bỏ cũng chẳng để làm gì, chỉ có nghiêm túc đàng hoàng làm nhiệm vụ lại từ đầu, mới có thể lấy được "Thẻ thông hành tới thành cổ" mà họ ao ước.

Về phần [Diệp Tử], người đầu tiên nhận được lệnh bài, thì đang gom góp hết tài sản của mình, trình tấm lệnh bài vừa tới tay chưa được bao lâu cho ông Vương ngoài cửa thôn, chuẩn bị lên đường khám phá ~

- --o0o---

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK