" Ca ca cùng chị xinh đẹp đi rồi.Thiên ca ca đưa Du nhi đi khu vui chơi được không? Rất lâu rồi Du nhi chưa có được đến đó chơi!" Nghe nói ở khu vui chơi có nhiều thứ rất hay ho và hơn hết là có bán rất nhiều đồ ngọt.
" Được, giờ chúng ta cùng đi tới khu vui chơi nào! Tùy là anh cũng chưa đến đó bao giờ nhưng bảo bối thích thì anh chiều.
" Ô la la! Thiên ca ca là người tốt nhất thế giới.
Du nhi yêu Thiên ca ca nhất!" Đồ ăn ơi đồ chơi ơi bổn bảo bảo đến đây.
Chúng ta sẽ mãi là chân ái của nhau nào tình yêu ới.
Kẹo kẹo thật nhiều kẹo chúng ta mãi bên nhau bạn nhé yêu yêu.
" Trong đầu kí chủ suốt ngày kẹo với đồ ngọt không ngừng nghỉ? Còn có thể không từ bất cứ thủ đoạn gì để được ăn kẹo và có được thật nhiều kẹo.
Bổn hệ thống bái phục!" Lúc nào cũng ăn với ăn.Giá mà suy nghĩ và thực hiện nhiệm vụ cũng có thể hăng hái và mưu mô giống như ăn kẹo thì tốt.
Kí chủ ăn nhiều rồi sẽ mập thây như con heo không ai thèm lêu lêu!
" Em vừa nói cái gì cơ? Đồ ngốc à, em là bảo bối của anh không đối tốt với Du nhi của anh thì đối tốt với ai hả?" Bảo bối của anh ngốc manh quá đi lại còn vô cùng cute nữa chứ.Trái tim của anh lại lần nữa bị bảo bối làm rung động rồi.
" Ha ha! Làm bổn hệ thống cười chết rồi đó.
Ngốc manh, cute?? " Có mà là độc ác đáng sợ và gian xảo thì có.
Hú hồn bổn hệ thống suýt nữa thì bị ngươi làm sặc chết đó.
" Mi chưa nghe qua câu: Đời đã cho mình vai thì tội gì không diễn chưa? Đó là do mi ép bổn bảo bảo nên tất cả là lỗi của mi đó thống thống rác rưởi à! " Đúng thì làm nai sai thì làm cáo.Đời mà lại có cái gì gọi là hoàn hảo đâu.
Nhưng bổn cô nương là người hoàn hảo nhất.
" Sau này lớn Du nhi sẽ cưới Thiên ca ca làm chồng để ngày nào cũng được ở bên cạnh Thiên ca ca ." Hơ hơ ở bên cạnh mi để ngày nào mi cũng mua thật nhiều tình yêu và chân ái cho ta.
Con đường đi tới thế giới kẹo ngọt siêu to siêu khổng lồ bổn cô nương tới đây.
" Thiên ca ca sẽ đợi Du nhi lớn.
Nhưng Du nhi phải nhớ giữ lời nha.
Nếu không lúc đó Thiên ca ca sẽ bắt đền em đó! " Chúng ta cách nhau một trăm bước em chỉ cần bước một bước còn chín chín bước còn lại anh sẽ bước tới bên em.
Đồ ngốc của anh em chỉ việc ở bên anh mọi chuyện mình anh gánh vác là được.
Mặc Thiên sau đó ôm Tử Du thật chặt và cười sủng nịnh xoa đầu và hôn lên tóc cô.
Nhưng anh đâu biết là hệ thống trong không gian đã biết được nước đi và phỏng đoán được độ nguy hiểm của kí chủ nhà nó.
Hệ thống đáng thương đang âm thầm khinh bỉ và chửi thầm với cái hành động của ảo tưởng sức mạnh của Mặc Thiên khi không nhìn ra được bộ mặt thật của kí chủ nhà nó.
Mặc Thiên để trợ lý Phương về trước rồi đích thân lái xe đem tử Du tới khu vui chơi.
Chiếc siêu xe hạng sang phiên bản giới hạn dừng ngay trước cửa khu vui chơi thu hút rất nhiều ánh mắt của mọi người xung quanh.
Mọi thứ rơi vào im lặng mọi sự chú ý và tập trung đều chăm chú vào chiếc siêu xe của Mặc Thiên.
" lạch cạch " Tiếng mở cửa xe làm mọi người có mặt ở đó nín thở và chắm chú vào cánh cửa.Từ bên kia cửa xe một đôi chân dài quần tây giày da sang trọng từ từ đáp đất sau đó mở cửa nhẹ nhàng nhấc tiểu thiên thần xuống xe.
Vì giá trị nhan sắc và sự hào nhoáng của Tử Du và Mặc Thiên làm cho mọi người xung quanh lóa mắt và ghen tị.
Khi được Mặc Thiên thả xuống Tử Du nhanh chóng kéo anh tới quầy bán đồ ngọt gần đó.
Rồi nhìn Mặc Thiên với anh mắt đáng thương lấp lánh và rồi chỉ liên tục vào tất cả đám đồ ngọt trong tầm mắt và nói.
" Du nhi muốn ăn kẹo bông gòn.
Du nhi muốn cái này cái này và cái này nữa! " Mau mua cho bảo bảo đi mà.
Đừng chia cắt bảo bảo với chân ái.Ép dầu ép mỡ ai nỡ ép duyên mau mua cho bảo bảo đi.
" Kí chủ người có thể đừng vì mấy cái kẹo mà liêm sỉ cũng đem ra dẫm đạp dưới chân được không? " Bổn hệ thống từ chối hiểu và quen người kí chủ à mất mặt lắm.
Người đừng có nố với ai là người với bổn hệ thống có quan hệ.
" Được bảo bối thích là được! Ông chủ gói những gì em ấy muốn lại giúp tôi.
Ở đây có cà thẻ không?" Mặc Thiên cũng rất hào phóng chỉ cần Tử Du muốn liền không nói hai lời trực tiếp mua.
Nhưng anh vừa về nước với lại cũng không có thói quen đem tiền mặt trong người.
Ông chủ tiệm nghe xong có chút ái ngại nhìn Mặc Thiên và Tử Du.
Bởi vì ai lại đi mua hàng rong mà quẹt thẻ cơ chứ, nhưng may mà tiệm nhỏ của ông lại có máy quẹt thẻ nên cũng dễ giải quyết.
" Của quý khách đây! Chúng tôi có nhận cà thẻ thưa quý khách! " Ông chủ của hàng đồ ngọt còn rất thân thiện tặng thêm cho Tử Du của chúng ta mấy ái kẹo làm cô cười tít mắt.
Nghe vậy anh nhanh chóng móc thẻ ngân hàng của mình ra đưa cho chủ tiệm đồ ngọt.
Nhưng khi Mặc Thiên anh vừa móc thẻ ngân hàng ra làm mọi người xung quýnh đó lại đơ tập hai.Chiếc thẻ kia là thẻ đen quyền lực số lượng có hạn phải do ngân hàng tự mình cấp chứ không phải là có tiền là có được.
Từ đó cho thấy người đàn ông này không tầm thường.
Mọi ánh mắt của những cô gái xung quanh hận không thể ngay lập tức gả cho anh.
Còn Tử Du của chúng ta ý hả đang chìm đắm với đống đồ ngọt mới mua ai rảnh quan tâm Mặc Thiên làm gì cả.
" Thiên ca ca cõng Du nhi sợ sẽ đi lạc.
Không thì hai chúng ta nắm tay nhau cũng được.
Vì đông người như thế này Du nhi cảm thấy sợ! " Tự minh đi ở đây rất đông người bổn bảo bảo nhất định sẽ không thể tập trung ăn kẹo được.
Khi nghe Tử Du nói vậy làm Mặc Thiên cũng phải bật cười.
Bảo bối của anh đang bắt đầu làm nũng.
Bảo bối của anh nhìn thật muốn cắn một miếng mà.
Bảo bối đang yêu muốn cưng xỉu mà.
Thế là Mặc Thiên đồng ý với Tử Du một cách vô điều kiện đây chính là thê nô chính hiệu trong tương lai nha!.
Danh Sách Chương: