Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



" Hơ hơ ai biết gì đâu? Bổn bảo bảo vô tội thật sự mà! " Bổn bảo bảo vậy đó chịu thì chịu không chịu cũng phải chịu.

Nhắm oánh thắng được bổn bảo bảo thì hãy nói chuyện.

" Kí chủ là cái đồ không nói lý lẽ! Hừ lát nữa nam chính mà phát hiện kí chủ lợi dung hắn thì bổn hệ thống xem kí chủ còn cười được không?" Trời ơi là trời sao số của bổn hệ thống lại khổ sở thế này cơ chứ? Ngoài kia đầy người sao lại vớ trúng kí chủ ác ma này chứ! Bổn hệ thống tức không nói nên lời.

"Dù sao hắn sẽ không phát hiện ra cái gì đâu.

Mà phát hiện ra thì cũng chẳng làm gì được ta? Lêu lêu đồ hệ thống ngu ngốc! " Bổn bảo bảo thật là thiên tài mà.

Sao bột bảo bảo có thể thiên tài như vậy được cơ chứ! Hí hí.


Bên này Tử Du đang vừa đi dạo vừa tự tin chắc chắn là Lam Thiên không phát hiện ra ý đồ của mình.Thì bên này ám vệ mà Lam Thiên phái đi theo Tử Du đã bẩm báo lại mọi chuyện.

" Bẩm vương, Ma hậu nương nương ngài ấy cho lột sạch y phục và trói Yêu vương lên cây đánh ạ! " Ám vệ tay run run khóe miệng giật giật cung kính bẩm báo.

Bởi vì từ trước đến nay bọn họ vẫn thấy Ma hậu rất hiền lành và ngây thơ ai ngờ lại giả nai ăn thịt cọp.

Lam Thiên rất muốn cười nhưng phải giữ hình tượng trước mặt thuộc hạ nên chỉ nhìn ám vệ rồi phân phó.

" Nàng ấy còn làm gì nữa không? " Mèo con nhỏ nhà anh đúng là to gan tới mức muốn lật trời rồi mà.

" Nương nương còn đưa cho một nô tỳ ba nén nhan dặn dò là Lát nữa Yêu vương tỉnh lại thì đốt nhan lúc nào nhan hết thì thả người .

Sau đó nương nương nhanh chóng thu dọn đồ đạc tới tìm vương! " Ám vệ lại lần nữa cung kính bẩm báo.

" Bổn vương biết rồi, ngươi lui xuống đi.

Khoan đã! Đợi lát nữa như lời của mèo nhỏ sau khi nhan cháy hết thì cho thuộc hạ đem hắn về Yêu giới đi." Mèo con nhỏ đúng là mưu mô xảo quyệt mà vừa gây chuyện xong lại chạy tới chỗ của hắn lánh nạn.

Mèo con nhỏ càng lúc càng hư nên phải phạt thật nặng mới được!
Lam Thiên đứng dậy rời khỏi bàn dấu chương đi lanh quanh tìm xem Tử Du ở nới nào rồi.

Còn Tử Du sau khi chơi chán và ăn no căng cái bụng bằng một đống kẹo thì đã tìm một gốc cây ngả nh vào ngủ say sưa.

Lam Thiên sau khi tìm kiếm một lát thì cũng thấy Tử Du.

Lam nhẹ nhàng bế Tử Du lên và đưa cô tới chiếc giường nhỏ trong thư phòng của mình.


Tử Du sau khi oánh chén thù vẫn say giấc nồng không hay biết trời trăng mây nước gì xung quanh cả.

Hệ thống said: Con gái con lứa gì mà ăn với ngủ như con heo ý.

Người ta xách cổ đem đi bán rồi chắc kí chủ vẫn ngủ như chết luôn.

Nào là ngoan hiền thục nữ, dịu dàng đảm đang, nó sẽ chỉ mãi xuất hiện ở kí chủ nhà người ta! Bổn hệ thống bạc mệnh lại vô phúc xui rủi vớ phải ác ma mà!
" Mèo con nhỏ nàng đúng là rất nghịch ngợm nhưng ta lại thích nàng nhất là ở điểm này.

Miễn nàng vui là được rồi! " Dù sao mèo con nhỏ có muốn lật trời Lam Thiên anh sẽ ra giúp đỡ.

Mọi chuyện chỉ cần mình anh chống đỡ là được.

Mèo con nhỏ chỉ việc làm theo ý nàng ấy là được.

Lam Thiên thấy tiết trời cũng se se lạnh liền kéo chăn đắp cho Tử Du.

Sau đó anh ngồi ngắm nghía Tử Du sau một lát không nhìn được mà véo chiếc má phúng phính của Tử Du.

Nhưng với cái biệt danh con heo do hệ thống đích thân đặt cho Tử Du thì cô vẫn không hay biết hiên ngang ngủ quên trời quên đất.

Sau vô số lần bị Lam Thiên quấy phá thì Tử Du đã bị làm phiền đến mức không thể nào ngủ được nên bắt buộc phải tỉnh dậy.

" Nè ngươi có biết thế nào là lịch sự và tôn trọng quyền riêng tư của người khác không?" Lúc bổn bảo bảo ăn mi cũng tới làm phiền giờ tới ngủ mi cũng tới làm phiền là sao? Bổn bảo bảo tử tự chết cho mi vừa lòng luôn.


Ta thấy mà ta tức á.

" Kí chủ người cũng chịu tỉnh rồi hả? Nãy giờ bổn hệ thống kêu tên người đến mức khàn cái họng rồi này " Zừa lòng bổn hệ thống lắm luôn.

Cuối cùng cũng có người có thể đối phó được với kí chủ làm bổn hệ thống mừng rớt nước mắt luôn.

Lam Thiên thấy hành động của mình làm ảnh hưởng tới Tử Du liền biết lỗi.

Lam Thiên giống như cô vợ nhỏ biết sai đang tự cúi đầu tự kiểm điểm lỗi lầm.

Nhưng Lam Thiên lại còn cố tỏ ra rất vô tội và đáng thương.

" Thật sự là bổn quân cũng không cố ý nàng đừng giận mà mèo con nhỏ! " Mèo con nhỏ giận dỗi thật dễ thương quá đi mất.

Nhưng không dỗ dành lát nữa mèo con nhỏ dỗi bỏ đi lại khổ thân anh nữa.

" Kí chủ à nam chính không phải cố ý đâu mà người tha lỗi cho hắn đi! Dù sao hắn cũng đang là đối tượng bảo kê cho kí chủ đó! Hay là người miễn cưỡng bỏ qua nốt lần này đi? " Bổn hệ thống đồng cảm và thương xót cho nam chính quá trời luôn.Lâu lắm mới có người có thể đối phó lại với kí chủ nên bổn hệ thống phải ủng hộ hết mình mới được.

Nam chính cố gắng lên bổn hệ thống ủng hộ ngươi..


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK