Mục lục
Cẩm Đường Xuân
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Toàn bộ tháng ba, Kính Bình Hầu phủ đều là quan lại ra ra vào vào
Từ khi quân hầu điều rất nhiều quân đội tiến Bắc, mỗi ngày toàn bộ Vạn Châu phủ tựa như nổ tung, thời thời khắc khắc đều có vô số quân tình, hậu cần còn có tin tức các châu quận tới dồn dập
Đặc biệt là quân tình khẩn cấp tiền tuyến, tùy thời đều có việc gấp cần xử lý, Vạn Châu là hậu phương lớn, cần phải có người ngồi trấn phía sau.

Thịnh Liên Húc là nhân vật như vậy
Khi còn phế đế, dân gian gặp nhiều khó khăn, không ít nghĩa quân khởi nghĩa vũ trang, khi đó bên ngoài có nước láng giềng như hổ rình mồi, bên trong có bá tánh khởi nghĩa, chư hầu sóng ngầm mãnh liệt, Vạn Châu phủ cùng Phong Châu phủ không thiếu bị thảo phạt bởi quân khởi nghĩa và chư hầu còn lại
Thịnh Liên Húc cùng Trần Thúc có ăn ý, Trần Thúc cũng tuyệt đối tín nhiệm Thịnh Liên Húc.

Trần Thúc ở phía trước, phía sau có Thịnh Liên Húc, lương thảo, quân nhu, đều cung cấp cuồn cuộn không ngừng chuyển lên phía Bắc
Còn Viên Liễu thì ở cạnh bên tiểu Sơ Lục
Bởi vì Viên Liễu đến, cho nên Bình An Như Ý cũng đến
Cha mẹ đều không ở bên cạnh, tiểu Sơ Lục xác thật yên lặng một thời gian, nhưng từ khi Thịnh Liên Húc cùng Viên Liễu dẫn Bình An Như Ý tới Kính Bình Hầu phủ ở Vạn Châu, cảm xúc của tiểu Sơ Lục cũng dần dần chuyển biến tốt đẹp.

Viên Liễu tính tình rộng rãi, cũng thân thiết, vẫn luôn bên cạnh Sơ Lục
Bình An và Như Ý lại cùng Sơ Lục ở một chỗ, Sơ Lục dần dần cũng không còn trầm mặc, không nói lời nào như trước đây
Mỗi ngày Viên Liễu đều sẽ nói cùng tiểu Sơ Lục, cha mẹ sẽ trở về rất nhanh, đừng lo lắng.

Có lẽ do có Viên Liễu và Bình An, Như Ý làm bạn, tiểu Sơ Lục cũng dần tin tưởng, cha mẹ sắp sửa trở lại.

……
Đến cuối tháng ba tháng, Mậu Chi cũng tới Vạn Châu cùng lão thái thái
Kính Bình Hầu phủ xảy ra chuyện lớn như vậy, Trần Thúc đã lập tức tiến Bắc, lão thái thái biết tình thế nghiêm trọng, sợ tới mức vẫn luôn thấp thỏm trong lòng, không lúc nào thả lỏng
Kính Bình Hầu phủ cũng chỉ còn lại tiểu Sơ Lục, lão thái thái và Mậu Chi đều khởi hành về Vạn Châu
Mậu Chi cũng bị dọa sợ
Lúc ấy mẫu thân hấp hối, hắn gửi thư cho tỷ tỷ, đại phu nói với hắn, phu nhân có khả năng sẽ không đến kịp.

Sau đó quả thực tỷ tỷ còn chưa tới Miểu thành, mẫu thân đã qua đời.

Vẫn do Tứ công tử hỗ trợ chuẩn bị tang sự……
Hắn vốn nghĩ chờ tỷ tỷ dẫn Sơ Lục tới đưa mẫu thân đoạn đường cuối cùng, nhưng tỷ tỷ chậm chạp không tới, là Tứ công tử vẫn luôn cùng hắn hạ táng mẫu thân
Sau hai ngày mẫu thân hạ táng, bỗng nhiên Tứ công tử thần sắc ngưng trọng tới phủ, Mậu Chi mới biết tỷ tỷ đã xảy ra chuyện, sau đó tỷ phu trực tiếp dẫn binh lên phía Bắc
Lần này tân triều chạm phải điểm mấu chốt của tỷ phu, tỷ phu cùng tân triều xé rách mặt.

Nhưng kỳ thật trong lòng Mậu Chi rất rõ ràng, tỷ phu là người cực kỳ ổn thỏa, sẽ không tùy tiện vận dụng nhiều binh lực như vậy tiến Bắc
Dã tâm cùng dục vọng quyền lực của tân đế quá mạnh, lại dùng Nam Vân Hầu thế tử phu nhân tiếp cận tỷ tỷ cùng Sơ Lục, chủ mưu đã lâu.


Tỷ phu hiểu quá rõ tân đế, cho nên biết trừ phi hắn làm chuyện có thể dao động căn cơ của tân đế, làm tân đế hoàn toàn lo lắng và sợ hãi, tân đế mới có thể cố kỵ, giữ lại đủ vốn đàm phán cùng tỷ phu, lúc này tỷ tỷ mới an toàn!
Phàm là tỷ phu phản ứng chậm hơn vừa rồi, chỉ sợ cục diện trước mắt đều không giống nhau!
Lão thái thái thấy tiểu Sơ Lục, nước mắt tuôn xuống
Sơ Lục cũng nhào vào trong lòng lão thái thái, “Bà cố!”
“Lão phu nhân, đừng lo lắng, Trường Doãn sắp đến kinh thành rồi, nhanh thôi, có thể đón Đường Ngọc bình an trở về.

” Viên Liễu sợ lão phu nhân lo lắng.

Lão thái thái gật đầu, “Mất công các con ở Giang thành, không làm hài tử bị dọa.


Viên Liễu nói, “Trong lòng Trường Doãn hiểu rõ, khi vừa xảy ra chuyện, đã nhắc con cùng Liên Húc chạy đến Giang thành, cũng gần thời gian Sơ Lục về đến, chỉ trước sau mấy ngày, lão phu nhân yên tâm.


Lão thái thái gật đầu.

Viên Liễu đỡ lão thái thái đi vào, “Cát nhân tự có thiên tướng, lão phu nhân ngài đã tới, Sơ Lục càng an tâm.


Mậu Chi đi chỗ Hồ bá tìm hiểu tình hình
Chuyến tiến Bắc này, Hồ bá và Cố bá đều không có đi theo, ở Vạn Châu phủ cùng Kiến Bình Hầu thế tử, đi theo tỷ phu chính là Phùng thúc, Vạn tướng quân còn có một số mưu thần cùng võ tướng.

Khi Mậu Chi đến, Hồ bá cùng Cố bá, còn có Thịnh Liên Húc thấy hắn, đều ngừng việc trong tay
Chóp mũi Mậu Chi ửng đỏ.

Thịnh Liên Húc nhìn nhìn hắn, mở miệng nói, “Lại đây hỗ trợ.


Mậu Chi gật đầu.

Cố bá cùng Hồ bá cũng chưa nói gì
Mậu Chi biết, điều hắn có thể làm bây giờ, chính là làm tốt việc mình nên làm ở Vạn Châu phủ, chính là hỗ trợ tốt nhất
Lưu thành, khi Công Tôn Đán trình thư lên, Triệu Văn Vực cho rằng nhìn lầm, nhìn lại một lần nữa, rồi sau đó vỗ mạnh trên long án, “Tên điên Diệp Lan Chi đang phát rồ cái gì, hắn lại dám cho người bắt cóc Đường Ngọc!”
Công Tôn Đán nhíu mày, “Là Kính Bình Hầu phu nhân!”
Công Tôn Đán là sợ quan hệ đế hậu mới tốt đẹp một thời gian, lại bởi vì Kính Bình Hầu phu nhân mà bắt đầu tranh chấp.

Từ khi Hoàng Hậu biết chuyện trước đây của thiên tử, vẫn cứ như đạp lên bình dấm chua, động một chút liền sẽ xuất ra một hai quyền.


Cho nên Công Tôn Đán cùng Triệu Văn Vực thỏa thuận, ngày sau sẽ không nhắc đến hai chữ Đường Ngọc, chỉ gọi Kính Bình Hầu phu nhân, thái độ phải đoan chính, lập trường phải rõ ràng
Mới vừa rồi do Triệu Văn Vực tức nên quên mất
Nghe Công Tôn Đán nhắc nhở như vậy, Triệu Văn Vực mới phản ứng lại, chỉ là trong lòng vẫn còn lửa tức, “Diệp Lan Chi cái tên đê tiện cái đồ vô sỉ, loại chuyện này cũng có thể làm ra được!”
Hắn là muốn mắng một hai câu mới có thể qua được cơn tức
Công Tôn Đán đã rất quen thuộc tính tình thiên tử, cho nên chờ hắn mắng xong, mới mở miệng nói, “Kính Bình Hầu đã mang binh tiến Bắc, nhân số không ít, lần này, Kính Bình Hầu phản ứng lớn như vậy, hẳn là rất hiểu biết tân đế, biết như thế nào mới có thể đánh trúng điểm yếu của tân đế, thư vừa rồi gửi cho bệ hạ, là hỏi bệ hạ có muốn xuất binh thảo phạt hay không, bệ hạ nghĩ như thế nào?”
Công Tôn Đán là muốn nghe ý hắn
Kết quả Triệu Văn Vực không hề nghĩ ngợi, “Còn muốn sao nữa! Xuất binh đánh a! Hắn ngay cả Đường……”
Triệu Văn Vực sửa miệng, “Hắn ngay cả Kính Bình Hầu phu nhân đều dám bắt cóc!”
Công Tôn Đán: “……”
Triệu Văn Vực hẳn cũng phản ứng lại chỗ nào không đúng, lập tức lại sửa miệng, “Ai biết lần sau có thể bắt Tư Mẫn cùng nữ nhi của ta không!”
Công Tôn Đán rũ mắt: “……”
Triệu Văn Vực cũng phản ứng lại, hẳn là khả năng không lớn, nhưng trong nháy mắt hắn thật sự lo lắng!
Triệu Văn Vực bực mình nói, “Dù sao một ngày tên điên Diệp Lan Chi còn, thiên hạ liền một ngày không an ổn, hắn là người ngay cả chính thê cùng nhi nữ đều có thể vứt đến An Bắc, loại người này so với người nào khác đều nguy hiểm hơn.


Công Tôn Đán chắp tay, bình tĩnh nói, “Bệ hạ, ngài là thiên tử, góc độ ngài suy xét không hẳn là Kính Bình Hầu lần này nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, hắn mời bệ hạ, là vì dễ bề tạo áp lực cho Diệp Lan Chi, bởi vì có Lưu thành cùng Vạn Châu bắt tay, Diệp Lan Chi nhất định sẽ đứng ngồi không yên, đây là nguyên nhân Trần Thúc mời bệ hạ, cũng không phải đại biểu nhân mã trong tay hắn không đủ, cũng không phải muốn bệ hạ hưng sư động chúng tấn công tân triều.


Triệu Văn Vực: “…… Nga.


Công Tôn Đán tiếp tục nói, “Góc độ bệ hạ nên suy xét là, tân triều cùng Kính Bình Hầu phủ đã hoàn toàn xé rách mặt, lần này không phải không có khả năng Kính Bình Hầu sẽ thay thế được tân triều.

Cho nên, bệ hạ nên nghĩ đến là, nếu Lưu thành không ra binh, toàn bộ địa giới của tân triều đều có khả năng rơi vào trong tay Kính Bình Hầu……”
Triệu Văn Vực: “…… Nga.


Công Tôn Đán hít sâu một hơi, lại nói, “Còn việc bệ hạ muốn xuất binh hay không, xuất bao nhiêu binh, đối với phán đoán của Diệp Lan Chi.

Bệ hạ cảm thấy, Diệp Lan Chi sẽ như thế nào?”
“……” Triệu Văn Vực nhìn nhìn Công Tôn đán, “Tương phụ người cảm thấy thế nào?”
Triệu Văn Vực đã gọi Công Tôn Đán là tương phụ.

Công Tôn Đán thở dài, “Vi thần cảm thấy Diệp Lan Chi hẳn không dự đoán được Kính Bình Hầu sẽ phản ứng kịch liệt như vậy, mà Kính Bình Hầu phản ứng kịch liệt như vậy chính là để làm cho Diệp Lan Chi hoảng loạn, cho nên hai người đang đánh cờ, ở trên người Kính Bình Hầu phu nhân.



Triệu Văn Vực thở dài, “Nhưng Đường Ngọc không phải đã bị hắn bắt sao!”
Triệu Văn Vực lại quên.

“Ai, Kính Bình Hầu phu nhân!” Triệu Văn Vực thật sự không có cách.

Công Tôn Đán nói, “Cho nên, Diệp Lan Chi cùng Kính Bình Hầu đánh cờ ở chỗ, Diệp Lan Chi muốn đối xử Kính Bình Hầu phu nhân như thế nào, mới có thể làm Kính Bình Hầu sợ hãi lo lắng, nhưng lại không hoàn toàn chọc giận Kính Bình Hầu, mới có thể nhào nắn Kính Bình Hầu ở trong tay; Kính Bình Hầu muốn biểu hiện ra tư thái gì, mới có thể bức Diệp Lan Chi giao Kính Bình Hầu phu nhân ra, Kính Bình Hầu phu nhân được giao ra là sống hay chết, hay là để Kính Bình Hầu đau điếng người……”
Triệu Văn Vực cứng đờ.

Công Tôn Đán rũ mắt, “Kính Bình Hầu thực thông minh, hắn hẳn đã nghĩ đến đây, cho nên Kính Bình Hầu muốn chính là phu nhân còn sống……”
Triệu Văn Vực giống như rơi vào hầm băng.

“Mẹ nó! Diệp Lan Chi!” Triệu Văn Vực hai mắt đỏ bừng.

Công Tôn Đán thở dài, “Đã nói xong, bệ hạ muốn làm như thế nào?”
Triệu Văn Vực cắn chặt răng, “Đánh! Để Trần Thúc cứu Đường Ngọc, ta giết Diệp Lan Chi.


Công Tôn Đán gật đầu, “Bệ hạ quyết định! Nhưng bệ hạ, làm bất cứ chuyện gì đều phải có mục đích, tân triều bị lật đổ, thiên hạ phân hai, bệ hạ cùng Kính Bình Hầu không tránh được đối lập.


Triệu Văn Vực trầm giọng, “Đánh xong rồi nói.


……
Công Tôn Đán đi không lâu, Trần Tư Mẫn tới điện, Triệu Văn Vực đau đầu, biết nàng nghe mùi liền tới
“Chàng phẫn nộ vì hồng nhan sao?” Trần Tư Mẫn đi vào.

Triệu Văn Vực thấp giọng, “Diệp Lan Chi với ta có mối thù giết cha, đây là cơ hội tốt, ngày sau cơ hội như vậy không nhất định sẽ có.


“Năm đó mưu nghịch, Trần Thúc cũng có phần.

” Trần Tư Mẫn nhắc nhở.

Triệu Văn Vực sửng sốt, “Trần Thúc đã cứu ta cùng mẫu hậu một mạng, hai chuyện khác nhau.


Trần Tư Mẫn nói, “Bởi vì Đường Ngọc đi.


Triệu Văn Vực cúi đầu, “Trần Thúc nếu lật đổ Diệp Lan Chi, địa bàn của Diệp Lan Chi đều là của hắn, ta tội gì chẳng chia một chén canh!”

Trần Tư Mẫn tiến lên, “Không phải là ba phần thiên hạ sao?”
Triệu Văn Vực nhìn nàng, có chút tức giận nói, “Vậy nàng đi hỏi tương phụ, trong ba phần thiên hạ có người bị bệnh tâm thần! Nàng có sợ không! Trần Thúc cùng Đường Ngọc đều là người cẩn thận như thế, Đường Ngọc cũng bị hắn bắt đi, nếu ngày nào đó nàng cùng nữ nhi bị hắn bắt đi, ta phải làm sao bây giờ!!”
Trần Tư Mẫn sửng sốt.

Triệu Văn Vực bỗng nhiên đỏ mặt, “Làm gì!”
Trần Tư Mẫn khó chịu nói, “Chàng…… Chàng nói bừa cái gì…… Ta lợi hại như vậy, ai có thể bắt ta? Ta lập tức đánh hắn hai gậy tại chỗ, đánh hắn què chân đi.


Triệu Văn Vực vừa tức giận vừa buồn cười, “Cái cây gậy kia của nàng! Cũng chỉ có thể đánh ta thôi! Nàng còn có thể đánh ai được!”
“Triệu Văn Vực! Chàng!” Trần Tư Mẫn bị chọc giận đến đáy lòng sôi sùng sục, đôi mắt đỏ lên.

Triệu Văn Vực đau đầu, “Đừng khóc a!”
Trần Tư Mẫn hít hít chóp mũi, “Nếu ta bị bắt cóc, chàng sẽ giống Trần Thúc, giống như hiện tại chàng nói không?”
Triệu Văn Vực nhìn nàng không lên tiếng.

Trần Tư Mẫn xoay người, hắn duỗi tay nắm lấy tay nàng, Trần Tư Mẫn xoay người nhìn hắn, một đôi mắt chứa đầy nước mắt, mông lung đến không thấy rõ thân ảnh hắn
Triệu Văn Vực hít sâu một hơi, trầm giọng nói, “Nếu nàng bị bắt, ta so với Trần Thúc còn điên hơn!”
Trần Tư Mẫn chợt khóc ra tiếng, “Triệu Văn Vực, chàng ngay cả dỗ người cũng không biết.


Triệu Văn Vực cạn lời, “Trần Tư Mẫn! Nàng tỉnh táo chút đi, hiện tại là Đường Ngọc bị bắt cóc, cũng không phải nàng a! Nếu đổi lại người hắn bắt cóc là nàng, ta còn đàm luận cùng tương phụ một đống lớn để làm gì, ta đã sớm xách theo đao đi giết Diệp Lan Chi rồi!”
Trần Tư Mẫn chớp chớp mắt nhìn hắn.

Sắc mặt Triệu Văn Vực chợt đỏ lên, thật sự có chút không quen nói lời như vừa rồi
“Chàng lặp lại lần nữa!” Trần Tư Mẫn cắn môi.

“Có bệnh!” Triệu Văn Vực xoay người, “Chăm sóc tốt nữ nhi, nói với nữ nhi, hai tháng nữa ta trở về lại nâng lên cao.


Trần Tư Mẫn nín khóc mỉm cười.

Chỉ là không nghĩ tới Triệu văn vực bỗng nhiên quay trở lại, bốn mắt nhìn nhau, mắt to trừng mắt nhỏ, Triệu Văn Vực tiến lên, ôm lấy Trần Tư Mẫn hung hăng hôn một cái
Sau đó mới ra khỏi điện.

Trần Tư Mẫn có chút ngốc, rồi sau đó, lại bật cười.

Có người tính tình chính là như vậy……
“A Mâu, phụ hoàng rất nhanh sẽ trở về a ~” tẩm cung, Trần Tư Mẫn sờ sờ mặt nữ nhi, tiểu công chúa ngủ thật sự sâu
Bộ dáng nữ nhi với Triệu Văn Vực thật sự giống.

Trần Tư Mẫn cười cười, hy vọng người nào đó không bị thương do muốn thể hiện a…….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK