Edit + beta: Iris
Do Thẩm Nghiên gây rối và những tin nóng bất ngờ của Đào Mộ, lễ ký kết hợp tác giữa web Phi Tấn và tập đoàn Thẩm thị về quỹ kho cho những trẻ em thất lạc đã kết thúc trong tình trạng hỗn loạn.
Tuy nhiên, ảnh hưởng tạo thành lại sâu và lâu dài.
Đầu tiên là Đào Mộ đã công bố tin nóng tại lễ ký kết rằng web Phi Tấn sẽ hợp tác với Tư Bản Khiếu Hằng, Công Nghệ Skynet và cảnh sát Yến Kinh để triển khai hệ thống Skynet trên toàn quốc. Ngay khi tin tức được đưa ra, cảnh sát Yến Kinh đã đứng ra đáp lại.
Kỳ thực sau khi nhìn thấy tin tức tập đoàn Thẩm thị và cảnh sát Hỗ Thành hợp lực xây dựng kho gen cho những đứa trẻ thất lạc và thành lập quỹ chống buôn người, Đào Mộ lập tức nghĩ tới kiếp trước, hệ thống Skynet cũng được phát triển nhằm hạn chế tội phạm buôn người.
Đó là một hệ thống thông minh do chính đại lão giàu nhất trong tương lai phát triển để tự động kết nối thiết bị giám sát với internet và bổ sung tính năng nhận diện khuôn mặt. Dù là xét từ góc độ kỹ thuật hay từ thực dụng, hiển nhiên là có giá trị hơn kho gen cho những đứa trẻ thất lạc do tập đoàn Thẩm thị quy hoạch. Đương nhiên sau khi dự án được thành lập, số vốn đầu tư ở giai đoạn đầu cần một khoản tiền khổng lồ mà người bình thường khó có thể tưởng tượng được. Nhưng rất rõ ràng, một khi dự án này được triển khai, tác dụng mang lại chắc chắn vô cùng lớn.
—— Ít nhất có thể bảo đảm trong phạm vi giám sát, mọi tội ác sẽ bị phơi bày. Nó cho phép cảnh sát có được thông tin trực tiếp tại chỗ khi điều tra hiện trường các vụ án, sau đó theo dõi hình ảnh được ghi lại để tìm ra manh mối về nghi phạm. Chỉ riêng điều này thôi, ít nhất có thể ngăn chặn một số tội phạm lá gan nhỏ thực hiện hành vi tàn bạo trong phạm vi giám sát.
Theo bài viết của một số phương tiện truyền thông lạc quan và các phóng viên chuyên đề của Phi Tấn Giải Trí, hệ thống Skynet còn chưa bắt đầu triển khai đã được bọn họ khen ngợi. Nhưng đây cũng không phải chỉ là nịnh nọt, nhất trong trí nhớ của Đào Mộ, kiếp trước sau khi hệ thống Skynet được triển khai trên toàn quốc, tỷ lệ tội phạm trong nước quả thật giảm đi rất nhiều so với quá khứ, tỷ lệ phá án thành công cũng tăng lên đáng kể.
Tuy nhiên, lý do quan trọng khiến Đào Mộ liên minh với các đồng minh và cảnh sát để triển khai hệ thống Skynet, là vì trong quá trình triển khai toàn bộ dự án, những lợi ích thực tế có thể đạt được vô cùng dồi dào —— tạm thời không nói đến những thứ khác, chỉ nói về những thiết bị giám sát cần lắp đặt trong phạm vi cả nước, nếu bọn họ ký được đơn hàng này, dù ký theo giá gốc thì lợi nhuận thu được vẫn không thể tưởng tượng nổi. Càng đừng nói đến danh tiếng rất lớn mà bản thân việc quảng bá dự án này có thể mang lại cho công ty.
Ở kiếp trước, ba bên thúc đẩy hệ thống Skynet chủ yếu là cảnh sát Hoa Hạ, Tư Bản Khiếu Hằng và Công Nghệ Skynet. Bây giờ Đào Mộ đúng lúc quen được ba bên này, mặc dù kiếp này có hiệu ứng cánh bướm nên ban đầu đại lão Vân Dật không có hứng thú với ngành IT, nhưng dưới sự ảnh hưởng và cám dỗ dai dẳng của Đào Mộ, vị đại lão giàu nhất kiếp trước cuối cùng cũng bước đi trên con đường do số phận sắp đặt ——
Điều đáng nói là đại lão không hổ là đại lão. Cho dù kiếp này Vân Dật nửa đường chuyển thành lập trình viên, chỉ với vài lời khuyên của Đào Mộ, đại lão đã tiếp thu kiến thức cơ bản về IT bằng tốc độ rất nhanh, chỉ mất chưa đầy nửa năm đã hoàn thành hình thức ban đầu của hệ thống Skynet —— cũng chính là các thiết bị giám sát và mạng lưới toàn quốc. Đương nhiên, đây cũng là nhờ kế hoạch hoạch định sản phẩm tốt do giám đốc sản phẩm Đào Mộ đưa ra.
Còn về công nghệ nhận dạng khuôn mặt cao cấp hơn, đại lão Vân Dật vẫn đang trong quá trình nghiên cứu. Lệ Khiếu Hằng — trước đây nghe Đào Mộ thảo luận về thông tin này — đã tìm kiếm các công nghệ cao tương tự ở Thung lũng Silicon* và các khu công nghiệp khác trên toàn thế giới.
*Thung lũng Silicon là phần phía Nam của vùng vịnh San Francisco tại phía Bắc California ở Mỹ. Ban đầu tên này được dùng để chỉ một số lượng lớn các nhà phát minh và hãng sản xuất các loại chíp silicon, nhưng sau đó nó trở thành cái tên hoán dụ cho tất cả các khu thương mại công nghệ cao trong khu vực.
Cuối cùng, thứ Lệ Khiếu Hằng nhận được không phải là chức năng nhận dạng sắc thái đối tượng như trong ấn tượng của Đào Mộ. Mà là tương tự như việc sàng lọc và so sánh các hình ảnh trong cơ sở dữ liệu. Nói một cách đơn giản giả định sau khi xảy ra một vụ án, cảnh sát thể dựa vào video giám sát phạm tội hiện trường, chụp lại người bị tình nghi, đưa ảnh vào kho lưu trữ mạng quốc gia để so sánh, từ đó sàng lọc danh tính của tội phạm một cách nhanh nhất.
Đương nhiên, công năng này có nhược điểm là cần phải chụp hình trực diện khuôn mặt hoặc sườn mặt của tội phạm.
Dĩ nhiên nó không so được với các chức năng lớn mạnh của hệ thống Skynet — được coi là khoa học viễn tưởng và công nghệ cao trong ấn tượng của Đào Mộ ở thế hệ sau. Nhưng so với mô hình xử lý vụ án hiện giờ chỉ dựa trên kinh nghiệm và suy luận linh tinh, thì đây cũng coi như là một bước đột phá mới.
Đào Mộ cố ý đẩy dự án này ra, ngoài việc muốn chuẩn bị sẵn sàng để cạnh tranh với tập đoàn Thẩm thị, cậu còn chân thành muốn mang lại lợi ích cho nhiều người hơn.
Kiếp trước, Vân Dật đã trở thành người giàu nhất chỉ nhờ một dự án này. Tư Bản Khiếu Hằng cũng nhờ khoản đầu tư vào Công Nghệ Skynet, mà giá trị thị trường của công ty đã tăng gấp mấy lần. Quần chúng ăn dưa bình thường cũng có thể được sống trong môi trường an toàn hơn.
Đây là chuyện tốt một hòn đá trúng mấy con chim. Đối với cảnh sát Yến Kinh, đây là một thành tích hết sức vẻ vang không thể bỏ qua. Nhắc mới nhớ, trước đó bọn họ đã rất ghen tị với các đồng nghiệp ở Hỗ Thành, có thể triển khai một dự án phúc lợi công cộng tốt như quỹ dành cho trẻ thất lạc với sự ủng hộ của tập đoàn Thẩm thị. Không ngờ chỉ mới cảm thán được vài ngày, một dự án tốt hơn lại rơi vào tay họ.
Ngay cả những phóng viên truyền thông luôn chú ý đến những tin tức nóng hổi cũng đang hào hứng chuẩn bị theo dõi đưa tin dự án này. Có thể đoán trước, trong một thời gian dài, bọn họ sẽ không thiếu chủ đề đưa tin.
Có thể nói là mọi người cùng vui.
Sau lễ ký kết với tập đoàn Thẩm thị, Đào Mộ lại tổ chức một cuộc họp báo. Tiếp nhận phỏng vấn của truyền thông cùng với Tư Bản Khiếu Hằng, Công Nghệ Skynet và cảnh sát Yến Kinh. Chủ yếu là giới thiệu chức năng quan trọng của hệ thống Skynet với mọi người, cũng như các thông tin chi tiết như thời điểm dự kiến để triển khai dự án.
Trong đó, web Phi Tấn của Đào Mộ chỉ chịu trách nhiệm chủ trì, hầu hết các vấn đề cụ thể còn lại đều được giao cho Tư Bản Khiếu Hằng và Công Nghệ Skynet* thực hiện, cảnh sát địa phương chịu trách nhiệm hợp tác lắp đặt.
*Chỗ này tác giả nhầm giữa "Skynet (Thiên Võng)" với "Skyeyes (Thiên Nhãn)", làm tưởng lúc dịch đầu óc mơ màng dịch sai, tra lại mới thấy dịch đúng rồi •́ ‿ ,•̀
Sở dĩ phân công làm việc như vậy, chủ yếu là do tinh lực của Đào Mộ có hạn. Hơn nữa đây vốn dĩ là dự án của Lệ Khiếu Hằng và Vân Dật, Đào Mộ chỉ là ỷ vào tiên cơ trùng sinh nên đạt được nhiều ích lợi. Cậu không muốn chiếm sự nghiệp của bạn mình. Đặc biệt là hệ thống Skynet cực kỳ quan trọng đối với Vân Dật.
Ngược lại, Lệ Khiếu Hằng và Vân Dật rất vui lòng được làm việc với người bạn thân bàn tay vàng đầy ắp mưu trí như Đào Mộ. Ngặt nỗi một khi Đào Mộ đã quyết định thì không ai có thể thay đổi được tính của cậu. Cho nên Đào Mộ chỉ nhờ web Phi Tấn hỗ trợ quảng bá cho dự án này, bản thân cậu cũng chiếm được chút danh tiếng, nhưng về mặt những lợi ích khác, cậu thực sự không tham gia.
Chỉ là Đào Mộ có kiến nghị Lệ Khiếu Hằng có thể kéo Lệ gia tham gia vào. Cậu nhớ tập đoàn Phong Hành do Lệ gia điều hành không chỉ tham gia vào bất động sản, mà còn tham gia vào các cửa hàng bách hóa, siêu thị và thiết bị điện tử. Vì vậy, tập đoàn Phong Hành hoàn toàn có thể chịu trách nhiệm về thiết bị giám sát.
Lệ Khiếu Hằng không ngờ Đào Mộ lại chu đáo suy nghĩ cho anh như vậy. Với tác phong hình sự của anh, vốn dĩ anh lười tham gia vào việc quản lý xí nghiệp của gia tộc. Nếu không, Lệ Khiếu Hằng đã không thà tự thành lập Tư Bản Khiếu Hằng khi đi du học, cũng không muốn về nhà tiếp quản công việc kinh doanh. Không phải vì Lệ Khiếu Hằng không có hứng thú điều hành doanh nghiệp, anh chỉ là ghét bị người khác hạn chế mà thôi. Tập đoàn Phong Hành nhà lớn nghiệp lớn, đặc biệt là loại hình kinh doanh gia đình như thế này, hầu hết các cổ đông đều là bạn bè người thân trưởng mới trong gia tộc, ỷ vào việc có kinh nghiệm và bối phận mà ngày nào cũng chỉ chỉ trỏ trỏ.
Lệ Khiếu Hằng trời sinh tính cách độc tài, lúc trước khi được cha dẫn theo xử lý chuyện làm ăn của gia tộc, anh thường xuyên xung đột với trưởng bối vì bất đồng quan điểm. Trưởng bối gia tộc ỷ vào thâm niên, mặc dù Lệ Khiếu Hằng từ nhỏ đã là kỳ tài ngút trời, có tầm nhìn xa và tính cách quyết đoán, nhưng không có ai chịu nghe một đứa bé như anh nói chuyện.
Sau đó Lệ Khiếu Hằng sáng lập Tư Bản Khiếu Hằng, còn phát đạt hơn cả tập đoàn của gia tộc. Ngược lại là tập đoàn Phong Hành trước giờ luôn đặt sự nghiệp lên hàng đầu, bây giờ muốn dựa vào ánh mắt đầu tư của Lệ Khiếu Hằng. Địa vị hai bên lập tức bị đảo ngược, lúc này đến lượt trưởng bối gia tộc xin Lệ Khiếu Hằng trở về tập đoàn xử lý việc kinh doanh của gia tộc, mỗi tội Lệ Khiếu Hằng lại chướng mắt việc kinh doanh của gia tộc. Anh tự phát triển ở bên ngoài mấy năm nay, nhất là sau khi quen được cố vấn đầu tư có bàn tay vàng là Đào Mộ, càng là thế như chẻ tre không ai ngăn được. Lợi dụng tình hình tiêu cực của toàn cầu, đầu tư mạnh tay, chỉ trong vòng mấy năm ngắn ngủi, giá thị trường của Tư Bản Khiếu Hằng đã vượt qua tập đoàn Phong Hành kinh doanh hàng chục năm.
Giờ đây, địa vị của Lệ Khiếu Hằng trở nên đặc thù hơn ở Lệ gia. Trưởng bối gia tộc thèm muốn năng lực hút tiền mạnh mẽ của Tư Bản Khiếu Hằng, luôn muốn chia một chén canh. Ngặt nỗi tuy Lệ Khiếu Hằng không quan tâm nhiều đến quyền quản lý của tập đoàn Phong Hành, nhưng anh không bao giờ cho phép người khác can thiệp vào công việc kinh doanh của mình, kể cả cha ruột của anh cũng không được phép, huống chi là những trưởng bối ỷ vào thâm niên bối phận cậy già lên mặt.
Sau vài hiệp giao đấu nhau, những trưởng bối từng xem thường Lệ Khiếu Hằng cuối cùng cũng thành thật hơn.
Nhưng đúng như Đào Mộ đã nói, một bút không thể viết ra hai chữ Lệ, sau khi giao đấu xong, lợi nhuận nên cho thì vẫn phải cho. Nếu Tư Bản Khiếu Hằng ăn thịt, ít nhất có thể bảo đảm tập đoàn Phong Hành đi theo có thể được ăn canh.
Kỳ thật từ khi Đào Mộ tổ chức họp báo công bố dự án hợp tác này, các trưởng bối Lệ gia rất nóng lòng muốn thử. Dù sao chỉ cần là người sáng suốt đều có thể nhìn ra dự án này là thu được cả danh lẫn lợi. Chỉ là trước đó Lệ Khiếu Hằng ra tay quá tàn nhẫn, các trưởng lão vẫn chưa kịp phục hồi sau trận đòn. Cho dù trong lòng đang thèm nhỏ dãi, nhưng không ai dám nhắc đến chuyện này trước mặt Lệ Khiếu Hằng.
Cuối cùng, khi Lệ Khiếu Hằng về nhà dùng cơm đã chủ động yêu cầu công ty điện tử dưới trướng Tư Bản Khiếu Hằng đảm nhận đơn đặt hàng lớn về thiết bị giám sát.
Chuyển biến này có hơi nhanh, quả thật không phù hợp với tính cách của Lệ Khiếu Hằng. Một đám già khụ ngoài miệng không nói gì, nhưng khi về lại lén hỏi thăm, sau đó biết được chính là đối tác của Lệ Khiếu Hằng đã đưa ra đề nghị, Lệ Khiếu Hằng cũng thật sự đồng ý.
Xem ra Lệ Khiếu Hằng rất coi trọng vị đối tác rất có năng lực kia, thậm chí còn khiến anh chịu nghe những kiến nghị không liên quan gì đến tài chính.
Kết quả là, Đào — người vốn tưởng rằng kế tiếp không có chuyện của mình — Mộ ngạc nhiên phát hiện, dạo gần đây có rất nhiều xí nghiệp tỏ ra thiện chí với web Phi Tấn. Tất cả đều đua nhau gửi tiền nhờ web Phi Tấn hỗ trợ tuyên truyền quảng bá, thậm chí có người còn trả tiền cho web bullet screen để giúp quay .
Mọi người đều biết, hầu hết thu nhập của web Phi Tấn và web bullet screen là phí và phí tuyên truyền. Tuy nhiên do nhiều hạn chế khác nhau, mô hình kinh doanh trước đây của web Phi Tấn chỉ có thể miễn cưỡng hòa vốn. Suy cho cùng, sau khi web Phi Tấn đạt hơn 100 triệu lượt người đăng ký mới tự mua server riêng, Đào Mộ cũng yêu cầu web Phi Tấn bổ sung thêm chức năng video call và chức năng tải các video ngắn. Dẫn đến phải tăng vốn đầu tư vào server và hoạt động hậu trường để bảo đảm xem video một cách mượt mà.
Có thể nói nếu không phải Đào Mộ là đối tác của Tư Bản Khiếu Hằng, anh thường xuyên chi số tiền lớn để hỗ trợ hoạt động của web Phi Tấn và web bullet screen, nếu không hai trang web này đã phải đối mặt với tình cảnh xấu hổ phải đóng cửa vì thu không đủ chi.
Bây giờ khen ngược, một đống công ty cầm tấm séc tới nhờ tuyên truyền và , Tuy kết quả cuối cùng là đôi bên cùng có lợi, những mấu chốt là hiện giờ đưa tiền cho web Phi Tấn, chắc chắn là một chuyện tốt.
Đào Mộ quay về nhờ cha Diệu của cậu điều tra một chút, phát hiện hầu hết những công ty đó đều là nhà cung ứng có liên quan chặt chẽ với tập đoàn Phong Hành, trong lòng cũng hiểu đại khái mọi chuyện.
—— Cậu được người Lệ gia thầm ưu ái.
Đào Mộ nói chuyện này cho Lệ Khiếu Hằng. Lệ Khiếu Hằng cũng chỉ cười bảo Đào Mộ đừng để ý những người đó, Đào Mộ cũng nghĩ như vậy. Nếu đã cầm tấm séc tới nhờ tuyên truyền, vậy cậu sẽ để web Phi Tấn thực hiện tốt công việc tuyên truyền cho những công ty đó. Nhất là khi Tư Bản Khiếu Hằng vẫn đang trong quá trình chuẩn bị xây dựng nền tảng mua sắm trực tuyến, cậu có thể nhân cơ hội này tiếp xúc với các nhà cung cấp sản phẩm, chỉ cần bảo đảm là hàng chính hãng thì dù không phải là thương hiệu nổi tiếng quốc tế, cậu vẫn có thể ký hợp đồng, đến lúc đó sẽ đưa ra khẩu hiệu ủng hộ hàng nội địa. Tóm lại không có hại cho trang web.
Lệ Khiếu Hằng đã sớm biết Đào Mộ luôn thích tối đa hóa lợi nhuận, đương nhiên không để bụng, mặc cho Đào Mộ muốn làm gì thì làm.
Cùng lúc đó, trong khi Đào Mộ đang giúp quảng bá kho gen cho những đứa trẻ thất lạc khắp cả nước, cậu cũng phát động hoạt động phúc lợi công cộng "Tìm kiếm bảo bối" trên web Phi Tấn —— chính là hoạt động dùng điện thoại chụp những đứa bé khuyết tật ăn xin trên đường phố và đăng lên mạng, hơn nữa phải phối hợp với cảnh sát ở khắp nơi, nghĩ cách lấy được DNA của những đứa bé ăn xin đó rồi đưa vào kho gen, kêu gọi các bậc cha mẹ thất lạc con cái tiến hành so sánh DNA, xem xem có phải những đứa bé đó sau khi bị bắt cóc, có bị người xấu bắt làm chuyện xấu hay không.
Đào Mộ còn đặc biệt yêu cầu tổ chế tác của web bullet screen liên hợp với cảnh sát Yến Kinh sản xuất một chương trình nhằm phổ cập khoa học cho dân chúng về các phương pháp của bọn buôn người trong việc bắt cóc và bán trẻ em. Trong đó đáng chú ý nhất là những đứa bé ăn xin ở bên đường.
"Một bức ảnh của bạn có thể giải cứu cuộc đời một đứa bé và cứu cả một gia đình."
Với khẩu hiệu như vậy, một khi hoạt động phúc lợi công cộng này được quảng bá, ngay lập tức sẽ khiến dân mạng hưởng ứng. Đào Mộ cũng đặc biệt kêu gọi cư dân mạng cố gắng đừng để lại dấu vết khi chụp ảnh, đừng bao giờ thu hút sự chú ý của những người có tâm tư khác.
Ban đầu, không có ai coi trọng hoạt động này. Chỉ xuất phát từ tâm lý bầy đàn, và đương nhiên còn có cả lời kêu gọi của web Phi Tấn nên mới chụp vài bức ảnh. Tuy nhiên, một cư dân mạng nào đó đã nhận ra, một trong những đứa bé ăn xin rất có thể là con của nhà hàng xóm bị bắt cóc vào mấy năm trước, đồng thời thông báo cho cha mẹ đứa bé để gọi cho cảnh sát địa phương, hơn nữa còn thật sự bắt được một nhóm tội phạm bóc lột trẻ em khuyết tật để đi ăn xin. Sau khi thành công giải cứu những đứa con của mình và nhiều nạn nhân vô tội khác, tin tức được đưa ra, toàn bộ internet tức khắc bùng nổ.
Tuy nhiên, các quần chúng đang hưng phấn không biết rằng ngay khi bọn họ đang hưng phấn vì chuyện này, cũng vui mừng khi bức ảnh mình chụp thật sự có thể cứu được một đứa bé hoặc thậm chí là một gia đình, thì lại có một số người không vui.
Người đầu tiên là chủ tịch Thẩm đi đầu trong việc phát động hai hoạt động là tổ chức kho gen cho những đứa trẻ thất lạc và quỹ chống buôn người, thấy báo chí đều đưa tin nổi bật về web Phi Tấn và Đào Mộ, ông ta không vui tắt TV.
Sau đó ông ta nhìn về phía Thẩm Nghiên đang bày ra vẻ mặt mất kiên nhẫn, tức giận nói: "Nhìn chuyện tốt mà con làm đi!"
Danh Sách Chương: