Chương 13: Phần thưởng
Diêu Dũng thì đào thải người đứng đầu “Ngũ tú” là Lâm Thịnh thuộc phân đội thứ nhất, tiến vào tứ cường, đáng tiếc không thể tiến thêm một bước.
Đến đây, phân đội thứ bảy kết thúc biểu hiện ở kỳ tỷ thí, Lưu tiên trưởng mặc dù đối với Diêu Dũng không thể tiến vào chung kết, Lục Bình bỏ cuộc vòng mười sáu tranh tám cũng rất tiếc nuối, nhưng phân đội thứ bảy vẫn đứng hàng thứ ba trong hai mươi phân đội, lấy được tám mươi khối trung phẩm linh thạch tiến thắng cuộc. Trừ đi hai mươi khối tiền vốn, kiếm được sáu mươi trung phẩm linh thạch, tương đương với sáu ngàn hạ phẩm linh thạch. Đây đối với Dung huyết kỳ tu sĩ là một khoản tài phú không ít.
Lưu tiên trưởng tâm tình thật tốt sau khi nghe Lục Bình bế quan kết thúc, liên tiếp giảng ba ngày về tu luyện tâm đắc cho tất cả đệ tử đã thành công thăng cấp ba thuộc phân đội thứ bảy, trong lúc nhất thời khiến cho đệ tử phân đội thứ bảy thu hoạch khá nhiều.
Sáng sớm ngày hôm đó, Lục Bình theo mọi người tu luyện hoàn tất, lại bị Lưu tiên trưởng đơn độc gọi lại. Lục Bình tu vi đạt tới Luyện khí tầng tám, theo lẽ thường thì phải được ưu tiên trưởng đơn độc ba ngày dạy dỗ. Nhưng trước bởi vì Lục Bình cần khôi phục thương thế, củng cố tu vi, một mực không thể tiếp nhận đơn độc chỉ đạo. Bây giờ Lục Bình hết thảy đều ổn, cho dù Lưu tiên trưởng không gọi hắn, hắn cũng có chút không thể chờ đợi.
Phân đội thứ bảy ở nửa năm sau sẽ phải thăng làm phân đội đệ tử cấp ba, Lưu tiên trưởng vẫn là Lĩnh đội tiên trưởng. Lần này phân đội thứ bảy thành tích tốt hơn, có
một phần đệ tử có thể bổ sung đến các phân đội có ít đệ tử lên cấp. Nhưng số người đi cũng chỉ là một số ít, hơn nữa không thể nào cho đi Luyện khí hậu kỳ đệ tử, trừ phi Lưu tiên trưởng đầu óc có vấn đề.
Lục Bình bây giờ còn là thập huynh trưởng, nhưng đã được phân đội đệ tử công nhận là cao thủ kề dưới Diêu Dũng cùng Đỗ Phong, cho dù là Sử Linh Linh cũng không phải là đối thủ. Đối với chuyện này Sử Linh Linh không nói gì, dù sao trong tỷ thí Lục Bình lấy Luyện khí tầng bảy tu vi đại chiến Lãnh Thiến tu vi cao hơn mình hai tầng, oanh động toàn bộ biệt viện, theo tin đồn còn chiếm được đoán đan kỳ chân nhân tại chỗ lúc ấy tán thưởng.
Cho dù có người không phục, cũng sẽ không vào lúc này ló đầu ra khiêu chiến Lục Bình.
Ngược lại ở Lục Bình trong lúc dưỡng thương, Trương Tự Thành khiêu chiến Lý Thành thành công, trở thành đệ tử thứ mười một, Sử Linh Linh cũng đem đệ tử thứ ba đánh bại.
Bây giờ Chân Linh Biệt Viện Đệ tử cấp hai lưu truyền câu nói “Tứ kiệt, Ngũ tú, Thất mãnh”, đối tượng là người lọt vào vòng tỷ thí mười sáu cường. Lục Bình danh liệt vào một trong “Thất mãnh”, điều này làm cho Lục Bình kinh ngạc một trận.
Cái túi vải nho nhỏ này bên trong có bố trí một không gian, có thể bỏ vào đó đại lượng đồ đạc, hơn nữa lấy ra dùng cũng tiện lợi. Lục Bình đã mong ước có nó từ lâu, vốn muốn tỷ thí xong dù gì cũng ở phường thị mua một cái. Không ngờ lần này phần thưởng của kỳ tỷ thí đều dùng một trữ vật đại nhỏ phụ tặng theo.
Lần này lại tiết kiệm một khoản linh thạch.
Lục Bình đem linh lực rót vào trong trữ vật đại. Trữ vật đại chỉ cần hướng vào trong đó truyền vào linh lực liền có thể sử dụng. Dĩ nhiên, nếu là đến Dung huyết kỳ, còn có thể vận dụng thần thức ở trữ vật đại khắc vẽ trận pháp, từ đó chỉ có trữ vật đại chủ nhân có thể sử dụng. Bây giờ Lục Bình chỉ có thể dùng phương pháp đơn giản nhất sử dụng trữ vật đại.
“Hoa lạp lạp”, phần thưởng bị Lục Bình toàn bộ đổ ra trước người.
Luyện khí hậu kỳ đệ tử tham gia tỷ thí được cấp hai mươi khối linh thạch. Tiến vào vòng sáu mươi bốn cường phần thưởng là bốn mươi linh thạch, vòng ba mươi hai cường phần thưởng đan dược hai mươi viên. Lục Bình sau khi tiến vào Luyện khí tầng tám, Tịnh huyết đan trước nay thường dùng hiệu quả không còn quá rõ ràng nữa, vừa khéo phải đổi thành Tinh huyết đan ẩn chứa nhiều linh lực hơn, thích hợp hơn cho Luyện khí tầng tám tu sĩ sử dụng.
Về phần tiến vào vòng mười sáu tên cường, phần thưởng được Lục Bình cố ý yêu cầu một thanh phi độn pháp khí. Hắn đã có một công kích pháp khí “Sơn Băng” ấn, một món chuyên phòng thủ là Gương đồng, vừa đúng thiếu hụt một thanh phi độn pháp khí dùng cho bay chuyển và chạy trốn.
Lục Bình luôn cảm thấy tông môn lần này đột nhiên mở rộng phạm vi phần thưởng cùng mức độ thưởng, nhưng lại không hướng đệ tử giải thích nguyên nhân, luôn là có mục đích gì đó, liền lưu tâm để ý. Lục Bình không tin cái gì mà “Biệt viện đệ tử tu hành cố gắng, thành tích hỉ nhân, tông môn cố ý mở rộng phần thưởng” giải thích “mị dân” đó.
Tuy nói một mực có lời đồn đãi nói mấy chục năm gần đây, Chân Linh Phái đệ tử tu hành tiến bộ mau hơn đệ tử những tông môn khác một bậc, thực lực từ từ hùng hậu hơn hẳn. Nhưng cái này cho là sự thật, cũng chỉ là thắng được một bậc, còn xa mới đến mức để cho tông môn gia tăng phần thưởng đến trình độ như thế.
Những chuyện này còn xa mới đến những kẻ như Lục Bình có thể tiếp xúc, tìm hiểu. Bây giờ Lục Bình chỉ có lợi dụng hết thảy cơ hội gia tăng thực lực của mình, về phần đón nhận những phần thưởng này, sau đó hắn phải trả giá cái gì đó, Lục Bình cũng bất chấp.
Lần này phân đội thứ bảy thành tích tiến nhanh, khiến cho Lưu tiên trưởng thu nhập tăng hơn rất nhiều.
Lục Bình dừng bước vòng mười sáu cường, Diêu Dũng cùng Đỗ Phong tiến vào tám cường, lấy được phần thưởng Dung Huyết Đan. Sau đó Đỗ Phong gặp một vị đệ tử đã đạt đến Luyện khí chín tầng điên phong, đang sử dụng một món phòng thủ pháp khí cấp thấp cùng một món trung phẩm pháp khí, Đỗ Phong bất hạnh lạc bại.
Diêu Dũng thì đào thải người đứng đầu “Ngũ tú” là Lâm Thịnh thuộc phân đội thứ nhất, tiến vào tứ cường, đáng tiếc không thể tiến thêm một bước.
Đến đây, phân đội thứ bảy kết thúc biểu hiện ở kỳ tỷ thí, Lưu tiên trưởng mặc dù đối với Diêu Dũng không thể tiến vào chung kết, Lục Bình bỏ cuộc vòng mười sáu tranh tám cũng rất tiếc nuối, nhưng phân đội thứ bảy vẫn đứng hàng thứ ba trong hai mươi phân đội, lấy được tám mươi khối trung phẩm linh thạch tiến thắng cuộc. Trừ đi hai mươi khối tiền vốn, kiếm được sáu mươi trung phẩm linh thạch, tương đương với sáu ngàn hạ phẩm linh thạch. Đây đối với Dung huyết kỳ tu sĩ là một khoản tài phú không ít.
Lưu tiên trưởng tâm tình thật tốt sau khi nghe Lục Bình bế quan kết thúc, liên tiếp giảng ba ngày về tu luyện tâm đắc cho tất cả đệ tử đã thành công thăng cấp ba thuộc phân đội thứ bảy, trong lúc nhất thời khiến cho đệ tử phân đội thứ bảy thu hoạch khá nhiều.
Sáng sớm ngày hôm đó, Lục Bình theo mọi người tu luyện hoàn tất, lại bị Lưu tiên trưởng đơn độc gọi lại. Lục Bình tu vi đạt tới Luyện khí tầng tám, theo lẽ thường thì phải được ưu tiên trưởng đơn độc ba ngày dạy dỗ. Nhưng trước bởi vì Lục Bình cần khôi phục thương thế, củng cố tu vi, một mực không thể tiếp nhận đơn độc chỉ đạo. Bây giờ Lục Bình hết thảy đều ổn, cho dù Lưu tiên trưởng không gọi hắn, hắn cũng có chút không thể chờ đợi.
Phân đội thứ bảy ở nửa năm sau sẽ phải thăng làm phân đội đệ tử cấp ba, Lưu tiên trưởng vẫn là Lĩnh đội tiên trưởng. Lần này phân đội thứ bảy thành tích tốt hơn, có
một phần đệ tử có thể bổ sung đến các phân đội có ít đệ tử lên cấp. Nhưng số người đi cũng chỉ là một số ít, hơn nữa không thể nào cho đi Luyện khí hậu kỳ đệ tử, trừ phi Lưu tiên trưởng đầu óc có vấn đề.
Lục Bình bây giờ còn là thập huynh trưởng, nhưng đã được phân đội đệ tử công nhận là cao thủ kề dưới Diêu Dũng cùng Đỗ Phong, cho dù là Sử Linh Linh cũng không phải là đối thủ. Đối với chuyện này Sử Linh Linh không nói gì, dù sao trong tỷ thí Lục Bình lấy Luyện khí tầng bảy tu vi đại chiến Lãnh Thiến tu vi cao hơn mình hai tầng, oanh động toàn bộ biệt viện, theo tin đồn còn chiếm được đoán đan kỳ chân nhân tại chỗ lúc ấy tán thưởng.
Cho dù có người không phục, cũng sẽ không vào lúc này ló đầu ra khiêu chiến Lục Bình.
Ngược lại ở Lục Bình trong lúc dưỡng thương, Trương Tự Thành khiêu chiến Lý Thành thành công, trở thành đệ tử thứ mười một, Sử Linh Linh cũng đem đệ tử thứ ba đánh bại.
Bây giờ Chân Linh Biệt Viện Đệ tử cấp hai lưu truyền câu nói “Tứ kiệt, Ngũ tú, Thất mãnh”, đối tượng là người lọt vào vòng tỷ thí mười sáu cường. Lục Bình danh liệt vào một trong “Thất mãnh”, điều này làm cho Lục Bình kinh ngạc một trận.
Chương 14: Tu tâm
Dịch giả: Titan
Nghe nói lời bình “Tứ kiệt Ngũ tú Thất mãnh” còn có thuyết pháp, “Tứ kiệt” dĩ nhiên là tứ cường của lần tỷ thí này, Diêu Dũng chính là một trong “Tứ kiệt”.
“Ngũ tú” là năm người nhỏ tuổi nhất trong mười sáu cường. Trong đó có bốn là nữ tử, cũng chính là bốn nữ tử tiến vào vòng mười sáu cường trong lần tỷ thí này. Đối với điều đó, Sử Linh Linh rất tức giận, tự mình tìm nam tử duy nhất trong “Ngũ tú” là một người vừa đạt tới Luyện khí chín tầng, ở trước mặt mọi người đánh bại đi, đoạt danh hiệu “Ngũ tú” của y.
Còn dư lại chính là “Thất mãnh”. Có người hiếu sự còn xếp Lục Bình vào vị trí thứ nhất trong “Thất mãnh”.
Lục Bình đối với chuyện này không thèm để ý, nhưng đối với danh tiếng vang xa của mình cũng không thể làm gì khác.
Lục Bình đối với Lưu tiên trưởng rất tôn kính, đặc biệt là sau khi tiến vào Luyện khí hậu kỳ, Lưu tiên trưởng mấy lần ti mi chỉ đạo, mình ở trong tỷ thí đột phá bị thương, càng là Lưu tiên trưởng ra sức hộ pháp, dùng một viên cực phẩm Phục Nguyên Đan trân quý ổn cố thương thế, đem tu vi Lục Bình từ lằn ranh tan vỡ cứu trở lai.
Lưu tiên trưởng ba ngày giảng giải, nội dung phong phú, Lục Bình đại hữu thu hoạch, thậm chí có chút chấn hám.
Ngày đầu tiên Lưu tiên trưởng giảng dạy tu luyện tâm đắc, từ Luyện khí tầng tám đến chín tầng sẽ gặp phải các loại vấn đề, cần phải chú ỷ các trường hợp, Lưu tiên trưởng nhất nhất giảng giải, bao gồm các loại chuẩn bị phải làm cần cho Dung huyết kỳ.
Nếu như nói, giữa các Luyện khí kỳ tu sĩ cùng cấp chênh lệch còn không phải là quá rõ ràng, thì Dung huyết kỳ chính là một ranh giới ngăn cách. Chênh lệch ở đây là do mỗi tu sĩ có công pháp tu luyện khác nhau, có tu luyện tư nguyên khác nhau, rồi trí tuệ đối mặt khốn cảnh, quyết tâm cùng dũng khí, thậm chí còn muốn bao gồm vận khí.
Đây là một con đường kích lưu dũng tiến, một chút thư gián do dự, mang tới hậu quả chính là con đường tu luyện thay đổi biến hẹp, thậm chí đoạn tuyệt.
Ngày đầu tiên giảng giải sau khi hoàn thành, Lục Bình trong lòng thủy chung quanh quẩn một cái vấn đề: “Tu luyện cứu cánh là vì cái gì?”
Lục Bình suy nghĩ suốt cả một buổi tối, trong đầu vòng vo trăm nghìn lý do tu luyện, cuối cùng rốt cục không do dự nữa, ánh mắt lần nữa trở nên trong suốt.
Khi ngày thứ hai Lưu tiên trưởng tuân hỏi, Lục Bình chi trá lời có hai chữ: trường sanh!
Lưu tiên trưởng nói: “Chỉ có cái một cái nguyên nhân này sao? Còn có nguyên nhân nào khác?”
Lục Bình lắc đầu nói: “Ngay từ đầu trong ý niệm của đệ tử vô cùng phức tạp, thiên đầu vạn tự, vô luận cái nào đều có thể tính là lý do được, nhưng khi nghĩ đến cuối cùng, chỉ có cái này là thực tế nhất, là bất hủ nhất. Những lý do khác đều sẽ theo thời gian mẫn diệt, chỉ có cái này.
Lưu tiên trưởng trong lúc nhất thời “Ha ha” cười to: “Hay cho câu tuyên cổ trường tồn, trẻ con dễ dạy ghê!” Dứt lời, ánh mắt nhìn Lục Bình trong lúc nhất thời phức tạp khó phân biệt, có mừng rỡ, có ghen tỵ, có nhớ lại, có khổ sở…
Lục Bình không hề biết điều này, đây thật ra là một tâm cảnh khảo nghiệm cho Chân linh biệt viện đệ tử khi tu vi đến tầng tám. Mỗi tu sĩ tu hành mục đích, căn nguyên, lý do… đều rất khác nhau, thậm chí mỗi tu sĩ ý niệm vô cùng nhiều. Bây giờ tu sĩ có lẽ cảm nhận không ra được, thậm chí cảm thấy chuyện nhỏ làm cho to.
Nhưng tiếp theo khi tu vi đề cao, tâm cảnh tăng trưởng, mỗi một ý niệm đều sẽ hóa thành một chấp niệm. Mỗi một chấp niệm đều là sự ngăn trở đối với tu hành sau này. Trăm nghìn năm qua đi, những lý do đó theo thời gian tiêu ma có thể tan biến, có thể không thiết thực. Những ý niệm này dây dưa quá mức, thậm chí sẽ hóa thành tâm ma, uy hiếp tánh mạng tu sĩ.
Chỉ có khi đứng vững không đổi, ý niệm tu hành vững chắc, mới có thể làm môt bảo đảm cho tu sĩ có thể đi xa hơn.
Lục Bình bây giờ cũng không biết những thứ này, nhiều năm đi qua, theo Lục Bình tu vi đề cao, mới có thể tính ngộ ra ý nghĩa trọng yếu tại sao hôm nay Lưu tiên trường hỏi vấn đề này.
Nội dung giảng giải ngày thứ hai liên quan tới Luyện khí kỳ tu sĩ tiến vào Dung huyết kỳ tâm đắc, thể nghiệm cùng những điều cần chú ý. Thậm chí còn có phương thức tu luyện ở Dung huyết kỳ. Một phần này càng làm cho Lục Bình có chút trợn mắt há mồm.
Lưu tiên trưởng nhìn Lục Bình biểu lộ, cười nói: “Thế nào, bây giờ đã cảm thấy tu luyện khó khăn?”
Lục Bình gật đầu nói: “Đệ tử tuỵ có quyết tâm vô luận khó khăn thế nào cũng muốn đi tiếp, lại cũng không nghĩ sẽ là quá trình tu luyện như vậy.”
Lưu tiên trưởng nói: “Có biết Luyện khí tu sĩ có bao nhiêu cơ hội tiến vào Dung huyết kỳ không?”
Lục Bình nói: “Trăm người chọn một.”
Lưu tiên trưởng lại hỏi: “Đoán đan tu sĩ có biết hay không?”
Lục Bình lắc đầu, Lưu tiên trưởng nói: “Ngàn người khó khăn lắm mới chọn một, nhưng đoán đan kỳ từng bước nguy cơ, mỗi một bước đều quan hệ đến thành tựu tu hành cuối cùng, ngay cả bản tiên trưởng cũng biết rất ít. Chân Linh Phái cộng thêm biệt viện đệ tử chừng mấy vạn ngoại môn đệ tử, Dung huyết kỳ đệ tử cũng mấy ngàn, cái này là bởi vì Dung huyết kỳ tu sĩ có tuổi thọ nhiều gấp đôi Luyện khí kỳ mới có số lượng tích lũy như vậy; đoán đan kỳ chân nhân sống từ năm trăm đến tám trăm năm tuổi thọ, tích lũy đến bây giờ, nghe nói cũng không quá mấy chục, về phần pháp tướng kỳ (tức nguyên anh kỳ) lão tổ trong truyền thuyết, chính là ngay cả bản tiên trưởng cũng chưa từng thấy qua. Chẳng qua là ta biết bổn phái khẳng định tồn tại các bậc đại năng như vậy mà thôi.”
Lục Bình lúc này đã sớm nghe tâm triêu mênh mông, trong lòng đối với những cao nhân kia vô hạn hướng tới.
Lưu tiên trưởng nhìn thấy biểu lộ của Lục Bình, biết hắn sớm đã không yên lòng, liền nói: “Hôm nay tới đây thôi, bản tiên trưởng cũng mệt mỏi, ngươi chỉ cần nhớ những gì hôm nay đã nói.”
Nội dung giảng giải ngày thứ ba còn lại là thế thái nhân tình của tu luyện giới, các điều cần chú ý ở tu hành giới, tu luyện giới tình thế vân vân. Thậm chí Lưu tiên trưởng biết cũng rất ít, ngược lại thì Lục Bình càng nghe nghi vấn càng nhiều, Lưu tiên trưởng ngăn Lục Bình đặt câu hỏi, nói: “Tu hành giới rộng lớn, chính là bản tiên trưởng cũng không thể biết hết, chi có thể đem những thứ căn bản giao cho ngươi, tương lai chính ngươi sẽ đi tìm hiểu thể hôi.”
Ngày hôm đó sau khi giảng giải xong, Lưu tiên trưởng lấy ra hai khối ngọc giản, nói: “Hai khối ngọc giản này, một khối ghi lại các loại thiên tài địa bảo mà tu luyện giới có thể dùng đến, đều là do tông môn tiền bối trước giờ du lịch thiên hạ tổng kết, mặc dù không hoàn toàn, nhưng là đối với bọn ngươi Luyện khí kỳ tu sĩ đã là đủ. Một khối ngọc giản còn lại là lịch đại tiền bối ghi lại tu luyện giới nhân tình phong vật, đi ra ngoài du lịch tất không thể thiếu.”
Lục Bình nhận lấy cái hai khối ngọc giản, trầm ngâm hỏi: “Tiên trưởng, tông môn có haỵ không cần chúng đệ tử đi ra ngoài thi hành nhiệm vụ, nếu không tại sao lại có sự chuẩn bị chu toàn như thế?”
Lưu tiên trưởng sửng sốt, “Ha ha” cười nói: “Ngươi đúng là lanh lợi, chẳng qua là cũng không hoàn toàn đúng. Tông môn quy củ trước giờ, đệ tử tu vi đạt tới Luyện khí tầng tám đều phải đi ra ngoài du lịch. Đối với lần này tuy không có tính quy củ cứng rắn khác, nhưng cũng đúng là tận lực chuẩn bị cho tông môn đệ tử đi ra ngoài, luôn luôn đều là như vậy. Bọn ngươi lần này cũng không đặc thù, dù sao bọn ngươi đều là tương lai kỳ vọng của tông môn, không chừng trong số này có một vị pháp tướng kỳ cao thủ tương lai, là tông môn đống lương. Lần này tuy có những chuyện khác can dự vào, nhưng tình huống cụ thể bản tiên trưởng cũng không rõ lắm, bọn ngươi cứ bình tĩnh chờ tin tức tông môn là được.”
Lưu tiên trưởng nói một tràng đó, tuy là xác nhận suy nghĩ trong lòng của Lục Bình, nhưng lại khiến Lục Bình càng nghi ngờ sâu hơn.
Lục Bình rời khỏi lư xá của Lưu tiên trưởng, hồi tưởng những gì Lưu tiên trưởng nói, ảm đạm bật cười. Loại chuyện này ngay cả Lưu tiên trưởng cũng biết không nhiều lắm, hiển nhiên là đoán đan chân nhân thậm chí là thủ đoạn của các bậc đại năng lợi hại hơn hơn. Hắn là một Luyện khí tu sĩ nho nhỏ, có cái gì để cho những người này tính toán chứ? Cho dù là có chút so đo, với tu vi của mình cũng chính là ngoan ngoãn nghe lời phân phó, nơi nào có thể nhảy ra khỏi cuộc cờ của bọn họ?
Điều bản thân hắn duy nhất có thể làm được chỉ là án như bộ khổ tu, khiến cho mình ở trong tính toán của đại nhân vật nhiều thêm một phần cơ hội bâo vệ tánh mạng.