• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 29: Bổ nhiệm

Tu vi đạt tới tầng thứ chín, Lục Bình kềm chế niềm vui sướng của mình, bỏ suốt một tháng dùng để củng cố tu vi mới vừa đột phá. Lục Bình còn dư lại hai bình Hồn Huyết Đan. sử dụng chúng, hắn đã nhanh chóng củng cố a, tu vi, ngoài ra cũng có được sự tiến bộ rất lớn.

Luyện khí tầng chín là một thời kỳ quá độ trọng yếu giữa Luyện khí kỳ và Dung huyết kỳ.

Người phàm nếu muốn trở thành tu sĩ, tự thân đầu tiên sẽ phải kích thích tự thân huyết linh mạch.

Tương truyền trên cái thế giới này tất cả sinh linh đều là hậu duệ của khai thiên bẩy tổ, trên người đều có có bảy loại huyết linh mạch, chỉ có kích thích bảy loại huyết linh mạch này, mới có thể phun ra nuốt vào thiên địa linh khí, từ từ làm lớn mạnh huyết linh mạch trong cơ thể, đây chính là Luyện khí kỳ hay còn gọi là Luyện huyết kỳ.

Tu sĩ sau khi đạt tới Luyện khí tầng chín, trong cơ thể bảy loại huyết linh mạch sẽ bị hoàn toàn kích thích, lúc này, tu sĩ cần đối mặt và vượt qua Dung huyết kỳ.

Nếu nói dung huyết, chính là đem bảy loại trong huyết mạch trong cơ thể, lựa chọn tùy ý một loại tiến hành tu luyện, và khu trục sáu loại huyết mạch linh lực khác, từ đó chiếm cứ huyết mạch chủ đạo trong cơ thể tu sĩ, đạt tới Dung huyết kỳ.

Sau đó, tu sĩ phải dùng linh huyết giống nhau về huyết mạch, bổ túc tự thân huyết mạch chưa đủ, cuối cùng hoàn toàn đem toàn bộ huyết mạch trong cơ thể tu sĩ dung hợp thành huyết linh mạch, đây chính là quá trình tu luyện ở Dung huyết kỳ.

Lục Bình đạt tới Luyện khí tầng chín, có nghĩa rằng hắn phải từ bảy loại huyết mạch, lựa chọn một loại làm huyết mạch chủ tu cho mình ở Dung huyết kỳ, lại gọi là căn cơ huyết mạch. Quá trình chuyển đổi biến hóa loại huyết mạch căn cơ này là bước chân chính đầu tiên tiến vào con đường luyện đạo trường sinh, tu chân giới còn gọi giai đoạn này là trúc cơ kỳ.

Lục Bình trong lòng tuy chưa định đoạt, trước mắt cần đem tu vi của mình tăng lên tới Luyện khí tầng chín điện phong, lấy được Dung Huyết Đan sau, sau đó mới suy nghĩ thêm lên cấp Dung huyết kỳ.

Một ngày hôm đó, Lục Bình tu luyện hoàn tất, ở trong phường thị đem số lượng phù lục trong một đoạn thời gian gần đây luyện chế bày bán hoàn tất, sau đó ở Chân Linh Phái Thụ đan phòng mua ba bình Tinh Huyết Đan. Bán phụ lục có được một trăm tám mươi khối linh thạch trong nháy mắt xài hết, hắn còn phải bỏ thêm ra mấy chục khối linh thạch.

Sau khi tiến vào Luyện khí tầng chín, tu luyện dùng đan dược gia tăng nhiều, đặc biệt là Lục Bình trước một mực dùng Hậu Huyết đan so với Tinh Huyết Đan và Hồn Huyết Đan còn cao cấp hơn. Tinh Huyết Đan mặc dù ít tốn hao một chút, nhưng hàm lượng linh lực mỏng manh, khiến cho Lục Bình tu luyện với tốc độ chậm lại.

Cho dù như vậy, mỗi tháng đan dược chi tiêu tăng theo đường thẳng. Nếu không phải Lục Bình còn có chút tài sản, chỉ dựa vào bán phù lục, hắn nhất định sẽ cùng tuyệt đại đa số tu sĩ khác, đối mặt với tu luyện từ nguyên không đủ.

Đây còn nhờ kết quả tài nghệ luyện chế phù lục của Lục Bình có phần tăng lên, đặc biệt là ở giao dịch hội mua được ưu chất phù chỉ, để cho Lục Bình khi tiến vào Luyện khí tầng chín sau chế tạo phù lục hiếm khi thất bại.

Luyện đan a, thật đúng là nghề bạo lợi!

Trở về Chân Linh Biệt Viện, Lục Bình nhận được thông báo đến chỗ Lưu tiên trưởng nhận nhiệm vụ lịch luyện năm nay của mình. Đến phòng tu luyện của Lưu tiên trưởng, Lục Bình mới phát hiện không chỉ có mình, tám đệ tử thuộc phân đội thứ bảy tu vi đạt tới tầng tám đều đến.

Mọi người đến đông đủ hướng Lưu tiên trưởng hành lễ xong, chỉ nghe Lưu tiên trưởng rất vui sướng nói:

– Lục Bình tu vi không ngờ đạt tới Luyện khí tầng chín, rất tốt! Như vậy, phân đội thứ bảy của ta có bốn Luyện khí tầng chín đệ tử, đã không thua phân đội thứ nhất rồi.

Mọi người nghe Lục Bình tu vi tăng trưởng nhanh chóng như vậy, đều hết sức kinh dị.

Lưu tiên trưởng không nói nhiều về điều này, trực tiếp tuyên bố lịch luyện nhiệm vụ năm nay: đến Huyền Kỳ đảo tiến hành trú đảo nhiệm vụ trong ba năm.

Biệt viện đệ tử cấp ba, ba năm cuối cùng phải thi hành các loại nhiệm vụ của môn phái.

Huyền Linh Phái cùng Chân Linh Phái xung đột đã hòa hoãn trở lại, Huyền Kỳ Đảo bị Chân Linh Phái bỏ vào trong túi. Như vậy Huyền Kỳ Đảo hạ hạt mười sáu ngôi vi hình đảo phải cần cử Chân Linh phái Luyện khí kỳ đệ tử ra đóng ở. Mà phân đội thứ bảy lần trước bởi vì tham dự công chiếm Huyền Kỳ Đảo, đối với thế hệ hải vực này hơi quen thuộc, vì vậy nhiệm vụ này lựa chọn đầu tiên được giao cho phân đội thứ bảy.

Từ chỗ Lưu tiên trưởng đi ra, Lục Bình cảm thấy nhiệm vụ lần này chỉ sợ sẽ có chút khó khăn. Huyền Linh Phái tự nhiên chịu thua thiệt suông, bị mất một tòa tiểu hình quặng quáng, Lục Bình không nhận ra Huyền Linh Phái sẽ từ bỏ ý đồ đối với Huyền Kỳ Đảo, mình phải chuẩn bị nhiều thêm. Dù sao là trú thủ đảo tới ba năm, ai cũng không nói chính xác sẽ phát sinh cái gì.

Bởi vì ba ngày sau Lục Bình cùng mọi người phải lên đường đi Huyền Kỳ Đảo, thời gian của Lục Bình tương đối khẩn trương.

Hắn lần nữa đi tới phường thị, đầu tiên đi tới Chân Linh Phái Luyện Khí các.

Lục Bình bởi vì nhiều lần nhiệm vụ trước, trong tay đã có tám mươi lăm điểm cống hiến trị. Những thứ này đủ đổi một món trung phẩm pháp khí. Trước đây hắn một mực không đổi, là bởi vì bên trong luyện khí các pháp khí tương đối đan nhất, không giống trong phường thị đa dạng phong phú, nhiều loại nhiều dạng. Tuy nói trong luyện khí các chất lượng có bảo đảm, nhưng là ở cùng cấp pháp khí trung cũng không đặc biệt đột xuất gì nhiều.

Nhiệm vụ lần này tương đối gấp, Lục Bình không có thời gian đi những địa phương khác trong phường thị đào đối pháp khí vừa tay, chỉ có thể tới luyện khí các đội một món trung cấp pháp khí bình thường để quá độ.

Trung cấp pháp khí muốn đổi cần ít nhất phải năm mươi điểm, chất lượng khá hơn một chút, hoặc là pháp khí có đặc thù công dụng thậm chí cần dùng gần một trăm cống hiến trị để đổi.

– Lục Bình đại khái nhìn một chút, cuối cùng cảm thấy trước mắt nhất thực dụng nhất vẫn là phi kiếm. Vì vậy, hắn bỏ ra sáu mươi lăm cống hiến trị đổi một thanh “Phi vũ kiếm”. Nhìn chỉ còn dư lại hai mươi cống hiến trị, Lục Bình lắc đầu một cái, thật đúng là đắt. Nhưng mà suy nghĩ một chút, ở bên ngoài cái pháp khí này thế nào cũng muốn bán được hai trăm linh thạch, Lục Bình vẫn cảm thấy lời.

Lục Bình đi ngang qua Chân Linh Phái Thụ đan các, suy nghĩ một chút, quyết định vào xem một chút.

Trong Thụ Đan các đan dược chủ yếu nhằm vào Luyện khí kỳ đệ tử cung cấp thấp Dung huyết kỳ tu sĩ, đan dược cũng tương đối đại chúng. Lục Bình nhìn một chút, trong danh sách bán hắn chỉ thịch hợp dùng Tinh Huyết Đan, có chút thất vọng liền tính toán rời đi.

Tiểu nhị trong Thụ Đan các thấy Lục Bình muốn rời khỏi, thuận miệng hỏi:

– Vị tiên trưởng này, chẳng lẽ không có đan dược hợp dùng sao?

Lục Bình vốn định phải đi, nghe tiểu nhị hỏi thăm, liền nói:

– Chỉ là muốn đổi lấy một ít đan dược so với Tinh Huyết Đan thích hợp dùng Luyện khí tầng chín hơn, nơi này không có cái ta cần.

Tiểu nhị cười cười, nói:

– Những thứ đồ này cũng không phải là không có, phường chủ chúng ta có một ít môn đạo, bởi vì số lượng có hạn, đều bán cho một ít tu sĩ có giao tình hoặc là có thế lực. Tu sĩ tầm thường ở chỗ này cũng chỉ có thể đổi đan dược được trong phái chỉ định mà thôi.

Lục Bình chợt hiểu, Chân Linh Phái gia đại nghiệp đại, làm sao lại luyện chế không ra những thứ đồ này. Những thứ đồ này tuy nói so với Tinh Huyết Đan khá hơn một chút, nhưng cũng là Luyện khí kỳ đan dược thôi, nơi nào sẽ rơi vào pháp nhãn của Chân Linh Phái luyện đan sư?

Chẳng qua là Chân Linh Phái cũng muốn mưu đồ ích lợi, so với các loại Luyện khí kỳ đan dược khác mà so sánh, Tinh Huyết Đan không thể nghi ngờ là đan dược thích hợp nhất, lý lẽ trong này chỉ đủ cho người ngoài nói mà thôi.

Lục Bình nhìn tiểu nhị có biểu lộ nửa cười nữa không, tâm tư chuyển một cái, liền hiểu được, trong tay đưa tới mười khối linh thạch, cười cầu tài nói:

– Những thứ này tại hạ cũng không biết, kính xin tiểu ca chỉ điểm!

Tiểu nhị hào phóng đem linh thạch nhận lấy, đồng thời đem danh sách mấy loại đan dược đưa cho Lục Bình, xem ra là sớm có chuẩn bị.

 

Chương 30: Mua bán

Lục Bình quả nhiên ở phía trên danh sách thấy được một ít thượng phẩm đan dược ở các giai đoạn đều thuộc Luyện khí kỳ, trong đó có Hậu Huyết đan. Lục Bình mừng rỡ, vội vàng hỏi thăm tiểu nhị:

– Tiểu huynh đệ, cái Hậu Huyết đan này bán ra thế nào?

Tiểu nhị nhìn một chút, nói:

– Hậu Huyết đan mỗi viên bốn cống hiến trị, một bình mười viên có thể ưu đãi, giảm giá ba mươi lăm cống hiến trị.

Lục Bình vừa nghe, không nhịn được nói:

– Cái này quả thật có chút đắt, bốn điểm cống hiến trị cơ hồ có thể đổi mười hai khối linh thạch, Hậu Huyết đan phụ trợ hiệu quả chỉ tương đương gấp hai lần Tinh Huyết Đan. Tinh Huyết Đan một viên ở trong phường thì cũng chừng bốn khối linh thạch.

Tiểu nhị đem hai tay ngắn lại, làm ra một bộ ta cũng rất bất đắc dĩ, nói:

– Tiên trưởng, đây không phải là vật lấy quý mà đắt sao, nơi này chính là bán thành bình, huống chi còn phải phòng bị môn phái truy cứu, thông qua trên dưới, những thứ này đều cần linh thạch ca!

Lục Bình nhìn biểu lộ tự tiếu phi tiêu của tiểu nhị, biết lời này tuy có một phần chân thật, nhưng sợ rằng hơi quá. Nói không chừng đây là một loại thủ đoạn liễm tài mà môn phái ngâm cho phép.

Chẳng qua là bây giờ hắn là người đang dưới mái hiên, không thể không cúi đầu. Nhìn thấy mình còn dư lại hai mươi cống hiến trị, Lục Bình suy nghĩ một chút, từ trong trữ vật đại lấy ra một hộp ngọc, đưa cho tiểu nhị, nói:

– Ngươi xem thử xem cây Không thanh thảo này có thể đổi bao nhiêu cống hiến trị?

Cây linh thảo này là thu hoạch của Lục Bình ở Huyền Kỳ Đảo. Lục Bình chẳng qua là biết cây Không Thanh thảo này là một loại linh thảo luyện chế Dung huyết kỳ đan dược, nhưng là luyện chế đan dược gì thì hắn không rõ lắm. Trên ngọc giản mà Lưu tiên trưởng giao cho hắn cũng không nói rõ ràng.

Tiểu nhị mở hộp ngọc ra, đem linh thảo bên trong cùng liên tiếp với một món pháp khí trên quầy xem xét. Pháp khí là thứ cho phép người phàm tra duyệt nội dung của ngọc giản.

Tiểu nhị cẩn thận phân biệt xong, nói:

– Quả nhiên là Không Thanh thảo có được lực năm trăm năm, đây chính là linh thảo chế luyện Dung huyết kỳ tu luyện dùng đan dược huyền ngọc đan nhất định phải có. Dựa theo môn phái trao đổi tỷ lệ, có thể cấp cho tiện trưởng mười lăm điểm cống hiến trị.

Cộng thêm trước hai mươi điểm, vừa khéo đủ một bình Hậu Huyết đan, Lục Bình trong lòng chợt động, nói:

– Nếu là luyện chế Dung Huyết Đan linh thảo, một cây có thể đổi bao nhiêu linh thạch?

Tiểu nhị ánh mắt sáng lên, nói:

– Tiên trưởng có luyện chế Dung Huyết Đan linh thảo? Một cây đổi được ba mươi lăm điểm cống hiến trị, hơn nữa môn phái là rộng mở thu mua, có bao nhiêu thu bao nhiêu, bốn cây trở lên, còn có thể mỗi cây cấp nhiều hơn năm điểm cống hiến trị!

Nhìn tiểu nhị với vẻ mặt chờ đợi, Lục Bình thầm mắng gian thương, mình cũng không ngốc, lắc đầu một cái, nói:

– Nơi nào có vận khí tốt như vậy, chẳng qua là tùy tiện hỏi một chút thôi.

Tiểu nhị gương mặt thất vọng, Lục Bình đem minh bài của mình đưa ra, nói:

– Chỉ có thể mua trước một bình Hậu Huyết đan.

Tiểu nhị nhìn mặt Lục Bình ra vẻ tiếc rẻ, khẽ cười một tiếng, nói:

– Tiên trưởng, chúng ta có thể dùng linh thạch nơi này để mua đấy.

Lục Bình nghe vậy lòng rung lên, tự thấy mình đã chú ý quá mức đến đan dược, mà quên biến thông, vì vậy vội hỏi:

– Linh thạch giá cả tính toán như thế nào?

Tiểu nhị thấy Lục Bình hỏi vội vàng, biết có thể là gặp khách hàng lớn, vì vậy nói:

– Tiên trưởng xin chờ một chút, tiểu nhân đi gọi Các chủ.

Tiểu nhị đi vào sau đài, chỉ chốc lát sau thì ra, đi theo sau lưng là một tu sĩ trung niên.

Tiểu nhị giới thiệu:

– Đây là các chủ họ Từ nhà ta.

Từ lúc đối phương xuất hiện, quanh người có cường đại linh lực dao động, Lục Bình biết đây là một vị tu sĩ Dung huyết kỳ, vì vậy liền vội vàng tiến lên làm lễ ra mắt, nói:

– Vãn bối Lục Bình ra mắt tông môn tiên trưởng.

Từ Các chủ khẽ mỉm cười, trực tiếp nói:

– Tiểu huynh đệ muốn mua Hậu Huyết đan?

Lục Bình nói:

– Thưa phải, xin hỏi tiên trưởng giá cả như thế nào? Nếu thích hợp, sau này vãn bối muốn tiếp tục mua ở chỗ này.

Từ Các chủ từ tốn nói:

– Hậu Huyết đan cần một trăm mười khối linh thạch, tiểu huynh đệ tính toán mua bao nhiêu?

Tu sĩ luyện huyết kỳ bình thường bởi vì linh thạch có hạn, tu luyện tư nguyên thiếu thốn, cho dù là tông phái đệ tử cũng rất khó có được lượng cung ứng đan dược sung túc, huống chi là đan dược tương đối cao cấp. Mà đệ tử có bối cảnh cũng không cần mua ở chỗ này. Vì vậy từ Các chủ cũng chỉ vì chức trách của mình, đi ra cho có lệ.

Lục Bình thấy Từ các chủ cũng không để ý, chỉ coi là cao thủ Dung huyết kỳ tự nhiên xem thường vụ mua bán nhỏ, nhưng hắn vẫn rất cung kính nói:

– Vãn bối mỗi tháng cần ba bình Hậu Huyết đan, vì vãn bối còn có nhiệm vụ của tông phái, ba tháng mới có thời gian nghỉ ngơi một lần, vì vậy muốn mỗi lần mua chín bình Hậu Huyết đan, ba tháng giao dịch một lần.

Từ Các chủ nghe Lục Bình nói qua số lượng thì kinh ngạc, lúc này mới nghiêm nghị nhìn về phía Lục Bình, nói:

– Tiểu huynh đệ quả nhiên không giống bình thường, nhưng đan dược này số lượng có hạn, danh ngạch chỉ có thể cung ứng một lượng có hạn, mỗi tháng chỉ có thể cung ứng tiểu huynh đệ hai bình Hậu Huyết đan, ba tháng là sáu bình. Nếu nhiều hơn, bản thân cũng không thể làm gì được.

Lục Bình nghe vậy rất tiếc nuối, định đáp ứng, đột nhiên nghĩ tới một chuyện, liền hỏi:

– Không biết tiền trưởng có Hồn Huyết đan?

Từ Các chủ sửng sờ một chút:

– Có thì có đó,… Ông ta trầm ngâm một chút, nói tiếp: – Vốn cũng có chút khó khăn, nhưng thấy tiểu huynh đệ muốn mua lâu dài với số lượng lớn, ta vì tiểu huynh đệ, mỗi tháng cung ứng một bình, nhưng vậy thì Hậu Huyết đan có thể mỗi tháng giảm phải bớt một bình.

Lục Bình nghe nói còn có Hồn Huyết đan thì mừng rỡ, vội vàng cảm tạ.

Từ Các chủ nhận thấy cuộc mua bán đã thành công, nên cao hứng nói:

– Trừ đi trị giá một bình Hậu Huyết đan, Hồn Huyết đan một bình một trăm tám mươi linh thạch, ba bình năm trăm bốn mươi linh thạch, cộng thêm ba bình Hậu Huyết đan ba trăm ba mươi linh thạch. Tổng cộng tám trăm sáu mươi linh thạch, tiểu huynh đệ đưa tám trăm năm mươi linh thạch là được.

Sau khi Lục Bình tạ ơn, tiểu nhị tay chân hết sức nhanh nhẹn, chỉ chốc lát đưa lên ba bình Hậu Huyết đan cùng ba bình Hồn Huyết đan.

Lục Bình trả linh thạch xong, nhìn ngọc giản cùng pháp khí ở trên quầy được tiểu nhị dùng để giám định linh thảo, nói:

– Vãn bối đi ra ngoài lịch lãm, có thể sẽ có chút thu hoạch, chẳng qua là vãn bối trẻ tuổi kiến thức nông cạn, rất nhiều linh thảo đều không biết được, không biết vị tiểu huynh đệ này có thể hay không để cho vãn bối thác ấn một phần ngọc giản, vãn bối nguyện dùng linh thạch trao đổi.

Từ Các chủ cười một tiếng “Ha ha”, nói:

– Bổn phái vì luyện huyết kỳ đệ tử chuẩn bị ngọc giản đích thật có chút đơn sơ, nhưng cũng để là kích thích đệ tử có ý thức thăm dò cầu tiến, dùng lực lượng của mình bổ toàn những cái thiếu. Bất quá đều là chút chuyện nhỏ, tiêu huynh đệ chỉ cần thác ấn, chẳng qua là thu hoạch được linh thảo nhớ tới bản các đổi cống hiến trị, bản các tuyệt đối cho tiểu huynh đệ giá cả công bình.

Lục Bình vội xưng “Nhất định”, lúc này mới rời đi Thụ đan các.

Nhìn Lục Bình đi xa, tiểu hỏa kế mới nhỏ giọng nói:

– Lục gia gia, lần này chúng ta cung ứng đan dược lại thiếu một khoản to rồi, trong ngắn hạn rất khó đền bù, những tu sĩ dự đặt truy vấn làm sao bây giờ?

Từ Các chủ nghe vậy, không thèm để ý nói:

– Bọn họ dám! Một đám tán tu, mỗi tháng bất quá mấy chục khối linh thạch lẻ tẻ, mua ba năm viên liền đau lòng muốn chết, còn điệp điệp bất hưu trả giá, nơi nào bằng vụ mua bán lớn thoải mái như vậy.

Tiểu nhị nhớ tới trong ngày thường gặp những tu sĩ cao cao tại thượng kia, vì mấy viên linh thạch mà cùng mình là người phàm trả giá cả buổi, thường còn là nhỏ giọng cầu xin, không khỏi rùn mình lạnh run.

Từ Các chủ lấy ra một phần danh sách, tùy tiện chỉ mấy tên, nói với tiểu nhị:

– Mấy người này lần sau tới, liền nói cho bọn hắn biết tông môn luyện đan sư lò luyện đan bị nổ, đoạn thời gian gần đây tạm ngừng cung ứng đan dược. Nếu không phục, trực tiếp đuổi ra ngoài cửa!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang