y
Y Trạm không nghĩ tới kịch bản người đại diện chọn cho cô, Y Lan Khê thủ vai chính.
Trong vòng quay phim truyền hình, tuy rằng Y Lan Khê là diễn viên chính hai bộ phim rồi, nhưng lửa nhiệt vẫn kém một chút, chưa được quá tỏa sáng.
Lại nói tới “Tiếu ngạo giang hồ” là một bộ kịch bản phục chế, tốt đẹp phía trước, nữ diễn viên bộ mới sẽ khó tránh khỏi do dự, sợ bị đem ra so sánh.
Bản cũ vai chính do Thẩm Từ Chiêu đóng... Khí chất cùng bên ngoài của Y Lan Khê có chút giống Thẩm Từ Chiêu...
Tên gọi “Tiểu Thẩm Từ Chiêu” cũng không phải là gọi không...
Đại khái đó cũng là nguyên nhân đạo diễn suy tính.
So sánh “Hoạ hổ không thành phản loại chó” (ý là vẽ hổ không thành lại hoá chó), còn không bằng đi mô phỏng theo, tận lực dựa theo chắc hẳn sẽ không có sai lầm gì lớn.
Ly Duy nghiêm túc nhìn Y Trạm đang suy nghĩ: “Hôm qua tôi mới biết, đoàn làm phim quyết định là Y Lan Khê, nếu cháu cam thấy không tiện, tôi sẽ liên hệ lại để từ chối.”
Lý Duy cảm giác rằng, tình cảm của hai chị em không tốt lắm.
“Không cần ạ, bên cháu không có vấn đề gì.”
Đã gặp liền không cần phải tránh. Y Trạm suy nghĩ một chút, có lẽ Y Lan Khê sẽ không cho rằng đó là ngoài ý muốn, mà sẽ nghĩ là Y Trạm cô cố ý.
Có trời mới biết, cô cũng không có nhiều thời gian mà nhắm vào người khác.
Trong lòng Y Trạm lo lắng, hiện tại cô có chút nổi tiếng, nhưng chút nổi tiếng này có thể sẽ tan biến rất mau. Nổi tiếng thì phải có tác phẩm tốt, không thể lúc đang nổi tiếng lại có một tác phẩm không tốt, như vậy sẽ rất dễ thất bại. Nổi tiếng tạm thời chưa thể tính là có bản lĩnh, nổi tiếng lâu dài không giảm mới được coi là bản lĩnh.
Trong giới giải trí là nơi cần có diện mạo tốt, nhưng để có thể đứng trên đỉnh cao nhất, không thể chỉ có khuôn mặt.
“Cây trâm phượng” sau một đêm nổi tiếng, không ngừng có các chương trình truyền hình mời, người đại diện - Lý Duy hỏi ý kiến Y Trạm, hỏi cô muốn nhận cái nào... Hay là nhận toàn bộ.
Lý Duy là lão nhân trong giới giải trí, chút việc này hoàn toàn không cần hỏi ý kiến của cô, Y Trạm lập tức phản ứng lại, Lý Duy muốn thử cô.
Y Trạm từ một đống lời mời, cuối cùng chinh được hai chương trình.
Một là chương trình của đài Cà Chua ( để thế cho vui nha:)), dẫn chương trình là Nhạc Chính Hiếu, có thể làm cho khán giả có ấn tượng sâu sắc về cô.
Hai là chương trình thi đấu thể thao dã ngoại, rất được các thanh thiếu niên yêu thích, tỷ suất người xem không hề thấp.
Tham nhiều sẽ thành nhàm, hai chương trình này là đủ, cô chỉ cần giữ vững sức hút và nổi tiếng hiện giờ là được rồi. Y Trạm muốn trọng tâm bây giờ là tại phim ảnh, các chương trình giải trí sau này sẽ tham dự thêm.
Nếu có tác phẩm hay, các chương trình mời cô sẽ không thiếu.
Đời trước Thẩm Từ Chiêu, công ty vì để giữ hình tượng riêng cho cô, mà rất ít nhận lời mời tham gia chương trình.
Lý Duy có chút kinh ngạc, trong mắt thêm vài tia khen ngợi, ánh mắt không sai, biết lấy hay bỏ, chút việc này không cần ông chỉ điểm, ông cảm thấy đại diện cho người như thế rất thư thái.
Y Trạm đã xong công việc ở công ty, chuẩn bị đi lại bị Lý Duy ngăn cản.
“Cháu biết dỗ trẻ con không?”
Lý Duy nghiêm trang hỏi.