Thịnh hành quy tắc ngầm, mọi người đều thấy nhưng không thể trách, trong giới giải trí sẽ có nam nghệ bên cạnh những phú bà, chỉ là sẽ càng bí ẩn hơn, là được đàn ông bao nuôi.
Mộ Thần cao một mét tám, lại điển trai, trước đây cũng từng có người đàn ông tỏ vẻ có cảm tình với Mộ Thần, đưa ra yêu cầu phát triển thêm một bước, nhưng anh cũng là phái nam cảm thấy chống cự, nên mới lựa chọn La Thi Nhân.
Nhưng anh nhận thấy, Tạ Địch Phi đối Y Trạm cũng bình thường, cùng với việc La Thi Nhân chủ động lấy lòng nhưng không hề rung động, đây cũng quá khác thường đi. Cho nên anh mới suy đoán, đối phương sẽ có hứng thú với đàn ông hơn.
Nếu như đối phương thích đàn ông, thì anh chín phần nắm chặt được, vì đã có không ít đàn ông có hảo cảm với anh.
Trước đây anh không đồng ý, đa phần là vì bề ngoài của bọn họ không tuấn lãng, phần lớn là bụng phệ, và quyền thế không bằng Tạ Địch Phi.
Cũng chính bởi vì như thế, cho nên anh mới có thể đập nồi dìm thuyền, nếu như có thể đứng lên vị trí này, anh sẽ trải qua một cảnh giới mới, đáng giá để thử một lần.
Tạ Địch Phi túm tay đối phương, ánh mắt lạnh xuống.
Một người đàn ông chính hiệu, bị một tên đàn ông khác quyến rũ, hiển nhiên là một thể nghiệm không lấy gì làm vui vẻ.
Mộ Thần ngẩn ra, việc đã đến nước này anh cũng không còn đường lui, hạ người xuống, khiến khuôn mặt gần kề chỗ giữa hai chân đối phương.
Tạ Địch Phi dùng một chân đá văng đối phương, ánh mắt sắc bén, thanh âm lạnh như muốn kết băng "Lăn xuống".
Không còn hình ảnh trầm ổn nho nhã nữa.
--- ----
An Bác Dung thuê một phòng ăn, quanh cảnh không tệ.
Từ Tố biết bối cảnh An Bác Dung không tầm thường, trước đây giữa ba người kia hình như có chút mâu thuẫn, vì thế có một thời gian sự nghiệp của Y Trạm bị người ta cản đường, không biết vì sao, mà giờ lại biến thành tình huống hiện tại, hoà hoãn, hơn nữa An Bác Dung đối với Y Trạm... còn...
Hai nam hai nữ, không khí cũng không tồi, dù gian phòng là do An Bác Dung đặt, nhưng Y Trạm lại là người trả tiền.
Y Trạm cười nói là vì cô diễn xuất thành công mà chúc mừng, tự nhiên là để đương sự là cô tính tiền. Đối phương đều nói đến như thế, An Bác Dung cũng không tiện nói gì nữa.
Từ nhà hàng đi ra, An Bác Dung có chút buồn bực, tuy đã bỏ rơi được Tạ Địch Phi, nhưng lại có hai người khác cùng ăn, cho nên đúng thực là chỉ ăn, mà đề tài tán gẫu chỉ là kế hoạch sáu tháng cuối năm của mỗi người, mang tính chất ôn chuyện thông thường.
Trên đường về nhà, trên xe, An Bác Dung liền tỉnh ngộ, vài lần hai người đi ăn cơm, nhưng đều là Y Trạm trả tiền, đối phương chủ động không cho anh trả tiền.
Lĩnh ngộ được điểm này, mặt An Bác Dung liền đen xuống, cô gái này...
--- ----
Hình như tâm tình Tạ tiên sinh không được tốt...
Mặc dù vẻ mặt đối phương rất bình tĩnh, nhưng Y Trạm vẫn nhận ra, trực giác.
Hơn nữa Snow rất hiểu ý, dịu ngoan ngồi ở bên chân Tạ Địch Phi.
Cô suy nghĩ một chút, sau đó thử mở miệng, "Tạ tiên sinh có chuyện gì phiền não sao?"
Tuy rằng cô cảm thấy, cô không thể giúp gì cho đối phương, nhưng cô vẫn lễ phép hỏi một tiếng, dù sao quan hệ giữa hai người cũng không tệ, bình thường đối phương đều giúp cô chăm nom Nanh Vuốt.
Tạ Địch Phi nâng mắt nhìn đối phương "Không có gì."
Y Trạm nhún vai, đối phương không muốn nói tự nhiên cô cũng không miễn cưỡng, cho nên cô lễ phép tạm biệt, dẫn Nanh Vuốt rời đi.
Bóng lưng Y Trạm biến mất ở sau cửa, Tạ Địch Phi thu hồi tầm mắt, thông tuệ mà chậm chạp, đôi khi anh thấy tình thương của Y Trạm rất lớn, đôi khi lại không hơn lúc nãy.
-----
Sau thành công của buổi diễn kịch đầu tiên, ngựa không ngừng vó đi biểu diễn toàn quốc.
Từ sớm vé đã bán sạch, nhưng buổi diễn thành công khiến giá vé tăng lên đáng kể, cao đến khó tin, như là một ngôi sao lớn đi công diễn.
Sau khi đoàn kịch thương lượng, diễn thêm sáu buổi, tin tức trên mạng xã hội bùng nổ, sau đó vé được tung ra, chẳng mấy đã hết sạch.
Một bộ kịch thành công, không chỉ kịch bản tốt, mà còn cả sự nỗ lực toàn bộ những người ở sau màn, nhưng nhiều người vẫn nghĩ đó là "hiệu ứng Y Trạm."
Danh tiếng phòng vé được mùa thu hoạch bội thu, khiến bộ kịch ngày càng nóng lên, tạo lên dậy sóng.
Các quảng cáo và tạp chí đều đưa lời mời, cùng các kịch bản phim như hoa tuyết bay tới, tạm thời danh tiếng của Y Trạm tiền đồ vô lượng.
Vốn có rất nhiều người nhìn không tốt, dù sao diễn kịch cũng rất có tính khiêu chiến, theo tuần diễn đẩy mạnh, những người kia đều câm miệng.
Tuần diễn xong cũng mất nửa tháng, chờ Y Trạm về đến nhà đã là tháng bảy. Lúc không ở nhà, Nanh Vuốt được nuôi ở trên lầu hơn nửa tháng, tuy rằng chia đôi phí thuê người chăm nom, nhưng cô vẫn thấy rất không ổn, không phải chuyện gì dùng tiền đều có thể giải quyết, chiếu cố một con chó mất nhiều thời gian hơn.
Cho nên khi trở lại thành phố Z, trước tiên là cô chạy về nhà, nhưng Tạ Địch Phi không có ở trên lầu, hỏi qua sau mới biết được, đã mang theo hai con chó đến ở trong biệt thự của anh.
Y Trạm cúp điện thoại, về tới nhà đã hơn tám giờ, cô chuẩn bị ngày mai đi đón Nanh Vuốt, sau đó sẽ đi thăm ông Tần.
Từ phòng tắm đi ra, Y Trạm liền nhận được điện thoại, là Lâm Phỉ gọi tới.
Gần đây Y Trạm chạy khắp toàn quốc, cảm giác cách vòng tròn giải trí khá xa, nên cô cũng lười xem tin tức.
Hai bộ phim Mộ Thần đang quay đều bị đổi người khác, La Thi Nhân cũng giở quẻ, bên Phó Vi Ước cũng muốn đổi người hợp tác.
Hai người trước nay không có lực cản trở, lần này rất rõ ràng, có nguyên do.
Càng quan trọng hơn là, Lâm Phỉ còn nhắc nhở Y Trạm, thân phận vị Tạ tiên sinh kia không tầm thường.
Y Trạm cúp điện thoại, một bên lau tóc, một bên mở trang web tìm kiếm.
Gõ xong ba chữ "Tạ Địch Phi", nhấn tìm kiếm.
Hết chương 43.