• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

13. [Rốt cuộc đã làm bao nhiêu lần hả]
Edit: Yu Xin
==============================
Tạ Nhung đứng tại chỗ ngắm nhìn "ngọn đèn nhỏ" kia một lúc lâu, mới đưa tay sờ lên tường, bật đèn.
Khoảnh khắc ánh đèn bật sáng, Cố Lạc khó chịu nheo nheo mắt, nhưng một giây sau đã có một bóng đen che trước mặt anh.
Hóa ra Tạ Nhung đã chặn ánh sáng.
Hắn không nói gì, cứ đứng im chẳng chớp mắt lấy một cái mà nhìn Miêu Miêu ở trước mặt.
Bởi vì hắn không nói lời nào, cũng không nhúc nhích, trong lòng Cố Lạc nao nao. Chẳng lẽ bảo an vì thấy anh đến ổ chó của hắn nên vui vẻ quá nên đần luôn rồi?
Cố Lạc là một con mèo tam thể lông dài, mặc dù lông có ba màu sắc nhưng cũng không mọc lung tung, hoàn toàn là một công chúa nhỏ xinh đẹp.
Anh biết bề ngoài của mình rất đẹp, nhưng hiện tại anh đang trong dáng vẻ của một con mèo, cũng không cần nhìn chằm chằm mãi như thế chứ?
Nhưng nhìn vẻ mặt của hắn, lại không giống như kích động, dường như không hề ngạc nhiên, mà như đã sớm đoán trước rồi vậy.
Trước đây anh còn ghét bỏ chỗ ở của Tạ Nhung quá nhỏ, kết quả bây giờ nửa đêm chạy đến tìm hắn, lại có cảm giác như đang yêu đương vụng trộm vậy.
Cố Lạc nghiến răng nghĩ, có phải hắn nghĩ rất dễ nắm anh trong tay hay không?
Đang nghĩ ngợi lung tung thì cơ thể bỗng trở nên nhẹ bẫng, hóa ra Tạ Nhung ôm anh lên.
Động tác của hắn rất nhẹ nhàng, trông thì cao lớn thô lỗ, thật ra không có làm việc cẩu thả như thế.
Cố Lạc đang định hỏi hắn muốn làm gì, thì Tạ Nhung đã ngồi lên ghế, sau đó để Miêu Miêu dựa vào ngực mình.
Sờ đầu Miêu Miêu, vuốt từ lưng xuống đến đuôi, xoa xoa hai đệm thịt hồng nhạt, làm xong một loạt động tác này, Cố Lạc đã cuộn tròn như cái bánh ở trong ngực Tạ Nhung.
Thoải mái quá.
Miêu Miêu híp mắt, cực kỳ hoài nghi có phải Tạ Nhung đã đi học một khóa phương pháp vuốt lông mèo hay không?
Mèo con sung sướng lăn qua lăn lại đến mức quên luôn đề phòng, chẳng qua là khi bàn tay của người đàn ông sờ đến bụng nhỏ của Miêu Miêu, anh vẫn không nhịn được tung một chiêu meo meo quyền.
Không duỗi vuốt ra, nhưng mà đệm thịt vỗ lên tay thế này... Ừm, xúc cảm cũng không tệ lắm.
"Anh làm gì đó?" Miêu Miêu trừng lớn đôi mắt mèo tròn xoe, lông toàn thân đều dựng thẳng, lộ rõ thái độ phòng bị tuyệt đối.
Phản ứng kịch liệt thế à. Tạ Nhung cười khẽ một tiếng: "Tôi chỉ muốn sờ xem bên trong đã có mèo con của tôi hay chưa?"
Giọng điệu của hắn rất chi vô tội, tựa như chỉ là đang quan tâm Cố Lạc, nhưng... Cố Lạc vẫn cào hắn một cái.
"Mơ đẹp nhỉ!" Miêu Miêu thở phì phì, không xù lông nữa, chỉ ngồi xổm ở trên giường, cái đuôi lông xù chặn trước hai chân mèo trắng tinh. Cách xa người đàn ông một khoảng, không dám nơi lỏng cảnh giác.
Nhân viên bảo an không có ý tốt, đúng là không nên đến đây tìm hắn.
"Tôi tưởng em đến tìm tôi là vì... Ừm, không phải à?" Hắn đột nhiên sáp đến gần, hơi thở nóng hổi chợt ập tới, Cố Lạc còn chưa kịp phòng bị, lông mèo đã bị thổi bay hai lần.
Ý trên mặt chữ giống như không có vấn đề gì hết, song trong tích tắc hắn dừng lại đó, lại tràn đầy sự ám chỉ và ái muội.
Huyệt thái dương của Cố Lạc nảy lên thình thịch, không chịu nổi lại cho Tạ Nhung một quyền.
Lần này là vỗ lên mặt hắn, còn cố ý dùng móng mèo cào một vết không nông không sâu, đau nhưng cũng không đến mức quá đau, sẽ để lại vết cào nhỏ song sau này không đến mức sẽ để lại sẹo.
Tên bảo an này lúc nào cũng được đằng chân lân đằng đầu, phải cho hắn một chút dạy dỗ.
"Ha ha ha!" Rõ ràng vừa bị cào, vậy mà Tạ Nhung lại nằm vật ra giường cười lớn. Miêu Miêu nghẹo cổ nhìn hắn, chẳng hiểu gì.
Bảo an chẳng lẽ là... cuồng bị ngược đãi?
Móng mèo khều khều hắn, "Nè, bảo an..."
Cố Lạc còn chưa nói dứt, Tạ Nhung bỗng nhiên xoay người, trực tiếp đè Miêu Miêu ở dưới thân, mặc cho mèo con giãy giụa, hắn giơ chân mèo lên, cả khuôn mặt chôn ở trước bộ ngực lông xù cọ tới cọ lui, sau đó dùng sức ép mặt xuống.
Một loạt động tác khiến Miêu Miêu chóng cả mặt: "Thả tôi ra, tôi sắp không thở nổi nữa rồi... A..."
Biến thái! Ngay cả mèo cũng dám hôn. =)))))
Không phải chỉ hôn bình thường, a a a, hắn còn dám luồn cả lưỡi vào.
Hôn rồi hôn, mèo con dưới thân bỗng chốc hóa thành một mỹ nhân trần truồng.
Tạ Nhung chỉ hơi ngẩn ra, song mặc kệ, hắn vẫn tiếp tục hôn.
Đầu lưỡi ở trong khoang miệng anh càn quét từng vòng, lúc thì dùng sức mút lấy đầu lưỡi anh, lúc lại nhẹ nhàng liếm mút, thậm chí hắn còn bắt chước động tác gậy th*t ra vào, hôn đến nỗi Cố Lạc không kịp nuốt nước bọt.
"Ưm, anh buông ra... buông ra..."
Sức của Miêu Miêu quá yếu, vậy nên Cố Lạc mới nghĩ biến lại thành người hòng thoát khỏi sự kìm kẹp của Tạ Nhung, nào có ngờ người này lại giống như một hòn đá đè trên người vậy, có đánh có đẩy thế nào cũng không thể trốn được.
Chờ Tạ Nhung hôn đủ cúi đầu nhìn anh, đôi mắt mèo của Cố Lạc đã nhiễm một tầng hơi nước, gương mặt trắng nõn cũng trở nên phiếm hồng, hệt như một đóa hoa đào nở rộ trên cành ngày đầu xuân, đẹp đến mức rung động lòng người.
Ngón tay lặng lẽ sờ đến giữa hai chân anh, đầu ngón tay vừa sờ đến khe *** ướt nhẹp, đã bị hai chân Cố Lạc kẹp chặt, sau đó bàn tay hắn bị người ta mạnh mẽ vứt ra.
Tạ Nhung hơi thở dốc, ánh mắt sâu hút đối diện anh.
"Không cho sờ?"
Cố Lạc không cam lòng yếu thế đáp trả: "Sao nào, anh còn dám giở tính cáu kỉnh nữa à?"
"Đi tắm mau!"
Thối chết, mới trở về từ bên ngoài đã muốn sờ?
Người đàn ông đè trên người anh nở nụ cười xán lạn, hàm răng trắng bóng xém chút sáng mù mắt mèo của Cố Lạc.
Xuống giường trước khi bước vào phòng tắm, hắn còn mời gọi Cố Lạc: "Có muốn tắm cùng nhau không? Tắm uyên ương đó."
Lời nói lưu manh chỉ đổi được một câu phản ứng dữ dội của người đẹp: "Cút!"
Rõ ràng giọng điệu Cố Lạc không tốt tẹo nào, hắn lại cứ như được đả thông hai mạch Nhâm Đốc khiến cả người khỏe ra hẳn, lớn tiếng cười sang sảng bước vào phòng tắm.
Tốc độ tắm rửa của Tạ Nhung rất nhanh, Cố Lạc vừa mới chơi điện thoại một chút đã nghe thấy tiếng cửa phòng tắm mở ra.
Phòng ngủ của bảo an cũng không lớn, Cố Lạc vô thức nghe tiếng quay đầu lại, liếc mắt một cái đã thấy ngay Tạ Nhung vừa tắm xong đi ra.
Tám khối cơ bụng xếp thẳng hàng, trên người không tí mỡ thừa nào, vẻ đẹp hoang dã và sức mạnh như bổ sung cho nhau. Đáng sợ hơn là độn thịt ở dưới háng hắn kia, mặc dù còn chưa cương lên cũng đã to muốn chết, sáng bóng một cây, hình như còn bốc hơi nóng.
Lúc hắn đi về phía Cố Lạc, mùi hormone mãnh liệt như mây đen che phủ lấy, Miêu Miêu chẳng có chỗ để trốn.
Khi Cố Lạc lấy lại tinh thần, Tạ Nhung đã chen vào giữa hai chân anh, *** béo đã ngo ngoe muốn ngóc đầu dậy, tựa như đã chuẩn bị sẵn sàng lúc nào cũng có thể bắn đầy *** anh.
Ngón tay vừa rửa sạch còn mang theo hơi lạnh, chạm vào miệng *** nóng ướt khiến Cố Lạc hơi rụt người lại, Tạ Nhung moi lấy một ít chất lỏng trong suốt giơ ra trước mặt Cố Lạc, không nhanh không chậm nói: "Ướt."
Mặc cho đã sớm ướt dầm dề, Cố Lạc vẫn thảy cho hắn một ánh mắt sắc lẹm: "Ít nói nhảm...A..."
Vừa bắt đầu đã đút hai ngón tay vào ngay, khe *** đã lâu không được *** béo nới lỏng có chút chịu không nổi, Tạ Nhung chỉ để anh một ít thời gian để thích ứng, sau đó bắt đầu nhanh chóng cắm rút.
"Ưm...a... ~~" Cách đối xử có phần thô bạo khiến Cố Lạc tăng thêm khoái cảm, vặn vẹo vòng eo thon gọn theo động tác của Tạ Nhung.
Cũng không mất bao lâu, hai ngón tay đã bị *** bự cứng ngắc thay thế, tốc độ vừa nhanh vừa mạnh như thể muốn xuyên thủng và nuốt hết cả người Cố Lạc vào bụng.
Không làm tình đã một thời gian, khe *** không thể trực tiếp ngậm hết con *** bự như thế, Cố Lạc hơi không quen. Có điều rất nhanh anh đã bị Tạ Nhung đưa vào thế giới dục vọng, hai chân banh rộng tùy ý để người đàn ông giã *** liên tục.
"A, sâu quá, đừng... Cắm đến tử cung mất..."
"A ha, tôi... Tôi không được... Ô ô, nhẹ thôi."
"Không muốn, tôi không muốn... Anh dừng lại, dừng lại..."
Cố Lạc giãy dụa càng khiến Tạ Nhung hưng phấn thêm, một bên liên tục giã *** vào trong khe ***, một bên nói lời dâm dục:
"Ừm, *** dâm kẹp chặt như thế này mà còn dám nói không muốn?"
"Tôi ngừng rồi làm sao giúp em hết ngứa đây?"
"A, kẹp chặt một chút, lại chặt thêm chút nữa."
Đừng nhìn bình thường bề ngoài Tạ Nhung chững chạc đàng hoàng, thật ra lại thích nói lời dâm dục mãi không ngừng, quả thật chính là một tên xấu xa!
"A...A ha, sướng quá, sâu quá..." Sau thời gian dài bị cắm rút, gò má Cố Lạc đã trở nên ửng hồng, môi mỏng hé mở phát ra những tiếng rên rỉ khàn khàn.
Khe *** khít chặt và *** bự như hòa làm một với nhau, dù là người nào cũng không tách khỏi người kia, hai chân thon dài của Cố Lạc quấn lên eo Tạ Nhung, bị hắn nắc *** liên tục hết lần này đến lần khác, mãi cho đến khi đạt cao trào.
"Ừm, bắn hết cho em." Lỗ tiểu trên đầu *** mở lớn, không chút khách khí bắn toàn bộ tinh dịch đặc sệt vào sâu trong tử cung Cố Lạc, từng đợt này đến đợt khác.
Hai chân Cố Lạc co quắp, toàn thân run rẩy, lại cho anh đạt được một cơn cực khoái nho nhỏ nữa.
Tạ Nhung đè trên người anh híp mắt hưởng thụ cảm giác khe *** mút chặt trong chốc lát, sau đó trước khi Cố Lạc mất kiên nhẫn thì xoay người nằm xuống ôm lấy anh vào lòng, hôn rồi hôn.
"Lần sau khi nào em lại tới tìm tôi?" Sau khi làm tình, Tạ Nhung hệt như một con cún bự dính người, hắn cọ cọ bên cổ Cố Lạc, dường như muốn để mùi của mình dính khắp người Cố Lạc vậy.
Bên trong miệng *** Cố Lạc còn đang ngậm tinh dịch của hắn, giọng điệu lại cực kỳ lạnh lùng: "Hôm nay tôi chỉ đi ngang qua..."
Giọng nói ghét bỏ vừa nói được một nửa, Cố Lại đã kinh ngạc lên tiếng: "Anh... Sao anh lại cứng nữa rồi hả?"
gậy th*t nóng hôi hổi đặt giữa khe mông anh khiến người ta không thể lơ là, Tạ Nhung thừa cơ hôn xuống khóe miệng anh, khàn giọng nói: "Làm lần nữa?"
"Anh không cần ngủ à?" Hắn trực ca đêm đến tận giờ này, còn muốn làm thêm một lần nữa?
Ngón tay Tạ Nhung sờ đến hột le nho nhỏ, chậm rãi xoa nắn, cười trêu chọc: "Ngủ sớm như vậy làm gì? Đêm xuân ngắn ngủi, tổng giám đốc cho tôi mười vạn, ngủ nhiều thêm vài lần nữa mới đủ chứ."
"Hừ, còn nhọc anh thay nghĩ hộ cho tôi đấy." Biết rõ tâm tư của hắn, Cố Lạc hừ lạnh một tiếng, "A ha... Thức khuya, cẩn thận hư thận."
Ngón tay với vết chai mỏng cắm vào trong miệng ***, bởi vì trước đó có tinh dịch bên trong nên ngón tay rất dễ cắm vào, Cố Lạc muốn tóm lấy tay hắn nhưng lại không cẩn thận mút chặt hơn, đôi mắt mèo tròn xoe lập tức nhiễm hơi nước mông lung, trông vô cùng đáng thương.
Tính xấu của Tạ Nhung chợt thêm dâng cao, thật sự muốn ngày nào cũng có thể chịch em ấy, chịch em ấy khóc nức nở phải kêu chồng ơi, chỉ muốn em ấy là bảo bối duy nhất của mình hắn.
Ánh mắt hắn tối sầm, hít sâu một hơi miễn cường đè ép ý nghĩa đáng sợ trong lòng xuống, bàn tay vòng quanh eo anh vô tình siết chặt lại, hơi thở nóng ẩm phả bên vành tai nhạy cảm của Cố Lạc, giọng nói trầm thấp: "Đây xem như là đang quan tâm tôi à?"
"Bớt tự mình đa tình đi... Ưm a, không muốn..."
Tạ Nhung lại nhét thêm một ngón tay vào, ba ngón tay cùng vào ra, miệng *** tham ăn vô thức mút chặt thêm, song lại bị cắm rút đến bắn nước khắp nơi.
"Yên tâm, tôi nhất định sẽ đút cho sếp ăn no mà." Tạ Nhung dứt lời liền trực tiếp nhét *** bự vào bên trong miệng *** nóng ẩm của Cố Lạc, tiếp đó bắt đầu giã *** liên tục, rất có ý định đêm nay tuyệt đối sẽ không dừng lại cho đến khi nào Cố Lạc hài lòng mới thôi.
Nhưng thế nào, mới xem như hài lòng hả?
Trời tờ mờ sáng, đầu Cố Lạc đã hoàn toàn dính chặt ở trên giường, chỉ có cặp mông tròn vểnh là nhếch lên cao mặc cho người xâm nhập, cuối cùng sau khi người đàn ông bắn toàn bộ tinh dịch vào sâu bên trong tử cung của anh, thì cơ thể làm việc quá độ rốt cuộc cũng được đặc xá, anh thậm chí còn không có dư lại chút sức lực nào mà mắng tên khốn Tạ Nhung này nữa, cứ vậy nghiêng người ngủ say.
Trước khi chìm vào giấc ngủ trong đầu chỉ còn lại một suy nghĩ suy nhất ---
Bảo an chết tiệt, rốt cuộc là đã làm bao nhiêu lần hả?
—------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK