Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ai mà biết! Chỉ mới ba giờ sáng anh ấy đã kéo đầu tôi dậy để đặt vé máy bay đấy!”

Tôi thầm giơ ngón tay cái cho tinh thần làm việc của thư ký Thẩm, sau đó căm hận nói: “Cái lão hồ ly Lục Thanh Dã này!”

“Chuyện này mà… Nói một câu thật lòng nhé. Nếu như cô Mạnh không gặp giám đốc Lục đã nổi sắc ý, có lẽ đó chính là gặp đã yêu. Thì giám đốc Lục cũng không có cơ hội theo đuổi cô. Cho nên tôi thấy các cô đúng là có duyên phận đấy.”

“…”

Tôi không biết làm thế nào để phản bác lại nữa.

Từ ngày hôm đó, anh trai tôi như biến thành Sherlock Holmes*.

*Sherlock Holmes: là nhân vật hư cấu, xuất hiện trong cuốn tiểu thuyết trinh thám “A study in Scarlet”.

Anh trai bắt đầu ráo riết tìm kiếm thông tin cô bạn gái bí mật của Lục Thanh Dã, rồi dùng chuyện này để nắm thóp và uy h.i.ế.p anh một phen.

Ngày nào tôi cũng sợ đến kinh hồn táng đảm, cố gắng dùng các chuyện khác để đánh lạc hướng anh trai.

“Anh, thật ra em thấy Lục Thanh Dã cũng được mà.”

“Anh trai, thành tích cũng được, gia thế thì càng không cần phải bàn. Còn rất… rất hợp để làm bạn trai chứ.”

“Anh thấy thế nào ạ?”

Tôi nhìn anh trai chằm chằm, ra sức đ.ấ.m bóp vai lấy lòng anh.

Anh trai im lặng một lúc, sau đó bỗng gập mạnh tập tài liệu trong tay.

“Mạnh Vãn Lạc, khuỷu tay của em hướng ra ngoài rồi hả?”

“Không có, tuyệt đối không có.”

“Anh cảm thấy em nhất định đã bị cái tên Lục Thanh Dã mưu mô kia mê hoặc mất rồi.”

“Không có, không hề giống anh mà.”

“Đi! Anh dẫn em đi xem đàn ông thế nào mới thật sự là tài giỏi, hôm nay anh sẽ mở lòng từ bi cứu vớt đôi mắt không có tiền đồ của em.”

“Đi đâu thế? Gặp ai ạ?”

Anh trai chỉ chỉ vào bản thân, tự tin nói: “Đương nhiên là gặp anh trai em rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“…”

Tôi giống như đột nhiên hiểu ra tại sao mình đấu với Lục Thanh Dã mãi mà vẫn không thắng được.

Một tiếng thở dài.

Tôi bị ép đến một bữa tiệc để “chiêm ngưỡng” khí chất của anh trai tôi.

Hạng mục hợp tác quan trọng đối với anh trai tôi và Lục Thanh Dã, lần gặp mặt này cơ bản là để quyết định xem “hoa” sẽ rơi vào tay ai.

Vì thời tiết xấu mà chuyến bay của bên đối tác bị hoãn đến một giờ sau.

Trong phòng bao.

Anh trai tôi vì tích lũy được kinh nghiệm trong mấy lần thành công trước đó, nên lòng tự tin cũng lớn hơn.

“Lục Thanh Dã, tôi khuyên anh nếu không muốn lãng phí thời gian thì tốt nhất nên về sớm một chút để nghỉ ngơi đi.”

Lục Thanh Dã khẽ cười.

“Lần này tôi không có ý định nhường anh.”

“Cậu có ý gì hả? Cái gì mà nhường! Trước giờ tôi thắng là đường đường chính chính đấy.”

“Ừ, thì là anh thắng.”

“Cậu! Tôi thấy rõ ràng là cậu đang sợ, không dám tự thừa nhận thất bại của chính mình.”

“Lời anh nói mà tôi cũng phải tin à?”

“Vậy cậu có dám đánh cược với tôi không?”

“Cược cái gì?”

“Nếu cậu thua, sau này về nhà gặp tôi thì phải gọi tôi là anh trai.”

Anh trai tôi ngẩng đầu lên cười, trong ánh mắt thể hiện rõ sự khinh miệt đối với Lục Thanh Dã.

Ngay lúc đó, Lục Thanh Dã cười một tiếng, ánh mắt anh liếc nhìn tôi, thản nhiên đáp: “Không vấn đề.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK