Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi sợ đến mức run lên, cố lên tiếng chữa cháy.

"Anh, anh ấy chính là ngôi sao nam mà em đang hâm mộ gần đây, tuyệt đối không phải là..."

"Lục Thanh Dã, cậu quá bất lịch sự rồi đấy. Sao cậu dám ngắt lời em gái tôi hả?"

Tôi: "Hả?"

Anh trai quay đầu lại, nói: "Em 'hả' cái gì thế, nói rõ ràng ra xem."

Tôi: "Không có gì ạ, anh thông minh quá."

Ai mà biết chứ, anh đúng là quá chậm hiểu.

Nếu giờ Lục Thanh Dã nói thêm cái gì nữa thì dù anh ta có ngốc cũng sẽ phát hiện ra điều bất thường.

Chỗ này không thể ở lâu được.

Thế là tôi lập tức bật dậy, cầm lấy túi rời đi.

"Anh, em đi vệ sinh đây. Lát nữa em sẽ về nhà luôn."

Giống như có mãnh thú đuổi ở đằng sau, tôi nhanh chân chạy thẳng đến phòng vệ sinh.

Vừa mới chuẩn bị khép cửa lại để trấn định trái tim đang đập thình thịch, thì Lục Thanh Dã đã nhanh chân chen vào.

"Sao anh lại theo em tới đây..."

Tôi có chút chột dạ, không dám nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy của anh.

"Anh không theo em thì làm sao được, vợ của anh đã bỏ trốn với người khác rồi."

Lục Thanh Dã bóp lấy eo tôi, ôm tôi đặt lên bệ bồn rửa tay, hai tay chống ở hai bên người tôi, cúi xuống nhìn tôi.

Tôi tự biết mình đuối lý, chủ động ôm lấy cổ anh.

"Em cũng không biết anh trai em lại làm mai em với người khác, nếu mà anh biết thì nhất định sẽ đến tìm anh gây sự."

"Nếu em công khai thì đã không xảy ra loại chuyện này rồi."

Quả nhiên, cái đề tài này là không thể tránh khỏi.

Tôi mấp máy môi, không còn chút sức lực nào để phản kháng: "Anh cho em thêm chút thời gian nhé."

Lục Thanh Dã hôn nhẹ lên môi tôi, giọng nói có chút lạnh lùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Được."

Tôi bất ngờ khi anh dễ dàng đồng ý như vậy, khó tin mà mở to mắt.

"Thật sao?"

"Thật, anh đã bao giờ lừa em chưa." Lục Thanh Dã cong môi, nói tiếp: "Chỉ là em phải trả cho anh một chút lãi."

"Lãi gì..."

Hơi lạnh từ đầu ngón tay của Lục Thanh Dã trượt vào trong váy tôi.

Tôi bị ép sát vào gương.

Mặt kính vì nhiệt độ cơ thể làm nóng mà nổi lên một tầng sương mỏng màu trắng.

Tôi bị Lục Thanh Dã hôn đến choáng váng đầu óc, cả người mềm nhũn như mật ong đang tan chảy.

Giọng nói anh khàn khàn, tựa như một thứ gì đó mê hoặc lòng người.

"Ngoan, gọi chồng đi, gọi đến khi em hết giận thì thôi."

Lúc về đến nhà, anh trai đang ngồi trên ghế sofa trong phòng khách dán mắt vào điện thoại, vẻ mặt vô cùng chăm chú, không nói một lời nào.

Tôi vốn đã chột dạ, tinh thần lại bị Lục Thanh Dã bắt nạt mà rối bời.

Anh ta cũng không lập tức phát hiện ra sự tồn tại của tôi.

Đến khi tôi bật đèn lên, liền dọa cho anh ta giật mình kêu lên.

"Anh, em làm cái gì mà không thèm bật đèn thế?"

Anh trai âm trầm nhìn về phía tôi, vẻ mặt giống như một tên đạo sĩ đang đoán thiên cơ.

"Mạnh Vãn Lạc, anh phát hiện ra một bí mật của Lục Thanh Dã, em đoán xem là cái gì hả?"

???

Trái tim tôi lập tức đập thình thịch.

Đại não nhanh chóng vận hành, tự hỏi xem nên làm thế nào để cứu vớt tình cảm anh em của bọn tôi.

Tôi siết chặt dây đeo túi, ánh mắt lảng tránh nhìn xuống mũi chân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK