_ Thôi, mọi người ăn đi
Dứt lời, Nghiên Dương đã cầm lấy chén và đũa lên định gắp thức ăn nhưng vì quên vén tóc lên nên mái tóc phía sau nhanh chóng che một khuất gương mặt của cô ấy, Quách Khiếu Thiên khẽ thở dài bất lực sau đó ân cần giúp vợ mình vén tóc lên.
Miệng anh ta không ngừng trách mắng yêu.
_ Em đó, ăn từ từ thôi có ai giành với em đâu, vén cái tóc lên rồi ăn
_ Cảm ơn Ông xã
Nghiên Dương cười đến tít mắt nhìn Quách Khiếu Thiên, nhìn cảnh tượng trước mắt khiến Hàn Ân Ly vô cùng ngưỡng mộ hai vợ chồng họ. Khẽ liếc mắt nhìn người đàn ông bên cạnh thì thấy anh đang nhướng mày, cô cũng nhanh chóng quay mặt lại cắm cúi ăn phần của mình.
Nhìn thấy thịt lợn chua ngọt hai mắt Hàn Ân Ly nhất thời hứng thú nhưng nó quá xa chỗ cô, nhưng cô vẫn vươn tay muốn gắp. Có điều không may bàn tay của cô trúng cốc nước bên cạnh, khiến nước trong cốc rơi lã chã.
Hai tay Hàn Ân Ly run run, bây giờ cô không dám nhìn thẳng vào ánh mắt nóng rực của Mặc Hàn Phong, dù không nhìn nhưng cô vẫn đoán được anh rất vô cùng tức giận.
Mặc Hàn Phong bấu chặt vào cổ tay của cô rồi kéo lại, anh với sắc mặt u ám mà quát lớn.
_ Này, cô giữ hình tượng được không vậy? lúc nào tay chân cũng vụng về, Đúng là làm mất mặt!
Cơ thể Hàn Ân Ly không ngừng run rẩy cũng chỉ vì kiềm nén cơn uất nghẹn của mình, cô vẫn cúi gằm mặt xuống không dám nhìn hai vợ chồng Quách Khiếu Thiên, môi mím chặt.
Một lúc sau mới có thể lấy lại giọng nói, nhưng vẫn nghẹn ngào.
_ Tôi xin lỗi mọi người, thật sự xin lỗi ạ
Cả Quách Khiếu Thiên và Nghiên Dương cười cười xua tay.
_ Không có sao đâu, em cứ ăn đi!
Nhưng Mặc Hàn Phong lại không như vậy, ánh mắt anh vẫn ghét bỏ nhìn cô quay qua nhìn hai vợ chồng Quách Khiếu Thiên nhàn nhạt nói.
_ Mọi người đừng để ý đến cô ta
Buổi ăn trôi qua khoảng mấy phút đã sớm kết thúc, Hàn Ân Ly rất ngoan ngoãn mà đứng đợi Mặc Hàn Phong lấy xe đến.
Tại gầm xe, Mặc Hàn Phong định mở cửa xe đi vào thì bị giọng nói của Quách Khiếu Thiên làm cho khựng lại.
_ Mặc Hàn Phong, tôi có chuyện nói với cậu
Anh nhướng mày nhìn anh ta khó hiểu.
_ Có chuyện gì?
Quách Khiếu Thiên hai tay đút vào trong túi quần, nghiêm nghị bước gần đến chỗ anh.
_ Phong à, chuyện ban nãy không phải là cô ấy làm cậu mất mặt đâu, mà là cậu đang làm cho cô ấy mất mặt đấy
_ Nếu cậu muốn nói chuyện này thì không cần thiết phải nói, Tôi đi trước đây
Mặc Hàn Phong thờ ơ đi vào trong xe, Anh vì còn đang bực bội với Hàn Ân Ly nhưng bị lời nói của Quách Khiếu Thiên làm cho thêm cơn giận tăng lên. Chiếc xe Lamborghini màu bạc của anh nhanh chóng đậu trước Hàn Ân Ly, cô nhẹ nhàng bước đến định mở cửa xe nhưng không ngờ bị câu nói của anh làm cho cơ thể cô chết lặng.
_ Đừng ngồi chung xe với tôi, cô hãy bắt một chiếc xe khác đi
Dứt lời, Anh đã nhanh chóng chạy xe khuất mất để lại cho Hàn Ân Ly với gương mặt đầy thống khổ, trên người cô làm gì có tiền mà bắt xe. Cô cười khổ rồi tháo đôi giày cao gót ra cầm lên rồi chân trần đi bộ.
Ở bên gót chân của cô đã sưng tấy lên ngay cả đi cũng trở nên khó khăn, khẽ mím chặt môi mà cố gắng bước đi.
Phía sau lưng cô, chiếc xe của hai vợ chồng Quách Khiếu Thiên nhanh chóng lăn bánh đến chỗ cô, Nghiên Dương đau lòng nhìn cô. Không chậm trễ, cô ấy bước xuống xe đến nắm lấy tay cô.
_ Cô Ân Ly, có phải chồng cô lại bỏ rơi cô đúng không? đúng là cầm thú mà, cô Ân Ly nếu cô không ngại thì vào trong xe, chúng tôi đưa cô về nhà nhé
Cô rất hiểu ý tốt của Nghiên Dương nhưng cô không thể đi cùng được, cô làm sao có thể làm gián đoạn sự thân mật của của đôi vợ chồng này chứ, Hàn Ân Ly cười nhạt nói.
_ Cảm ơn ý tốt của cô nhưng tôi vẫn có thể đi bộ được mà, không làm phiền hai vợ chồng cô nữa tôi đi đây
Nói xong định xoay người rời đi thì lần nữa bị Nghiên Dương nắm tay lại, cô ấy lắc đầu không đồng tình với ý của cô.
_ Gót chân của cô đang sưng tấy lên mà cô vẫn muốn đi bộ sao? đừng ngại ngần, mau vào trong xe thôi
Hàn Ân Ly không biết lấy từ nào để từ chối khéo, cô đành gật đầu với Nghiên Dương.
_ Vậy có phiền hai vợ chồng cô không?
_ Không đâu, mau vào trong thôi
Vì không muốn cô buồn tủi mà cô nàng Nghiên Dương đã ngồi vào ghế sau cùng cô, miệng luôn không ngừng luyên thuyên bên tai cô. Gương mặt u buồn của cô lúc này đã thay vào gương mặt rạng rỡ, điều này khiến cô nàng Nghiên Dương thở phào nhẹ nhõm.
Đến biệt thự tư nhân, Nghiên Dương không vội cho cô đi vào trong mà vẫn níu kéo cô luyên thuyên.
_ Tiểu Ly, cậu hãy nhớ đấy! nếu có chuyện gì buồn thì hãy gọi cho tớ nhé không được cô độc một mình biết không?
_ Tớ biết rồi mà, thôi tớ vào trong nhà đây. Cảm ơn vợ chồng cậu đã đưa tớ về nhé
Trên đường trở về Nghiên Dương không ngừng hỏi han cô, và biết được cô bằng tuổi cô ấy khiến cô ấy vui mừng không thôi, sau đó Nghiên Dương chủ động muốn làm bạn với cô và được cô đồng ý.
Hàn Ân Ly lần đầu có bạn nên không biết phải làm sao, nhưng mà cô thật sự rất vui.
Mọi người hãy nhớ LIKE và THEO DÕI giúp tôi nhoa
Thảo
ngược chết na9 nha tác giả
2
29/03