"Cậu có cảm thấy tớ và cậu cũng rất hợp nhau không?"-Lưu Dương dựa lên vai của Hồ Man Thư tỏ vẻ ngượng ngùng hỏi,từ khi nào mà tên này có quyền dựa dẫm nữ nhân của nó thế này?Nó trố mắt ra nhìn cả hai lên tiếng
"Các cậu thân nhau đến thế sao?"
"Không/tất nhiên"-Oa,câu trả lời khác một trời một vực,nhất định là tên Lưu Dương không biết xấu hổ kia bị ảo tưởng nặng rồi
"Ai da,Man Thư sao cậu có thể tàn nhẫn đến thế chứ?"-còn giả vờ thương tâm yếu đuối,Lưu Dương à,cậu thật lòng xem mình là nữ nhân cần được lo lắng,chiều chuộng?Hồ Man Thư quay sang mỉm cười vô cùng xinh đẹp với Lưu Dương rồi nói:
"Tại sao không?"
"...."-câm lặng có lẽ vẫn là cách tốt nhất mà Lưu Dương lựa chọn
"Chuyện này chắc khoản một thời gian nữa sẽ kết thúc thôi,cậu cũng đừng lo quá!"-Giang Triết Khoa mỉm cười đưa nước cho nó
"Um,cám ơn cậu!"-lại mỉm cười đáng yêu,nó sau khi hành động xong mới để ý đến những cặp mắt đang nhìn về phía mình,hầy,vẫn là Giang Triết Khoa quá tốt,thật sự khó mà chờ đến ngày mọi người quên được sự kiện lần này a....
*còn tiếp*