• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đến giờ ăn trưa, như thường lệ đáng lý ra Lưu Dương sẽ đến ngồi cạnh Man Thư và ngồi cùng mọi người, nhưng không, cậu lại đi ngồi nói chuyện cùng Lý Uyển Thu điều này cũng gây ra cho Man Thư một chút tự ti và khiến không khí trên bàn ăn trở nên ngột ngạt, cả Ngô Phong cùng Giang Triết Khoa đã đi đâu không thấy mặt, bây giờ để lại hai cô gái ngồi một mình tại bàn ăn thật sự là cô đơn mà.

Trong lúc này, cả hai anh chàng Ngô Phong và Giang Triết Khoa đã nhận được một cuộc điện thoại:

"A lô! Mẹ à,có chuyện gì?"-Ngô Phong vốn muốn vào ngồi ăn cùng mọi người, nhưng nhận được điện thoại từ mẹ mình, thì anh mới đi ra ngoài

"Ngô Phong à! Tối nay con đến nhà của bác Trần một chuyến đi!"

"Để làm gì?"

"À! hôm nay là sinh nhật của con gái ông ấy, con thay mẹ đến dự đi! Lát nữa bác ấy sẽ gửi địa chỉ và thời gian dự tiệc đến, còn thay mẹ nha! "- mẹ của Ngô Phong vốn dĩ không có ở đây, bà hiện đang sống bên Mĩ, khi biết được bạn của mình là bà Trần có một cô con gái bằng tuổi với con trai thì liền lấy lý do này để con trai mình có thể có được một cô bạn gái theo ý bà.

"Vâng a! "- tất nhiên khác với bà Ngô, Ngô Phong thì không suy nghĩ nhiều như vậy, nghe đến chuyện này hắn cũng xem như những bữa tiệc bình thường nhanh chóng chấp nhận rồi quay lưng về bàn ăn.

Còn Giang Triết Khoa, cậu cũng nhận được lời mời tương tự bởi gia đình bà Trần có làm ăn với ba của cậu nên ba cậu quyết định sẽ cùng con trai đến dự tiệc, một phần là để cậu học quen dần với việc làm ăn, dự tiệc, phần nữa cũng là để cậu có thể chào hỏi các vị cổ đông trong công ty của ông, Giang Triết Khoa mặc dù cũng không thích mấy chuyện tiệc lễ như thế này nhưng nghe thấy ba mình muốn mình đi như vậy cậu cũng chấp nhận đi cùng ông sau đó tiếp tục trở lại dáng vẻ bình thường của mình đi đến ngồi bên cạnh nó.

Trong lúc này tại một nơi ít người, Lưu Dương và Lý Uyển Thu đang ở đây:

"Hồ Man Thư là người mà anh thích sao?"

"Đúng vậy! Còn gì nữa không? "- Lưu Dương khó chịu hỏi

"Anh nên nhớ chúng ta là thanh mai trúc mã, gia đình hai bên cũng đã lập ra hôn ước, sau này em sẽ là vợ của anh, anh như vậy lại thừa nhận bản thân muốn có người khác sao? "- Lý Uyển Thu bắt đầu rơi nước mắt

"Không phải tôi đã để cho cô toại nguyện rồi sao? Từ nay tôi chỉ biết mỗi cô mà thôi! "- cậu nhếch môi nói, trong lời nói rõ là khinh bỉ

"Hừ, anh lợi dụng em để Hồ Man Thư đó tránh xa anh ra chứ gì? Em biết anh bị bệnh tim nếu anh làm phẫu thuật thì khả năng sống của anh rất ít nên anh mới cố ý lấy em ra để không làm tổn thương cô ta về sau thôi, anh muốn tổn thương!"

"Cô thông minh như vậy tại sao còn yêu tôi làm gì chứ? Nghĩ thông một chút rồi quay về Nhật Bản với ba mẹ của cô đi! "- Lưu Dương chán ghét nói

"Tại sao chứ? Em cũng yêu anh!"

"Nếu vậy thì cứ tiếp tục cái tình yêu ngu ngốc của cô đi, hừ! "- sau đó Lưu Dương liền bỏ đi, không thèm để ý đến Lý Uyển Thu ở phía sau đã thương tâm khóc nữa, ngay lúc này... Thẩm Nhạn Kì và Trần Manh Khê lại xuất hiện...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK