• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

♪ Editor: Mio°⁎⁺

Quý Huyền Nguyệt còn đang trang điểm, lông mày nhướng lên, ánh mắt anh lãnh đạm xa cách pha lẫn cảm giác áp bức, giống như vừa nhấc mắt, anh đã mang phong thái một vị tướng trêи chiến trường.

Nhưng ánh mắt anh nhìn Nghiêm Dương rất ôn hòa.

Nghiêm Dương có vẻ được yêu mà sợ, ngập ngừng nói: "Quý... Quý tiền bối, anh là thần tượng của em, mình có thể chụp ảnh chung không ạ?"

Quý Huyền Nguyệt gật đầu, sau đó cởi cái áo khoác dày cộp ra, muốn chụp một bức ảnh đẹp với Nghiêm Dương.

Kỷ Cảnh Hiên cười nhạo một tiếng, đè thấp vành nón đi qua, kề sát tai Quý Huyền Nguyệt, đổi giọng nói: "Thầy Quý, đạo diễn tìm ngài."

Quý Huyền Nguyệt nhíu mày ngẩng đầu liếc mắt nhìn người bộ dạng che kín mít này rồi mở miệng: "Được, tôi biết rồi. Tiểu Nghiêm lát nữa tới gặp tôi nhé."

Nghiêm Dương vội vàng gật đầu.

Kỷ Cảnh Hiên đi trước dẫn đường, mới vừa đi được vài bước đã bị Quý Huyền Nguyệt kéo mũ xuống, nhanh chóng bị kéo đến phòng hóa trang.

Bây giờ là lúc đang đóng phim, chuyên viên trang điểm đều ở bên ngoài không ở trong phòng. Quý Huyền Nguyệt kéo khẩu trang Kỷ Cảnh Hiên xuống, tức giận hỏi: "Xuống dưới làm gì? Trêи xe ấm vậy không ngồi, cậu chạy lung tung thế này mai mốt người ta lại bàn ra tán vào hai mình đó."

Đầu tóc Kỷ Cảnh Hiên vừa bị giật mũ xuống nên nhìn hơi loạn, nhưng trông vẫn mềm mại tỉ mỉ, mặt mũi hắn mang theo kiêu ngạo của thiếu niên, hắn không nhúc nhích nhìn về phía Quý Huyền Nguyệt, rồi bỗng nhiên bước từng bước lên trước.

Thân cao áp chế làm Quý Huyền Nguyệt theo bản năng lui một bước, ánh mắt cũng láo liên, khí thế bề trêи vừa nãy cũng bốc hơi bay sạch.

Quả nhiên Quý Huyền Nguyệt không chịu nổi sự khống chế của hắn, huống chi anh còn có bóng ma tâm lý lần đầu gặp nhau trong toilet, cho nên Kỷ Cảnh Hiên càng kề sát, người anh càng nhũn ra.

Anh bị ép sát đến bàn trang điểm bên cạnh, Kỷ Cảnh Hiên còn tri kỷ duỗi tay đỡ để Quý Huyền Nguyệt không ngã, tư thế chẳng khác nào đang bao vây anh.

"Cậu... cậu làm gì vậy?"

"Hắn là ai?" Kỷ Cảnh Hiên cúi đầu nhìn về phía Quý Huyền Nguyệt: "Người vừa cùng anh nói chuyện ấy."

"Diễn viên diễn cùng tôi, tên Nghiêm Dương." Quý Huyền Nguyệt không hiểu gì cả.

"Hừ, không cho đến gần hắn ta." Kỷ Cảnh Hiên nói: "Diễn cũng mà trêи bánh kem còn vẽ trái tim, hửm."

Quý Huyền Nguyệt mắt trợn trắng, dùng sức đẩy Kỷ Cảnh Hiên ra, đứng nghiêm túc cảnh cáo hắn: "Cậu còn như vậy tôi sẽ tức đó, nói chuyện phải đàng hoàng hiểu không? Trừ tiền tiêu vặt của cậu, lát nữa tôi sẽ rút 100 cho coi."

Kỷ Cảnh Hiên buồn cười: "Anh trừ đi."

Quý Huyền Nguyệt phẫn nộ: "Cậu nói cái gì?"

"Không có gì, xin anh đừng trừ mà, em nghèo, nghèo lắm lắm luôn." Kỷ Cảnh Hiên vội vàng nhận lỗi làm nũng nói: "Quý ca ca tha thứ cho em đi."

Hắn biết Quý Huyền Nguyệt ăn mềm không ăn cứng, động tác với hành vi mạnh bạo vừa rồi khiến anh tức giận cũng đúng, nhưng hắn vẫn không nhịn được cảm giác muốn áp bức anh trong vòng tay mình như vậy.

"Tìm tôi làm gì?" Quả nhiên Kỷ Cảnh Hiên nhận lỗi xong thì ngữ khí Quý Huyền Nguyệt cũng ôn hòa hơn hẳn.

"Mang miếng dán giữ nhiệt cho anh." Kỷ Cảnh Hiên híp mắt cười, giống như sói nhỏ được vuốt lông.

Quý Huyền Nguyệt thực ra cũng có cái này, hơn nữa đoàn phim nhiều người thế này, Tiểu Trần cũng chăm sóc anh chu đáo, anh chẳng hề lạnh gì cả. Nhưng nhìn bộ dạng vui vẻ của Kỷ Cảnh Hiên, Quý Huyền Nguyệt cũng không đành lòng từ chối.

Anh làm vẻ lạnh lùng nói: "Xem như cậu còn chút lương tâm, tha cho đó, không trừ tiền tiêu vặt nữa, hừ."

Quý Huyền Nguyệt cởi áo khoác, lộ ra hoàng bào rực rỡ bên trong.

Lần này anh diễn vai hoàng đế tạo phản, quay nốt cái này cũng hết đất diễn rồi, chỉ chờ mọi người quay lẻ tẻ, mấy ngày nữa Nghiêm Dương đóng máy, bộ phim này cũng kết thúc luôn.

"Muốn ta dán cho người à? Hoàng Thượng?" Kỷ Cảnh Hiên xé mở miếng dán giữ nhiệt, rũ mắt quét qua thân hình của Quý Huyền Nguyệt, nhìn đến vòng eo đã cởi bỏ hoàng bào, hắn nhướng mày thấp giọng nói: "Dán ở đâu đây?"

Quý Huyền Nguyệt không chú ý tới ánh mắt của Kỷ Cảnh Hiên, anh sửa sang lại trang phục diễn, nói nhỏ với hắn: "Không thể để đạo diễn phát hiện, bộ đồ này chật quá, lát nữa tôi vạch áo ra thì cậu dán hộ vào áo trong đi, chỗ đó rộng rãi hơn chắc sẽ không thấy đâu."

Thực ra toàn thân Quý Huyền Nguyệt đều có dán giữ nhiệt, chỉ có từ xương quai xanh trở xuống là không, nhưng chỗ đó da thịt mẫn cảm, dán giữ nhiệt ở đó có khi sẽ bị bỏng mất.

Anh không biết Kỷ Cảnh Hiên chỉ lấy cớ dùng miếng dán này gặp mình, chỉ nghĩ hắn thật lòng sợ mình lạnh nên không muốn phụ lòng ý tốt này.

Kỷ Cảnh Hiên bị lời nói của anh làm ngây ngẩn cả người, một lúc lâu sau mới tìm về được ngôn ngữ, hầu kết mất tự nhiên lăn lộn vài vòng: "Anh... anh chắc không?"

Quý Huyền Nguyệt mở cổ áo, lộ ra tầng áօ ɭót trắng bên trong.

"Không phải muốn giúp sao? Dán hộ tôi chút đi."

Kỷ Cảnh Hiên không biết làm sao, trong lòng có hơi xao động vui sướиɠ, nhưng cũng có hơi tự khinh bỉ mình, bản thân giống như là biến thái lừa gái nhà lành vậy á.

"Làm gì vậy?" Đạo diễn Vương gõ cửa tiến vào, Quý Huyền Nguyệt vừa nhìn đã có tật giật mình che áo đi, ông hơi buồn cười: "Ồ? Sợ lạnh vậy sao? Vị đây là...?"

"Bạn của tôi." Quý Huyền Nguyệt vội vàng nói.

"Nếu là bạn, tôi cũng không khách khí" Đạo diễn Vương lập tức thay đổi sắc mặt, giận dữ hét: "Tôi đã nói không được dán giữ nhiệt cơ mà! Ảnh hưởng cảm giác quay đó, cậu tưởng mình gầy là được lách luật hả Quý Huyền Nguyệt?!"

Quý Huyền Nguyệt bị mất mặt vội vàng kéo Kỷ Cảnh Hiên ra ngoài nhét vào xe bảo mẫu, trước khi đi còn trừng mắt liếc xéo hắn, như là oán trách Kỷ Cảnh Hiên đã làm phiền mình.

Chờ đến lúc anh sát thanh, Kỷ Cảnh Hiên chọc gì cũng không cạy mồm anh được.

Vốn dĩ sát thanh còn cần mời khách ăn cơm, nhưng Quý Huyền Nguyệt vội vã đi ký hợp đồng nên phải đổi ngày, đạo diễn cũng không giữ lại mà để anh đi luôn.

Dọc đường Quý Huyền Nguyệt cũng không hề nói chuyện cùng Kỷ Cảnh Hiên.

Kỷ Cảnh Hiên cũng không biết Quý Huyền Nguyệt bị gì, có vẻ như là da mặt hơi mỏng, chỉ còn cách dỗ lúc không người thôi.

Quý Huyền Nguyệt gặp Lưu Nguyên ở trước đài Trái Cây, dẫn Kỷ Cảnh Hiên theo.

Lần này anh muốn đích thân mang theo Kỷ Cảnh Hiên ký hợp đồng.

Lưu Nguyên nói: "Anh xem qua chương tình bên này rồi, thực lực đài Trái Cây lớn hơn Đế Đô một chút, nhưng mệt hơn nhiều lắm. Cậu chịu được không Nguyệt Nguyệt?"

"Không sao, em được mà." Quý Huyền Nguyệt nói.

Lưu Nguyên lo lắng nhìn thoáng qua Quý Huyền Nguyệt, thấy Quý Huyền Nguyệt vẫn bình tĩnh thì dẫn cả hai người vào ký hợp đồng.

Ký xong, nhà làm phim nữ đẩy mắt kính, nhạy bén nhìn thoáng qua Kỷ Cảnh Hiên sau đó duỗi tay ra.

"Kỷ tiên sinh, hợp tác vui vẻ."

Kỷ Cảnh Hiên gật đầu, bắt tay đáp lời cô: "Hợp tác vui vẻ."

Quý Huyền Nguyệt thúc giục: "Thông báo thông báo, phát thông báo trêи Weibo cho tôi đi."

Nhà làm phim cũng quen biết Quý Huyền Nguyệt, cũng nghe nói qua chuyện của Đế Đô TV, lập tức bảo nhân viên phát Weibo Official để tuyên truyền.

Đài Trái Cây: 《 Khiêu chiến cùng bạn 》 tuyên truyền rồi đây, cảm ơn @Nghiêm Tiểu Dương @Hà Vân Thành @Quý Huyền Nguyệt @Kỷ Cảnh Hiên @Lâm Tiệp Dư @Lý Tông Tuyệt đã tham gia, thử thách và các trò chơi sẽ luôn luôn thay đổi, xin hãy quan tâm theo dõi nha.

[Oa, Nguyệt Nguyệt tham gia show giải trí dài tập!!!! Lần đầu tiên đó!]

[Ủa vậy thính của Đế Đô TV là đồ dởm hả?]

[Wao wao wao, mọi người đều biết cô Lâm với cậu Lý là người yêu, bé Nghiêm đáng yêu với Hà ảnh đế là CP, vậy thì Nguyệt Nguyệt với Kỷ Cảnh Hiên chính là??? Tự dưng nhớ tới livestream lần trước, giờ cảm giác như CP của tôi công khai vậy đó, tôi khóc chết mất.]

[Lầu trêи được cái trí tưởng tượng hơi đỉnh luôn? Nguyệt Nguyệt là thẳng nam nha má?]

[Chứ fan muốn nghĩ Quý Huyền Nguyệt đang nuôi con hay gì? Chắc gì Kỷ Cảnh Hiên không phải tình nhân của hắn? Đài Đế Đô đá Kỷ Cảnh Hiên thì hắn cũng méo chạy show luôn đó, giỏi thế chứ lị.]

- --

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK