"Không sao cả!" Tần Vũ thở phào nhẹ nhõm một hơi, lúc này mới chậm rãi bình tĩnh lại.
"May mắn hữu kinh vô hiểm, không thì....." Câu tiếp theo Phương Diệu cũng không nói ra, nhưng nhớ lại tình huống vừa rồi, tất cả mọi người đều nghĩ rằng lần này Tần Vũ không thoát khỏi ngoài ý muốn, nhưng không nghĩ tới tại phút cuối cùng bất ngờ lại cứu được một mạng, thật sự phúc lớn mệnh lớn.
Hữu kinh vô hiểm?
Nghe thấy được từ này, Tần Vũ không khỏi nhớ đến lời phê ngôn lúc trước Tô An Ninh nói với hắn.
"Có thể sảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng hữu kinh vô hiểm, cẩn thận tiểu nhân quấy phá!"
Nhớ lại xong, đôi mắt Tần Vũ lập tức tối sầm lại, nhưng thật ra cô ấy nói chuẩn, chỉ sợ thật sự có chú bản lĩnh. Sau đó, khóe môi cong lên một nụ cười trào phúng, thật sự là có bản lĩnh, nếu không cũng sẽ không hạ độc uy hiếp hắn giúp đỡ. Nhưng mà hắn lại càng chú ý lời phê ngôn nửa câu sau hơn.
Tiểu nhân quấy phá! Hàm ý là có người ở sau lưng giở trò quỷ?
Ý nghĩ này ở trong lòng dâng lên, muốn ép xuống cũng không được nữa, từ chỗ cao mười mét, nhân viên công tác nhất định không thể không cẩn thận, làm sao lại có thể xuất hiện việc ngoài ý muốn như vậy? Đem điều nghi ngờ này để trong lòng, Tần Vũ tạm thời không muốn làm kinh động bất kỳ kẻ nào, hắn cũng chỉ có thể ngấm ngầm điều tra.
Lúc này, đạo diễn cũng vội vàng chạy tới: "Tần Vũ, cậu sao rồi?"
"Không có gì nghiêm trọng!" Tần Vũ thản nhiên nói.
"Hôm nay dừng lại ở đây đi, một màn cuối cùng về sau để cho thế thân tới quay đi! Cậu về trước nghỉ ngơi thật tốt đi." Đạo diễn lập tức dặn dò, nếu Tần Vũ ở đoàn phim của hắn xảy ra chuyện không may, hậu quả này hắn gánh vác không nổi.
"Không cần thế thân, tôi sẵn lòng quay lại, chỉ là tới lúc đó không hi vọng lại xuất hiện loại ngoài ý muốn này." Tần Vũ lại từ chối, lúc vừa mới rơi xuống, lần đầu tiên trong đời hắn cảm giác được mình cách hai chữ cái chết gần như thế nào, hắn phải thừa nhận rằng trong lòng hắn lúc này đã lưu lại một bóng ma, nhưng bóng ma này hắn lại không thể để cho nó tồn tại trong lòng mình.
"Tôi đã để cho người đi điều tra, có kết quả sẽ báo cho cậu." Trong lòng đạo diễn căng thẳng lập tức nói.
Tần Vũ "ừ" nhẹ một tiếng, nếu hắn thiếu chút nữa bị hại mất mạng lại không có một chút động tĩnh nào, kẻ sau màn có thể càng cẩn thận hơn đi!
"Vậy cậu nhanh chóng trở về nghỉ ngơi đi! Tôi sợ lát nữa sẽ có phóng viên chặn đường." Đạo diễn lập tức nói, đoàn phim xảy ra chuyện ngoài ý muốn như vậy, hơn nữa lại còn là ngôi sao nổi tiếng, phóng viên nghe tin còn có thể không lập tức hành động sao?
Tần Vũ gật đầu, dưới sự che chở của Phương Diệu đi ra ngoài.
Chỉ là bọn họ cuối cùng cũng vẫn chậm một bước. Vừa ra khỏi cửa Ảnh Thị Thành, các phóng viên liền nhanh chóng xông tới bao vây.
"Tần Vũ, nghe nói vừa rồi cậu ở tổ kịch gặp chuyện ngoài ý muốn phải không?"
"Dây treo của đoàn phim xảy ra vấn đề?"
"Cậu có truy cứu trách nhiệm với đoàn phim không?"
"...."
Nghe được những câu hỏi của phóng viên, Tần Vũ không trả lời một câu, dưới sự che chở của Phương Diệu, trợ lý và vệ sĩ đem Tần Vũ bảo vệ chặt chẽ bên trong, trong miệng phóng viên không ngừng ồn ào muốn biến một vài thông tin.
Lúc này Phương Diệu đã bất chấp các phóng viên, hắn phải nhanh chóng đưa Tần Vũ về nhà.
Các phóng viên lại xảo lưỡi như hoàng, đám người Tần Vũ không mở miệng bọn họ cũng không làm gì được, chỉ có thể nhìn đoàn người Tần Vũ lên xe bảo mẫu.
Nhưng mà cuối cùng bọn họ cũng gặp được Tần Vũ, quay chụp được một ít ảnh và video lập tức gửi về tòa soạn, một ít còn lại tiếp tục ngồi canh, không phỏng vấn được Tần Vũ, liền xem thử có thể biết một ít tin tức từ người trong đoàn phim không.
Lúc này, trên xe bảo mẫu, Tần Vũ dựa vào ghế nhắm mắt dưỡng thần, trong đầu hắn vẫn còn nhớ lại một màn vừa rơi xuống, thuận tiện cũng đang suy nghĩ xem đến cùng là ai muốn đẩy hắn vào chỗ chết?
Nhìn bộ dáng Tần Vũ, Phương Diệu ngồi một bên không nói một lời, chỉ là bàn tay đặt trên đùi hơi run rẩy.
Đợi đến khi Tần Vũ về đến nhà, mời bác sĩ đến kiểm tra, thì bên ngoài tin tức về Tần Vũ bị thương cũng truyền bá ra trong giới giả trí.
Lần này, giới giả trí đều kinh động, #Tần Vũ ở phim trường xảy ra chuyện ngoài ý muốn # đề tài trong thời gian thật ngắn lập tức chiếm cứ hot search cùng tin tức đầu đề.
Các fan của Tần Vũ bắt đầu ở dưới Weibo của hắn quan tâm hỏi thăm, một số người từng hợp tác hoặc nghệ sĩ có giao tình cũng ở trên Weibo gửi lời hỏi thăm, quan hệ tốt thì đều chủ động liên lạc với Tần Vũ hoặc Phương Diệu hỏi thăm tình huống.
Rất nhanh, nguyên nhân sự cố của Tần Vũ cũng bị người ta bóc ra, khi cư dân mạng biết Tần Vũ thiếu chút nữa từ độ cao mười mét ngã xuống thì một đám đều khiếp sợ, sau đó bắt đầu hướng về phía đoàn phim gây khó dễ, chuyện này liên quan đến mạng sống của một người, các đạo cụ nguy hiểm giống như wire thế mà còn có thể xảy ra ngoài ý muốn, hơn nữa đến bây giờ đoàn phim còn không có lên tiếng, càng kiến cho cư dân mạng phẫn nộ.
Cũng bởi vì cư dân mạng phản ứng mạnh như thế, kiến đoàn phim không thể không đem ý tưởng ngầm cẩn thận điều tra ban đầu bóp lát, sau khi điều tra cẩn thận, đạo diễn đoàn phim nhìn kết quả mặt đen như mực, dây treo của Tần Vũ quả thực bị người động tay động chân qua, như trong đoàn phim không ai biết, rốt cuộc là ai làm?
Nhớ đến ánh mắt trước khi rời đi của Tần Vũ, đạo diễn âm thầm cười khổ, vì sao một màn diễn cuối cùng lại xuất hiện chuyện ngoài ý muốn này đây?
*
Ngày hôm sau Tô An Ninh ở trong cửa hàng đoán mệnh cũng biết chuyện này, lúc nghe được Tần Vũ không chuyện gì chỉ thản nhiên, tự tin, cô rất tin tưởng năng lực ngôn linh của mình, đã nói là hữu kinh vô hiểm thì nhất định là hữu kinh vô hiểm.
Nhưng trong chuyện này điều khiến cô chú ý là một mặt khác. Trước đó cô phê ngôn cho Tần Vũ hữu kinh vô hiểm, nhưng hôm đó sau khi cô hạ độc Tần Vũ xong, tướng mạo lúc đó của hắn hiện ra lại là trọng thương trí mạng, có tướng chết yểu (chết sớm), trong thời gian ngắn ngủi này đã xảy ra biến hóa, cho nên cô mới dùng năng lực ngôn linh của mình đem Tần Vũ từ trong nguy hiểm kéo về quỹ đạo.
Ba phần số trời, bảy phần do con người gây ra! Đúng là danh bất hư truyền!
Xem thử xem, người nào có thể đối với vận mệnh của ngươi sinh ra ảnh hương lớn vậy? Cũng bởi vậy mới có chuyện tương sinh tương khắc.
May mắn, sau lần này con đường phía trước của sẽ càng thêm bằng phẳng.
Nhưng mà, về sau khi cô đối phó với người khác, thì phải nhìn thử xem, xem khi nhúng tay đối với chuyện của đối phương có ảnh hưởng tới mình không. Nếu tương sinh còn tốt, nếu là tương khắc, có thể đưa cô vào tình huống khó lường. Sau khi nghĩ kỹ xong, trong lòng Tô An Ninh càng thêm rõ ràng hơn.
Đúng lúc này cửa phòng vừa mở ra, Lục Tầm xuất hiện trước mặt cô.
"Thế nào? có chuyện?" Tô An Ninh hỏi Lục Tầm.
"Tin tức anh Tần Vũ gặp chuyện không may, cô biết không?" Lục Tầm vội vàng hỏi.
"Biết."
"Lần trước lúc cô giúp anh Tần Vũ tính có nói là có tiểu nhân quấy phá, khi nào chúng ta có thể bắt được hắn?" Hỏi xong hai mắt Lục Tầm long lanh nhìn Tô An Ninh, hắn vốn là fan trung thành của Tô An Ninh, hiện tại sau khi Tần Vũ xảy ra chuyện, hắn hoàn toàn trở thành fan não tàn của cô, trong lòng hắn, Tô An Ninh chính là vạn năng.
Bây giờ, người trong nhà đang điều tra hung thủ ra tay đằng sau, hắn lại muốn thông qua Tô An Ninh xem có thể đi lối tắt hay không, dù sao có lời nhắc nhở, bọn họ càng có thể tìm nhanh hơn.
"Cậu viết một chữa tôi đoán......" Nhìn thoáng qua Lục Tần, Tô An Ninh nhìn vào phân lượng "đồng bọn hợp tác" trước mắt với Tần Vũ, cô vẫn nên giúp đi.
"Thật tốt." Lục Tầm cao hứng gật đầu, sau đó cầm bút bên cạnh nhanh viết xuống một chữ.
Tô An Ninh lấy tờ giấy qua nhìn, trên mặt chính là chữ "Tìm". Nhìn chữ này, Tô An Ninh không khỏi nhíu mày.
Nhìn thấy biểu hiện này của Tô An Ninh trong lòng Lục Tầm lộp bộp một tiếng, lập tức hỏi: "Như thế nào? Không thuận lợi sao?"
"Đúng, điều tra không thuận lợi, có thể là một mớ hỗn độn, hơn nữa có thiếu sót để vụ mất, rất có khả năng sẽ làm tên hung thủ này trốn thoát." Tô An Ninh gật đầu, từ trong chữ này nhìn đến, Tần Vũ muốn nhanh chóng tìm được người hại hắn này có chút khó.
"A! Vậy làm thế nào bây giờ? Lần này anh họ tôi tránh được một kiếp, nếu tên kia lại ở trong bóng tối gây phiền toái, không phải càng nguy hiểm sao?" Trên mặt Lục Tầm lập tức hiện lên vẻ sốt ruột.
"Không vội, tuy rằng trước mặt tôi tính như vậy, nhưng cậu viết chữ "Tìm", xem ra đến cuối có khả năng sẽ ong quay lại đường về, yên tâm, hung thủ nhất định sa lưới, sớm muộn mà thôi." Tô An Ninh tiếp tục nói: "Thuận tiện thêm một câu, hắn có thể tìm thử xem người trong vòng 10 ngày này có xung đột với hắn."
"Được, tôi lập tức nói cho anh Tần Vũ, cám ơn chị Tô." Nói xong Lục Tầm nhanh chóng đứng dậy, vô cùng vui vẻ rời khỏi văn phòng.
Nhìn bóng dáng rời đi của Lục Tầm, Tô An Ninh tiếp tục nhìn chữ mà Lục Tầm vừa viết kia, ánh mắt càng trở nên sâu xa. Sau đó cũng đứng dậy ra khỏi văn phòng của mình.
Trước quầy, ông Từ đang hạch toán hóa đơn tháng này, nhìn vào số tiền, trên mặt thoáng vui vẻ, cứ theo cái đà này, không tới hai năm, ông có thể có được số tiền mà mình muốn rồi.
Đúng lúc này, Tô An Ninh đi tới trước quầy.
"An Ninh cô phải đi rồi sao?" Ông Từ thấy được tiếng động của Tô An Ninh, ngẩng đầu cười nói.
"Có chuyện muốn thương lượng với ông, sau khi tôi tính xong cho những người đã sắp xếp, ông giúp tôi giảm số lượng người đoán mệnh xuống năm người, ngoài ra, tôi còn muốn đem thời gian đoán mệnh chuyển thành không chắc chắn, ông cảm thấy như vậy có được không?" Tô An Ninh đề nghị nói, theo như lời Tần Vũ, cô muốn hỗn giới giải trí, muốn giống như bình thường đoán mệnh hoàn toàn không có khả năng, ông Từ coi như đối với cô cũng có ân, cô tạm thời cũng không thể tạm dừng hoạt động ở cửa hàng, cho nên chỉ có thể thay đổi cách thức hoạt động.
"An Ninh, có phải cô có việc bận khác hay không?" Ông Tư nghe vậy dừng lại động tác trong tay hỏi.
"Có việc cần bận rộn, cho nên có khả năng không có thời gian." Tô An Ninh gật đầu nói.
"Vậy tôi đây giúp cô điều chỉnh một chút cách làm ăn về sau." Ông Từ trả lời, ban đầu vốn ông cũng muốn thay đổi cách đoán mệnh cho giai đoạn sau, nhưng vẫn nghĩ không đủ thời gian, nhưng bây giờ, An Ninh đã nói vậy thì ông liền chuẩn bị trước, mặc dù có rủi do, nhưng bản lĩnh của An Ninh ở đó, trên thực tế cũng không cần lo lắng thiệt thòi
"Thay đổi thế nào?" Tô An Ninh ngoài ý muốn nhìn ông Từ hỏi.
"Quý tinh bất quý đa*" Ông Từ nói năm chữ đơn giản, ông tin Tô An Ninh có thể nghe hiểu, ông đã tính toán để Tô An Ninh có thanh danh xong rồi phát triển theo cách này rồi.
Quý tinh bất quý đa* Quý trọng cái bản chất tinh xảo chứ không quý trọng số lượng nhiều.
Nghe xong, Tô An Ninh trả lời: "Vậy thì giao cho ông Từ rồi."
"Yên tâm đi!"
"Ông Từ, có một chuyện khả năng cần ông giúp tôi hỏi thăm." Tô An Ninh đang chuẩn bị rời đi đột nhiên nhớ tới Tô An Tân trong nhà, lại dừng chân.
Cùng lúc đó, Lục Tầm từ chỗ Tô An Ninh đoán chữ sau liền nhanh chóng chạy đến nhà Tần Vũ.
"Anh Tần Vũ, em nhờ chị Tô tính giúp anh! Chị Tô nói lần này anh tìm hung thủ khả năng không thuận lợi, có thể là một mớ hỗn độn, nhưng cuối cùng vẫn có thể tìm được hung thủ." Lục Tầm nhìn Tần Vũ, vội vã mở miệng nói.
Tần Vũ nhớ đến kết quả mà mình vừa điều tra, đôi mắt tối sầm lại: "Cô ấy còn nói cái gì?"
"Nói để anh tìm người trong vòng 10 ngày này có xung đột với anh, có thể có kết quả."
Trong vòng 10 ngày có xung đột? Tần Vũ yên lặng đêm điều này để trong lòng, sau đó nói với Lục Tầm: "Anh biết rồi, cảm ơn cậu đã quan tâm."
"Anh Tần Vũ, anh còn cùng em khách khí cái gì đây! Nhưng mà may mắn có chị Tô nói chuẩn...." Lục Tầm liên miên cằn nhằm nói.
Sau khi đợi Tần Vũ tống Lục Tầm đi, mới lấy điện thoại ra đầu ngón tay ấn ở trên màn hình một lát, lúc này mới gọi điện qua cho Tô An Ninh.