Dưới trời chiều trong vắt, Tạp Tắc Nhĩ lưng trần cùng Hi Tư Lạc đã lặng lẽ cởi áo, vất vả cẩn thận dùng bập bênh Tạp Tắc Nhĩ mới tạo ra để so sánh sức nặng của quả cân, đá phần lớn đều được xẻ cẩn thận, từng bước cải tạo sức nặng của quả cân.
Mà Kim Hi một bên vừa chỉ huy hai Thú nhân, vừa dùng giấy dai tỉ mỉ chọn ra bắt đầu viết những dòng lịch sử đều tiên của Bộ lạc Bỉ Mông.
“Mùng hai tháng hai tam nguyệt chiếu rọi, ngày thứ ba sau khi Thần sử Kim Hi Morgan thức tỉnh, trang sử đầu tiên của Bộ lạc Bỉ Mông ra đời, cũng chính là giờ phút này đang viết xuống văn tự.
Lấy năm Thần sử Kim Hi thức tỉnh làm năm đầu tiên, đó là ngày mười chín tháng một năm thứ nhất, tam nguyệt sáng rực rỡ như ban ngày.
Ngày mùng một tháng hai năm thứ nhất, Thần sử Kim Hi đem văn tự nữ thần Ngả Lộ Ni ban cho truyền thụ cho Bạch Linh Fara, đồng thời ban tên cho Bạch Linh, ban tên cho Tộc trưởng đương nhiệm Khang Địch Fa ra cùng Đại Tế Ti đương nhiệm Bạch Thiền Morgan.
Phi Nhĩ Lặc săn được một đầu ngưu tám trăm thăng qua, để tưởng thưởng, Thần sử ban cho hắn cái tên Phi Nhĩ Lặc.
Ngày mùng hai tháng hai năm thứ nhất, Thần sử Kim Hi chỉ đạo Tạp Tắc Nhĩ cùng Hi Tư Lạc Fara chế tạo ra thước thẳng, thước dây, thanh ngang, quả cân áp thạch một thăng qua, năm thăng qua, mười thăng qua, năm mươi thăng qua, một trăm thăng qua cùng ba trăm thăng qua, năm trăm thăng qua. Đặc biệt ban tên cho Tạp Tắc Nhĩ cùng Hi Tư Lạc.
Ngày mùng hai tháng hai năm thứ nhất, Mã Hi Phu săn được một con Hỏa Liệt Điểu, đặc biệt ban tên cho Mã Hi Phu.” Kim Hi đến buổi tối đọc lại những dòng lịch sử đã viết cho Bạch Thiền, Khang Địch cùng Bạch Linh nghe, đây là bộ phận quyền lực nhất Bộ lạc hiện nay.
Số người ít ỏi này là những người bình thường quản lý toàn bộ những việc quan trọng trong Bộ lạc, một khi bắt đầu với kỳ gieo trồng mùa xuân cùng kỳ thu hoạc mùa thu, còn có thể tăng thêm nhiều Giống đực tham dự quản lý. Điều này làm cho Kim Hi có suy nghĩ xây dựng chế độ càng thêm hoàn thiện.
“Liệu có thể tính đến việc xây dựng chế độ Bộ lạc càng thêm hoàn thiện, để thêm nhiều người tham gia quản lý, chia sẻ trách nhiệm khác nhau, từ đó giảm bớt gánh nặng của ngươi.” Kim Hi hỏi ra vấn đề này, biểu tình của Khang Địch rõ ràng cứng đờ, dung mạo nhìn qua mới hai ba mươi tuổi, hiển nhiên hắn ôm dục vọng độc chiếm quyền lực rất mạnh a.
“Trong Bộ lạc lúc ban đầu lựa chọn gia tộc Fara làm Tộc trưởng, là bởi vì sao.” Kim Hi mâu quang chợt lóe, tà ác mỉm cười.
“Lúc ban đầu là bởi vì tổ tiên Fara, cũng chính là người đầu tiên tên là Fara, ở trong chiến tranh biểu hiện rất vĩ đại, đánh bại gia tộc Tộc trưởng tiền nhiệm đang càng ngày càng dốt nát, cho nên được tôn sùng chọn làm gia tộc Tộc trưởng mới, tên của hắn liền trở thành họ cho con cháu sau này.” Bạch Linh biết Kim Hi tuy rằng nhìn qua thực tuổi trẻ, nhưng trong đầu chứa trí tuệ rất vĩ đại, cho nên kể ra cặn kẽ.
“Nếu xây dựng chế độ theo lời ta, phân quyền lực cho một số Giống đực có năng lực, như vậy quyền lực của bọn hắn chính là do ngươi ban, ngược lại bọn hắn cũng sẽ bảo vệ quyền lực của ngươi. Mà quyền lực của bọn hắn chính là một phần công việc trong Bộ lạc, kìm hãm lẫn nhau, vậy sẽ không thể trở thành tại họa khiêu chiến Tộc trưởng. Trong tương lai con cháu ngươi xuất hiện năng lực hơi yếu, cũng có thể thông qua việc khống chế thuộc hạ có năng lực, để duy trì Bộ lạc.” Kim Hi đưa ra, kỳ thật chính là tư tưởng ban đầu của chế độ quân chủ, có điều hắn dù sao cũng chỉ là nam sinh ngành kỹ thuật, đối với lịch sử cũng không hiểu biết, nhận thức cũng rất nông cạn, “Đây là tư tưởng ban đầu của ta, chỉ sợ cần dùng thời gian rất dài để hoàn thiện, ta nghĩ tết âm sắp đến, dần dần cất nhắc, đề bạt một số người đảm nhiệm sự vụ trong Bộ lạc, vừa đúng thời điểm thích hợp nhất. Từng bước cải tạo xác lập quyền uy của Tộc trưởng, làm diện mạo Bộ lạc sáng bừng lên.”
“Nói tết âm, ngươi đã xác định tên ngày hội này, ta tính tết âm năm nay do ngươi chủ trì.” Bạch Thiền đột nhiên mở miệng làm tất cả mọi người sửng sốt, đây là dấu hiệu thoái vị.
“Hiện tại, có điểm quá sớm đi?” Khang Địch nhíu mày.
“Sở dĩ phải đợi Tế Ti tiền nhiệm mất mới có thể tiếp nhận vị trí, là bởi vì Tế Ti tuổi trẻ uy vọng không đủ. Hiện tại Kim Hi đã có cống hiến lớn cho Bộ lạc, ta cảm thấy có thể để hắn rèn luyện ở vị trí Tế Ti Ngả Lộ Ni vài năm.” Bạch Thiền hờ hững nói.
Tế Ti Ngả Lộ Ni, thì chính là Tế Ti cho nữ thần Ngả Lộ Ni, những chuyện liên quan đến chiến tranh cùng giáo dục trong Bộ lạc đều muốn chuyển giao cho Kim Hi, đây chính là tương đương với chuyển giao binh quyền cùng tri (tri thức) quyền.
“Ta sẽ nỗ lực.” Kim Hi mặc dù là trạch nam, nhưng hắn thật không cảm thấy cái này có gì khó, hơn nữa hắn vừa mới nghĩ đến bản thân cũng biết một chút tri thức xuyên việt giả thường dùng, lại nói tri thức này là do đọc quá nhiều tiểu thuyết xuyên việt mới tích được, “Ta tìm vài thứ, nhà kho ở thần miếu hình như không có, có thể tìm ai quen thuộc với sản vật xung quan đi cùng ta không?”
“Để Nạp Lan đi đi. Hắn rất quen thuộc địa hình xung quanh.” Khang Địch lập tức la lớn, tự hồ sợ người khác đoạt mất.
Nói xong hắn liền lôi kéo Bạch Linh cực kỳ nhanh bước xuống bậc thang Bạch thạch. Kim Hi xem biểu tình của hắn giống như chiếm được tiện nghi gì đó, không hiểu gì hết.
“Hi Tư Lạc có tên, nhưng Nạp Lan không có.” Bạch Thiền thản nhiên phun một câu giống như tạt nước vô mặt hắn, làm Kim Hi tỉnh ngộ, khóc cười không nổi.
“Nhĩ Nhã, Bác Nhã, Thư Nhã đều là huynh đệ của ngươi, vì bọn chúng là con của Tế Ti nên địa vị bất đồng, Na nhĩ tương lai của chúng sẽ càng coi trọng chúng, mà quan hệ giữa ngươi và Giống đực đó cũng sẽ khác biệt.” Bạch Thiền ngẩng đầu, bày ra bộ mặt lạnh lùng.
Kỳ thật vẫn là muốn ta đặt tên đi, bày bộ mặt mưu quyền thế làm gì, thật chẳng hay chút nào! Kim Hi cũng chỉ cuồng phun trong lòng một trận, hắn đương nhiên biết tầm quan trọng của thị tộc và huyết thống trong xã hội nguyên thuỷ, hắn đã sớm đặt tên cho các ca ca, chỉ đợi tìm được lý do thích hợp để cho bọn hắn thôi.
“Việc hiến tế vào Tết âm còn rất nhiều nhiệm vụ phải làm, thời gian đã không còn nhiều lắm, ngươi cần dụng tâm chuẩn bị.” Lão lưu manh nói có vẻ nghiêm túc, lại chỉ điểm Kim Hi vào thời điểm hiến tế Tết âm sắp xếp công việc cho huynh mình để giành công lao.
Ý tưởng trong đầu Kim Hi thì rất nhiều, có điều trước phải biết quá trình hiến tế của những năm trước, sau đó mới quyết định phải làm những gì. Hiện tại sắc trời đã tối, hắn đã sớm muốn tới nhà Tạp Tắc Nhĩ. Bạch Thiền nhìn song nguyệt dâng lên giữa bầu trời, không trung một mảnh màu phấn bạc mê ly, mặt không chút thay đổi xoay người tiến vào thần miếu. Kim Hi chạy vội xuống sân, hôm nay hắn đặc biệt dặn Tạp Tắc Nhĩ đã mệt nhọc một ngày không cần tới đây, đương nhiên, làm xong cơm chiều là tốt rồi. Tuy rằng song nguyệt đã dâng lên, nhưng kỳ thật cũng mới khoảng bảy tám giờ, hắn đói bụng lâu như vậy chính là để đợi bữa tiệc này a. Nhưng mà khi đến cửa nhà Tạp Tắc Nhĩ ở đó đã có rất nhiều người, bọn hắn sôi nổi hướng Kim Hi cúi đầu chào, cùng kêu: “Kim Hi miện hạ.”
Đúng vậy, chính là cúi đầu, bọn họ phần lớn là Giống đực, thân cao xấp xỉ Tạp Tắc Nhĩ, diện mạo tuấn mỹ, diện mạo phần lớn khoảng hai mươi tuổi đến ba mươi tuổi. Tinh xảo giống như thanh niên da trắng Đông Âu, lại mang nhuệ khí bức người.
Thú nhân sống lâu chừng trăm năm tuổi, vì duy trì sinh lực, từ hai mươi tuổi đến khoảng tám mươi tuổi, bộ dạng Thú nhân luôn luôn bảo trì ở hai mươi lăm tuổi đến ba mươi tuổi, đó là thời điểm thân thể bọn họ cường hãn nhất. Sau đó vào mười năm cuối cùng của sinh mệnh tốc độ biến chất rất nhanh, thông thường với người địa cầu ngoài năm mươi tuổi đã coi là sống thọ. Loại sinh mệnh trái quy luật tự nhiên như vậy, một mặt đảm bảo sức chiến đấu của bọn họ, một mặt cũng giảm bớt gánh nặng Thú nhân tuổi già đối với Bộ lạc, là kết quả của thuyết tiến hóa vừa tàn nhẫn vừa bất đắc dĩ.
Tuổi thọ của Giống đực cũng không khác gì Thú nhân, cũng là mười năm cuối đời nhanh chóng biến chất, nhưng bởi vì chủ yếu ỷ lại tinh thần lực, cũng không cần thân thể cường tráng, cho nên bọn hắn vào khoảng hai mươi đến tám mươi tuổi, cũng giống như người địa cầu vào hai mươi đến năm mươi tuổi.
Đây cũng là vì sao Bạch Thiền nhìn qua bốn mươi tuổi, thực tế đã sáu mươi tuổi, mà Mẫu mụ của Kim Hi nhìn qua mới hơn hai mươi, thực tế cũng đã hơn năm mươi tuổi. Cái này cũng giải thích cho việc vào thời điểm vừa kết hôn, Giống đực nhìn qua đều có vẻ trẻ tuổi hơn Thú nhân, nhưng càng tới già, Thú nhân lại càng có vẻ trẻ tuổi hơn Giống đực.
Này cũng giải thích vì sao Bạch Thiền cùng hai vị Thứ Á Thuật Á Hi làm chuyện kia, cần áp dụng phương thức cưỡi dùng ít sức như vậy. (Kim Hi ngươi nhớ rõ sự kiện đó quá ha, che mặt)
Bọn họ đều là Giống đực có uy tín danh dự trong Bộ lạc, Bạch Thiền từng lần lượt giới thiệu qua, hôm nay bọn họ xuất hiện ở đây, khỏi phải nói Kim Hi cũng biết là vì cái gì.
Quả nhiên một Giống đực có vẻ uy vọng rất cao đứng ra: “Kim Hi miện hạ đại nạn không chết, lại được thần ân của Ngả Lộ Ni, học được thần văn Ngả Lộ Ni, đây vốn là phi thường, Bộ lạc ta nhất định có thể bởi vậy mà sẽ mạnh mẽ, uy lâm thiên hạ, tĩnh bình vũ nội. Thần văn Ngả Lộ Ni vốn không thuộc về mình, ta không thể tham muốn, nhưng nếu Phi Nhĩ Lặc có thể bằng công lao mà lưu danh, thì những lão nhân trong Bộ lạc từng bao lần chinh chiến đẫm máu sa trường tại Bắc Man không khỏi có chút oán hận, mà Giống đực sống trong thời bình như ta khó có cơ hội lập công cho Bộ lạc, chẳng phải không thể nhận vinh quang Ngả Lộ Ni? Nếu Kim Hi miện hạ niệm tình khó nhọc năm xưa, thoáng châm chước, ta đây sẽ chăm chỉ mỗi ngày, toàn tâm toàn ý, nhất định không phụ ơn trạch.”
Kim Hi: “Nói tiếng người!”
“Xét vào công sức chúng ta từng cống hiến trong chiến tranh Bộ lạc, cầu tên!” Đám Giống đực khẳng khái.
Kim Hi thành khẩn nói: “Tất cả đều là Giống đực trong Bộ lạc, là trụ cột chống đỡ Bộ lạc, đương nhiên đều nên nhận được tên, hơn nữa cái tên này sẽ theo chiến tích cùng uy danh của các ngươi truyền khắp các đại Bộ lạc, đời sau viết xuống tên các ngươi sẽ đều hô các ngươi là anh hùng. Ta sở dĩ chưa có hành động, là bởi ta còn có một ý định, đối với tương lai Bộ lạc sẽ rất tốt, hi vọng mọi người có thể giúp đỡ ta.”
Đám Giống đực đưa mắt nhìn nhau, tỏ vẻ sôi nổi: “Miện hạ ngươi nói đi, chúng ta đều nguyện ý cống hiến vì Bộ lạc.”
“Ý định của ta chính là, ghi chép lại mọi sự. Chức trách Giống đực là thủ vệ cùng chiến tranh, mọi người dùng tinh thần lực nữ thần Ngả Lộ Ni ban cho, đả bại Bộ lạc Bắc Man, chống lại Bộ lạc Lạc Mông, cống hiến vô cùng lớn cho Bộ lạc. Ta muốn tập hợp lại tất cả những kiến thức sở trường về năng lực và đấu tranh của mỗi người, thống nhất thành văn hiến.” Kim Hi từ miệng Bạch Thiền biết được Giống đực trong Bộ lạc sử dụng năng lực không giống nhau, liền có suy nghĩ này, có điều cũng chưa hề có ý kết hợp ý tưởng này với văn tự, hiện tại hắn lại nảy ra nhận thức càng sâu. Sừng của Giống đực đại biểu cho cấp bậc năng lực, đây là phân chia giai cấp tự nhiên, trước mắt hắn là Kim Giác độc nhất vô nhị, hắn có thể khai mở thời kỳ chuyển biến văn minh Bộ lạc, xác lập đặc quyền cao nhất cho mình.
Có điều đề nghị này làm đám Giống đực đều có chút nghi ngờ, cho tới nay Ngả Lộ Ni chi lực trong Bộ lạc đều là phụ truyền tử, tử truyền tôn, đại đại truyền miệng, chưa từng có một bản thống nhất.
“Ngả Lộ Ni ban cho ta thần văn Ngả Lộ Ni, ta muốn dùng nó tóm lược tri thức tích lũy bao đời của bộ tộc chúng ta, tổng kết ra một quyển Hợp lưu thần ân Ngả Lộ Ni, có thể bắt đầu trong giáo dục, toàn bộ Giống đực khi còn nhỏ đem nhận giáo dục theo hệ thống, có lẽ cách truyền đạt của ngươi không phù hợp với hài tử của ngươi, nó có thể học tập phương pháp khác, mà hài tử năng lực trác tuyệt, có thể học thêm càng nhiều là kỹ xảo, chiến lực của Bộ lạc sẽ được tăng cường rất, cũng có thể căn cứ theo sự khác biệt của năng lực, chia sẻ chức trách khác nhau, bọn hắn còn có thể học tập càng nhiều tri thức.” Mục đích của Kim Hi đương nhiên không chỉ có nhiêu đó, nhưng nói ra nhiêu đó cũng đủ làm cho Giống đực tâm động. Theo hiểu biết của Kim Hi, Ngả Lộ Ni chi lực đều là phương thức tự mình lĩnh ngộ, không có hệ thống phương pháp, hắn lấy danh nghĩa thần văn Ngả Lộ Ni, ghi chép trí tuệ phàm nhân, đối với đám Giống đực mà nói là một loại vinh dự, không có tổn thất gì. Tất cả muốn công hiến cho Bộ lạc mặc dù có tư tâm, nhưng còn chưa phát triển ra loại mưu kế cùng tâm kế phức tạp, để Kim Hi có sơ hở mà lách qua.
Kim Hi đưa ra đề nghị xong để bọn họ trở về hảo hảo suy nghĩ, xoay người vội vàng tiến vào nhà Tạp Tắc Nhĩ, có trời mới biết hắn đã sắp chết đói.