• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kim Hi miện hạ triệu tập toàn bộ chiến sĩ chủ lực của Bộ lạc họp, tin tức này khiến mọi người kinh ngạc khó hiểu.

Kim Hi ban đầu chỉ nghĩ triệu tập người nắm giữ các loại kỹ thuật thủ công của Bộ lạc, một mặt là tạo khí cụ hiến tế, một mặt là xem có thể cải thiện vũ khí của Thú nhân hay không. Triệu tập Giống đực chiến sĩ chủ lực, chỉ là nhất thời nảy lòng tham muốn kiểm chứng loại trái cây này.

Trong Bộ lạc dân cư ước chừng có ba nghìn người, đây đã là đại Bộ lạc cực kỳ hiếm thấy, số lượng Giống đực đạt tới 357 người, trong đó đã trưởng thành có thể tham dự nghị sự có hơn 200 người, đúng là số lượng Giống đực khổng lồ, làm dân cư Bộ lạc thịnh vượng. Bộ lạc Bắc Man chịu khuất phục, một phần là vì hiến tế trong Bộ lạc bị cắt đứt, một phần cũng vì số lượng Giống đực rất thưa thớt, hiện tại Giống đực trẻ tuổi, trong nhà cơ hồ đều có một vị Tát nhĩ đến từ Bộ lạc Bắc Man, sách lược này đã thúc đẩy hai Bộ lạc dung hợp, lại thêm một bước khẳng định chỉ tiêu trọng yếu đánh giá năng lực của Bộ lạc —— dân cư. Làm người lãnh đạo đưa ra chính sách này, Bạch Thiền đã tiếp nạp Vương trướng của Bộ lạc Bắc Man, Á Thuật cùng Á Hi, hơn nữa vì để hai người mang thai huyết mạch của Bộ lạc Bỉ Mông mà không ngừng nỗ lực.

Sau khi Giống đực có thể tham dự nghị sự tập hợp đông đủ, Kim Hi để Giống đực nắm giữ vật tư trọng yếu của Bộ lạc lên bình đài, hắn thì đứng ở bậc thang, nhìn nhóm Giống đực dựa theo vai vế mà ngồi xuống bậc thang tương ứng, giơ Dung nham quả trong tay lên. Loại trái cây này có thể sinh ra cảm giác nóng rát rất nhỏ, nhưng nếu đặt vào bộ vị mẫn cảm, sẽ chịu kích thích mãnh liệt. Nhóm Giống đực xì xào bàn tán: “Miện hạ đây là muốn làm giáo dục hôn hậu sao, thế nhưng không phải tân hôn tiến vào thần miếu mới tiến hành sao, chẳng lẽ hôm nay là khóa công khai? Có đánh dấu không?”

Kim Hi cũng không nhiều lời, hắn huy động là Dung nham quả lớn lên bằng bàn tay, trái cây bóng loáng sờ như một cái túi chườm nóng, như là trái tim mà nhảy nhảy lên. Hắn vung cánh tay, một ngọn lửa bùng lên giữa không trung, lưu lại khói đén nóng đặc. Một kích này rất mạnh, ngọn lửa bùng cao tới hơn mười thước, Dung nham quả hoàn toàn biến mất trong không khí.

Nhóm Giống đực lặng im trong chốc lát, sau đó liền giơ cao bàn tay, lớn tiếng hô “Miện hạ! Miện hạ!” Vẻ mặt kích động. Giống đực cường đại được người kính ngưỡng, thân là Tế Ti lại càng phải như vậy.

Kim Hi đưa ngang hai tay, ý bảo mọi người im lặng: “Cái này cũng không hoàn toàn là năng lực của ta, mọi người nhất định chú ý tới, Dung nham quả trong tay ta đã biến mất, đó là bởi vì năng lượng của nó bị tiêu hao. Nếu các ngươi dụng tâm cảm thụ, sẽ phát hiện, loại trái cây này có thể cùng Ngả Lộ Ni lực của chúng ta sinh ra cộng hưởng, có thể giúp chúng ta có năng lực thi triển ra ngọn lửa. Mọi người đều biết có thể điều khiển vật chất là kỹ thuật khó, nếu như có thể phổ biến loại cộng hưởng này, chiến lực của Bộ lạc Bỉ Mông sẽ tăng cường đáng kể. Hiện tại ta đặt bình trái cây ở đây, hi vọng mọi người chia nhau thử một chút, có thể kích thích năng lực trong đó hay không.”

Bạch Linh thành công kích thích được năng lực của Băng cức quả, mặc dù yếu hơn Kim Hi rất nhiều nhưng chứng thật là đã thành công, cho nên hắn phụ trách phân phát ba loại trái cây thường dùng Băng cức quả, Dung nham quả, Lôi điện quả. Kim Hi thì trở lại bình thai Thần miếu gặp người phụ trách chủ yếu trong Bộ lạc. Kiệt phụ trách lò nung, phụ thân hắn Tàng phụ trách chế tạo đồng khí, Qua Nhật phụ trách chế mộc, đây cũng là lý do vì sao hắn là người đầu tiên mở lời nói ở trước cửa nhà Tạp Tắc Nhĩ, bởi hắn cùng Tạp Tắc Nhĩ am hiểu nghề mộc tiếp xúc nhiều nhất.

Chu kỳ đốt lò ước chừng hai đến ba ngày, vốn Kim Hi còn có một tật xấu của sinh viên chính là lề mề, cảm thấy chờ nung trống xong rồi nghĩ làm cái khác là được, nhưng dưới sự kích thích của Hoa Lê chocolate chết tiệt kia, hắn quyết định phải nhanh một chút mà đem hết thảy tri thức có thể cống hiến được để xây dựng Bộ lạc.

Tàng là Giống đực đức cao vọng trọng trong Bộ lạc, cùng thời với Bạch Thiền, Kim Hi cũng phải tỏ ra kính trọng. May mắn trong Bộ lạc không có quy củ hậu bối trước mặt tiền bối phải ra sao, Tàng phi thường hiểu biết công việc của mình, lời ít ý nhiều thuật lại tình hình chế tạo đồng khí trong Bộ lạc, nghe những suy tính của Kim Hi, hắn châm chước từ ngữ nói: “Chế tạo đồng khí cỡ lớn, bởi vì nguyên vật liệu sang quý mà lãng phí nên chưa từng tiến hành, nhưng về kỹ thuật thì không có vấn đề. Như kỹ thuật đúc ngài tả, trong Bộ lạc đã có thể thực hiện. Có điều trong thời gian ngắn muốn chế tạo lễ khí hiến tế ngài yêu cầu, ta sợ những đồ thô kệch hiện tại trong Bộ lạc, khó có thể gánh vác trọng trách.”

Kim Hi trầm tư, quả nhiên việc mình xuyên qua ảnh hưởng đối với thời đại là cực kì bé nhỏ. Bộ lạc Bỉ Mông đã phát triển đi đầu xã hội nguyên thuỷ, tuy rằng chế độ lạc hậu, nhưng kỹ thuật đã sớm tiếp cận tới Hạ thương (khoảng từ cuối thế kỷ XXII đầu thế kỷ XXI trước Công Nguyên đến đầu thế kỷ XVII trước Công Nguyên, ở Trung Quốc), một vài nơi vì Ngả Lộ Ni lực suy thoái, có nhiều mặt khác lại phát triển. Cho dù bản thân không xuất hiện, mấy đại Bộ lạc sẽ chinh phạt lẫn nhau, Bộ lạc cuối cùng sẽ khẳng định bá quyền, dung hợp thành Bộ lạc lớn nhất trên Hô Luân thảo nguyên, bước đầu xây dựng quốc gia, xác lập quân quyền cùng chế độ phong kiến ban sơ, đều là điều tất nhiên.

Mà sự xuất hiện của hắn, không thể nghi ngờ thực thích hợp với thân phận Tế Ti, ở bên thúc đẩy, cung cấp linh cảm, cuối cùng kéo lịch sử đại thế, hoặc là cả Bộ lạc cùng xu thế thế giới.

Sau khi hiểu biết các loại kỹ thuật tiêu chuẩn của Bộ lạc, Kim Hi ngẩng đầu trịnh trọng nói: “Ta trước đêm mai sẽ vẽ ra thứ cần các vị chế tạo, mong mọi người có thể dâng lên Thần miếu trước khi Ngân Nguyệt dâng lên ngày hôm sau.” Vài người đều cúi đầu trả lời.

Kim Hi đi xuống đài, Bạch Linh khẽ lắc đầu: “Chỉ có Bạch giác mới có trình độ kích thích năng lực giống ta, cũng không có tính phổ biến. Hơn nữa cách dùng như ngươi, tiêu hao thật sự là quá lớn, một hồi chiến đấu đều rất khó chống đỡ.”

Kim Hi đối với lần này cũng vô kế khả thi, chỉ có thể tuyên bố hội nghị hôm nay chấm dứt. Nhóm Giống đực cũng cảm thấy thật đáng tiếc, Hồng giác cũng có thể cảm nhận được năng lực dao động, nhưng lại không nắm bắt được chuẩn xác loại dao động này, điều này làm tâm bọn hắn ngứa ngáy khó nhịn rồi lại không thể không chấp nhận.

“Đi cùng ta, có lẽ nhìn hoàn cảnh sinh trưởng của loại trái cây ấy ngươi sẽ có gợi ý.” Bạch Thiền đã biết đầu đuôi sự tình, hắn vỗ vỗ bả vai Kim Hi, để Kim Hi đi cùng hắn vào sâu trong Thần miếu.

Thần miếu được xây dựng giống như Kim Tự Tháp Maya, bên trong cửa sổ cực nhỏ, ánh sáng ảm đạm, nhưng dù sao cũng là trên mặt đất, mà chiều sâu hiện tại, khẳng định là dưới lòng đất. Kim Hi mới tới đây không đến vài ngày, không biết năm sáu thước dưới lòng đất lại có một mảnh không gian rộng lớn như vậy, Thần miếu to lớn hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn.

Trong lòng đất, ánh sáng phát ra yếu ớt. Băng cức quả phát ra bạch quang, Dung nham quả phát ra hồng quang, Lôi điện quả phát ra lam quang, còn có các loại trái cây cổ quái khác. Bạch Thiền giới thiệu cho hắn từng loại. Tỷ như đóa hoa như miệng cá, một khi ngón tay đụng vào liền hút chặt, gắt gao bao lấy ngón tay Kim Hi, còn có một loại hoa hình cái ô, một khi đụng vào, liền chuyển mình cuốn lấy ngón tay, ở giữa phun ra thứ gì đó, Kim Hi rút tay ra, phát hiện giữa đóa hoa phun ra nhụy hoa như sợi bông mịn mềm chừng ba mươi centimet. Còn có một loại trái cây sờ lên thô sáp, một khi nặn bóp liền chảy ra một loại nước trong suốt bao trùm trên ngón tay, loại nước này sẽ tự động biến thành từng viên tiểu cầu, mật mật dính trên ngón tay, như cái bao tay trong suốt, chất lỏng này có thể tự do lăn lộn, nhưng bám vào tay rồi sẽ không rơi xuống. Có một loại trái cây hình trứng, màu sắc tươi đẹp sáng bóng nhưng không phát quang, môt khi bị đụng vào liền chấn động, đụng mạnh thì chấn động càng lớn. Còn có một loại trái cây, giống quả đào đỉnh lại lộ ra một cái đuôi nhỏ, nếu kéo đuôi ra, liền phát hiện kia thật ra là nhụy hoa như sợi dây nhỏ, sẽ tự động quấn quanh ngón tay, trái cây này dạng bẹp, khi quấn lại trông như vân tay, lúc Kim Hi muốn kéo nó xuống, thì nó lại xoay tròn xoắn ốc.

“Ma xát thì không được.” Bạch Thiền chỉ điểm, hắn cầm phần gốc ngón tay Kim Hi, từ dưới đẩy ép lên nhụy hoa, làm nhụy hoa tự động bóc ra. Kim Hi nhìn mấy thứ này, là hắn suy nghĩ nhiều đi, tuyệt đối là hắn suy nghĩ nhiều đi, đây cũng quá hung tàn, còn có vài loại trái cây, ngay cả hắn cũng chưa đoán được cách dùng, “Thứ này rốt cuộc là ai phát minh!”

“Chính đôi mắt Phụ thần Áo Lạp Hách trên bích hoạ, là chí bảo không thể khinh động mà tổ tiên đã xây dựng lên Bộ lạc truyền xuống, có thể thủ hộ Bộ lạc, có năng lực dưỡng dục những thực vật này dưới Thần miếu. Chỉ có Tế Ti mới hiểu được năng lực thôi động của Phụ thần thạch anh, Tế Ti Bộ lạc Bắc Man bị đoạn tuyệt, bọn hắn đành phải thông qua chiến tranh giành lại tôn nghiêm, sau đó đem Phụ thần thạch anh cống hiến cho Bỉ Mông, đổi lấy cơ hội sát nhập.” Bạch Thiền vuốt ve một loại thực vật trong tay, đó là một viên trái cây lóng lánh, “Trái cây này có thể thúc đẩy khả năng mang thai, là bảo vật Thần ban cho chúng ta, nếu như không có chúng phụ trợ, khả năng sinh dục của Bộ lạc sẽ thấp hơn. Vô luận thạch anh hay thực vật, đều là thứ Bộ lạc luôn truyền thừa, mọi người đều nói đây là bảo vật Thần tự tay giao cho tổ tiên.”

“Thúc đẩy khả năng mang thai? Thần tự mình ban cho?” Kim Hi linh quang vừa hiện, hắn đang nhớ lại tình cảnh xấu hổ khi mình phát hiện ra trái cây này, hắn cầm lấy một quả Băng cức quả, tuy rằng hắn có thể kích phát năng lực băng sương, nhưng tiêu hao trái cây, như vậy cũng không có ý nghĩa khi thực chiến. Mà đã là thứ được các đại Bộ lạc trân trọng, lại có công hiệu thần kỳ như thế, nói vậy cách dùng cũng không phải đơn giản như vậy a?

Kim Hi có một phỏng đoán lớn mật, mà phỏng đoán này cần phải có người phối hợp đến thử.

Bạch Thiền hiển nhiên cũng nghĩ đến khả năng này: “Tuy rằng ngươi vừa mới tiếp xúc Ngả Lộ Ni lực, nhưng trong Bộ lạc không có ai thiên phú trác tuyệt hơn ngươi, nếu nghĩ tới liền thử xem đi.”

Kim Hi không khỏi đỏ bừng mặt: “Này, trước hôn nhân, không tốt lắm đâu.”

“Nếu như không có thành quả, chỉ là bị người trộm giễu cợt sau lưng vài câu, nếu có thành quả, mọi người sẽ cho rằng ngươi là vì Bộ lạc cống hiến đi.” Bạch Thiền lành lạnh mở miệng, “Mang người về Thần miếu qua đêm đi, nơi này kết cấu ổn định, vạn nhất xảy ra chuyện ngoài ý muốn cũng tới kịp.”

Kim Hi đỏ mặt gật gật đầu, ra khỏi Thần miếu đi về phía nhà Tạp Tắc Nhĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK