Hắn gằn giọng: "Lạc Tử Yên, nàng thật to gan?!"
Nàng nhìn sang nơi phát ra tiếng nói thì thấy Lăng Thiên Hàn, hơn nữa trên đầu hắn đầy hắc tuyến chạy dài làm miệng nàng co quắp.
Haha... Nàng quên... Cổ đại nam nữ... khụ khụ... thụ thụ bất thân...
Nàng mấy lần chọc giận hắn, liệu ngày mai đầu nàng có bị ném ra cho chó gặm không nhỉ?!
Nghĩ đến đây, nàng khẽ rùng mình...
Mạng rất quan trọng a~
Nàng chưa có muốn chết...
Tử Yên cười méo mó: "Haha... Ta... Ta nhận... nhận lầm người a~"
Hjchjc... Cổ đại quả nhiên không dễ chơi, ngươi sống ta chết, tính mạng ngàn cân treo sợi tóc...
Hắn không những không thông cảm cho nàng mà ngược lại lạnh giọng phân phó: "Hoàng hậu đêm nay thị tẩm."
Nàng nghe mà nhẹ nhõm hẳn. May rằng không bị mang đi chém, nếu không lần xuyên không này uổng phí rồi...
Đoàng!!!...
Fuck? Gì gì vậy? Có phải tai nàng có vấn đề không? Lăng Thiên Hàn, hắn muốn nàng... thị... thị tẩm...
Wae?
Nàng... sốc tập 1.
Nhất định nàng ăn nhiều đến nỗi tai có vấn đề rồi?! Như thế nào có thể??!...
(Sky: Tai và miệng có quan hệ vậy sao?!)
Nhìn vẻ mặt nghệch ra đến khó tin của nàng, hắn hơi khêu mi: "Hoàng hậu có bất mãn?" Này bộ dạng là cái gì? Nàng thực muốn hưu hắn để hồng hạnh vượt tường? Hừ... Trừ phi là không muốn chết đi...
Lập tức, trên trán hắn lại nổi thêm này cái gân xanh.
Tử Yên ủ rũ trở về Thanh Liên điện. Tại sao mỗi lần ra ngoài là một lần nàng xui xẻo vậy chứ?!
Tiểu Thanh thấy Tử Yên trở về, vui mừng reo hò, rồi chạy lại ôm nàng: "Nương nương... "
"Chuyện gì?! Ai bắt nạt sao?!"
Tiểu Thanh sụt sịt khóc, lắc đầu ngoe nguẩy: "Không có. "
"Vì Hoàng thượng đã ban chỉ khôi phục chức vị Hoàng hậu cho người, Thanh Liên điện lại trở lại như xưa. Ngoài ra Đỗ công công còn nói tối nay người phải tham gia yến hội đón sứ giả của Tây Lương quốc, đến đêm Hoàng thượng sẽ đến đây thị tẩm. Nương nương... "
Haha... Nàng... Nàng thế nhưng... lại sốc tập 2.
Gì chứ? Tại sao trong một ngày mà xảy ra nhiều chuyện như vậy? Nàng đã tính toán tới khi nào Lăng Thiên Hàn hai mươi hai tuổi sẽ nghĩ cách trở lại làm Hoàng hậu, vậy tương lai nàng sẽ là Thái hậu của Nam Nguyệt quốc. Thế nào lại thay đổi như vậy?!
Xem ra... Tương lai nàng không thể trở thành Thái hậu rồi a~
Tử Yên chả nói gì nữa lên giường đi tìm Chu công đòi nợ. Tiểu Thanh kinh hô: "Nương nương, trưa..." Cuối cùng cũng đành bất lực.
Một canh giờ sau
Tử Yên hé mắt tỉnh dậy thì thấy mình đang ở trong bồn tắm, còn Tiểu Thanh đang giúp nàng tắm rửa. Nàng trợn tròn mắt: "Tiểu Thanh, em... "
"Nương nương người không chịu tỉnh, em đành dùng vũ lực a... " Tiểu Thanh bĩu môi ai oán.
"Giờ nào?"
"Giờ Thân* rồi ạ!"
Nàng nản, nản cực kỳ. Mặc cho Tiểu Thanh xoay qua xoay lại.
*Giờ Thân: 15 p.m (chiều) - 17 p.m
------ Lalala... Em là đường phân cách bé nhỏ khả ái a -----
Rất nhanh, nàng đã khoác lên bộ bạch y với dây đai lưng ngọc màu đỏ vô cùng chói mắt. Nàng chỉ thuận tay búi tóc cao theo kiểu hiện đại, làm như đang buộc tóc dzậy. Ban đầu, Tiểu Thanh muốn nàng vận phượng y của Hoàng hậu để ra oai thị chúng, nhưng nàng cần mạng a, nàng không thể chết chỉ vì một bộ y phục rắc rối kia được.
Long Minh điện
Lăng Thiên Hàn bước vào, theo sau là Tiêu Quý phi. Tất cả bá quan văn võ đều quỳ xuống, nhưng một vị trong đoàn sứ giả Tây Lương quốc không biết lại đứng ngơ ngác, cuối cùng thấy sự thất thố của mình thì cười trừ, chắp tay hướng chào: "Thần Lưu Tử Cố bái kiến Hoàng thượng, nương nương. Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế. Hoàng hậu thiên tuế thiên tuế thiên thiên tuế." Nói xong không quên quỳ xuống.
Trong đám quan lại có người trợn tròn cả mắt. Tuy không biết Hoàng hậu dáng dấp thế nào nhưng tụi này biết người đi cạnh Hoàng thượng là Tiêu Quý phi nương nương nha. Hoàng hậu không được sủng, có lẽ là mặt thớt đít nồi...bla...bla... THẬP PHẦN XẤU XÍ, THÔ BỈ.
(Sky: Gì vậy má?)
Nghĩ xong liền đánh ánh mắt đồng tình về phía Nam cho Lạc Thái úy đang canh giữ thành Vũ.
……
Lạc Tử Kiến đang ngồi trong phòng bỗng sởn gai ốc, rồi hắt xì một cái. Ai nha, có phải Yên Nhi bảo bối đang nhớ tới ông không?!
(Sky: Lão cha tự kỷ quá đấy...)
……
Tử Yên đi vào thì thấy Lăng Thiên Hàn đang ngồi trên ngai vàng, còn Tiêu Quý phi ngồi bên cạnh, đáy mắt lướt qua tia hưởng thụ và khiêu khích làm nàng hơi khêu mi.
Lưu Tử Cố thấy Tử Yên đứng ngoài mà không vào, ánh mắt liếc qua Hoàng thượng như: Hoàng thượng, người này bỏ rơi ta?
Rất rất nghi hoặc, ngạc nhiên, và không khéo tí là đau lòng a.
Lưu Tử Cố đứng lên, hướng nàng nói: "Quý phi nương nương, mời an tọa. "
Nàng giật mình, nhìn sang vẻ mặt an ủi của lão kia, sau đó thấy trong đáy mắt mọi người hướng sự khinh miệt, còn Tiêu Nhược Đình suиɠ sướиɠ cười ngoác miệng, ha, nàng thật không ai biết sao? Idol... Vậy ra bay lên người Tiêu Nhược Đình?
Và nàng căn bản không biết, suy nghĩ của hầu hết mọi người ở đây là: Đã ngu còn thích lên mặt.
Thì đúng, ngay cả phân biệt ai là Hoàng hậu, ai là Quý phi cũng không biết.
Mọi người trong điện kể từ khi Tử Yên bước vào thì trợn tròn mắt. Thật... Thật...
------------
Thật gì thì gặp sau nói tiếp ha... Ad đi bay đây!
Xie xie...
Danh Sách Chương: