Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

130: Sự Quan Tâm Của Lam Khê


Người viết bình luận nói Phó Hi Du bắt nạt người khác còn đăng một tấm ảnh.

Trong ảnh, Trương Lâm Tùng ngồi bàn trên đang quay lại nói chuyện với Phó Hi Du ngồi bàn dưới ở trong lớp học.
Tấm ảnh này được đăng lên nhằm mục đích chứng tỏ Phó Hi Du và Trương Lâm Tùng là bạn của nhau.
Lam Khê đọc bình luận và xem xong tấm ảnh kia thì sững người, cổ họng liền nghẹn lại, cảm xúc sợ hãi ngay lập tức dâng lên.

Nhưng rất nhanh chóng, cô đã gửi link bài viết này cho Đồng Sơn.
Đồng Sơn lúc này vốn đang biết ơn vì cuối cùng, Lam Khê và Phó Hi Du cũng để yên cho anh nghỉ ngơi một lát.

Ai ngờ vừa biết ơn xong không lâu thì âm thanh thông báo tin nhắn lại vang lên.
Đồng Sơn chán nản nhìn vào màn hình.

Sau khi thấy người nhắn lại là Lam Khê thì thở dài bất lực nhưng vẫn mở ra xem, không nghĩ vậy mà Lam Khê lại gửi cho anh một đường link kỳ lạ.
Đồng Sơn cũng không nghĩ nhiều liền nhấn vào, đọc sơ qua nội dung của bài viết.
Một lúc sau, anh đã nắm được trọng điểm là nghệ sĩ mới debut có tin đồn bắt nạt bạn bè, mà vụ việc còn có liên quan đến một nam và một nữ diễn viên nổi tiếng khác.
Nhưng sao Lam Khê lại gửi cho anh bài viết này chứ?
Đồng Sơn vốn đang thắc mắc, Lam Khê liền gửi thêm một loạt tin nhắn:
“Phần bình luận của bài viết có người nói Phó Hi Du là nam diễn viên nổi tiếng bị nhắc đến.”
“Trước tiên, anh hãy vào nhóm fan của Phó Hi Du để trấn an và phát thông báo với họ rằng Phó Hi Du và Trương Lâm Tùng chỉ là bạn cùng lớp, hoàn toàn không có quan hệ thân thiết, Phó Hi Du cũng không liên quan đến mấy vụ bạo lực học đường.”
“Sau đó, anh nhớ kêu gọi các fan vào khống chế bình luận ở bài viết này.

Đợi thời điểm thích hợp thì bảo Phó Hi Du đưa ra tin tức đính chính trên tài khoản cá nhân.


Tiếp theo thì nhớ thuê mấy blogger đăng bài viết bênh vực Phó Hi Du nha anh.”
Đồng Sơn còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra đã phải đối mặt với hàng loạt tin nhắn Lam Khê thì vô cùng hoang mang.
Một lúc sau, anh mới có thể tiêu hóa và hiểu được chuyện này, liền nhanh chóng làm theo những gì Lam Khê hướng dẫn.
Trong khi đó, Lam Khê đang xem lại phần bình luận của bài viết kia.
Đúng như dự đoán, bình luận nói Phó Hi Du là “nam diễn viên nổi tiếng” liên quan với Trương Lâm Tùng đã hot, leo lên vị trí ưu tiên nên mọi người nhấn vào phần bình luận đều có thể đọc được.
Mặc dù có nhiều người đã vào phản bác, nói rằng không nên chỉ dựa vào tấm hình chụp chung giữa Phó Hi Du với Trương Lâm Tùng mà kết luận Phó Hi Du là đồng bọn của anh ta.

Nhưng không nghĩ rằng lại xuất hiện nhiều bình luận tự xưng là bạn học cũ, tố cáo Phó Hi Du chơi chung một nhóm với Trương Lâm Tùng.
Lam Khê kiểm tra những tài khoản bình luận tố cáo Phó Hi Du.

Nhưng mười tài khoản thì chỉ có hai tài khoản là có ảnh đại diện và tên thật của người dùng, còn tám cái còn lại thì lại là tài khoản mới lập không lâu, ảnh đại diện kỳ quặc, cả tên gọi cũng lạ hoắc.
Vừa nhìn, Lam Khê biết ngay đây là những tài khoản được thuê để bôi nhọ Phó Hi Du.

Nhưng bây giờ, Lam Khê thật sự không có thời gian để xử lý mấy tài khoản này nên đành phải gửi tin nhắn cho Đồng Sơn.
Sau đó, Lam Khê liên lạc cho Thẩm Chi để nhờ cô ấy giúp đỡ.

Bởi vì chuyện lần này, Lam Khê cảm thấy không hề đơn giản, có lẽ không chỉ giải quyết như vậy là xong nên mới phải tìm đến Thẩm Chi.
Lúc này, Thẩm Chi đang ở nhà thì nhận được cuộc gọi video từ tài khoản Triệu Lam Khê.

Cô ấy ấn nút nhận thì ngay lập tức nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy lo âu của bạn thân mình.
“Sao thế?” Thẩm Chi hỏi.
Lam Khê có chút gấp gáp: “Hiện tại cậu còn liên lạc với nhóm bạn cũ hồi cấp hai không?”
“Có chứ.

Bọn tớ còn lập nhóm chat để tán gẫu với nhau cơ mà.

Sao vậy?”
“Những người bạn đó thế nào? Có mâu thuẫn gì với Phó Hi Du không?”
Thẩm Chi lắc đầu, hồn nhiên nói: “Không đâu! Mấy người bạn cấp hai trong nhóm của chúng tớ chỉ có vài bạn nam, còn đa số là nữ, trước kia quý Phó Hi Du lắm.

Mặc dù cuối cấp hai Phó Hi Du hơi lạnh lùng nhưng họ cũng không để bụng.

Bây giờ Phó Hi Du lại nổi tiếng, mấy bạn đó ngưỡng mộ còn không kịp chứ sao lại mâu thuẫn được.”
Lam Khê nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm, sau đó hỏi: “Trong số các bạn ấy, có ai hiện tại là fan của Phó Hi Du, hoặc là trước kia có quan hệ tốt với Phó Hi Du không?”
Thẩm Chi nghĩ ngợi một chút rồi trả lời:.
||||| Truyện đề cử: Chờ Ngày Gió Đông Ấm Áp |||||
“Tớ nói thật, có nhiều bạn trước đó có quan hệ tốt với Phó Hi Du, nhưng sau đó Phó Hi Du bị bắt nạt, tính cách thay đổi thì chẳng còn ai thân thiết với cậu ấy nữa đâu.
Bây giờ các bạn xem phim xong thì chỉ ngưỡng mộ vì cậu ấy là người nổi tiếng mà thôi.

Cũng có một số bạn nữ là người hâm mộ, nhưng không nhiều đâu.”
Lam Khê mím môi, khẽ thở dài: “Ừ, gửi tài khoản của mấy bạn nữ đó cho tớ nhé!”
Thẩm Chi gật đầu đồng ý rồi mới hỏi Lam Khê muốn làm gì.

Nhưng Lam Khê không vội trả lời, lại nói:
“Cậu có chắc chắn rằng trong nhóm của các cậu hoàn toàn không có ai từng gây xích mích với Phó Hi Du không? Nhất là các bạn nam… Cậu thử nhớ kỹ giúp tớ xem trong nhóm của các cậu, có bạn nam nào từng liên quan đến vụ việc bắt nạt Phó Hi Du không nhé!”

Phản ứng đầu tiên của Thẩm Chi là lắc đầu, cười nói: “Không có đâu! Nhóm chat của chúng tớ không cho mấy kẻ bắt nạt vào…” Nói đến đây, Thẩm Chi bỗng nhớ ra gì đó nên nụ cười trên môi chợt tắt.
Cô ấy khẽ nhíu mày.
Lam Khê nhận ra thì liền hỏi: “Sao vậy?”
“Thật ra… Tớ vừa nhớ… Hình như là… Có một bạn nam từng tham gia vào chuyện bắt nạt Phó Hi Du thì phải…” Thẩm Chi vừa nói vừa nhớ lại chuyện cũ, sau đó liền trấn an Lam Khê:
“Nhưng cậu đừng suy nghĩ nhiều.

Bạn nam đó tên là Vũ Minh, thật ra cũng tốt lắm… Chẳng qua bị mấy nam sinh khác lôi kéo, sau đó hiểu lầm Phó Hi Du thôi… Nhưng mà sau khi cậu ấy hiểu ra mọi chuyện thì đã xin lỗi Phó Hi Du rồi.

Tớ nhớ là cậu ấy hối hận lắm…”
Thẩm Chi nói đến đây thì lén quan sát phản ứng của Lam Khê qua màn hình điện thoại.

Bất ngờ, cô ấy thấy Lam Khê hai mắt sáng rực, khóe môi xinh đẹp cong lên, trông vô cùng mê người.
Lam Khê lúc này quả thật là đang cong môi, trong lòng cảm thấy vô cùng vui vẻ khi nghe Thẩm Chi nói đến cậu bạn Vũ Minh vừa nãy.
Cô mỉm cười, nói với Thẩm Chi: “Gửi cho tớ tài khoản của Vũ Minh… và cả số điện thoại của cậu ấy nữa.”

Phó Hi Du nằm trên giường, lúc này vẫn chưa biết đến chuyện đã xảy ra trên mạng xã hội.
Anh nhìn chằm chằm vào điện thoại cũ, muốn đợi xem nó có vang lên âm thanh thông báo tin nhắn một lần nữa hay không.
Kết quả là không.
Phó Hi Du chán nản ngồi dậy khỏi giường, nhắn tin hỏi Đồng Sơn: “Cô Lam Khê không còn nhờ anh chuyển lời gì cho em nữa sao?”
Lúc này, Đồng Sơn còn đang bận tối mắt tối mũi vì tin đồn liên quan đến Phó Hi Du.
Mặc dù tin đồn vẫn chưa lên hot search, nhưng vì Phó Hi Du quá nổi tiếng nên có vô số bài viết đang nhắc đến anh để kiếm fame.
So với kẻ bắt nạt bạn bè là Trương Lâm Tùng thì bây giờ, rõ ràng Phó Hi Du được quan tâm hơn nhiều.

Cũng vì vậy nên hiện tại Đồng Sơn mới khổ, khổ vô cùng.

Vậy mà Phó Hi Du còn gửi tin nhắn hỏi anh là Lam Khê có chuyển lời gì không.
Đồng Sơn tức đến nghẹn họng, liền chụp màn hình tin nhắn với Lam Khê rồi chuyển thẳng cho Phó Hi Du, nhắn:

“Cậu xem đi! Người tình trong mộng của cậu nhắn đấy!”
“Cô ấy chẳng gửi lời nào cho cậu cả.

Chỉ có tôi muốn nhắn nhủ cho cậu một điều thôi.”
“Chú tâm vào sự nghiệp đi! Đầu óc đừng có lúc nào cũng nghĩ đến chuyện yêu đương nữa!”
Đồng Sơn gửi xong tin nhắn trên lại nhớ đến mấy dòng tin Lam Khê hướng dẫn mình xử lý chuyện của Phó Hi Du nên liền khen:
“Cậu xem cô Lam Khê đi! Vừa tài giỏi vừa diễn xuất tốt, lại có EQ và IQ cao, còn rất giỏi xử lý tình huống.

Còn cậu ngoài đẹp trai, diễn xuất tốt với nham hiểm, đầu đầy âm mưu đen tối ra thì còn có ưu điểm gì không?”
“Phó Hi Du à, tỉnh lại đi! Cậu biết cô Lam Khê và cậu tuy bằng tuổi nhưng tại sao cô ấy lại ưu tú hơn không? Là vì cô ấy không đặt tâm tư vào mấy chuyện yêu đương đen tối mà chỉ chú tâm vào sự nghiệp đấy!”
“Cô ấy chỉ chú ý đến sự nghiệp của mình thôi, không quan tâm đến cậu đâu, hiểu chưa?”
Đồng Sơn nhắn xong thì liền tắt máy.

Nhưng tắt máy rồi, anh lại cảm thấy có gì đó sai sai, vì thế lại bật máy lên lần nữa.
Bật máy lên rồi, Đồng Sơn nhìn vào tin nhắn cuối cùng của mình gửi cho Phó Hi Du.
Anh đã nhắn rằng Lam Khê chỉ chú ý đến sự nghiệp của cô ấy chứ không hề quan tâm tới Phó Hi Du.
Khoan đã!
Có gì đó không đúng!
Vừa rồi Lam Khê nhắn tin rồi bảo Đồng Sơn xử lý chuyện của Phó Hi Du.

Đồng Sơn vì vừa hoang mang vừa gấp gáp nên không để ý nhiều, chỉ chú tâm xử lý chuyện cho nghệ sĩ của mình.
Bây giờ nhớ lại, Đồng Sơn cảm thấy vô cùng nghi hoặc, liền mở lại tin nhắn của Lam Khê ra xem thì mới phát hiện.
Hình như…
Lam Khê…
Rất quan tâm tới Phó Hi Du thì phải..

131: Vì Muốn Bạn Gái Vui


Phó Hi Du sau khi xem ảnh chụp màn hình của Đồng Sơn gửi thì đứng hình.

Những lời Lam Khê đã nhắn cho Đồng Sơn thật sự khiến Phó Hi Du kinh ngạc không thôi, cũng khiến cho anh khó lòng tin được.

Tại sao chứ?

Tại sao Lam Khê lại phải vì anh mà làm như vậy?

Đáng lẽ sau chuyện sáng hôm nay, cô phải cảm thấy ghét anh, thậm chí khinh bỉ anh. Vậy mà tại sao giờ đây cô còn để ý đến anh, quan tâm đến anh cơ chứ?1

Bây giờ, anh đã bị người khác nói là kẻ bắt nạt. Mặc dù được Lam Khê quan tâm, anh cảm thấy rất vui, rất hạnh phúc, nhưng cũng cảm thấy rất khổ sở, rất xót xa, và còn…

Rất sợ hãi.

Sợ hãi bản thân sẽ làm liên lụy đến Lam Khê.1

Bây giờ anh phải làm gì đây?

Anh rốt cuộc phải làm như thế nào?

Trong lúc Phó Hi Du đau đầu suy nghĩ, Lam Khê cũng đang đắn đo về chuyện chiếc điện thoại.

Lam Khê không muốn gặp Phó Hi Du, nhưng Đồng Sơn bây giờ đang bận xử lý công việc, cô không thể bảo anh ấy ngay lập tức lấy điện thoại từ chỗ Phó Hi Du cho cô được.

Nhưng nếu không nhanh mang điện thoại về thì nhất định sẽ lỡ dở hết kế hoạch của cô. Vì vậy, cách nhanh nhất là nhờ đích thân Phó Hi Du đem trả.

Thế nhưng, Lam Khê thật sự không muốn chạm mặt Phó Hi Du. Vì vậy, cô phải suy nghĩ, do dự mất một hồi rồi lại làm công tác tư tưởng cho bản thân, sau đó mới có thể vứt hết mặt mũi mà gửi một tin nhắn.

“Tôi ở nhà cũ, là nhà lúc tôi còn học cấp ba, anh cũng đã biết địa chỉ rồi. Liệu bây giờ anh có thể mang điện thoại trả cho tôi được không?”

Tin nhắn được gửi tới tài khoản cũ của Phó Hi Du.

Vì hiện tại, Phó Hi Du đang cầm máy nên ngay lập tức đã đọc được tin nhắn.



Nhưng đáng lẽ ra, anh phải cảm thấy phấn khích, vui mừng khi biết Lam Khê chịu gặp mình. Vậy mà lúc này, sự lo âu, buồn phiền lại ăn sạch những cảm xúc tích cực của anh, khiến anh muốn trốn tránh, muốn thu mình lại.

Phó Hi Du cắn chặt răng, nhắm mắt bình tâm lại, sau đó nhắn trả lời: “Tôi biết rồi.”

Lam Khê nhíu mày, thầm hỏi “Tôi biết rồi” nghĩa là sao? Cô vừa hỏi anh có thể mang điện thoại trả cho cô hay không, vậy mà anh trả lời biết rồi là như thế nào?

Lam Khê nhắn hỏi lại Phó Hi Du nhưng anh không trả lời nên Lam Khê rất nôn nóng. Tuy nhiên, khoảng một tiếng sau, chuông cửa nhà cô bỗng vang lên.

Lam Khê ngay lập tức nghĩ là Phó Hi Du đến đưa chìa khóa nên liền cấp tốc chạy đi mở cửa. Kết quả, sau khi mở cửa ra thì người mà Lam Khê thấy lại là Đồng Sơn.

Không hiểu sao, trong lòng Lam Khê bỗng có chút mất mát, liền cảm ơn Đồng Sơn rồi lấy lại điện thoại, sau đó hỏi đôi ba câu về việc xử lý tin đồn của Phó Hi Du.1

Đồng Sơn trả lời mọi chuyện hiện tại cũng coi như ổn thỏa. Dù vẫn còn một số người mượn chuyện này để viết bài công kích Phó Hi Du nhưng cũng không đáng lo ngại lắm, công ty Việt Tuệ sẽ sớm xử lý những người này.

Lam Khê nghe vậy thì cũng yên tâm hơn một chút, không quên dặn Đồng Sơn trong vòng mấy ngày tới nên chú ý hơn đến các tin tức trên mạng xã hội có liên quan đến vụ việc bạo lực học đường của Trương Lâm Tùng.

Đồng Sơn mỉm cười gật đầu, trong lòng lại thầm thắc mắc tại sao Lam Khê quan tâm Phó Hi Du như vậy nhưng lại nhất quyết tránh mặt Phó Hi Du chứ?1

Nhớ lại khoảng một tiếng trước, khi đang ngồi xử lý chuyện của Phó Hi Du thì Đồng Sơn nhận được tin nhắn.

[Phó Hi Du]: Anh có nhà không? Em qua đưa điện thoại của cô Lam Khê.

Đồng Sơn trả lời có. Sau đó chỉ khoảng hơn mười phút, Phó Hi Du đã nhanh chóng đến nhà anh để đưa điện thoại, còn dặn anh phải đưa thật nhanh cho Lam Khê vì cô đang cần.

Đồng Sơn gật đầu đồng ý, sau đó hỏi sơ qua chuyện cũ của Phó Hi Du khi học cấp ba để xem anh có mối quan hệ thế nào với Trương Lâm Tùng. Đương nhiên, Đồng Sơn cũng hỏi Phó Hi Du có phải là kẻ bắt nạt bạn bè không.

Phó Hi Du trả lời: “Em không bắt nạt người khác. Em chỉ đánh những kẻ đã bắt nạt em thôi.”1

Đồng Sơn tin Phó Hi Du, sau đó hỏi Phó Hi Du kỹ càng hơn thì nhận ra mối quan hệ giữa Phó Hi Du và Trương Lâm Tùng đúng như Lam Khê nói, chỉ là bạn bè cùng lớp nhưng không hề thân thiết. Chẳng qua Phó Hi Du ngồi gần Trương Lâm Tùng và mấy người bạn của anh ta, lâu dần cũng có nói chuyện qua lại.

Hơn nữa có một lần, Trương Lâm Tùng phát hiện Phó Hi Du hút thuốc ở trên sân thượng nên thỉnh thoảng lại đến xin thuốc của Phó Hi Du. Vì vậy, các bạn trong lớp liền coi Phó Hi Du là cùng một loại người với Trương Lâm Tùng.

Đồng Sơn biết được chuyện này thì cũng thấy tình cảnh của Phó Hi Du thật trớ trêu. Rõ ràng từng là nạn nhân của bạo lực học đường, vậy mà sau này lại bị người khác nghĩ là một kẻ bắt nạt.



Nhưng mà nghe thấy Phó Hi Du nhắc đến chuyện hút thuốc lá, Đông Sơn lại thấy hơi tò mò vì anh chưa thấy Phó Hi Du động đến thuốc lá bao giờ.

Đồng Sơn hỏi Phó Hi Du: “Cậu đã cai thuốc rồi à?”1

Phó Hi Du trả lời: “Cai rồi.”

Đồng Sơn lại hỏi: “Vì muốn xây dựng hình tượng hoàn hảo trước mắt công chúng nên mới cai sao? Thật ra người nổi tiếng hút thuốc cũng là chuyện bình thường thôi mà. Về khía cạnh nào đó thì đàn ông hút thuốc trông cũng rất cuốn hút đấy!”

Phó Hi Du nghe vậy thì cười cười: “Vì muốn làm bạn gái vui nên mới cai thôi.”

Đồng Sơn: “...” Tên này quả thật lúc nào cũng nghĩ tới chuyện yêu đương.1

Trong lúc đó, tại công ty XXX.

Trương Lâm Tùng - kẻ chuyên bắt nạt bạn bè giờ đây đã rơi vào khủng hoảng tinh thân.

Để có thể debut, anh ta vốn đã tốn bao nhiêu tâm huyết, bao nhiêu nỗ lực. Vậy mà chỉ vì một bài viết, anh ta giờ đây đã mất tất cả.

Nhưng mà…

Đúng là đáng đời!

Trương Lâm Tùng bị công ty hủy hợp đồng, bị các đồng nghiệp chỉ trỏ bàn tán. Thậm chí, cả người quản lý vốn luôn đối đãi rất tốt với anh bây giờ cũng đã quay lưng. Và thế là chỉ trong một buổi sáng, Trương Lâm Tùng đã mất tất cả để trả giá cho những gì mà anh ta đã làm.

Tuy nhiên, so với những nỗi đau mà anh ta đã gây ra cho các nạn nhân thì như thế này vẫn còn là quá nhẹ nhàng. Nhưng rồi, anh ta cũng sẽ phải trả giá tiếp thôi.1



Lam Khê lấy lại được điện thoại liền liên lạc với Vũ Minh - người mà Thẩm Chi nói là đã từng tham gia vào chuyện bắt nạt Phó Hi Du nhưng sau đó đã hối hận.

Vũ Minh rất nhanh đã bắt máy, giọng nói nhẹ nhàng, lịch sự: “Xin hỏi ai vậy?”

Lam Khê cong môi, điều chỉnh giọng điệu nghe thật trầm ấm, dịu dàng để thể hiện thái độ thân thiện rồi mới đáp: “Chào anh Vũ Minh, tôi là trợ lý của diễn viên Phó Hi Du.”


132: Sóng Gió Bắt Đầu


Trong lúc Lam Khê nói chuyện với Vũ Minh, trên mạng xã hội đã bắt đầu dậy sóng.

Một người hâm mộ bỗng phát hiện tài khoản cá nhân của Phó Hi Du đột nhiên biến mất. Đa số mọi người nghi ngờ là do bị hacker tấn công.

Tuy nhiên, cũng có người nói Phó Hi Du đang dính vào scandal, sợ bị cư dân mạng công kích nên mới chủ động khóa tài khoản.

Rất nhiều người hâm mộ của Phó Hi Du thấy bình luận trên thì ngay lập tức vào phản bác, nói rằng scandal kia là giả, Phó Hi Du không cần thiết phải trốn tránh. Hơn nữa hiện tại dư luận cũng đang nghiêng về phía anh nên Phó Hi Du chẳng có lý do gì để khóa tài khoản cả.

Tuy nhiên, sự thật lại đúng là Phó Hi Du tự khóa tài khoản của mình. Bởi vì anh dự đoán, mọi chuyện không chỉ có như vậy.

Thế nhưng, không phải anh khóa tài khoản vì sợ bị người khác công kích, mà là vì tài khoản của anh có ảnh chụp chung với Lam Khê.

Mặc dù chỉ là vài tấm hình thôi, người khác cũng sẽ không vì vậy mà lôi Lam Khê vào chuyện này. Nhưng để Lam Khê có thể được yên ổn và thoải mái, Phó Hi Du nghĩ bây giờ mình nên vạch rõ ranh giới với cô.

Chính vì thế nên chiều hôm nay, anh mới cố tình nhờ Đồng Sơn đem điện thoại tới cho Lam Khê.

Mà Lam Khê sau khi gọi điện cho Vũ Minh thì đã nói dối rằng mình là trợ lý của Phó Hi Du, liên lạc với Vũ Minh là vì muốn xin anh ta một vài thông tin về Phó Hi Du khi còn học cấp hai.

Vũ Minh lúc đầu cảm thấy hơi lo lắng, nhưng Lam Khê nói chuyện rất nhẹ nhàng, gần gũi nên dần dần, Vũ Minh đã thấy thoải mái hơn, sự đề phòng đối với cô cũng đã buông xuống.

Sau đó, anh ta rất phối hợp, kể cho Lam Khê nghe rất nhiều chuyện trước kia của Phó Hi Du.

Lam Khê yên lặng lắng nghe, cũng đã ấn nút ghi âm cuộc gọi.

Một lúc khá lâu sau, Vũ Minh mới kể xong những chuyện cũ. Nhưng anh ta không hề nhắc đến chuyện mình từng tham gia vào vụ việc bắt nạt Phó Hi Du.

Lam Khê cũng hiểu rằng Vũ Minh không muốn nhắc tới chuyện đấy, nhưng cô vẫn lựa lời mà hỏi: “Tôi có nghe nói trước đây, anh Vũ Minh từng có liên quan đến những bạn học đã bắt nạt Phó Hi Du phải không?”

Vũ Minh nghe vậy thì cứng đờ người.

Lam Khê ngay lập tức nói, giọng điệu vẫn rất mềm dẻo:. Truyện Đông Phương



“Tôi biết anh Vũ Minh đã cảm thấy hối hận về hành động của mình, vì vậy nên tôi và Phó Hi Du hoàn toàn không có ý trách móc.

Ngược lại, tôi rất thành tâm mong anh có thể giúp đỡ Phó Hi Du bằng cách cung cấp thông tin cho tôi về những bạn học bắt nạt kia. Nếu anh có thể giúp đỡ, công ty Việt Tuệ chúng tôi sẽ rất biết ơn và hậu tạ anh.”

Vũ Minh nghe tới đây mới thở phào nhẹ nhõm. Tuy nhiên, trong lòng anh ta lại cảm thấy tội lỗi trước những gì mình đã từng làm với Phó Hi Du.

Mặc dù so với những người khác, việc anh ta làm cũng chẳng thấm vào đâu. Nhưng anh ta biết, bản thân cũng đã góp phần khiến cuộc sống của Phó Hi Du thay đổi theo chiều hướng tiêu cực.

Vậy mà bây giờ trợ lý của Phó Hi Du tìm anh ta, không những không trách cứ, ngược lại còn rất khách sáo nhờ vả, còn nói sẽ biết ơn và hậu tạ. Như vậy thì làm sao anh ta lại không cảm thấy có lỗi chứ?

Mà Lam Khê lúc này cũng đã nắm rõ Vũ Minh nghĩ gì. Vì vậy, cô không hề nôn nóng mà vẫn chờ đợi Vũ Minh từ từ cung cấp thông tin.

Chỉ là không ngờ, thông tin mà Vũ Minh đưa cho thật sự vượt ngoài mong đợi.

Lam Khê phấn khích không thôi, cảm thấy lần này dù có bất cứ tin đồn nào phát sinh thì với thông tin mà Vũ Minh cung cấp, Lam Khê chắc chắn có thể kéo phần thắng về cho Phó Hi Du.

Tuy nhiên, cô không nghĩ rằng mình sẽ dùng đến những gì Vũ Minh cung cấp ngay bây giờ, bởi vì Đồng Sơn tạm thời đã xử lý ổn thỏa mọi chuyện cho Phó Hi Du.

Thế nhưng, cô không thể nào ngờ được rằng ngay sáng hôm sau, tình thế đã hoàn toàn xoay chuyển.

Vào đúng bảy giờ sáng, một tài khoản đã đăng một bài viết tố cáo Phó Hi Du từng bắt nạt mình và vô số người khác.

Và quan trọng là…

Bài viết mà tài khoản này đăng lên còn có đính kèm theo ba video làm bằng chứng.

Lam Khê không vội ấn vào xem video mà đọc kỹ bài viết trước.

Nội dung bài viết nói từ khi Phó Hi Du thành công qua vai diễn đầu tay (vai diễn đóng chung với chủ tịch Triệu Việt năm mười hai, mười ba tuổi), Phó Hi Du đã trở nên kiêu căng, tự phụ. Sau đó, anh bắt đầu học thói hư tật xấu như hút thuốc lá, trốn học,... Và đặc biệt là bắt nạt bạn bè.

Khi lên cấp ba, Phó Hi Du chơi thân với Trương Lâm Tùng (khi đó là đầu gấu có tiếng trong trường) để củng cố địa vị trong lớp học. Sau đó, Phó Hi Du bắt đầu lớn gan lớn mật, dám đánh cả mấy anh lớp trên. Vì vậy, mọi người trong trường đều cảm thấy rất ghê sợ Phó Hi Du.

Mà Phó Hi Du cũng vì vậy nên càng ỷ thế hiếp người, thường xuyên cùng Trương Lâm Tùng bắt nạt bạn bè trong lớp, bắt bạn học phải mua đồ ăn cho mình, nếu không sẽ bị đánh.



Không những vậy, Phó Hi Du còn hút thuốc lá trong giờ học, trấn lột tiền của bạn bè, thường xuyên đi đến các quán bar, thay bạn gái như thay áo, có hành vi sỉ nhục người khác,... Chuyện xấu kể ra không hết.

Lam Khê đọc đến đây thì chỉ thấy nực cười. Nhưng khi nhìn xuống ba video mà chủ tài khoản đăng lên, Lam Khê vẫn cảm thấy dường như có chuyện chẳng lành sắp đến.

Cuối cùng, cô do dự một lúc mới ấn vào xem video thứ nhất.

Nhưng không ngờ, vừa nhìn thấy cảnh trong video thì Lam Khê đã rùng mình sợ hãi.

Phó Hi Du mặc áo trắng đồng phục (của trường cấp hai) dính đầy máu, không rõ là máu của anh là là máu của ai, nhưng trên tay anh lại cầm một viên gạch, ánh mắt điên cuồng lao về phía một nam sinh rồi nhắm thẳng vào đầu cậu ta để đánh.

May sao, nam sinh tránh kịp, nhưng vẫn bị gạch quệt vào đầu nên bị thương khá nặng.

Mấy nam sinh khác, người thì lo sợ chạy mất, người thì lấy hết dũng khí lao đến muốn giật lấy viên gạch. Phó Hi Du cảm nhận được có người muốn nhắm vào mình thì liền cầm viên gạch, ném thẳng vào bụng người đang lao đến.

Sau đó, anh nhanh như chớp đi đến túm cổ, đánh tới tấp vào mặt người kia rồi đẩy người ta ngã nhào xuống đất.

Một bạn nam sinh khác muốn chạy đến can ngăn nhưng sợ hãi, chỉ biết đứng đằng xa hét lớn: “Phó Hi Du! Mày mau dừng lại đi!”

Phó Hi Du nghe vậy thì lại nhặt viên gạch lên rồi đi thẳng về phía nam sinh vừa nói. Những nam sinh khác lúc này vội vàng tìm mấy vũ khí như đá với gậy. Tìm được thì liền chạy về phía Phó Hi Du. Nhưng Phó Hi Du như một kẻ bất cần đời, chẳng sợ mấy thứ đồ trên tay đối thủ mà cứ điên cuồng xông lên.

Đến đoạn này, video bị cắt, sau đó liền chuyển đến cảnh Phó Hi Du cầm viên gạch trên tay phang mạnh xuống người những nam sinh kia.

Những nam sinh đó lên tiếng nói gì đó. Nhưng không hiểu sao đến đoạn này, tiếng của video lại bị tắt.

Cuối cùng, Phó Hi Du túm lấy một nam sinh, vật nam sinh đó ngã xuống, sau đó vừa mắng chửi vừa đấm lia lịa vào mặt cậu ta không chút kiêng dè.

Tuy nhiên, vì tiếng vẫn bị tắt nên những lời Phó Hi Du mắng chửi cũng không thể nào nghe được.

Lam Khê mặc dù vẫn còn kinh sợ với những hành động trong video của Phó Hi Du nhưng cô cũng biết, những cảnh bị cắt và những đoạn bị tắt tiếng chính là những điều mà chủ tài khoản này không muốn cho cư dân mạng biết được.

Bởi vì nếu phát chúng lên, dư luận có thể nghiêng về phía Phó Hi Du chăng?


133: Ba Video


Thẩm Chi đã từng kể cho Lam Khê nghe việc Phó Hi Du bị bắt nạt hồi cấp hai.

Vào năm cuối cấp hai, một nhóm nam sinh trong lớp đã có ý thù địch với Phó Hi Du nên luôn tìm cách bắt nạt anh.

Lúc đầu, những nam sinh đó chỉ làm ra những hành động như nói xấu sau lưng, giấu cặp, xé sách,... Nhưng dần dần, bọn họ ngày càng quá đáng, còn sử dụng vũ lực để gây khó dễ cho Phó Hi Du.

Đỉnh điểm là lần mấy nam sinh đó hẹn riêng Phó Hi Du ra ngoài để đánh anh.

Phó Hi Du sau đó đã báo cáo với giáo viên nên mấy nam sinh kia bị đình chỉ học, khiến mấy nam sinh đó ghi thù, liền nhờ mấy anh cấp ba chặn đường Phó Hi Du rồi đánh anh đến nhập viện, phải nghỉ phép đến tận mấy ngày.

Khi đi học lại thì mấy nam sinh kia kết thúc hạn đình chỉ nên Phó Hi Du lại bị mấy nam sinh đó quấy nhiễu. Thậm chí, bọn họ còn gọi Phó Hi Du là “thằng không có mẹ” để kích động anh.

Kết quả, anh thật sự tức đến phát điên, liền quyết sống mái với mấy nam sinh kia.

Ai ngờ mấy nam sinh đó đánh Phó Hi Du thừa sống thiếu chết nhưng Phó Hi Du vẫn không chịu gục, nên bọn họ chơi dơ, định lấy gạch đánh ngất anh.

May mắn là anh cướp được viên gạch. Nhưng lại không may là lúc đó, anh mất đi lý trí nên mới điên cuồng dùng gạch tấn công mấy nam sinh kia.

Vậy cho nên, Lam Khê tin chắc rằng cảnh Phó Hi Du đánh người trong video này chính là lần anh phản kháng mấy nam sinh trong lớp hồi cấp hai mà Thẩm Chi đã kể cho cô.

Và thế là ở video đầu tiên, lời giải đáp đã có nên Lam Khê liền nhanh chóng nhấn xem video thứ hai.

Video này vừa mới bắt đầu, Lam Khê đã nhìn thấy Phó Hi Du đang ra sức đánh một nam sinh. Xung quanh có vài nam sinh khác cũng đang bị thương, bất lực nhìn Phó Hi Du đánh nam sinh kia vô cùng thê thảm.

Lúc này, Phó Hi Du mặc đồng phục của trường cấp ba, thân hình cũng cao lớn hơn một chút so với anh ở video thứ nhất. Mà ở video này, anh dù có mấy vết bầm trên mặt nhưng so với mấy nam sinh kia, vết thương của anh “có vẻ” nhẹ hơn nhiều.

Tuy nhiên, có những thứ chúng ta nhìn thấy chỉ là vỏ bọc bên ngoài.

Trong video, Phó Hi Du hung hăng đánh nam sinh kia nên người khác nhìn vào sẽ cảm thấy Phó Hi Du rất khỏe mạnh, không có chút chấn thương nào. Nhưng thật ra, anh bị đánh cũng rất nặng, chẳng qua những vết thương đáng sợ đã bị áo quần che hết mà thôi.

Còn nam sinh bị anh đánh tới tím bầm mặt mày lúc này đã nửa tỉnh nửa mê, miệng còn lẩm bẩm gì đó.

Những nam sinh khác thì chửi bới, nói Phó Hi Du hống hách, không biết điều. Phó Hi Du liền đi đến đạp mạnh vào người những nam sinh đó, khiến cho bọn họ đau điếng người, la hét ầm ĩ.

Video thứ hai kết thúc.

Lam Khê liền đoán rằng lần ẩu đả này chính là lần Phó Hi Du vừa vào trường cấp ba đã đi đánh mấy anh lớp trên. Lý do là gì thì Thẩm Chi không nói, nhưng Lam Khê ngay từ đầu đã đoán rằng mấy anh lớp trên này chính là mấy anh cấp ba đã từng chặn đánh Phó Hi Du khiến anh phải nhập viện.

Vì vậy, Lam Khê không nhận định Phó Hi Du đã làm đúng, nhưng cũng không cảm thấy Phó Hi Du đã làm sai. Bởi vì đánh người là không tốt, nhưng đánh mấy kẻ đã ỷ thế bắt nạt mình thì lại chẳng hề xấu.



Mà một khi Phó Hi Du không phải người xấu, cũng không phải người sai thì Lam Khê sẽ luôn luôn đứng về phía anh, bất kể có xảy ra chuyện gì.

Lam Khê đã quyết định chắc chắn sẽ như vậy.

Cô bật video thứ ba.

Lần này, trong video còn có Trương Lâm Tùng, Triệu Đàm và Đào Hiên đứng bên cạnh Phó Hi Du. Nhưng video này quay từ xa, người quay phải zoom lên nên hình ảnh rất mờ, phải nhìn kỹ lắm mới nhận diện được khuôn mặt của người trong video.

Mà địa điểm trong video là ở trước một quán game cách trường học khá xa, xung quanh đó chỉ có lác đác vài học sinh.

Phó Hi Du đứng cạnh nhóm Trương Lâm Tùng. Khuôn mặt anh lạnh lùng, tràn đầy vẻ uy hiếp nhìn chằm chằm vào một nam sinh trước mặt.

Nam sinh đó trông khá yếu đuối, đang làm động tác van xin. Nhưng vì người cầm máy quay ở khá xa nên cả chất lượng hình ảnh lẫn âm thanh đều vô cùng tệ, Lam Khê không thể nào nghe thấy bọn họ đang nói gì.

Bỗng nhiên, Phó Hi Du cầm cổ áo nam sinh kia rồi đấm một cái. Nam sinh ngay lập tức ngã lăn ra đất.

Phó Hi Du đứng thẳng lưng nhìn xuống dáng vẻ thảm hại của nam sinh, miệng mấp máy như đang nói điều gì.

Nam sinh kia quỳ trước mặt Phó Hi Du, vừa quỳ vừa lắc đầu. Phó Hi Du liền lôi cổ cậu ta lên, đánh thêm một cái nữa.

Ngay sau đó, video kết thúc.

Lam Khê thẫn thờ, lại xem lại video đó rồi cố gắng nhìn rõ mặt nam sinh kia.

Quan sát một hồi, Lam Khê cuối cùng cũng nhận ra cậu ta chính là Doãn Ngạc - người ngồi cùng bàn với Thẩm Chi năm cấp ba.

Thẩm Chi đã nói hồi cấp hai, cậu ta, Thẩm Chi và Vương Kiệt từng học chung lớp với Phó Hi Du. Mà cậu ta và Vương Kiệt vì đều ghét Phó Hi Du nên đã chơi thân với nhau, sau đó thường xuyên cùng Vương Kiệt bày trò bắt nạt Phó Hi Du, khiến Phó Hi Du bị các bạn nam trong lớp cô lập.

Lam Khê lại nhớ đến lần Trương Lâm Tùng nghĩ cô là người đăng video bắt nạt Vương Kiệt của cậu ta lên diễn đàn. Triệu Đàm - người ngồi cùng bàn với Phó Hi Du từng nói với cô rằng Phó Hi Du nghi ngờ Doãn Ngạc làm chuyện đó nhưng đổ tội cho cô. Lý do là bởi vì hồi cấp hai, Doãn Ngạc từng chơi thân với Vương Kiệt.

Phó Hi Du cũng vì thế nên sau khi tan học đã tới tìm Doãn Ngạc để ép cậu ta khai ra sự thật. Doãn Ngạc lúc đầu cứng họng, nhưng bị Phó Hi Du đánh hai cái thì liền khai ra người thật sự quay video là Thẩm Chi.

Vậy thì…

Lam Khê nhìn vào video thứ ba mà tài khoản kia đăng lên, đối chiếu với những lời Triệu Đàm từng nói là hoàn toàn trùng khớp.

Vì vậy, cô liền lập ra một kế hoạch trong đầu.



Nhưng trước khi thực hiện kế hoạch, cô muốn xem qua phần bình luận của bài viết này. Mặc dù biết sẽ rất khó coi, nhưng cô vẫn phải xem để nhận biết tình hình hiện tại.

Chỉ là cô không ngờ, bình luận lại đầy ác ý đến mức này.

“Phó Hi Du là thằng điên à? Lấy gạch định đập vào đầu người ta? Thằng điên này có còn là người không vậy? Tao ước gì ngày mai nó ra đường cũng có gạch rơi vào đầu nó cho nó nếm mùi.”

“Trước kia xem bộ phim trinh thám của Triệu Việt, Phó Hi Du đóng vai phụ là một kẻ sát nhân, tôi còn khen cậu ta diễn tốt. Trời ạ! Thật ra vai này cậu ta đâu có cần diễn đâu? Tâm địa ác độc thế, chắc đóng vai này cảm thấy phấn khích lắm. Thật là đáng ghê tởm.”

“Xem video thứ ba, tôi thấy thương cho nam sinh bị Phó Hi Du đánh luôn đấy. Cậu học sinh đó rõ ràng đã van xin, còn quỳ xuống nhưng Phó Hi Du vẫn không tha. Anh ta đúng là đồ máu lạnh vô tình, một con người vô nhân tính. Tôi mong những người như anh ta sớm chết đi để thế giới được trong lành.”

Lam Khê mới đọc ba bình luận trên mà đã cảm thấy lồ|\|g ngực như bị đá đè nặng.

Cô thật sự không hiểu tại sao bọn họ lại có thể nặng lời đến như vậy trong khi còn chưa hoàn toàn biết rõ thực hư.

Ở video thứ ba, Phó Hi Du đánh Doãn Ngạc hai cái, bọn họ liền cảm thấy Doãn Ngạc thật đáng thương. Tuy nhiên, bọn họ đâu biết trước đó, Doãn Ngạc đã đối xử với Phó Hi Du như thế nào?

Hơn nữa, Lam Khê nhớ rằng Phó Hi Du đánh Doãn Ngạc, nhưng khi đến lớp cô chẳng hề thấy vết thương nào trên mặt của cậu ta. Vì vậy rõ ràng là Phó Hi Du đánh không nặng, vậy mà có người lại bình luận muốn anh chết?

Không được!

Những bình luận như thế tuyệt đối không thể để Phó Hi Du thấy được.

Lam Khê vội vàng lấy điện thoại, bấm gọi cho trợ lý Đồng Sơn.

Lúc này, Đồng Sơn vừa mới cùng Phó Hi Du đi vào phòng làm việc của chủ tịch Triệu Việt không lâu.

Ba người ngồi ở bàn uống trà trong phòng làm việc. Phó Hi Du ngồi đối diện chủ tịch Triệu Việt, còn Đồng Sơn ngồi ngay bên cạnh Phó Hi Du.

Vừa nãy, Đồng Sơn đã đọc được tin tức mới nhất trên mạng, vì vậy nên vô cùng hoang mang với nghệ sĩ của mình.

Mặc dù Phó Hi Du đã nói rằng anh chỉ đánh những người đã từng bắt nạt anh. Nhưng sau khi thấy ba video cùng với những lời mà tài khoản kia viết, Đồng Sơn thật sự rất hoài nghi về những lời mà Phó Hi Du đã nói với mình.

Mà quan trọng là Phó Hi Du lúc xem ba video, sắc mặt một chút cũng không hề thay đổi, giống như là anh đã biết trước sự tồn tại của video, cũng biết luôn cả việc video sẽ bị đăng lên vậy.

Đồng Sơn nghĩ mà cảm thấy hơi sợ Phó Hi Du. Nhưng bây giờ, chủ tịch Triệu Việt sau khi biết chuyện cũng có thái độ y như Phó Hi Du vậy.

Đồng Sơn cảm thấy… sợ cả hai người này.

Và đang ở trong căn phòng với hai người vô cùng đáng sợ thì tiếng chuông điện thoại của Đồng Sơn bỗng vang lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK