Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lam Khê đọc bình luận thì liền biết kết quả đã đúng như dự liệu nên trong lòng vui mừng không thôi.
Cuối cùng, mọi người cũng đã biết trong vụ lùm xùm về bạo lực học đường này, Phó Hi Du mới là người bị hại.

Hơn nữa, mọi người còn đồng lòng muốn giúp đỡ, đòi lại công bằng, trừng trị kẻ bắt nạt vì Phó Hi Du.
Mặc dù với những tổn thương mà Phó Hi Du phải chịu, mấy kẻ bắt nạt kia có trả cả đời cũng chưa chắc đủ.

Nhưng nhìn thấy Phó Hi Du được mọi người bao bọc, bảo vệ như bây giờ, Lam Khê cảm thấy kết quả như vậy cũng là mỹ mãn rồi.
Chỉ cần anh được bình an và vui vẻ, trong tương lai được mọi người yêu mến và coi trọng, Lam Khê nghĩ mình nhất định sẽ cảm thấy hạnh phúc.
Trong khi đó, Vương Kiệt gần như đã phát điên lên.
Anh ta không hiểu rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra.

Tại sao lại có nhiều người đứng về phía Phó Hi Du đến như vậy? Không phải trước kia mọi người luôn bài xích và xa lánh Phó Hi Du sao?
Vương Kiệt càng nghĩ lại càng thấy tức.

Anh ta cố gắng bao nhiêu để được bố mẹ khen ngợi, cố gắng bao nhiêu để được giáo viên chú ý, cố gắng bao nhiêu để có được hảo cảm của bạn bè.

Vậy mà kết quả, anh ta chẳng có gì cả.

Mà người có tất cả như Phó Hi Du lại chẳng cần phải làm gì.
Vương Kiệt làm sao có thể chấp nhận được chứ? Chính vì vậy nên anh ta mới nghĩ cách khiến mọi người căm ghét Phó Hi Du.
Vậy mà đến tận lúc này, khi Vương Kiệt đã bôi nhọ Phó Hi Du thậm tệ, còn đăng ba video mà anh ta vô cùng tự tin là sẽ khiến cho Phó Hi Du mất hết tất cả kia lên.

Nhưng cuối cùng, cư dân mạng vẫn đứng về phía Phó Hi Du, thậm chí còn yêu mến Phó Hi Du hơn cả lúc trước.
Vương Kiệt càng nghĩ càng cay cú, hai bàn tay siết chặt lại, móng tay ghì sâu vào lòng bàn tay.

Nhưng rồi, đôi bàn tay của anh ta bỗng thả lỏng.

Khuôn mặt tức giận của anh ta cũng dần dần giãn ra, khóe môi giương lên một nụ cười khó hiểu.

Trong lúc đó.
Phó Hi Du đang nghe điện thoại của Đồng Sơn.

Anh đã nhờ Đồng Sơn tìm cách liên lạc với Vũ Minh - người đã tung ra những tin nhắn trong nhóm chat của những kẻ bắt nạt.
Bây giờ, Đồng Sơn sau khi đã liên lạc được với Vũ Minh thì liền gọi điện báo cho Phó Hi Du biết:
“Vũ Minh nói rằng vài ngày trước, nữ trợ lý của cậu đã liên lạc với cậu ta để nhờ cậu ta cung cấp thông tin về những kẻ bắt nạt cậu.

Sau đó, Vũ Minh đã tiết lộ rất nhiều thông tin, bao gồm danh sách của những kẻ bắt nạt và lịch sử tin nhắn làm bằng chứng.”
Phó Hi Du yên lặng, chỉ nghe mà không đáp.

Còn Đồng Sơn thì cảm thấy cực kỳ vô lý, liền nói với Phó Hi Du:
“Tôi đã hỏi kỹ Vũ Minh, nhưng cậu ta rất chắc chắn người đã liên lạc với cậu ta là nữ.

Cô ấy còn tự nhận là nữ trợ lý của cậu.

Nhưng mà cậu làm gì có trợ lý nào là nữ đâu chứ? Rốt cuộc là Vũ Minh đang nói dối, hay là người đã liên lạc với cậu ta nói dối?”
Phó Hi Du không trả lời mà từ từ cúp điện thoại.
Anh đoán, nữ trợ lý mà Vũ Minh nhắc đến chính là Lam Khê.
Bây giờ, Phó Hi Du cũng đã hoàn toàn nắm bắt được kết quả của vụ việc bạo lực học đường này.

Anh đã được giải oan, từ một kẻ bị chỉ trích trở thành một người được bảo vệ.
Vì vậy, anh cảm thấy vui mừng, bởi vì nếu anh không sao thì Lam Khê cũng sẽ không bị liên lụy.

Thế nhưng, anh cũng cảm thấy có chút nực cười.

Bởi vì ban đầu nói lời chia tay với Lam Khê là vì sợ cô bị anh làm ảnh hưởng.

Vậy mà bây giờ đã chia tay, anh vẫn phải khiến Lam Khê phải lo lắng, nhọc lòng.

Và kết quả, ba video kia tưởng chừng sẽ hủy hoại cuộc đời anh.

Vậy mà chỉ trong vài ngày, Lam Khê đã biến nó trở nên vô hại, khiến cho một kẻ đáng lẽ đã bị mọi người ruồng bỏ lại bỗng nhiên trở thành một người được yêu thương.
Phó Hi Du nghĩ đến đây thì cười chua chát.
Ba cái video.
Lam Khê chỉ trong vài ngày đã xử lý tốt ba cái video đó.

Còn Phó Hi Du năm xưa lại vì ba cái video đó mà chia tay Lam Khê.
Phó Hi Du cảm thấy bản thân thật là ngu xuẩn và vô dụng.
Phó Hi Du cảm thấy bản thân yếu đuối và hèn mọn hơn ai hết.
Chỉ vì ba cái video, anh đã đánh mất người con gái anh yêu.
Chỉ vì ba cái video, anh đã làm tổn thương cô ấy.
Chỉ vì ba cái video, mà gần ba năm nay anh với cô ấy như người xa lạ.
Phó Hi Du càng nghĩ lại càng thấy đau đớn.

Con tim anh lúc này như bị giày vò, dẫm đạp đến mức biến dạng.

Rồi dần dần, một nỗi căm phẫn bỗng dâng lên.
Anh muốn tìm ra kẻ đã gửi video cho anh, sau đó đánh cho kẻ đó đến cha mẹ cũng không thể nhận dạng.

Bởi vì chỉ vì kẻ đó, nên cuộc sống hạnh phúc bên cạnh Lam Khê của anh mới phải chấm dứt.

Vì vậy, anh thậm chí còn muốn kẻ đó hoàn toàn biến mất trên cõi đời này.

Vài ngày sau kể từ khi ảnh chụp màn hình tin nhắn được tung ra.
Phó Hi Du vừa mở khóa tài khoản cá nhân, cư dân mạng đã nhanh chóng phát hiện ra và gửi lời động viên tới anh.


Có người thì gửi tin nhắn, có người thì bình luận vào bài viết trên dòng thời gian.

Tài khoản cá nhân của Phó Hi Du sau đó đã tăng thêm hàng triệu lượt theo dõi mỗi ngày.
Mà Lam Khê thường được nhắc đến cùng Phó Hi Du nên tài khoản cá nhân cũng nhờ vậy mà thu về một lượng lớn lượt theo dõi.

Tuy nhiên, Lam Khê không có thời gian để tâm tới lượng người theo dõi, bởi vì suốt mấy ngày gần đây, cô phải ra nước ngoài tham gia sự kiện.
Sau khi về nước, Lam Khê lại phải đi quay quảng cáo.

Đến khi về nhà thì đã vô cùng mệt mỏi, đến thời gian nghỉ ngơi còn thiếu chứ đừng nói là thời gian lên mạng.
Hai ngày sau.
Lam Khê lại sang nước ngoài chụp ảnh tạp chí.

Trong thời gian này, cô bị cảm nhẹ.

Tuy không đáng lo ngại nhưng nếu cứ tiếp tục làm việc với tần suất cao, chắc chắn bệnh sẽ trở nặng nên Triệu Miên vô cùng lo lắng.
Vì vậy, sau khi kết thúc buổi chụp hình cuối cùng, Triệu Miên liền đưa Lam Khê về nước.
Trong lúc đó, Vương Kiệt đã bắt đầu hành động.
Mà Phó Hi Du bên này cũng đang lên kế hoạch tìm kiếm người đã tung ba video kia lên.

Tuy nhiên, Vương Kiệt quá tinh vi, hành động cẩn thận nên trong thời gian ngắn, Phó Hi Du không thể nào phát hiện ra Vương Kiệt chính là người đã đứng sau mọi chuyện được.
Vương Kiệt đương nhiên biết điều đó.

Vì vậy, anh ta lúc này chẳng sợ gì mà chỉ chuyên tâm lên kế hoạch bôi nhọ Phó Hi Du.
Ngày hôm sau.
Lam Khê sau về nước liền ở nhà ngủ một giấc ngon lành từ chín giờ tối đến tận chín giờ sáng ngày hôm sau.
Sau khi tỉnh dậy, cô nằm lì trên giường mất một lúc rồi mới đi rửa mặt, đánh răng.
Vẫn còn cảm nhẹ nên tinh thần không được tốt, Lam Khê cũng không có hứng thú làm việc gì cả nên sau khi vệ sinh cá nhân xong, cô lại lên giường nằm, không quên cầm theo điện thoại di động để lướt tin tức.
Thế nhưng, Lam Khê lại phát hiện tài khoản của mình bỗng nhiên không thể vào được.
Chẳng lẽ là bị hacker tấn công?
Lam Khê lo lắng, đang định gọi điện thoại cho Triệu Miên thì bố cô lại gọi đến trước.

Lam Khê cũng không nghĩ nhiều liền nghe máy.

Ở đầu dây bên kia, chủ tịch Triệu Việt đang ở phòng làm việc tại công ty.

Biết Lam Khê đã bắt máy, ông hỏi: “Dậy rồi à?”
“Vâng.” Lam Khê hỏi: “Bố gọi con có chuyện gì vậy ạ?”
Chủ tịch Triệu Việt vừa nghe điện thoại, mắt lại vừa nhìn lên màn hình máy tính.

Mất vài ba giây, ông mới nói: “Đến công ty một chuyến đi.”
Lam Khê nghe vậy liền biết có chuyện nên ngay lập tức trả lời: “Vâng.”
Sau đó, cô đứng dậy thay quần áo để chuẩn bị đi đến công ty.

Nhưng bỗng nhiên, cô lại nhớ đến tài khoản cá nhân của mình, trong lòng liền dâng lên cảm giác bất an khó tả.
Do dự vài giây, Lam Khê quyết định đăng nhập vào tài khoản phụ, sau đó tìm kiếm tài khoản cá nhân của cô trên thanh tìm kiếm.

Kết quả, quả nhiên là không tìm thấy tài khoản, thay vào đó là một loạt các bài viết về chuyện tài khoản của cô đột nhiên biến mất.
Lam Khê đọc một bài viết thì mới biết rằng tài khoản cá nhân của mình đã vô duyên vô cớ biến mất từ hơn mười tiếng trước.
Vậy mà đến tận bây giờ, công ty vẫn chưa hề xử lý ư?
Đang cảm thấy thật kỳ lạ, Lam Khê lại chú ý đến một bài viết ở ngay bên dưới bài viết mình đang xem.

Và đọc ngay hai câu đầu tiên của bài viết đó, Lam Khê ngay lập tức đơ người lại.
“Sau khi tin tức về vụ việc bạo lực học đường “mới nhất” được tung ra, tài khoản của Triệu Lam Khê đã nhanh chóng biến mất.

Liệu có phải cô ấy cố tình khóa tài khoản để trốn tránh không?”
Lam Khê bắt đầu cảm thấy hoang mang, thầm hỏi lại là vụ việc bạo lực học đường nào nữa vậy? Hơn nữa còn nghi ngờ là cô khóa tài khoản để trốn tránh ư? Tại sao cô phải trốn tránh? Ý họ là cô có liên quan gì đến chuyện bạo lực học đường sao?
Nhưng Lam Khê dám chắc rằng từ trước tới giờ mình luôn hòa đồng với bạn bè, tuyệt đối không bắt nạt người khác.

Như vậy thì làm sao có thể liên quan đến scandal bạo lực học đường được chứ?
Lam Khê cảm thấy khó hiểu nhưng vẫn rất bình tĩnh, biết chắc rằng nếu mình có liên quan tới scandal thì kiểu gì cũng sẽ lên hot search.

Vì vậy, cô ngay lập tức xem BXH hot search lúc này.
Thế nhưng, khi nhìn thấy vị trí đầu tiên trên BXH hot search, cô lại đứng hình.
[No.1: Phó Hi Du bắt nạt Triệu Lam Khê.].

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang