Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

134: Bắt Đầu Hành Động


Anh đứng dậy, định xin phép ra ngoài nghe điện thoại thì chủ tịch Triệu Việt bỗng hỏi: “Là ai gọi vậy?”1

Đồng Sơn thấy hơi kỳ lạ vì bình thường, chủ tịch Triệu Việt sẽ không để ý đến mấy chuyện riêng tư của nhân viên. Tuy nhiên, anh không biết rằng vừa rồi, lúc anh lấy điện thoại ra thì đúng lúc chủ tịch Triệu Việt quay lại nhìn, vừa vặn trông thấy ba chữ “cô Lam Khê” trên màn hình.

Đồng Sơn lại không có lý do gì để nói dối, vì vậy liền trả lời đúng sự thật rằng người gọi là Lam Khê.

Kết quả, chủ tịch Triệu Việt liền bảo: “Cậu nghe máy rồi bật loa ngoài lên.”1

Đồng Sơn không nghĩ nhiều liền nghe theo.

Phó Hi Du ngồi bên cạnh khuôn mặt không chút biến đổi. Nhưng thật ra ngay từ khi nghe thấy hai chữ “Lam Khê”, trái tim anh đã không ngừng dao động rồi.

“Chào cô Lam Khê.” Đồng Sơn nói, “Cô gọi tôi có việc gì vậy?”

Lúc này, chủ tịch Triệu Việt đang yên lặng lắng nghe cuộc trò chuyện. Vì vậy, ông nghe rất rõ ở đầu dây bên kia, Lam Khê đang hỏi Đồng Sơn: “Phó Hi Du đang ở đâu vậy?”

Phó Hi Du ngồi ngay bên cạnh Đồng Sơn nên cũng nghe thấy rất rõ, trái tim lại bắt đầu đập nhanh hơn.

Còn Đồng Sơn định trả lời Lam Khê rằng Phó Hi Du ngồi ngay bên cạnh. Nhưng không nghĩ rằng chủ tịch Triệu Việt lại nhìn chằm chằm anh, sau đó lắc đầu, ra hiệu cho anh không được nói sự thật.1

Đồng Sơn không hiểu lý do tại sao lại phải làm vậy nhưng vẫn đành trả lời Lam Khê: “Cậu ấy hiện tại có lẽ đang ở nhà. Cô Lam Khê có chuyện gì sao?”

Lam Khê nghe vậy mới yên tâm, liền dặn dò Đồng Sơn:

“Trong mấy ngày này anh hãy tìm cách, đừng cho Phó Hi Du lên mạng xã hội. Tin đồn hiện giờ là giả, vì vậy đừng nghi ngờ anh ấy.”

“Trước tiên, anh cứ trấn an các fan, đừng để bọn họ cảm thấy hoảng. Sau đó, ngoài việc kêu gọi người hâm mộ bảo vệ thần tượng thì hãy thuê thêm nhiều tài khoản đi khống chế bình luận ở mấy bài viết bôi nhọ kia, thuê cả blogger đăng bài viết bênh vực Phó Hi Du nữa.”

“Còn về phía chủ tịch Triệu Việt, tôi cũng sẽ nói giúp cho Phó Hi Du. Vì vậy, anh cứ chuyên tâm vào việc xử lý tin đồn này, đừng lo lắng gì cả.”

Đồng Sơn nghe vậy, lòng vốn nặng trĩu rất nhanh đã thấy nhẹ nhõm hơn, liền mỉm cười cảm ơn Lam Khê qua điện thoại rồi cúp máy.

Bỗng dưng, anh cảm thấy so với mình, Lam Khê dường như còn thích hợp làm trợ lý của Phó Hi Du hơn. Bởi vì cô không chỉ chuyên nghiệp mà còn rất chú ý đến Phó Hi Du, quan tâm Phó Hi Du,... Và quan trọng là…1

Rất tin tưởng Phó Hi Du.1



Mà Phó Hi Du sau khi nghe thấy những lời Lam Khê nói với Đồng Sơn thì liền cúi gằm mặt xuống.

Muôn vàn cảm xúc phức tạp lúc này dâng trào trong trái tim, khiến cho anh chỉ trong chốc lát đã nếm đủ mọi hương vị từ ngọt ngào đến cay đắng.

Ngọt ngào… Vì được Lam Khê quan tâm.

Cay đắng… Vì anh cảm thấy mình thật vô dụng, khiến Lam Khê phải vì mình mà khổ sở, đứng ngồi không yên.

Bỗng nhiên, chủ tịch Triệu Việt nói với Đồng Sơn: “Mối quan hệ giữa diễn viên Triệu Lam Khê và diễn viên Phó Hi Du có vẻ rất thân thiết nhỉ.”1

Đồng Sơn cảm thấy dường như lời nói này của chủ tịch có chỗ nào đó kỳ lạ. Nhưng anh vẫn mỉm cười, sau đó đáp:

“Cô Lam Khê là một người rất tốt, hay quan tâm tới đồng nghiệp trong công ty nên mọi người đều rất yêu quý cô ấy.”

Nói đến đây, Đồng Sơn nhìn về phía Phó Hi Du: “Phó Hi Du cũng rất quý mến cô Lam Khê, và cô Lam Khê đối xử rất tốt với cậu ấy. Hai người lại từng đóng phim chung với nhau, trong quá trình quay phim phối hợp rất ăn ý nên có thể nói mối quan hệ của cả hai khá thân thiết, thưa chủ tịch.”

Triệu Việt nghe vậy chỉ gật đầu, sau đó liền cho Đồng Sơn ra ngoài trước. Vì thế, trong phòng làm việc lúc này chỉ còn lại Triệu Việt và Phó Hi Du.1

Trong khi đó, Lam Khê đã bắt đầu hành động.

Cô vào nhóm chat của những người bạn cũ. Nhóm chat này gốm Thẩm Chi và những cô bạn lúc trước đã cùng Lam Khê đi uống cafe, sau đó còn đăng ảnh cùng nhau lên mạng.

Mục đích của Lam Khê khi gặp lại những cô bạn này vốn dĩ cũng là vì Phó Hi Du. Bây giờ Phó Hi Du có chuyện, Lam Khê liền vào nhóm chat gửi một tin nhắn.

[Triệu Lam Khê]: Các cậu đã xem bài viết và video về Phó Hi Du chưa?

Một cô bạn trả lời: Chưa. Tớ bận nên chưa xem. Tin gì vậy?

Lương Man - cô bạn là fan couple của Du Khê nhắn: “Tớ đã xem rồi. Tớ cũng đã bình luận bênh vực Phó Hi Du nhưng rất nhiều người vào nói tớ là fan mù quáng, còn mắng tớ nên tớ đã xóa bình luận. Tớ xin lỗi.”

Các cô bạn khác cũng lên tiếng, nói rằng họ đã đọc rồi. Nhưng vì bài viết có tận ba video làm bằng chứng nên họ không thể nào lên tiếng nói đỡ cho Phó Hi Du. Thậm chí, có cô bạn còn hỏi Lam Khê rằng:

“Có phải Phó Hi Du thật sự như những gì mà tài khoản đó viết không? Xem ba cái video kia xong, cái nhìn của mình với Phó Hi Du bắt đầu có chút thay đổi rồi.”

Đọc tin nhắn này xong, Lam Khê không gấp gáp, không vội vàng mà rất từ tốn trả lời, giải thích cho các bạn trong nhóm biết lý do vì sao Phó Hi Du đánh người ở ba video kia.

Thẩm Chi đến lúc Lam Khê giải thích xong thì mới vào đọc tin nhắn. Thấy Lam Khê giải thích cặn kẽ như vậy, Thẩm Chi vốn biết chuyện cấp hai của Phó Hi Du nên liền vào phụ họa. Vì vậy nên rất nhanh, các bạn trong nhóm đã bị thuyết phục, hoàn toàn tin tưởng Phó Hi Du.



Lam Khê thấy vậy mới yên tâm, liền kêu gọi các bạn đăng bài viết và tích cực bình luận giúp đỡ cho Phó Hi Du.

Nhưng đương nhiên, dù là bình luận hay là viết bài viết thì cũng phải thật cẩn thận. Nếu không thì chẳng những không giúp được Phó Hi Du, mà ngược lại còn bị cư dân mạng mắng chửi.

Vì vậy, Lam Khê đã thương lượng với các bạn.

“Nếu có thể, tớ hy vọng trong số các cậu, có bạn nào còn giữ ảnh thẻ năm cấp ba thì hãy đăng ảnh lên. Làm vậy là để chứng minh các cậu thật sự là bạn cùng lớp của Phó Hi Du. Như vậy, cư dân mạng sẽ cảm thấy những điều mà các cậu nói đáng tin hơn.”

“Sau đó, tớ mong các cậu hãy giải thích thật chi tiết, thật tường tận. Nhất là việc Phó Hi Du từng bị bắt nạt hồi cấp hai, còn bị thương đến nỗi phải nằm viện. Như vậy thì việc cậu ấy đánh nhau ở hai video đầu tiên sẽ càng được mọi người thông cảm.”1

“Mà ở hai video đầu tiên, các cậu hãy nhớ kỹ phải nói ra những điểm này.

Thứ nhất là Phó Hi Du một mình đánh lại rất nhiều người, vì vậy rõ ràng là cậu ấy bị yếu thế, bị bắt nạt chứ không phải là bắt nạt người khác.

Thứ hai là ở video thứ nhất, Phó Hi Du bị thương rất nặng, máu ở trên quần áo đều là của cậu ấy chứ không phải của người khác.

Thứ ba là ở video thứ hai, Phó Hi Du cũng bị thương, nhưng những vết thương của cậu ấy nằm dưới lớp quần áo nên mọi người không thể thấy.

Các cậu nhớ hãy viết đầy đủ như vậy nhé!”1

“Còn ở video thứ ba, các cậu hãy viết rằng lý do Phó Hi Du đánh người là vì nghi ngờ Doãn Ngạc (người bị đánh) quay trộm video của Trương Lâm Tùng rồi để cho một bạn nữ gánh tội.

Và Phó Hi Du chỉ đánh rất nhẹ, Doãn Ngạc hoàn toàn không hề bị thương. Chuyện này các cậu cũng đều biết, bởi vì khi đến lớp, Doãn Ngạc không hề có thương tích gì.

Mà quan trọng là, các cậu hãy viết rằng sau lần đó, Phó Hi Du không hề gây khó dễ cho Doãn Ngạc. Ngược lại, Doãn Ngạc còn ở sau lưng mắng Phó Hi Du thậm tệ. Điều này là chính tai tớ và Thẩm Chi nghe thấy.

Và tớ hy vọng, các cậu hãy nói ra luôn cả chuyện hồi cấp hai, Doãn Ngạc từng nằm trong nhóm bắt nạt Phó Hi Du. Có như vậy, cư dân mạng mới không còn cách nào bênh vực cậu ta nữa.”

“Còn về tính cách của Phó Hi Du, tớ hy vọng các cậu có thể nói tốt giúp cậu ấy. Mặc dù cậu ấy tính tình lạnh lùng, nhưng không hề làm hại ai. Cậu ấy cũng là một người tốt, còn giúp đỡ tớ rất nhiều. Hơn nữa còn vì tớ nên mới có video thứ ba kia, khiến cậu ấy bị chỉ trích,”

Lam Khê bấm điện thoại liên hồi, gửi tin nhắn liên tục không ngừng nghỉ, hướng dẫn các cô bạn trong nhóm làm thế nào để giúp Phó Hi Du. Sau đó, cô nhờ các cô bạn thuyết phục thêm vài người bạn trong lớp để mọi việc có thể tiến triển thuận lợi hơn.

Các cô bạn đều nhiệt tình đồng ý, nhất là Lương Man - fan couple của Du Khê.

Và thế là, nhóm bạn bắt đầu hành động.


135: Kẻ Đứng Sau Xuất Hiện


Phó Hi Du ngồi đối diện chủ tịch Triệu Việt, nhưng ánh mắt lại không dám nhìn thẳng vào ông.

Triệu Việt trầm mặc, một hồi lâu không nói gì. Vốn là muốn đợi Phó Hi Du mở lời trước nhưng anh vẫn chỉ im lặng, giống như là đang tự trách bản thân mình vậy.

Vì thế, cuối cùng cũng là chủ tịch Triệu Việt mở lời trước.

“Cháu không có gì muốn nói với chú sao?”

Phó Hi Du vẫn không dám nhìn thẳng vào mắt Triệu Việt, chỉ có thể chân thành nói ra ba chữ: “Cháu xin lỗi.”

Triệu Việt nghe vậy thì thở dài, lại hỏi: “Xin lỗi chuyện gì?”

Rất nhiều chuyện.

Phó Hi Du cảm thấy mình làm rất nhiều chuyện không đúng. Nhưng lúc này, điều anh cảm thấy áy náy nhất vẫn là scandal bắt nạt bạn học của anh.

Mặc dù đó không phải sự thật, nhưng mọi bằng chứng rõ ràng đều gây bất lợi cho anh, gây ảnh hưởng cho công ty Việt Tuệ và cả chủ tịch Triệu Việt.

Phó Hi Du cảm thấy vô cùng có lỗi. Anh siết chặt hai bàn tay, có chút khó khăn mà lên tiếng trả lời: “Cháu xin lỗi vì đã vướng vào scandal, gây phiền phức đến cho công ty. Cháu biết bản thân đã ngu xuẩn, khiến cho nhiều người phải vì mình mà chịu rắc rối. Cháu thành thật xin lỗi.”

Chủ tịch Triệu Việt nghe vậy thì lắc đầu, ngay lập tức bảo Phó Hi Du: “Ngẩng đầu lên, nhìn chú.”

Phó Hi Du nghe theo, từ từ ngẩng đầu lên, nhìn vào đôi mắt thành thục của chủ tịch Triệu Việt.

Anh nghe thấy chủ tịch nói: “Ngay từ đầu, không phải chú và cháu đều đã biết sẽ có ngày hôm nay rồi sao? Nhưng cháu vẫn muốn làm diễn viên, còn chú vẫn muốn đào tạo cháu. Vì vậy, bây giờ làm sao cháu phải nhận hết lỗi lầm về bản thân mình chứ?”

Phó Hi Du hơi sững sờ, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại không nói được gì.

Chủ tịch Triệu Việt vẫn là người nói tiếp. “Ngay từ khi đồng ý để cháu đi theo, chú đã nghĩ cách để giúp cháu xử lý scandal này rồi. Và tất nhiên, chú phải biết chắc rằng mình có đủ khả năng xử lý nó thì chú mới dám nhận cháu làm nghệ sĩ.”

Phó Hi Du thật sự không hiểu. Từ khi Triệu Việt đồng ý cho anh đi theo, anh đã không hiểu nổi rồi.

Vốn dĩ Phó Hi Du muốn vào Việt Tuệ là vì Lam Khê. Nhưng anh không nghĩ chủ tịch Triệu Việt sẽ đồng ý, vì trước đó không lâu, ông đã biết hết mọi chuyện của anh.

Phó Hi Du nghĩ nếu bị từ chối, không thể tiếp tục trở thành diễn viên thì anh có thể nào trở thành một nhân viên trong công ty. Miễn sao có thể ở gần Lam Khê là được.

Vậy mà không nghĩ đến, chủ tịch Triệu Việt lại đồng ý, còn đích thân đào tạo anh.



Bây giờ chủ tịch nói rằng mình có đủ khả năng để xử lý chuyện của anh. Nhưng làm cách nào chứ?

Mặc dù chủ tịch Triệu Việt là người đã có kinh nghiệm trong giới giải trí, nhưng xử lý vụ lùm xùm này thì không phải chuyện đơn giản.

Dù ông có dùng mọi cách tẩy trắng, thì vụ bê bối này vẫn là một vết nhơ trong cuộc đời của Phó Hi Du. Vì vậy, dù anh có thể tiếp tục làm diễn viên thì mãi mãi cũng không thể nào tỏa sáng được nữa.

Chủ tịch Triệu Việt thật sự chấp nhận một diễn viên mãi mãi chỉ có thể dậm chân tại chỗ hay sao?

Lúc này, Triệu Việt dường như đã đọc được hết thảy tâm tư của Phó Hi Du. Và cũng đúng như anh nghĩ, Triệu Việt dù có thể giúp anh tiếp tục ở trong giới giải trí, nhưng không thể nào giúp anh có thể đứng lên đỉnh cao của sự nghiệp.

Ngay từ lúc đầu, ông cũng đã biết rõ điều này. Nhưng ông vẫn đồng ý đào tạo Phó Hi Du là vì tài năng của anh, cũng là vì rất thương anh.

Ông biết Phó Hi Du không phải kẻ bắt nạt người khác. Nhưng dù có nói ra, người khác chắc chắn cũng sẽ không tin.

Hơn nữa, mặc dù Phó Hi Du đã nói cho ông rất nhiều chuyện, nhưng lại có chuyện giấu ông. Ví dụ như là video thứ ba ở trong bài viết kia, Phó Hi Du nhất quyết không chịu nói ra nguyên nhân vì sao anh lại đánh bạn học nam đó.

Vì vậy, Triệu Việt không có cách nào lên tiếng giải thích về video đó cho anh được.

Mà Phó Hi Du lại không có bạn, không có ai bênh vực anh.

Phó Hi Du đã từng nói với Triệu Việt, rằng những học sinh bình thường xung quanh anh đều xem anh là kẻ xấu, chắc chắn sẽ không có ai vì anh mà dám lên tiếng bảo vệ.

Ngoại trừ Lam Khê.



Lúc này, Lam Khê vẫn đang tiếp tục kế hoạch của mình.

Sau khi nhờ các bạn nữ trong nhóm xong, Lam Khê nhắn tin riêng cho Thẩm Chi, nhờ cô ấy nói chuyện với mấy người bạn cũ năm cấp hai để mấy người bạn đó lên tiếng bênh vực Phó Hi Du.

Tuy nhiên, không ai là tự muốn rước phiền vào người mình, hơn nữa lại rất sợ mình bị người khác công kích nên đa số bạn học trong nhóm đều tránh né, ngó lơ lời nhờ vả.

Mặc dù quả thật có nhiều bạn học sau khi xem phim của Phó Hi Du nên đã có thiện cảm với anh, nhưng dù sao có thiện cảm cũng không thể vì anh mà chống lại làn sóng dư luận.

Cũng may là còn có vài bạn học đã từng được Phó Hi Du giúp đỡ năm cấp hai, và vài bạn nữ hiện tại là fan của Phó Hi Du đồng ý lên tiếng giúp đỡ nên việc này cũng xem như ổn thỏa.

Lam Khê vì thế nên cũng yên tâm hơn, liền gọi điện thoại cho Vũ Minh - cậu bạn đã từng tham gia bắt nạt Phó Hi Du nhưng đã hối lỗi.



Vũ Minh vì áy náy nên rất phối hợp, chuyên tâm nghe Lam Khê hướng dẫn những việc cần làm. Sau đó, anh đã gửi những thông tin quan trọng mà mình có cho Lam Khê qua email, trong đó có cả danh sách họ tên của những bạn nam đã từng bắt nạt Phó Hi Du.

Lam Khê sau khi lấy được thông tin thì rất chân thành cảm ơn Vũ Minh.

Sau đó, cô thay quần áo, gọi điện thoại báo trước với chủ tịch Triệu Việt rằng mình chuẩn bị đến công ty để gặp ông.

Lúc này, chủ tịch Triệu Việt vẫn đang ngồi nói chuyện cùng Phó Hi Du.

Nghe điện thoại của Lam Khê xong, ông cúp máy rồi nhìn về phía Phó Hi Du, thăm dò anh qua lời nói: “Là Lam Khê gọi, bảo rằng sắp tới đây.”

Quả đúng như ông nghĩ, ánh mắt Phó Hi Du ngay lập tức thay đổi. Mặc dù có cố che giấu, nhưng sự dao động trong ánh mắt của anh vẫn bị ông bắt được.

Một hồi lâu sau đó, chủ tịch Triệu Việt nói Phó Hi Du hôm nay hãy ở công ty, không nên về nhà riêng vội, kẻo đi đường lại bị mấy tay săn ảnh chụp được.

Phó Hi Du không có ý kiến, liền đi về phòng làm việc của mình ở công ty.

Phòng làm việc của Phó Hi Du cũng có giường ngủ và phòng vệ sinh riêng nên chuyện sinh hoạt cá nhân rất thuận tiện. Trước khi debut, anh chưa mua nhà nên cũng thường hay sống ở đây nên bây giờ quay lại, cảm giác quen thuộc vẫn còn.

Trong khi đó, tại một căn phòng khác, một người đàn ông trạc tuổi Phó Hi Du đang ngồi trên bàn làm việc. Trước mắt anh ta là một dàn máy tính. Trên màn hình máy tính là những bình luận bôi nhọ, chửi rủa Phó Hi Du.

Người đàn ông này càng xem càng thấy thích, không nhịn được mà cười vang lên. Trong căn phòng vì vậy mà tràn ngập tiếng cười quỷ dị.

Những bỗng nhiên, người đàn ông lại phát hiện trong số những bình luận mắng chửi Phó Hi Du lại xuất hiện một bình luận vô cùng dài, còn kèm theo cả ảnh chụp thẻ học sinh nên vô cùng nổi bật.

Đến khi phát hiện ra bình luận này đang bênh vực Phó Hi Du, anh ta bắt đầu tức điên, trợn ngược mắt mà đọc cho xong toàn bộ bình luận. Chỉ là đến khi đọc xong rồi, anh ta lại càng điên tiết hơn. Mặc dù bình luận là hoàn toàn đúng, nhưng anh ta không tin rằng lại có bạn học bênh vực Phó Hi Du như vậy.

Phó Hi Du đáng ghét như thế, bị cả lớp xa lánh như thế, làm sao có thể được người khác bênh vực chứ?

Người đàn ông vì vậy nên vội vàng định phản bác rằng bình luận này viết sai sự thật, ảnh thẻ là photoshop, còn người bình luận là của fan Phó Hi Du muốn tẩy trắng cho thần tượng.

Tuy nhiên, đến khi nhìn kỹ tấm ảnh thẻ mà người bình luận đăng lên, ý định phản bác của người đàn ông liền tan vào mây khói.

Bởi vì tấm ảnh thẻ này chỉ cần nhìn cũng biết không phải là giả. Mà người đăng ảnh thẻ này lên không hề che tên hay là che mặt của mình. Và quả thật, người này đúng là bạn học cũ ở trường cấp ba của Phó Hi Du.

Người đàn ông này biết, bởi vì anh ta cũng vậy.

Anh ta cũng là bạn học của Phó Hi Du.


136: Danh Sách Kẻ Bắt Nạt


Trước khi tới công ty Việt Tuệ, Lam Khê đã in danh sách những bạn học từng bắt nạt Phó Hi Du mà Vũ Minh đưa cho rồi đặt gọn vào chiếc kẹp tài liệu.

Đến khi tới công ty Việt Tuệ, Lam Khê liền vội vàng đi lên phòng làm việc của bố cô - chủ tịch Triệu Việt.

Lam Khê mở cửa, bước vào trong, lần đầu tiên không gõ cửa mà trực tiếp đi vào, ngồi xuống phía đối diện bố mình.

Chủ tịch Triệu Việt thấy vậy liền hỏi: “Có chuyện gì gấp đến quên cả gõ cửa thế?”

Vì đi hơi nhanh nên lúc này, nhịp thở của Lam Khê chưa ổn định. Nghe bố hỏi, cô liền hít một hơi thật sâu, sau đó mới đáp: “Con muốn hỏi chuyện của diễn viên Phó Hi Du. Chủ tịch định xử lý thế nào ạ?”

Lam Khê nghĩ chủ tịch Triệu Việt sẽ không tuyệt tình với Phó Hi Du, vì dù sao hai người họ cũng đã quen biết từ lâu. Hơn nữa, Phó Hi Du lại là át chủ bài do chính chủ tịch đào tạo nên ông sẽ không vứt bỏ anh dễ dàng như vậy.

Mà Phó Hi Du nhất định cũng đã giải thích cho chủ tịch biết anh không phải là người bắt nạt bạn bè rồi. Chủ tịch biết anh không phải người xấu thì sẽ tìm cách giúp đỡ anh thôi.

Chỉ là Lam Khê đã nói ra câu hỏi của mình được một lúc lâu, nhưng chủ tịch Triệu Việt vẫn im lặng, không hề trả lời khiến cho cô bắt đầu sốt ruột.

Vì vậy, cô không vòng vo nữa, liền đưa chiếc kẹp tài liệu cho chủ tịch rồi nói:

“Đây là danh sách những bạn nam hồi cấp hai đã từng bắt nạt Phó Hi Du. Những người mà Phó Hi Du đã đánh ở video thứ nhất đều nằm trong danh sách này.

Còn những người bị Phó Hi Du đánh ở video thứ hai cũng từng bắt nạt Phó Hi Du. Nhưng bọn họ là do những người ở trong video thứ nhất nhờ vả nên mới làm vậy.

Vì thế, chủ tịch có thể xử lý những người ở video thứ nhất trước, sau đó thông qua họ là có thể giải quyết được những người ở video thứ hai.”

Lam Khê dõng dạc nói, từng câu từng chữ đều phát âm rất rõ ràng. Chủ tịch Triệu Việt mặc dù còn muốn nghe thêm cô sẽ nói gì tiếp theo, nhưng ông không khỏi tò mò nên liền cắt lời: “Con lấy danh sách này từ đâu?”

Lam Khê nói dối không chớp mắt:

“Trước kia con học chung với Phó Hi Du hồi cấp ba. Danh sách này là của một người bạn học cấp ba khác đã từng học chung với con và Phó Hi Du đưa cho.

Còn lý do cô ấy có danh sách này là vì hồi cấp hai, cô ấy từng từng học chung với Phó Hi Du nên biết rõ ai đã từng bắt nạt anh ấy.”

Triệu Việt thừa biết con gái mình nói dối nhưng cũng không thẳng thừng vạch trần, chỉ hỏi: “Tại sao lại đưa cho con mà không phải đưa cho Phó Hi Du? Không phải đưa cho Phó Hi Du thì sẽ thuận tiện hơn sao?”

Lam Khê không chút nao núng, liền đáp: “Bởi vì cô ấy là con gái, không thân thiết với Phó Hi Du mà thân với con hơn.”



Nghe đến đây, chủ tịch Triệu Việt bật cười, lại hỏi: “Vậy tại sao tự nhiên cô ấy lại đưa danh sách này cho con? Là cô ấy tự đưa, hay là con nhờ cô ấy đưa?”

Lam Khê có chút bất ngờ trước câu hỏi này, nhưng cô vẫn vô cùng bình tĩnh, mỉm cười trả lời: “Scandal của Phó Hi Du đã xuất hiện trên hot search rất lâu, hiện tại vẫn còn đang chễm chệ vị trí số một trên bảng xếp hạng. Vì vậy, người bạn kia có bàn luận với con về chuyện cũ của anh ấy. Nhân tiện, cô ấy đưa luôn cho con danh sách này.”.

||||| Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể |||||

“Vậy sao?” Triệu Việt hỏi lại.

Thấy Lam Khê đáp “Vâng!”, ông liền bảo: “Được rồi, con ra ngoài đi.”

Không biết tại sao, Lam Khê cảm thấy rất bất an. Cô đứng dậy, bước được vài bước thì lại dừng, sau đó quay lại, ngồi xuống đối diện chủ tịch Triệu Việt, gọi ông một tiếng: “Bố!”

Chủ tịch nhìn cô, “Con còn có chuyện gì nữa sao?”

Lam Khê ngập ngừng, nhưng cuối cùng cũng nói: “Bao giờ bố mới xử lý chuyện của Phó Hi Du? Bây giờ trên mạng xã hội chửi anh ấy rất thê thảm…”

“Vì vậy nên con mới bảo Đồng Sơn đừng cho Phó Hi Du lên mạng?” Triệu Việt bỗng cắt lời Lam Khê.

Lam Khê sửng sốt, suýt chút nữa đã hỏi “Tại sao bố biết?”. Nhưng bây giờ, vấn đề tại sao không còn quan trọng. Quan trọng nhất vẫn là Phó Hi Du.

Lam Khê nói: “Con là con của bố mẹ, là con gái của chủ tịch công ty Việt Tuệ. Vì vậy, quan tâm đến nghệ sĩ của công ty chính là công việc của con. Hơn nữa, Phó Hi Du lại là át chủ bài do bố đào tạo. Vì vậy, con nghĩ mình phải chú ý đến anh ấy hơn một chút.”

Chủ tịch Triệu Việt gật đầu, khuôn mặt rõ ràng tỏ ý đồng tình nhưng lời nói lại có chút ý tứ:

“Bố thấy con rất có tố chất làm quản lý đấy! Không những quan tâm đến nghệ sĩ, còn vạch sẵn đường đi nước bước để bảo vệ nghệ sĩ của mình.

Bây giờ đến cả danh sách những người đã bắt nạt nghệ sĩ từ hồi cấp hai mà con còn có. Bố nghĩ không khéo ngày mai, con còn có thể tung ra cả bằng chứng để đảo ngược làn sóng dư luận luôn đấy!”

Lam Khê cười nhẹ.

Bằng chứng, cô có rồi. Và bằng chứng này, cộng thêm sự giúp đỡ của những người bạn cũ kia thì hoàn toàn có thể khiến cục diện thay đổi.

Tuy nhiên, cô còn hy vọng bố cô phải khiến cho những người từng bắt nạt Phó Hi Du lên tiếng thừa nhận chuyện mình đã làm. Có như vậy thì những người đã nhục mạ Phó Hi Du trên mạng xã hội mới sáng mắt ra, biết đường mà ăn năn hối lỗi về những ngôn từ xúc phạm người khác của họ.

Lam Khê biết quả thật trong chuyện này, bản thân có hơi tham lam. Cô không chỉ muốn Phó Hi Du được rửa oan, mà còn muốn những người xúc phạm anh phải cúi đầu xin lỗi anh nữa.

Nhưng tham lam như vậy thì sao chứ?



Làm sai thì phải xin lỗi, không phải sao?

Lam Khê nhìn chủ tịch Triệu Việt, không chút e dè mà hỏi thẳng: “Bố định bao giờ mới xử lý chuyện này?”

Chủ tịch Triệu Việt cũng không làm mất thời gian của con gái nữa. Dù sao chủ tịch cũng rất quan tâm Phó Hi Du nên sẽ không làm chậm trễ việc của anh. Vì vậy, ông ngay lập tức gọi điện cho cấp dưới của mình xử lý chuyện này.

Lam Khê thấy vậy cũng yên tâm, liền xin phép bố mình rồi ra ngoài. Nhưng đi gần đến cửa, cô bỗng nghe bố mình hỏi: “Con biết nhiều chuyện của Phó Hi Du như thế, vậy có biết tại sao ở video thứ ba, Phó Hi Du lại đánh bạn học sinh kia không?”

Lam Khê ngẩn người một lúc, sau đó liền quay lại nhìn bố, hỏi: “Phó Hi Du chưa nói chuyện đó cho bố?”

Chủ tịch Triệu Việt lắc đầu: “Bố đã hỏi, nhưng thằng bé không nói.”

Lam Khê nghe vậy thì không biết trong người mình lúc này đang tồn tại những cảm xúc gì. Cô chỉ biết, một trong những số cảm xúc đó chính là bực bôi.

Cực kỳ bực bội.

Phó Hi Du bị ngốc hay sao mà không nói?

Chuyện quan trọng như thế mà không kể, chẳng lẽ là vì cô à?

Lam Khê không biết, cũng không muốn biết. Nhưng Phó Hi Du không nói thì để cô nói.

Lam Khê đi đến trước bàn làm việc của bố, kể toàn bộ đầu đuôi câu chuyện. Từ việc ngày đầu tiên đi học bị bắt nạt, đến việc Phó Hi Du bảo vệ cô, vì cô nên mới đánh Doãn Ngạc.

Chủ tịch Triệu Việt nghe xong, trong lòng cũng nhẹ nhõm vì đã biết được nguyên nhân. Tuy nhiên, ông cũng lo lắng vì chuyện này có liên quan đến con gái mình.

Còn Lam Khê sau khi kể xong toàn bộ thì liền nói: “Chính vì Phó Hi Du đã từng giúp đỡ con, cho nên con mới hy vọng bố có thể sớm giải quyết chuyện này. Có như vậy, con mới không cảm thấy áy náy.”

Chủ tịch Triệu Việt nghe xong thì gật đầu. Lam Khê cũng không còn gì để nói nên liền ra về.

Nhìn theo con gái, chủ tịch Triệu Việt nhớ đến câu nói “Vì Phó Hi Du đã từng giúp đỡ…” thì lại càng thấy lo lắng hơn.

Ông biết, câu nói ấy không chỉ là Lam Khê nói cho mình, mà còn nói cho chính cô.

Cô muốn nhắc nhở rằng mình quan tâm Phó Hi Du nhiều như vậy là vì đã từng được anh giúp đỡ.


137: Cục Diện Thay Đổi


Sau khi gặp chủ tịch Triệu Việt, Lam Khê liền trở về nhà để xem xem tình hình trên mạng xã hội.

Không có quá nhiều bất ngờ, vì mọi việc đều nằm trong dự đoán của cô. Thế nhưng, cô vẫn vô cùng vui vẻ vì cuối cùng, cục diện đã đảo ngược.

Mà lúc này, Phó Hi Du đang ở trong phòng làm việc của mình ở công ty Việt Tuệ.

Nhớ đến Lam Khê đã nói với Đồng Sơn rằng đừng cho anh lên mạng xã hội, anh rất ngoan ngoãn nghe theo. Mặc dù vốn chẳng sợ hãi hay áp lực vì những bình luận đó, nhưng chỉ cần là cô nói, điều gì anh cũng sẽ làm.1

Bỗng nhiên, bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa dữ dội.

Phó Hi Du không nhanh không chậm ra mở cửa thì thấy hóa ra lại là Đồng Sơn. Nhưng còn chưa kịp hỏi anh ấy có việc gì, Đồng Sơn đã kích động nói: “Hot search… Cậu xem hot search chưa?... Mau mau xem đi!”1

Phó Hi Du đáp: “Em không muốn xem.”

Đồng Sơn lúc này đang vô cùng gấp gáp, nào có thời gian giải thích với Phó Hi Du. Hơn nữa vốn đã cấp tốc chạy tới đây nên bây giờ, Đồng Sơn còn đang thở hồng hộc, khó lắm mới nói được mấy câu. Vậy mà Phó Hi Du còn bảo không muốn xem?

“Không muốn xem cái đầu cậu!” Đồng Sơn vừa cằn nhằn vừa lấy điện thoại trong túi ra.

Phó Hi Du lúc này cũng thấy kỳ lạ nên đứng yên chờ xem Đồng Sơn muốn làm gì thì lại thấy anh ấy nhấn xem BXH hot search.

Phó Hi Du nghĩ: No.1 bây giờ chắc vẫn là scandal bạo lực học đường của mình thôi.

Kết quả, đúng là No.1 liên quan đến scandal bạo lực học đường của anh. Nhưng không phải anh là kẻ bạo lực, mà là nạn nhân của bạo lực học đường.

[No.1: Phó Hi Du bị bắt nạt khi còn học cấp hai.]

Phó Hi Du ngỡ ngàng.

Chẳng lẽ là chủ tịch Triệu Việt đã ra tay rồi sao?1

Đang nghĩ như vậy thì Đồng Sơn lại lướt lướt rồi nhấn nhấn liên hồi trên màn hình điện thoại, sau đó đưa cho Phó Hi Du.

Trên màn hình lúc này là một bài viết với lượt tương tác cực khủng, gần ngang bằng bài viết đã tố cáo Phó Hi Du trước đó.

Mà tiêu đề của bài viết lại là [Bạn bè năm cấp ba lên tiếng bảo vệ Phó Hi Du.]

Phó Hi Du nhìn tiêu đề thì không thể nào tin nổi, nghĩ bụng nhất định là tin giả. Còn Đồng Sơn đứng bên cạnh rất tận tình ấn vào những bức ảnh chụp màn hình đính kèm trong bài viết rồi chỉ cho Phó Hi Du xem.

Trong hình, Phó Hi Du thấy rất nhiều bình luận. Có những bình luận còn đính kèm theo ảnh thẻ học sinh để chứng minh thân phận.

Mà bình luận thật sự rất dài, người viết chắc chắn phải tốn rất nhiều thời gian, công sức. Và tất cả bình luận này đều bênh vực Phó Hi Du, còn giải thích lý do anh đánh người ở ba video trước.



Không chỉ vậy, trong bình luận còn nhắc rất chi tiết việc anh bị bắt nạt hồi cấp hai, nhấn mạnh rằng anh vì bị dồn vào đường cùng nên mới phản kháng, sau đó vì muốn dạy cho những kẻ bắt nạt một bài học nên mới trả thù.

Phó Hi Du thật sự không hiểu. Tại sao những người viết bình luận này có thể biết được chứ?

Mà quan trọng là những bình luận này có nói đến lý do anh đánh Doãn Ngạc ở video thứ ba. Mà lý do đó là vì anh muốn giúp đỡ một bạn nữ trong lớp.1

Mặc dù bình luận không đề cập đến tên bạn nữ đó, nhưng Phó Hi Du vẫn lo sợ những người viết bình luận đã biết người anh giúp đỡ là Lam Khê. Vì vậy, anh liền nhìn tên tài khoản của những người bình luận thì mới chết lặng.

Thẩm Chi.

Lương Man.

Còn có rất nhiều cái tên quen thuộc khác.

Phó Hi Du không muốn tin, liền zoom màn hình lên để xem ảnh thẻ học sinh thì liền thấy quả đúng là mấy bạn học cũ.

Nhưng thật ra với anh lúc này, chuyện những người bình luận giúp anh có đúng thật là bạn học cũ hay không đã không còn quan trọng. Và lý do vì sao những người đó lại giúp anh cũng chẳng còn quan trọng nữa.

Việc quan trong thật sự là những tài khoản này chính là những tài khoản đã được Lam Khê theo dõi. Không chỉ vậy, Lam Khê còn từng đăng ảnh cùng những người này, sau đó còn gắn thẻ tài khoản của họ vào nên các fan của cô đều biết bọn họ chính là bạn của cô.

Vậy mà bây giờ họ lại bênh vực anh, như vậy không phải sẽ rất ảnh hưởng đến Lam Khê hay sao?1

Không được.

Không thể như thế được.

Phó Hi Du siết chặt bàn tay, sự sợ hãi trong lòng bỗng nhiên trỗi dậy. Đồng Sơn đứng bên cạnh lúc này vẫn chưa biết gì, còn rất vui vẻ kể cho Phó Hi Du:

“Không chỉ bạn học hồi cấp ba mà cả bạn học hồi cấp hai cũng lên tiếng bênh vực cậu nữa đấy. Họ nói trước kia tính tình cậu rất tốt, được mọi người yêu quý nên mới bị các bạn nam trong lớp ganh ghét nên sau này tính cách mới thay đổi. Tuy nhiên, họ nói cậu chỉ trầm tính, ít nói chứ bản chất vẫn là một người lương thiện.”

“Nhưng mà cậu có cảm thấy lạ không? Bạn bè cấp hai bênh vực cậu thì tôi không nói. Nhưng mấy người bạn cấp ba kia thì có gì đó rất là lạ đấy nhé!

Cậu xem bọn họ có phải giống như là làm việc theo tổ chức không? Cùng đăng bình luận kèm theo ảnh thẻ đã khiến tôi cảm giác như họ đã bàn bạc với nhau trước rồi. Hơn nữa, những ý chính trong bình luận của bọn họ đều giống y như nhau, không hề thiếu đi phần quan trọng nào cả.

Thật sự, tôi có cảm giác dường như họ đã viết theo một dàn ý có sẵn vậy.”

Phó Hi Du nghe đến đây thì bỗng nhiên nhận ra được điều gì đó. Còn Đồng Sơn lại rất vui mừng, liền lướt xuống đọc bình luận của bài viết.

Bài viết này nhận được sự ủng hộ nhiệt tình của fan của Phó Hi Du. Các fan của anh cũng khống chế bình luận rất tốt nên ở bài viết này, những bình luận tiêu cực đều bị dìm xuống dưới, còn top bình luận chỉ còn những comment bênh vực, bảo vệ Phó Hi Du mà thôi.

Đồng Sơn cũng vì vậy mà càng vui vẻ, liền đọc rất nhiều bình luận của người hâm mộ cho Phó Hi Du nghe.

Kết quả, đến bình luận thứ năm, Đồng Sơn khựng lại mất mấy giây rồi mới nói: “Trời ạ! Cậu và cô Lam Khê là bạn học cũ sao?”1



Phó Hi Du vốn đang bị nỗi sợ giày xéo, nghe Đồng Sơn nói vậy thì tim liền giật thót, vội vàng hỏi Đồng Sơn có chuyện gì.

Đồng Sơn liền đưa điện thoại cho Phó Hi Du xem bình luận.

[Lúc tôi nhìn thấy những bình luận này bênh vực Hi Du, tôi đã quá mừng rỡ nên không để ý. Bây giờ kiểm tra lại thì không phải những tài khoản lên tiếng bảo vệ Hi Du đều là những tài khoản được Lam Khê theo dõi hay sao?]

Trả lời: Đúng rồi! Lần trước cô ấy còn chụp ảnh, sau đó tag những tài khoản này vào mà.

Trả lời: Bọn họ đều là bạn học hồi cấp ba của Lam Khê đó.

Trả lời: Những người này là bạn học hồi cấp ba của Lam Khê, mà Hi Du lại là bạn học cấp ba của những người này, vậy không phải Lam Khê và Hi Du cũng là bạn học cấp ba của nhau sao?

Trả lời: Trời ạ! Couple của tôi là bạn học cũ sao? Sao chưa từng nghe vậy?

Trả lời: Tôi nhớ không nhầm thì trước đó, tôi đã từng thấy một bình luận nói Du Khê là bạn học cũ rồi. Nhưng mà không hiểu sao tìm lại bình luận đó không được nên tôi nghĩ người ta nói khoác. Vậy mà lại là thật sao?

Trả lời: Trong số người bình luận còn có cả Thẩm Chi - bạn thân của Lam Khê kia kìa! Lần trước cô ấy còn lên hot search vì đã follow tài khoản fan couple của Du Khê đấy!

Phó Hi Du đọc đến đây thì đã hoàn toàn mất bình tĩnh, liền trả lại điện thoại cho Đồng Sơn.

Đồng Sơn lúc này mới cảm thấy Phó Hi Du có gì đó không ổn. Nhưng mà tại sao lại thế chứ? Lúc bị người ta đổ oan còn vẫn bình thường. Vậy mà sao bây giờ rõ ràng mọi chuyện chuyển biến vô cùng tốt thì lại có phản ứng thế kia?1

Đồng Sơn không hiểu, nhưng đang định lên tiếng hỏi thì ai ngờ Phó Hi Du đã đóng sầm cửa vào, bỏ mặc anh ấy ngơ ngác đứng ngoài.

Đồng Sơn đang vui nên cũng không để bụng, liền tiếp tục theo dõi tin tức.

Chỉ riêng việc Phó Hi Du được bạn cấp ba bênh vực đã đủ để khiến cục diện thay đổi. Bởi vì những người bạn này không những đăng ảnh thẻ làm bằng chứng, mà còn giải thích mọi việc rất chi tiết, khiến cho cư dân mạng đều bị thuyết phục.

Hơn nữa, họ không chỉ bình luận, mà còn đăng cả bài viết để cho mọi người thấy rõ thái độ nghiêm túc, chắc chắn trong việc bảo vệ Phó Hi Du.

Mà quan trọng nhất là họ là bạn của Lam Khê, tài khoản của họ cũng vì thế đã thu được từ hàng chục đến hàng trăm ngàn người theo dõi. Hơn nữa, Lam Khê còn từng chụp ảnh đi chơi cùng họ nên nhờ có Lam Khê mà mức độ uy tín của họ rất cao.

Còn chưa kể là không chỉ có họ, mà cả bạn cấp hai của Phó Hi Du cũng lên tiếng. Vì thế nên Đồng Sơn nghĩ lần này, Phó Hi Du nhất định sẽ nắm chắc thắng lợi.

Mà bây giờ, những người hôm trước còn buông lời nhục mạ Phó Hi Du đã im thin thít. Nhiều người qua đường còn để lại bình luận xin lỗi vì đã trách oan Phó Hi Du.

Có rất nhiều người hâm mộ cũng đã lên tiếng, kể rằng đã có một khoảnh khắc, họ nghi ngờ thần tượng của mình và có ý định thoát fan. May sao hôm nay có bạn học cũ làm rõ sự tình, nếu không đợi đến mai sau mới phát hiện ra bản thân đã nghĩ sai về thần tượng, bọn họ chắc chắn sẽ cảm thấy hối hận vô cùng.

Tuy nhiên, ngoài những bình luận tích cực thì cũng có vô số bình luận tiêu cực, cố chấp bôi nhọ Phó Hi Du.

Mà đa số bình luận đó là do một người đứng sau giật dây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK