CHƯƠNG 135: NĂNG LỰC THƯƠNG NGHIỆP CỦA AN HẠNH NHI
Tập đoàn An thị, phòng hội nghị phòng marketing.
An Hạnh Nhi ngồi ở chính giữa.
Hai bên là giám đốc trung tâm của phòng marketing, chủ quản và một số nhân viên chủ chốt.
Cô liếc nhìn một cái.
Liền nhìn thấy An Mục.
Vì sự ra đi của An Tầm, An Quốc Đại, An Phát và An Mục đều nghỉ tang.
Còn chưa nghỉ xong.
An Mục đã tới rồi.
An Mục chú ý tới ánh mắt của An Hạnh Nhị, vội nói: “Chị đã hạ táng rồi, em ở nhà cũng chỉ đau buồn, cho nên đi làm trước hạn, nói không chừng công việc sẽ phân tán sự chú ý, tâm trạng còn có thể thả lỏng một chút.”
An Hạnh Nhi khẽ gật đầu, đáp một tiếng, cũng không nói gì.
An Mục thấy cô lãnh đạm như vậy, cũng có chút tìm tòi nghiên cứu.
Chuyện An Hạnh Nhi ép Chu Hưng Chí và Xương Đức Việt rời đi hôm qua thực sự đã khuấy lên sóng gió kinh hồn trong nội bộ gia đình họ, họ hoàn toàn không nghĩ tới, đường đường là người đứng thứ hai ở tập đoàn An thị, lại bị An Hạnh Nhi ép rời khỏi công ty, sau đó chỉ có thể hưởng cổ tức, không thể lại tham dự vào quyết sách của công ty nữa.
Lúc ba cô ta biết được tin này, một giây cũng không thể bình tĩnh lại.
Thật không dễ dàng gì ba cô ta mới lôi kéo được Xương Đức Việt, Xương Đức Việt còn có thể ở trong các lãnh đạo cấp cao chống lưng cho ông ta, bây giờ lại bị An Hạnh Nhi hủy hoại như vậy, thân bại danh liệt rời đi, thực sự không cách nào khiến người ta tiếp nhận.
Nhưng sự thực chính là như vậy.
Ba cô ta chỉ có thể để cô ta, anh cô ta và bản thân mình sớm đến công ty.
Thực sự sợ trong mấy ngày họ không có mặt này, An Hạnh Nhi có thể khiến công ty lật trời!
Nhà họ tuyệt đối không thể để An Hạnh Nhi phát triển được.
Để cô phát triển, việc nhà họ muốn khống chề tập đoàn An thị, gần như chính là vô cùng xa vời.
Cho nên sáng sớm nay, cô ta đã theo tới công ty.
Vừa tới cổng công ty đã đụng phải An Hạnh Nhi, vốn muốn bước tới, lại nhìn thấy Diệp Thương Ngôn từ trên xe bước xuống.
Diệp Thương Ngôn thật sự rất đẹp trai.
Nhưng trước đây đánh giá của mọi người không tốt, cho nên các thiên kim tiểu thư thượng lưu thật sự là không thể chú ý tới anh, nhưng không biết từ lúc nào, hình tượng của Diệp Thương Ngôn dường như đã thay đổi, hình như chính là sau khi kết hôn với An Hạnh Nhi, sự phát triển của Diệp Thương Ngôn cũng luôn đi theo hướng tốt, thậm chí đè đầu Cố Quân Tường.
Phải nói, Cố Quân Tường lần đó bị đánh mặt ngay trên hôn lễ, thật sự bị thương nguyên khí, rơi xuống vạn trượng.
Nghe nói kinh tế nhà họ Cố cũng vì tin tức xấu của anh ta mà chịu ảnh hưởng cực lớn.
Đứng nói người khác.
Bản thân An Mục cũng cảm thấy, Có Quân Tường dưới ánh hào quang hiện tại của Diệp Thương Ngôn, thực sự không lóe lên nỗi tia sáng.
Vốn cô ta còn từng có suy nghĩ với Cố Quân Tường…
Bây giờ.
Bây giờ…
Cô ta cắn răng.
Vừa nhớ tới qua lại giữa Diệp Thương Ngôn và An Hạnh Nhi sáng nay, trong mắt Diệp Thương Ngôn rõ ràng tràn đầy tình ý, thật sự không phải tình cảm giả bộ ra, khiến cô ta đố ky đến phát điên.
Cô ta không biết An Hạnh Nhi dựa vào cái gì mà may mắn như vậy.
Dựa vào cái gì mà sinh ra đã có thể vượt qua cô ta nhiều như vậy.
Dựa vào cái gì mà bây giờ có thể sống hào quang huy hoàng như vậy.
Mà cô ta, không có gì cải!
“Cuộc họp hôm nay chủ yếu là tháo gỡ một số khó khăn tiêu thụ trước mắt của phòng marketing, chủ yếu thảo luận hai hạng mục, một là tòa nhà tiểu khu Hoa Than Lạn Vĩ, hai là vấn đề mời gọi kinh doanh của tòa nhà Quang Minh.” An Hạnh Nhi vừa mở miệng đã vô cùng khí thế.
Tất cả mọi người trong phòng hội nghị đều rất yên tĩnh.
“Đầu tiên nói tòa nhà Hoa Than Lạn Vĩ. Hạng mục này chúng ta giao thầu cho công ty Huy Kiện trước đây hợp tác khá thân thiết làm, bây giờ ông chủ của công ty Huy Kiện ôm tiền bỏ trốn, phía cảnh sát tạm thời không có thông tin gì, công trường cứ tiếp tục bỏ phế như vậy. Tôi từng xem quy hoạch xây dựng của tòa nhà này, vị trí địa lý là nơi có thể lấy được bề mặt tốt nhất ở Thanh Thành hiện tại, tiểu khu xây dựng ra hẳn sẽ rất hot, nhưng vì bên nhận thầu rời đi dẫn tới chúng ta bây giờ không cách nào tiến hành quy hoạch tiêu thụ địa ốc, rõ ràng ảnh hưởng tới doanh số năm nay của phòng marketing chúng ta, cho nên hạng mục này tôi sẽ tự mình xin phép chủ tịch, tranh thủ có thể thông qua cách khác xây dựng bình thường. Ở đây, tôi không nói nhiều, mọi người biết chuyện này, lúc nào cũng chuẩn bị khởi động quy hoạch sách lược chào mời Hoa Than Lạn Vĩ.
Tất cả mọi người đều nghe rất nghiêm túc.
An Hạnh Nhi lại mở miệng: “Trọng điểm hôm nay chính là vần đề mời gọi kinh doanh của tòa nhà Quang Minh. Thư Ký La, tòa nhà Quanh Minh hiện tại tình hình thế nào?”
La Tư cung kính bước tới.
Cô ấy trình chiếu PPT tối qua tăng ca làm, giới thiệu: “Đây là tình hình hiện tại của tòa nhà Quang Minh, chúng ta tu sửa một năm, tổng cộng 12 tầng, có gần 1000 cửa hàng. Trước mắt mời được hai mươi phần trăm, cũng chính là nói chỉ có không tới 200 cửa hàng đang kinh doanh, mà theo tôi biết, thật sự đang kinh doanh bình thường chỉ có 130 cửa hàng, những cửa hàng khác vì thua lỗ nghiêm trọng mà trực tiếp lựa chọn đóng cửa, một khi tới hạn hợp đồng, sẽ lựa chọn kết thúc hiệp nghị.”
“Tập đoàn An thị đã đầu tư sáu ngàn tỷ vào tòa nhà Quang Minh, trước mắt thu về sáu mươi tỷ. Cũng chính là nói, hạng mục này từ tu sửa cho đến hiện tại, đã thua lỗ năm ngàn chín trăm bốn mươi tỷ. Được xem là một trong những hạng mục thua lỗ lớn nhát của tập đoàn An thị.” La Tư nghiêm túc giới thiệu: “Mà theo tòa nhà Quang Minh trước khi quy hoạch, trong vòng ba năm chúng ta sẽ thu hồi vốn, trong vòng năm năm lợi nhuận sẽ đạt tới ba mươi phần trăm số tiền đầu tư. Cũng chính là nói, trong năm năm, tòa nhà Quang Minh sẽ thu lợi bảy ngàn tám trăm tỷ. Theo tình hình hiện tại, thì chính là mơ ước xa vời.”
La Tư báo cáo xong, cung kính bước xuống bục.
An Hạnh Nhi dời ánh mắt khỏi màn hình: “Trước đây là phòng ban nào phụ trách mời gọi kinh doanh hạng mục này?”
“Là chúng tôi.” Giám đốc trung tâm tổ A phòng marketing Mạnh Khải Minh mở miệng nói: “Lúc đó rơi xuống thực thi hạng mục này ở chỗ tôi.”
“Tại sao chúng ta kêu gọi kinh doanh kém như vậy?” An Hạnh Nhi hỏi.
“Vốn dĩ lúc tòa nhà Quang Minh đang xây dựng, từng xem xét nhiều mặt, vốn hẳn sẽ là một khu kinh doanh rất sầm uất, sau đó tình hình thực tế gặp phải có ba vấn đề. Thứ nhát, vì phá dỡ quy mô lớn mà rất nhiều cư dân xung quanh tòa nhà Quang Minh dọn đi, dẫn tới trạm đường sắt nơi này hủy bỏ, giao thông không thuận lợi, trung tâm không có dòng người, một khi không có dòng người, thì rất khó mời gọi kinh doanh. Thứ hai, tòa nhà Quang Minh vốn là muốn tạo một trung tâm hàng hiệu xa xỉ lớn nhất Thanh Thành, nhưng trước mắt không một nhãn hiệu xa xỉ hàng đầu nào bằng lòng vào tòa nhà Quang Minh, mà cửa hàng xa xỉ hàng đầu không hình thành, thì không hình thành quy mô, liền không có hiệu quả cánh bướm, đương nhiên những thương hiệu hàng hiệu khác cũng sẽ không gia nhập. Thứ ba, tòa nhà Quang Minh vì lúc đầu tu sửa dựa theo tiêu chuẩn cao nhất tốn tiền phí rất lớn, cho nên tiền phí mời gọi kinh doanh cũng cao hơn các cửa hàng bình thường, sau khi cân đo, bên bán hàng rất khó lựa chọn chúng ta.
An Hạnh Nhi gật đầu, xem như đã biết.
Cô nói: “Buồi chiều giám đốc Mạnh cùng tôi đi thực địa xem một chút.”
“Vâng.” Mạnh Khải Minh gật đầu.
“Bây giờ đối với hạng mục này, tôi làm một công việc xác định, trước khi xác định, lập ra mục tiêu của chúng ta trước.” An Hạnh Nhi giọng nói nghiêm khắc, vô cùng khí thế.
Tất cả mọi người đều cực kỳ cung kính, chờ đợi phân phó.