Tuyết Hoa tháo pháp khí dịch dung, Lệ Nhi bỏ mũ sa xuống, ba nam tử nhân loại cùng lúc thấy được hai tuyệt thế mĩ nữ mê hoặc lòng người.
Hạ Lăng Vân và Lâm Vân Phàm đã nhìn quen người bên gối, nhìn người còn lại giống thê tử ánh mắt vẫn bình thản.
Duy chỉ có Huyền Vũ Tiên Quân phải uống ngụm trà cười khổ nói: "Lăng Vân, Vân Phàm, vận khí hai người không tệ." Sau khi hai người tiến vào Thái Hư Huyễn Cảnh bình an đi ra, bọn họ lại còn có được tình cảm của thất phẩm thiên hồ, dù hắn là Tiên Quân xem nhẹ thất tình lục dục, cũng không nhịn được mà hâm mộ hai người, cảm giác mình sống một mình thật cô đơn.
Hạ Lăng Vân cười nói: "Từ khi ta gặp được Tuyết Hoa, vận khí của ta vẫn rất tốt!" nói xong, ánh mắt hắn chứa đầy thâm tình.
Lâm Vân Phàm lộ vẻ tươi cười, nhìn về phía Lệ Nhi lộ vẻ dịu dàng lưu luyến.
Hai người này đã sa vào bể tình giống như những kẻ ngốc!
Huyền Vũ Tiên Quân mặc dù chúc phúc nhưng trong lòng vẫn hơi ghen tị.
"Lệ Nhi, muội nói, tại sao lại chạy đi làm quý phi?" Trưởng tỉ như mẫu Tuyết Hoa nghiêm túc hỏi: "Tại sao muội lại muốn tới gần hoàng thượng? Hoàng đế sớm bị đám nữ nhân hậu cung hành hạ tới hại thận, thân thể bẩn thỉu, sao muội lại thân cận với hắn?"
Ba nam tử nhân loại: (⊙﹏⊙)b Có người đánh giá Hoàng đế cửu ngũ chí tôn như vậy sao?
Lệ Nhi đặt tay lên má miễn cưỡng nói: "Ta nghe nói hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ, là nữ nhân tôn quý nhất nước, cho nên muốn thử cảm giác làm hoàng hậu. Kết quả tên Hoàng đế kia lừa ta tiến cung, sau đó nói thế lực nhà mẹ đẻ hoàng hậu rất lớn, tạm thời hắn không thể phế hậu, bảo ta nhẫn nại làm quý phi vài năm."
"Cảnh sắc hoàng cung không tệ, hơi giống Thái Nguyên Cung của phụ thân, ta rất nhớ. Trong nội cung có rất nhiều món ăn, nữ nhân hậu cung thấy ta vẻ mặt ánh mắt đều khiến ta thấy buồn cười, cho nên ta ở đó chơi một hồi."
Nàng lộ vẻ mặt xem thường, "Phụ thân nói muốn một người đàn ông toàn tâm toàn ý thì nghiêm cấm không được quan hệ không rõ ràng với nam nhân khác, cho nên ta còn lâu mới thân cận với người khác. Ta chỉ trêu đùa hoàng đế thôi, làm sao để hắn thân cận? Mùi trên người hắn thật khó ngửi, không có khả năng tiếp cận ta."
Tuyết Hoa: Cái mùi khó ngửi kia chắc là mùi của thân thể bị tửu sắc ăn mòn?
Hạ Lăng Vân và Lâm Vân Phàm: Nhạc phụ đại nhân thật biết cách dạy!
Huyền Vũ Tiên Quân: Tiền bối thật biết dạy nữ nhi!
"Muội trêu đùa hoàng đế thì thôi, sao nội cung lại biết nguyên hình muội?" Tuyết Hoa hỏi. Hậu cung xuất hiện thất phẩm thiên hồ khẳng định khiến nhiều người sợ hãi. Khi đó phủ quốc sư còn chưa có quốc sư, chỉ có tu sĩ bình thường, bọn họ dù tiến cung cũng không đấu được Lệ Nhi.
"Trong nội cung có nơi chuyên chế rượu cho phi tần, ta tham ăn uống quá nhiều, nên hiện nguyên hình." Lệ Nhi an ủi Tuyết Hoa nói: "Muội yên tâm, ta tuyệt đối không say khướt giống Thanh Đồng. Ta là thục nữ được phụ thân giáo dưỡng cẩn thận, trong mọi thời điểm đều duy trì tư thái cao nhã."
Lúc nói lời này, nàng còn lấy hai vò rượu trong vòng tay Như Ý, cười hì hì nói: "Tuyết Hoa, rượu này không tệ, ta tặng muội hai vò." Trước khi nàng rời khỏi hoàng cung đã thu toàn bộ rượu vào vòng tay Như Ý.
Ba Tiên Quân đồng loạt im lặng. Tuyết Hoa nhận yêu mến của muội muội thầm nghĩ: Đúng là tỷ muội tốt ha ha.
Sau khi nhận lấy hai vò rượu ngon, Tuyết Hoa tiếp tục hỏi: "Có phải về sau Vân Phàm tìm được muội, đưa muội đi?"
Lệ Nhi mỉm cười nói: "Đúng vậy" Khí đó nàng mới xác định, Vân Phàm buông tha cho sư muội hắn thầm mến, mà bắt đầu có tình cảm với nàng.
"Muội vừa đi, không lâu sau hoàng đế cũng chết rồi." Tuyết Hoa bĩu môi. Cái tên hoàng đế chết tiệt chết không phải lúc, làm hại Lệ Nhi bị mang danh mê hoặc gây tai họa cho quân vương.
"Ta biết rõ hắn sẽ chết sớm." Lệ Nhi bình tĩnh nói, "Trước khi ta đi hai ngày, ngửi thấy trên người hắncó mùi phấn nồng đậm. Mùi phấn kia có vài thành phần độc hoa."
Mọi người khiếp sợ. Lâm Vân Phàm vội nói: "Sao nàng không nhắc nhở tiên hoàng?" hắn lần đầu nghe Lệ Nhi nhắc tới.
Lệ Nhi bĩu môi: "Sao ta phải nhắc nhở hắn? Sống chết của hắn liên quan gì tới ta?" Nàng không phải người, sao phải quan tâm tới việc của bọn họ.
Ba nam tử nhân loại hai mặt nhìn nhau, nàng không phải con người, nên không để ý đến sinh mạng nhân loại.
"Quả nhiên, tiên hoàng nước Kim Phượng chết là do âm mưu của nữ tử trong cung." Huyền Vũ Tiên Quân trầm giọng nói, có lẽ là do hoàng hậu ra tay, nhưng nguyên nhân vẫn là từ Lệ Nhi, bởi vì nàng ta sợ Lệ Nhi uy hiếp hậu vị.
hắn nhanh chóng liếc nhìn Tuyết Hoa, vị này là một người vô cùng thông minh, dựa vào tính cách của muội muội đã đoán ra được nguyên nhân cái chết của hoàng đế.
Rất vui sướng vì đã hỏi người trong cuộc cái tội lớn thứ nhất, Tuyết Hoa lại hỏi tội thứ hai: mê hoặc tu sĩ nhân loại, cướp đoạt pháp bảo của bọn họ, khiến bọn họ thân bại danh liệt.
"Tuyết Hoa, tỷ muôi chúng ta vất vả mới gặp mặt, muội còn tra hỏi ta?"
Lệ Nhi bất mãn nói: "Ta là thục nữ thuần khiết trong sáng được phụ thân dạy dỗ cẩn thận, tuyệt đối không câu tam đáp tứ đấy. Những xú nam nhân này thấy ta đẹp, giống như ruồi bay vo ve tới, ta đuổi thế nào cũng không đi. Bọn họ nói muốn cùng ta song tu, ta liền đánh đuổi. Bọn họ khiến ta không vui thì ta phải trừng phạt, lấy hết túi càn khôn của bọn họ, lợi dụng thuật mê hoặc để bọn họ nói ra bí mật trong lòng, rồi công bố ra bên ngoài, khiến bọn họ sống không tốt!"
Ba gã Tiên Quân: ||| thiên tính hồ ly ghi thù, bọn họ phải thật cẩn thận không được đắc tội với tỷ muội các nàng.
"Thuật mê hoặc? Sao ta không biết? Phụ thân dạy muội? Người thật thiên vị?" Tuyết Hoa bất mãn kêu lên, chú ý của nàng hoàn toàn khác ba gã nam nhân.
Lệ Nhi bó tay, "Tuyết Hoa, phụ thân là nhân loại, sao biết thuật mê hoặc? Đó là thiên phú chỉ hồ ly chúng ta mới có."
nói xong, nàng quay về phía ba Tiên Quân miệng mỉm cười.
Ánh mắt nàng mê hoặc, cất dấu hàng vạn nhu tình, môi hồng nhuận no đủ hé mở, lộ răng ngọc. Gương mặt trái xoan tinh xảo, mặt mày đưa tình, hai gò má trắng nõn ửng hồng mê hoặc...
Gương mặt nhỏ nhắn của nàng lúc này vừa ngây thơ vừa quyến rũ, câu hồn đoạt phách!
Hạ Lăng Vân và Lâm Vân Phàm tuy đã nhìn quen gương mặt này, trong lòng cũng không nhịn được rung động một thoáng, đôi mắt thâm trầm của Huyền Vũ Tiên Quân dao động, thất thần hồi lâu rồi nhanh chóng khép mắt, cố gắng tiếp nhận khảo nghiệm sắc đẹp khó khăn này.
"Lệ Nhi!" Tuyết Hoa lớn tiếng gọi, đánh tan nụ cười mê hồn của muội muội. Trước kia trong huyễn cảnh Lăng Vân đã chống lại được mê hoặc của Lệ Nhi, nàng không lo lắng, nàng chỉ lo Huyền Vũ tiên quân, bởi nếu hắn bị mê hoặc, Lệ Nhi và Lâm Vân Phàm sẽ gặp phiền toái.
Lệ Nhi lập tức thu hồi dáng vẻ tươi cười mê hoặc người khác, cười hì hì nói: "Từ lúc ta hóa thành người, đã xuyên qua từng ảo cảnh trong huyễn cảnh trêu đùa người đi vào thí luyện, cũng rất ít khi bị thất thủ." Có thể thoát, đều được phụ thân nể trọng, thêm cho chút cơ duyên.
"Được rồi, được rồi, lại hỏi muội. Có phải muội giết năm tên tán tu ở Xích Hà Cốc biên cảnh Tây Bắc, rồi đoạt pháp bảo của họ không?" Tuyết Hoa tranh thủ hỏi, nhân có mặt Huyền Vũ tiên quân làm chứng.
"Tuyết Hoa, chuyện này thật sự là do ta, muội không thể trách Lệ Nhi." Lâm Vân Phàm rất ít khi chủ động nói chuyện, lập tức đứng dậy.
"Hả?" Ánh mắt mọi người lập tức chuyển về phía hắn.
Lâm Vân Phàm cười khổ nói: "Nghe nói Xích Hà Cốc rất đẹp, ta cùng Lệ nhi tới đó du ngoạn, nhân tiện tiến hành bế quan ngắn. Vạn năm trước Xích Hà Cốc là một ngọn nui lửa, trên vạn năm không phun trào, nhưng linh khí hỏa vẫn dồi dào hơn nơi khác. Vì để hỏa linh khí tăng thêm, ta và Lệ Nhi dùng cực phẩm hỏa linh thạch bố trí pháp trận tụ năng lượng cao cấp."
hắn cau mày nói, "Ta bế quan, Lệ Nhi hộ pháp cho ta. Tụ linh trận cao cấp có thể tụ linh khí hỏa, linh khí hỏa liên tục tụ lại hấp dẫn bảy tán tu đang tu luyện ở Xích Hà Cốc.
Bọn họ thấy được dung mạo của Lệ nhi, nhìn rõ pháp trận tụ linh cao cấp, lập tức nổi lòng tham. Lệ Nhi ban đầu không hạ sát chiêu, chỉ đuổi bọn họ đi. không ngờ bọn chúng không từ bỏ ý định, liên thủ công kích Lệ Nhi, có ý đồ giết người đoạt bảo, cướp sắc. Ta vội vàng xuất quan ứng chiến, Lệ Nhi nổi sát tâm, trực tiếp giết năm tên tu sĩ giai "Thực". Hai gã tu sĩ nhất phẩm tu sĩ là đệ tử của người bị giết, ta thấy bọn họ vô tội, liền bảo Lệ Nhi thả họ đi."
hắn áy náy nói: "Là ta sai lầm, không chọn vị trí bế quan, còn để hai tên tu sĩ cấp thấp chạy đi, rước tai họa về sau."
Dưới mặt bàn, hắn cầm tay Lệ Nhi, trầm giọng nói: "Hai tên tu sĩ kia ta nhất thời mềm lòng thả đi tìm một đám tán tu không có lai lịch mai phục tại khe núi nước Tây Lĩnh. lợi dụng địa hình núi bố trí pháp trận, rồi dụ dỗ ta và Lệ Nhi tới đó. Lệ Nhi không đề phòng, nhất thời bị yêu trận vây khốn. Vì giúp Lệ Nhi ta và Lệ Nhi liên thủ phá khe núi, để đập tan pháp trận."
"Tuyến sông bị đổi, đồng ruộng thôn làng bị lụt, lúc đó chúng ta không suy tính đến." hắn nói, "Sau đó ta và Lệ Nhi cải trang tìm hiểu, xác định không có thương vong nhiều, lén lút đưa cho quan địa phương xử lí lũ lụt ba vạn lượng bạc, mới rời khỏi nước Tây Lĩnh tới nước Kim Phượng, thoát khỏi mấy đám tán tu tâm bất chính."
Hạ Lăng Vân, Tuyết Hoa, Huyền Vũ Tiên Quân lúc này mới biết rõ chân tướng. Đúng là Lệ Nhi trêu chọc gây tới tai họa, về tình có thể tha thứ, nhưng... những tu sĩ ham mê sắc đẹp trừng phạt chúng là đúng tội.
Tuyết Hoa lắc đầu nói: "Lệ Nhi, muội rất dễ gây chuyện, về sau cứ giống ta, đeo một cái pháp khí dịch dung đi."
Nàng quay đầu nói: "Lăng Vân, chàng làm giúp Lệ Nhi một cái."
Hạ Lăng Vân gật đầu nói: "Ta đã biết." Tu sĩ khinh thường việc che dấu gương mặt, có ít người biết cách chế pháp khí dịch dung. Hỏa Vân Cung tuy am hiểu pháp thuật hỏa, nhưng đối với phương diện này lại không rõ, khẳng định Lâm Vân Phàm chưa từng nghĩ qua việc dùng pháp khí che dấu dung mạo Lệ Nhi.
Lâm Vân Phàm nghe xong, vội đứng dậy chắp tay nói: "Cám ơn Hạ Tiên Quân."
"Tỷ phu!" Tuyết Hoa nhắc nhở, "Ta là tỷ tỷ của Lệ Nhi."
Lệ Nhi không cam lòng nói: "Muội phu! Ta mới là tỷ tỷ." Tuyết Hoa trước đó chỉ là một tứ phẩm hồ ly bé nhỏ, không ngờ trong thời gian ngắn tu vi linh lực đã tăng cấp tốc không kém nàng là bao.
Biết rõ phương thức các nàng sinh ra Hạ Lăng Vân và Lâm Vân Phàm mỉm cười. Huyền Vũ Tiên Quân nghi hoặc khó hiểu, chẳng lẽ sau khi hai thiên hồ này được sinh ra, phụ mẫu các nàng lại nhầm lẫn trình tự trước sau?