Thấy Trần Nghệ Phong ở trước mặt, Lâm Tiểu Sách mới yên lòng lại, bắt đầu nhẹ nhàng hôn trả lại anh.
Trần Nghệ Phong cảm nhận được Tiểu Sách đáp trả, chậm rãi đưa đầu lưỡi của mình vào trong miệng em, ở phía ngoài còn khẽ cọ cọ. "Ân ~~ ngô ~~ ân ~~" Cảm giác tê dại trong cổ họng khiến Tiểu Sách lơ đãng rên rỉ đi ra tiếng.
Như là nhận được câu trả lời của Tiểu Sách, Trần Nghệ Phong càng thêm ra sức dùng đầu lưỡi khiêu khích hàm răng đang đóng chặt kia, hai tay cũng xoa lên tấm lưng trơn bóng của Tiểu Sách, không ngừng chuyển động lên xuống, vào lúc đến gần xương cùng thì nặng nề đè xuống.
"A ~~ a ~~ a ~~" Chỗ xương cùng mẫn cảm khiến cho toàn thân Tiểu Sách bỗng giật mình, hé miệng thấp giọng thở dốc.
Thừa dịp Tiểu Sách khẽ nhếch cái miệng nhỏ nhắn, đầu lưỡi Trần Nghệ Phong linh hoạt như rắn mà xông vào, lập tức quấn cùng một chỗ với cái lưỡi của Tiểu Sách. "A ~~ ân ~~ a ~~ a ~~" Bị cuốn theo đầu lưỡi của Trần Nghệ Phong, không ngừng chạy loạn bên trong, ra sức thăm dò bên trong khoang miệng của mình, khiến cho phân thân của Lâm Tiểu Sách cũng hơi ngẩng đầu lên.
Trần Nghệ Phong cảm nhận được Tiểu Sách đang nhẹ nhàng vuốt ve dục vọng của mình, chừa ra một tay cầm lấy phân thân xinh đẹp kia, chuyển động lên xuống, đầu lưỡi cũng bắt chước động tác trên tay mà nhẹ nhàng cọ xát đầu lưỡi của Tiểu Sách.
Đầu lưỡi nhạy cảm bị trêu chọc, mà dục vọng trước người lại được bàn tay của anh nắm chặt, Tiểu Sách căn bản không có biện pháp đứng thẳng, chỉ có thể để cả người dựa lên người của Trần Nghệ Phong, như vậy cũng giúp cho động tác của anh được thuận tiện hơn.
Bàn tay nguyên bản đang đặt trên lưng của Tiểu Sách cũng dần trượt xuống phía sau của cậu, xoa xoa lên cánh mông trắng nõn đầy đặn, từ từ tiến vào tiểu huyệt ở chính giữa. Còn bàn tay đang đặt ở trước người Tiểu Sách kia cũng tăng nhanh tốc độ phối hợp với đầu lưỡi trong khoang miệng bắt chước động tác ra vào của phân thân.
"Ha ~~ a ~~ Phong ~~ đừng ~~ mà ~~ cầu anh ~~ buông ra ~~ nhanh ~~ buông ~~ buông ra ~~ đi mà ~~" Đồng thời bị giày vò ở nhiều nơi căn bản Tiểu Sách không có khả năng chống đỡ khoái cảm mãnh liệt như vậy, nỉ non cầu xin sự giải phóng cuối cùng.
Nhìn cả người Tiểu Sách vô lực dựa vào người mình cùng với khuôn mặt chứa đầy nước mắt kia, Trần Nghệ Phong dùng đầu lưỡi chậm rãi dẫn dụ cậu đi theo hướng của anh. Vào lúc đầu lưỡi thơm tho nho nhỏ kia vừa đến bên môi thì, Trần Nghệ Phong nhẹ nhàng cắn vào đó.
"A!! A ~~ a ~~ a ~~" Đau đớn tới trong nháy mắt lại chuyển thành khoái cảm ở phía sau, hạ thân cương cứng của Tiểu Sách hướng về phía trước bắn ra. "A ~~ bắn ~~ a ~~ a ~~" Đồng thời miệng cũng rời khỏi miệng của Trần Nghệ Phong, mà đôi môi bị hút đến đỏ tươi vào lúc cao trào càng thêm phóng đãng khiến cho người khác không thể dời mắt.
Ôm lấy thân thể Tiểu Sách bởi vì sau khi bắn tinh mà suy yếu, Trần Nghệ Phong sãi bước ra khỏi phòng tắm.