Kịch lần này, Mộ Niên vào vai phối hợp diễn thụ, còn Báo Tử là chủ dịch công, Ly Ly Nguyên Thượng Thảo là chủ dịch thụ.
Ly Ly Nguyên Thượng Thảo đã hợp tác với Báo Tử qua không ít bộ kịch truyền thanh. Như Mộ Niên biết, hai người hợp tác rất nhiều lần, hơn nữa còn thường xuyên xứng CP, còn có hẳn một topic do fan lập để nói về CP bọn họ. Mà quan hệ của họ cũng thực sự không tồi, chỉ không biết là quan hệ trên mạng không tồi hay đã phát triển ra ngoài đời thật. Nghĩ vậy, trong lòng Mộ Niên bất giác có chút không tự nhiên.
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: Nghỉ hè chán quá đi. Ra ngoài trời nóng như đổ lửa, ở trong nhà lại chán không có gì làm!
[Lên kế hoạch]: -_-|| Không có việc gì làm sao cậu không làm âm đi!!!
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: Hai ngày nay tôi không nhập tâm được (ToT)
[Lên kế hoạch]: Lấy cớ!
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: Haha, bể mánh rồi ~
[CV – Báo Tử]: Âm của tôi vừa gửi đi rồi.
[Lên kế hoạch]: ╭(╯3╰)╮ Vẫn là Báo Tử sama đáng tin cậy! Tốc độ giao âm có thể sánh bằng với Lưu Niên sama!
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: ╰_╯ Báo Tử sao anh chẳng đồng tâm hiệp lực với người ta gì cả!
[Lên kế hoạch]: Báo Tử sama ~ Tiểu thụ nhà anh dỗi rồi kìa ~
[CV-Báo Tử]: Tôi chỉ muốn kịch hoàn thành sớm một chút.
[Lên kế hoạch]: Em cũng vậy ^O^/ Vậy nên Ly Ly sama đừng làm chậm tiến độ của kịch tổ đó nha ~
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: ╭(╯^╰)╮ Đừng có mà coi thường tôi! Tôi đi thu âm ngay cho các người xem!
Mộ Niên nhìn chằm chằm vào bốn chữ “tiểu thụ nhà anh” trên màn hình. Vì sao Báo Tử không phủ nhận? Lẽ nào người hắn thích chính là Ly Ly Nguyên Thượng Thảo? Nhưng không phải Báo Tử đã nói hắn lâu rồi chưa gặp lại người trong lòng sao?
Chẳng nhẽ Ly Ly Nguyên Thượng Thảo đã nhận lời tỏ tình của Báo Tử, cho nên bây giờ hai người mới ở trong nhóm liếc mắt đưa tình công khai đến vậy?
Sự thật đừng tàn nhẫn như vậy chứ!
Mộ Niên mở weibo của Báo Tử, mong tìm được chút dấu vết gì.
Nhưng weibo của hắn vẫn như cũ, lâu lắm rồi chưa update thêm cái gì, hay là do cậu suy nghĩ nhiều?
Làm tổ ở nhà tròn một tháng, kỳ kịch thứ nhất đã ra lò.
Ngày phát kịch, Mộ Niên chăm chăm chú ý mọi tin nhắn trong nhóm.
[Lên kế hoạch]: ⊙▽⊙ Chúng ta giữ nguyên đội hình, ra ngoài bán manh phục vụ khán giả!
[Đạo diễn]: =v= Ly Ly sama lại chuẩn bị cùng Báo Tử sama truyền bá CP!
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: *Ngoáy mũi* Ai thèm!
[Biên kịch]: Bọn tôi thèm ^o^/
[CV – Báo Tử]: Kịch phát rồi?
[Đạo diễn]: O(∩_∩)O Đúng vậy!
[CV – Báo Tử]: Sao từ lúc vào nhóm đến giờ tôi chưa thấy Lưu Niên xuất hiện?
[Biên kịch]: o(╯□╰)o Sama lần đầu tiên hợp tác với Lưu Niên sama nên có thể không biết, Lưu Niên sama bình thường không tán gẫu trong nhóm, muốn tìm sama ấy thì phải pm.
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: Cao lĩnh chi hoa (*) nha, sao, Báo Tử sama muốn hái không?
(*) Cao lĩnh chi hoa: Ý chỉ những người cao quý, thường mang ý mỉa mai là kẻ kênh kiệu.
Cao lĩnh chi hoa cái khỉ ý! Tôi cùng Báo Tử có bao nhiêu thứ trên trời dưới đất để tán gẫu đấy! Nội tâm Mộ Niên không ngừng gào thét, hiện tại mà chạy ra hóng chuyện thì có được không nhỉ, sớm biết thế cậu đã chăm chỉ tán nhảm trong nhóm rồi.
[Trang trí]: →_→ Ly Ly sama ghen sao ~
[Biên kịch]: Ly Ly sama! Thực ra trong tim Báo Tử sama chỉ có cậu! Đừng ghen!
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: Tiểu gia đây mới không thèm ăn dấm chua nhé! Ai muốn ngày ngày dính với Báo Tử đâu! Đúng rồi, Báo Tử, Bánh Mật cái người xứng vai thụ hợp tác với anh trong bộ kịch trước ấy, thế nào?
[Trang trí]: *Cười xấu xa* Cậu lo sama xuất tường sao?
[CV – Ly Nguyên Thượng Thảo]: Ai thèm lo!
Nhìn thấy câu hỏi này, Mộ Niên không kìm được chờ mong Báo Tử trả lời. Không biết cậu trong lòng hắn như thế nào nhỉ. Thật chờ mong!
[CV – Báo Tử]: Rất tốt.
…
Hết rồi?
Mộ Niên có chút uể oải, có lẽ Báo Tử căn bản không muốn nhắc đến cậu.
Uống một ly nước trái cây, Mộ Niên tiếp tục ngồi xem mọi người nói chuyện.
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: (≧▽≦) Ta có một đề nghị!!
[Lên kế hoạch]: Cái gì?
[Đạo diễn]: Đề nghị?
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: Báo Tử anh không tỏ vẻ tò mò được chút sao?
[CV – Báo Tử]: Được rồi, đề nghị gì?
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: Chúng ta gặp mặt offline đi!
[Lên kế hoạch]: Được!!
[Đạo diễn]: ^O^/ Tán thành hai tay hai chân!
[Trang trí]: QAQ Tộc đi làm khổ không chịu nổi…
[Biên kịch]: QAQ Mẹ nó! Tộc đi làm khổ không chịu nổi!
Mộ Niên nhìn chằm chằm màn hình, đợi Báo Tử trả lời. Nếu hắn đi, cậu nhất định sẽ tìm mọi cách để đến đó!
[CV – Báo Tử ]: Tôi không đi đâu.
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: Nè, tôi anh với anh biết nhau cũng hai năm rồi, gặp cái thì đã sao! Anh một thằng đàn ông trưởng thành còn sợ gì nữa! Mỗi lần offline anh đều chối, sợ bọn tôi ăn thịt anh sao!
[CV – Báo Tử]: Không, chỉ là không quen thôi.
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: Đến đi! Không thì anh chọn địa điểm bọn tôi đến, dù sao nghỉ hè cũng không có gì làm, mọi người đi cùng nhau cho vui!
[CV – Báo Tử]: Không được, không tiện.
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: Anh có phải đàn ông không đấy, còn muốn tôi mời thêm mấy lần nữa hả?
[Lên kế hoạch]: Đúng thế, sama, chúng ta đều thường xuyên hợp tác, tán gẫu với nhau mà! Chắc chắn không làm lỡ việc của anh đâu!
[Đạo diễn]: Đúng vậy! Sama đi đi mà!
[CV – Báo Tử]: Mọi người ở đâu vậy?
[Lên kế hoạch]: Bọn em đều là người thành phố C! Offline gặp mặt rất nhiều lần rồi!
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: Đúng vậy, không biết đã gặp mấy cô nàng này lần thứ bao nhiêu rồi nữa.
[CV – Báo Tử]: Vậy thì đi thành phố C.
[Lên kế hoạch]: ~(≧▽≦)/~ Vậy là sama đáp ứng rồi???
[Đạo diễn]: Ôi ôi, cuối cùng cũng có thể gặp được Báo Tử sama ngoài đời thật! Siêu mong chờ!
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: Tôi lúc nào cũng có thể đi nha ~
[Lên kế hoạch]: Em cũng thế!
[Đạo diễn]: Người thành phố C tỏ vẻ không sao cả!
[CV – Báo Tử ]: Vậy thứ hai đi, tôi cách thành phố C không xa, lái xe hai giờ đồng hồ là đến. Có điều không thể ở lâu, ngày hôm sau là phải về rồi.
[Lên kế hoạch]: Không sao!
[Trang trí]: Xin ảnh chụp!
[Biên kịch]: Tôi cũng vậy!
Mộ Niên thấy họ thương lượng xong xuôi, liền pm cho lên kế hoạch.
[Lưu Niên]: Mọi người chuẩn bị offline?
[Lên kế hoạch]: o(≧v≦)o Sama anh xem trộm!
[Lưu Niên]: Tôi có thể đi không?
Mặc kệ giữa cậu và Báo Tử có khả năng hay không, Mộ Niên vẫn muốn có thể gặp hắn một lần ngoài đời thực, cũng là để vẽ cho đoạn tình yêu thầm lặng này một dấu chấm tròn hoàn mỹ.
[Lên kế hoạch]:!!!!!!!
[Lưu Niên]:?
[Lên kế hoạch]: Nhất định có thể! Lưu Niên sama thần bí lâu như vậy cuối cùng cũng lộ mặt thật rồi!
Trên trán Mộ Niên thêm vài vạch hắc tuyến.
Không đến nửa phút sau, trong khung chat của kịch tổ cũng nhấp nháy điên cuồng.
[Lên kế hoạch]: Lưu Niên sama chủ động muốn offline!!!
[Đạo diễn]: Mẹ ơi! Quá khó tin!! Lưu Niên sama rút cục em cũng được nhìn thấy người thật rồi!
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: Má! Ngọn gió nào đem Lưu Niên thổi ra vậy?
[Trang trí]: Cầu ảnh chụp!
[CV – Ly Ly Nguyên Thượng Thảo]: Hừ hừ, dù sao thì lần này cũng là tôi đề nghị!
Từ lúc biết rất nhanh có thể gặp được Báo Tử, Mộ Niên không thể kìm được thấp thỏm chờ mong trong lòng.
Tới ngày xuất phát, tâm tình Mộ Niên lại bình tĩnh vô cùng. Bởi sáng sớm khi vừa lên xe cậu đã bắt đầu ngủ bù.
Thành phố C và A cách nhau không xa, nhưng cách nhà cậu lại không gần, cũng phải tầm 4 tiếng đi xe.
Giật mình tỉnh dậy, còn một tiếng nữa là tới ga xe bus, Mộ Niên nhắn tin cho Lên kế hoạch thông báo mình sắp đến, biết tất cả mọi người đều đã tề tụ đông đủ chỉ còn thiếu mình cậu, trong lòng cũng cảm thấy sốt ruột.
Nơi hẹn nhau là cửa hàng đồ ăn nhanh ngoài cửa nhà ga.
Mộ Niên xuống xe, theo đám đông đi ra cửa. Trước kia cậu chưa bao giờ đến thành phố C, không hề biết gì về phương hướng.
Mộ Niên loanh quanh nhà ga một vòng rồi mới tìm được đường.
Chưa đi vào đã thấy mất bình tĩnh, bàn tay theo bản năng nắm chặt quai ba lô, nhìn xuyên qua cửa thủy tinh của tiệm, cậu thực sự không thể phân biệt được đâu là bọn họ.
Đúng lúc ấy điện thoại vang lên.
“Lưu Niên sama anh đâu rồi?” Giọng nói của lên kế hoạch truyền ra từ điện thoại.
“Ở trước cửa cửa hàng đồ ăn nhanh.”
“Mau vào đi, bọn em ở tầng hai, hai nam hai nữ rất dễ thấy!”
Mộ Niên mở cửa, đi lên tầng hai, sau đó thì ngây ngẩn cả người.
Hai nam hai nữ ngồi đối diện cửa rất dễ phát hiện, nhưng làm cho Mộ Niên giật mình là bởi ngồi ở đó có Thịnh Diệc Thanh.
Mộ Niên lập tức nhìn xung quanh, xem có bàn nào ngồi hai nam hai nữ nữa hay không nhưng ngó nghiêng đến ba lần cũng tìm không thấy.
Trời ạ! Thế này là thế nào?!
—-END 14—–