• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chuyển ngữ: Mạc Tịnh

Biên tập: Bỉ Ngạn Hoa

Nhẹ nhàng đóng cửa lại, Tống Gia Diễn hơi lo lắng nhìn Đinh Đinh. Anh đi đến trước mặt cô hỏi: “Đinh Đinh, cô làm sao vậy?”

“Tống Tống, không hiểu sao trong khoảnh khắc nhìn thấy cô ta tôi lại có thể mong rằng cô ta chết…” Đinh Đinh che mặt, “Vì sao tôi lại có ý nghĩ này…Tống Tống, anh hỏi rất đúng, tôi bị sao vậy? Tôi…”

“Cô biết rõ là tôi không có ý này!” Tống Gia Diễn muốn Đinh Đinh ngẩng đầu lên, nhưng tay vẫn xuyên qua giống như trước, trong lòng cảm thấy bất lực.

Đinh Đinh là một con ma không phải là người. Nếu cô biến mất thì anh không thể nào tìm được cô. Cảnh sát xác định cô đã chết, không thể nào lại xuất hiện những ghi chép có liên quan đến cô, cũng như không thể báo người mất tích… Nếu cô rời đi cũng kiên quyết không muốn ai tìm được thì anh có thể làm gì chứ? Những thông tin về cô cũng là từ Nhiếp Phàn hay người khác mà biết được, huống chi bây giờ một chút ký ức cô cũng không nhớ, anh có thể đi đến nơi nào tìm? Làm thế nào anh mới có thể mang cô trở về?

“Đinh Đinh, không cần nghĩ nữa, đi chơi trò chơi được không? Tôi dẫn cô làm nhiệm vụ thăng cấp?!”

“Được”

***

“Alo?”

“Xin chào, anh Tống. Tôi là Nhiếp Phàn.”

Tống Gia Diễn hơi bất ngờ, theo bản năng muốn cúp điện thoại.

“Đừng cúp máy, tôi biết hôm trước Á Hi đến tìm anh, hy vọng là không làm phiền anh.”

“Anh không cảm thấy là những lời này nói ra đã quá muộn sao? Người liên quan với Phương Á Hi là anh, tôi cũng hy vọng anh hãy trông nom cô ta thật tốt, đừng tới làm phiền cuộc sống của tôi nữa.”

“Tôi rất xin lỗi! Hôm nay tôi gọi điện tới là muốn nói với anh một chuyện.” Nhiếp Phàn dừng một chút lại tiếp tục nói: “Tôi nghe được một số chuyện từ Á Hi nên tôi muốn hỏi một chút, anh muốn biết mộ của Đường Đinh ở chỗ nào không?”

“Được, anh nói, tôi nhớ kỹ.”

Nắm chặt tờ giấy nhỏ ghi địa chỉ nơi thi thể Đinh Đinh được chôn cất, Tống Gia Diễn suy nghĩ một lúc rồi quay lại xông thẳng vào thư phòng hướng Đinh Đinh đang chơi trò chơi hét lên: “Đinh Đinh, có muốn đi đến trước mộ của cô chào một cái không?”

“Tôi đang đánh boss! Chờ tôi đánh xong rồi nói!!”

“…”

Anh hối hận đã dạy cô chơi trò chơi, cô ma nữ này chơi trò chơi còn ham hơn anh.

Nơi chôn cất Đinh Đinh nằm trong khu mộ cách đường Vô Thường không xa. Tống Gia Diễn đứng ở cổng khu mộ, ngẩng đầu nhìn thềm đá thật dài, sau gáy bỗng nhiên chảy xuống một giọt mồ hôi.

Nhiếp Phàn ngu ngốc này nói cho anh biết khu mộ ở nơi nào nhưng lại không nói cho anh biết mộ của Đinh Đinh nằm ở hàng nào, ô nào. Nhiều như vậy chẳng lẽ muốn anh đến từng cái nhìn qua sao?!

Thở dài, Tống Gia Diễn nói: “Đinh Đinh, cô tìm bên phải, tôi tìm bên trái. Tìm được thì nhớ gọi tôi một tiếng.”

May mắn là tiết thanh minh đã qua, gần đây cũng không có người nào mới mất, vì vậy trong khu mộ này ngoại trừ một người là anh và một con ma là cô…. A, được rồi, có lẽ không phải là một ma mà là rất nhiều ma…cũng sẽ không có sinh vật nào có thể hô hấp nữa.

Cuối cùng, Tống Gia Diễn ở hàng thứ 103, ô thứ 6 tìm được bia mộ có khắc tên Đường Đinh, tiêu tốn cũng hơn một tiếng đồng hồ.

Nhiếp Phàn người này căn bản là đang báo thù? =.=

Gọi Đinh Đinh đến, Tống Gia Diễn đang chắp tay cúng bái gì đó. Trên bia mộ là một tấm ảnh đen trắng, trẻ hơn Đinh Đinh bây giờ một chút, cười rạng rỡ. Bia mộ thoạt nhìn không bẩn nhưng cũng không hẳn là sạch, có lẽ rất lâu rồi chưa có ai đến cùng bái.

“Đinh Đinh, cô xem, đây đúng là dáng vẻ của cô.” Tống Gia Diễn chỉ vào bức ảnh nói.

Đinh Đinh bay qua để sát lại gần hơn, tò mò nói: “A, thì ra là tôi có dáng vẻ này. Trước kia soi gương với anh hoàn toàn không thấy, làm thế nào cũng chỉ thấy có mình anh…”

“Đinh Đinh, có cảm xúc gì khác nữa không?”

Đinh Đinh vươn tay chạm vào, nghĩ một lát rồi nói: “Không có.”

“…Sẽ không để cho ngu ngốc với đám người hèn hạ kia mãi được.”

Tống Gia Diễn lấy đồ vật trong túi ra từng cái một. Sau khi dùng vải sạch lau chùi cẩn thận mới đặt mọi thứ trước bia mộ: có trái cây, có hương nến, có giấy vàng tiền mã và cả một bó hoa cúc tươi.

Đợi Tống Gia Diễn làm xong hết, đứng lên chuẩn bị rời đi, Đinh Đinh mới đột nhiên nghĩ đến một vấn đề rất quan trọng.

“Tống Tống, là ai nói với anh tôi được chôn ở chỗ này?”

“Nhiếp Phàn!”

“…” Đinh Đinh ngạc nhiên: “Vì sao anh ta lại biết? Vì sao anh ta lại gọi điện thoại cho anh? Có phải anh lừa gạt tôi điều tra những việc này?”

“Hả?”

Tống Gia Diễn lúng túng, dường như anh đúng là không nói mọi chuyện mình biết cho Đinh Đinh. Hình như cho đến tận bây giờ cô cũng không rõ quan hệ giữa cô với Nhiếp Phàn và Phương Á Hi. Có lẽ ngay cả tên của Phương Á Hi cô ấy cũng không biết.

“Tống Tống, anh thật quá đáng! Lại không nói cho tôi cái gì.”

Tống Gia Diễn bị ép buộc phải liên tiếp lùi về phía sau, đành giơ hai tay lên nói: “Cô không nên gấp, không nên gấp. Chờ về nhà tôi sẽ nói hết mọi chuyện cho cô được khôn? Chuyện nào tôi cũng sẽ nói, cô đừng giận…Đi đi, chúng ta cùng về. Tiết Thanh minh năm sau lại đến…”

Tống Gia Diễn, ngươi thật là bị quỷ ăn rồi mà! Thật không có khí phách!

“Vậy alf lúc còn sống có lẽ tôi là bạn gái của Nhiếp Phàn, nhưng sau đó lại bị người phụ nữ độc ác tên Phương Á Hi kia đoạt lấy?! Tiếp đó vì trái tim tôi quá mỏng manh dễ vỡ mà tự sát?!”

Tống Gia Diễn bị Đinh Đinh lườm đến mức cả người ngả về phía sau, “Cũng không khác lắm. Chắc hẳn là như vậy!”

“Tôi thật không có tiền đồ mà!” Đinh Đinh ảo não.

“……”

“Đinh Đinh, rốt cuộc bọn Quần cộc là đã dạy cô cái gì vậy? =.= Mới có hai ngày ngắn ngủi mà cô đã học thành như vậy?!”

Đinh Đinh nghẹn giọng cười khan: “Thời buổi Internet có rất nhiều cái lạ. Tống Tống, anh học rồi sẽ quen!”

Tống Gia Diễn im lặng: Cứ tiếp tục như vậy cô sẽ biến thành một cô gái hư, tôi cũng sẽ không ngạc nhiên…

Tối hôm đó, đám người Quần cộc bị Tống Gia Diễn kéo vào đủ mọi phó bản, đầy ải một phen, mà Đinh Đinh thuận lợi từ cấp 20 thăng lên cấp 35. Trong lúc tham gia phó bản, vì thao tác có vấn đề nên bị đơ toàn tập mãi cho đến khi phó bản nhanh chóng kết thúc thì được hồi sinh. Tần số tử vong là 25, trang bị toàn thân phải đổi một lần.

Tống Gia Diễn tổng kết: Để cho một đám đàn ông hèn hạ, bỉ ổi chuyên phá hỏng sự thuần khiết của các cô gái đáng bị dạy dỗ một phen, không thể chỉ mới có một lần mà bỏ qua được!

Đinh Đinh tổng kết: Được thăng cấp thật sảng khoái!! o(≧v≦)o~~

Đám người Quần cộc: T口T Anh Tống, tha mạng! Lần sau không dám nữa!!

Các cô gái thế lực bên trong: Anh Tống danh hoa đã có chủ, một đại hiệp tốt cứ như vậy tan thành mây khói, quá đáng tiếc, quá đáng tiếc!!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK