• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Học trưởng, kỳ thật em là gay.”

Sau nửa phút xấu hổ, Đào Lâm rốt cục thì đem mục đích tìm Ứng Diêu nói ra.

Nhìn Đào Lâm hai má phi thường đỏ bừng trong trạng thái ngượng ngùng, Ứng Diêu giơ lên khóe miệng nhẹ nhàng cười để dịu đi không khí. “Nguyên lai bảo tôi ra là vì nói chuyện này? Tôi đã biết.”

Đào Lâm lại rất nôn nóng gãi gãi mặt, có chút chột dạ tiếp tục nói: “Lần trước em nói bởi vì tiền lương nên mới làm ở gay bar, kỳ thật chủ yếu cũng không phải nguyên nhân này, bởi vì muốn trải nghiệm, khai thác nhãn giới.”

Ứng Diêu bật cười.”Như thế nào đột nhiên nhắc tới việc này?”

Đào Lâm lại nghĩ nghĩ, hơn nữa ngày mới nghẹn ra một câu.”Em cảm thấy cần phải hướng học trưởng thẳng thắn.”

“Ân, cũng không tất yếu bởi vì mình là gay mà cảm thấy ngượng ngùng khó có thể mở miệng.” Ứng Diêu vỗ vỗ vai Đào Lâm, còn nói thêm, “Cậu xem cá chết, một bộ tôi đây là gay tôi kiêu ngạo đức hạnh, cũng là vẫn thoải mái.”

Đào Lâm gật gật đầu.”Học trưởng, em buổi chiều còn có lớp, kia em đi trước.”

“Hảo.”

Sau đó Đào Lâm liền có chút không cam lòng, không muốn đi.

Một hồi đến phòng ngủ, Cá chết huynh có hứng thú nguyên nhân Đào Lâm đến tìm Ứng Diêu là có chuyện gì.

“Không có gì.” Ứng Diêu tùy tiện đuổi Cá chết huynh, an vị tại vị trí của mình trầm tư.

Ứng Diêu nghĩ, chỉ là thẳng thắn thành khẩn nói ra tính hướng của chính mình cũng không cần đặc riêng tìm anh ra như vậy, hơn nữa việc này Đào Lâm giống như cũng không nói cùng cá chết.

Như vậy đối với cậu, anh đặc biệt? Vẫn là mượn việc này là để ám chỉ anh chuyện gì?

Đào Lâm thích anh chuyện này Ứng Diêu rất rõ ràng, cũng không phải cố ý làm như không biết, so với khoảng thời gian sau này mà nói, thời gian bọn họ nhận thức nhau quá ngắn. Chuyên đối đãi cảm tình này nọ, Ứng Diêu luôn luôn rất thận trọng, suy xét thật sự nhiều. Cho nên, Đào Lâm còn còn chưa nói ra trước, Ứng Diêu cảm thấy hai người cứ duy trì quan hệ như vậy cũng tốt.

Một khi có thể xác định tâm ý của chính mình, Ứng Diêu cũng tuyệt đối sẽ không hàm hồ.



Phục vụ số 0 hiện là trạng thái không ở trên máy.

Lúc này, Ứng Diêu cảm thấy phục vụ số 0 chắc là đang hành động. Nhưng là cậu ta một chút động tĩnh đều không có, sẽ không thất bại đi.

Hiện tại lại hồi tưởng phục vụ số 0 trước kia cùng mình tán gẫu phi thường không tiết tháo, Ứng Diêu cảm thấy cũng có thể lý giải, không khỏi cũng đối với cậu có điểm đồng tình

Loại liều mạng này là vì đối phương mà nuôi hi vọng để cố gắng, Ứng Diêu cảm thấy hẳn là đáng giá ngợi khen. Về phần này có lẽ làm cho người khác không thể tiếp thụ thậm chí còn có người nặng lời, người đang trong tình yêu ai còn không thể có cái tình thú a, cũng là lời ngon tiếng ngọt, lời tâm tình mà.

Ứng Diêu cảm thấy chính mình vẫn là không nên chủ động hỏi, nếu thật là thất bại, an ủi cậu phỏng chừng cũng không dùng được. Ứng Diêu nghĩ không nên đi quấy rầy phục vụ số 0 đang thất tình này, định cấp cậu chút thời gian ổn định tâm tình, phục vụ số 0 lại gửi tin qua.

[Phục vụ số 0]: ( >﹏<.)~ ô ô ô…

Quả nhiên, hình như thất bại.

[YY]: sờ sờ đầu, muốn được hắn ta thích phải cố gắng nỗ lực lên

Dù sao đều đã liều mạng như vậy, buông tha không chịu nói hình như là có chút đáng tiếc

[Phục vụ số 0]: tôi còn không cùng anh ta thổ lộ

[YY]: vậy cậu khóc cái gì

[Phục vụ số 0]: tôi không dám! Tôi nhìn thấy anh ta liền khẩn trương! Tôi chính là thật vô dụng!

Phục vụ số 0 quả nhiên là cam chịu.

Đích xác, muốn nói ra ba câu hai chữ (làm tôi, thượng tôi, thao tôi) có thể là một chuyện rất mất hình tượng. Ở trên mạng có thể nhẹ nhàng đánh ra bởi vì nó chỉ là văn tự, hơn nữa đối phương cũng không nhìn thấy, có lẽ phục vụ số 0 ở thời điểm đánh ra những chữ này cũng phi thường lúng túng. Nhưng là phải làm trước mặt người mình thích, nói ra trắng trợn như vậy, áp lực phi thường lớn.

[Phục vụ số 0]: please do me

Đề tài nhanh chóng được thay đổi, phục vụ số 0 ngay sau đó lại phát ngay một câu tiếng Anh. Chẳng lẽ là tỉnh lược từ câu please do me a favor, nhưng Ứng Diêu không biết chính mình có thể gấp gáp giúp đỡ cậu cái gì.

[YY]: gấp cái gì?

Sẽ không phải là mượn anh để là đối tượng thử nghiệm ngôn ngữ chứ

Ứng Diêu không chờ phục vụ số 0 trả lời, xem cậu muốn anh hỗ trợ cái gì.

[Phục vụ số 0]: không phải, anh có biết please do me là có ý tứ gì không?

[YY]: please do me a favor? Thỉnh nhanh giúp tôi?

[Phục vụ số 0]: thỉnh, làm, là ý tứ của tôi

Ứng Diêu xấu hổ, vẫn cố gắng duy trì

[Phục vụ số 0]: anh nói khi tôi cùng anh ta nói những lời này, anh ta có hiểu không?

Những lời như vậy nhưng bởi vì là tiếng Anh nên bớt thẹn thùng một chút, nhưng đối với người mà phục vụ số 0 thích kia mà nói, lời này có hàm ý gì hẳn là không có gì khó khăn.

Cho nên Ứng Diêu chần chờ một chút, liền trả lời cho phục vụ số 0, còn rất tri kỷ thêm cái đề nghị.

[YY]: có thể nghe hiểu đi

[YY]: vậy, nếu như cậu không dám mở miệng, không ngại uống chút rượu để có thêm can đảm, cậu tửu lượng thế nào?

[Phục vụ số 0]: không tốt

[YY]: kia uống ít một chút, miễn cho không bị nghĩ là rượu say loạn tính

[Phục vụ số 0]: rượu say loạn tính cũng không sai a

Ứng Diêu lúng túng một chút, sau đó tiếp tục hồi phục trạng thái.

Vậy cậu nhớ chuẩn bị áo mưa, phải làm tốt công tác bảo hộ a

————-

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK