12pm
Đêm nay, em bỗng thấy mình cô đơn trong vòng tay thân quen.
Sau đêm nay, có lẽ em sẽ phải buông những giấc mơ – những lập lờ.
Có sai không khi trong lòng còn chút yêu thương xưa buồn vương.
Nhưng thật tâm em không muốn đôi ta xa cách nhau.
Có sai không khi đêm về em vẫn nghe âm thanh ấy.
Thoáng mùi hương cũ như vừa mới đây.
Là do em cố chấp… Cho rằng mình đúng.
Em cứ ngỡ năm tháng xóa hết bao nhiêu kỉ niệm cũ.
~ Giữ em đi_ Thùy Chi
~Tiếng chuông điện thoại của nó reo lên, nó nhìn vào màng hình, bỗng hơi giật mình, sao giờ này mà người đó lại gọi, chắc có nhiệm vụ mới rồi
Nó khẽ nhìn bọn hắn, xem ra bọn hắn đã ngủ say hết rồi, tốt lắm, nó lẻn ra ngoài nghe điện thoại
- Tôi nghe đây, boss
- Có nhiệm vụ đặc biệt cho cô, địa chỉ ta đã gửi qua điện thoại của cô, hành xử cẩn thận, đối tượng lần này không dễ đối phó đâu_ một giọng nói không chút độ ấm vang lên từ đầu dây bên kia
- Vâng
Nó cúp máy, nhanh chóng xem tin nhắn, xem ra đối tượng này quả thật không đơn giản, nó nhếch mép
Nhanh chóng thay một bộ quần áo màu đen, mang một chiếc mặt nạ quỷ, nó thoắt cái đã ra khỏi kí túc xá
Nó vừa đi khỏi thì trong phòng có một đôi mắt mở ra, rốt cuộc cô là ai?
Đối tượng của nó lần này chính là Hắc vương, một người có tầm cỡ không nhỏ trong giới Hắc đạo
Nó nhanh nhẹ lẻn vào bên trong căn biệt thự, hừ xem ra cái lão này cũng biết có ngày bị ám sát nên lắp rất nhiều thiết bị báo trộm, cũng như một đội bảo hộ hùng hậu, nhưng thật xui cho lão người ra tay lần này lại là nó
Nó như một con mèo đen lẩn vào các ngóc ngách tránh các tên vệ sĩ
Thoắt cái nó đã vào được phòng ngủ của lão, nhưng nó thật bất cẩn khi vào phòng quá vội, mà không ngờ rằng trong này lại có hơn mười tên vệ sĩ, nhưng như vậy thì đã sao?
Nó liếc mắt băng hàn nhìn làm bọn chúng không rét mà run, cùng nhau xông lên tấn công nó, nó nhếch mép, phóng thẳng mười cây kim độc vào yết hầu của mười tên vệ sĩ cùng một lúc, bọn vệ sĩ trợn trắng mắt, sùi bọt mép, cùng nhau đồng loạt ngã xuống, chết không nhắm mắt, không biết vì sao mình chết
Nó không thèm liếc đến, bước vội đến phòng khác tìm Hắc vương
Thì ra ông ta ở đây
Nhìn cánh cửa được khóa cẩn thận, nó cười nửa miệng khinh bỉ, ông nghĩ rằng với cánh cửa này có thể ngăn tôi sao, ngây thơ!
Nó thẳng chân đạp một cái thật mạnh, cánh cửa đổ rạp xuống, nó tiện tay tặng cho hai tên vệ sĩ hai cây kim độc
Hắc vương hoảng sợ nhìn hai tên vệ sĩ chết tươi trên đất, kim độc, mặt nạ quỷ, cô ta là...
- So...so...sophia_ lão ta lấp bấp
- Không ngờ ông cũng biết tôi đấy_ giọng nói mang đầy tia lạnh lẽo, chết chóc
Ông ta sợ đến trắng bệch cả mặt, Sophia chính là sát thủ nổi tiếng nhất, mỗi khi cô ta ra tay đều có người chết, không bao giờ không thực hiện được, một sát thủ bậc nhất nổi tiếng lạnh lùng, tàn nhẫn, giết người không gớm tay, mặt nạ quỷ và những mũi tên độc chính là điểm riêng của Sophia
- Tôi sẽ cho cô tiền...tôi...tôi rất nhiều tiền...tôi...
- Lắm lời_ nó không để lão ta nói xong liền ban cho lão ta một phát súng ngay giữa trán, máu tươi phún ra khắp nền đất, trông vô cùng kinh dị
Nó nhếch mép, không ngờ lại ra tay dễ dàng như vậy, định rời khỏi, bỗng nhiên nó trừng mắt nhìn cái điều khiển trong tay lão, khốn kiếp, lão già chết tiệt!
Không còn cách nào khác nó đành nhảy cửa sổ xuống, chạy thật nhanh tránh xa căn biên thự
Nó vừa chạy đi không xa liền một tiếng nổ vang trời vang lên, trong phút chốc căn biệt thự nổ tung
Nó nhìn cảnh tượng căn biệt thự cháy sáng rực trong trời đêm, nó nhếch mép, nhanh chóng rời khỏi, lấy điện thoại ra gọi cho boss
- Đã hoàn thành!