____________
“Em không muốn à?” Đảo Tự hỏi với khuôn mặt nhăn nhó, "Một khi có chúng, em sẽ yêu chúng và đến lượt em, em cũng sẽ yêu bố của chúng nên hãy làm điều đó trước.
Nghe thế nào?"
Nếu nói y không hóa đá, Ôn Tần Khê chính là nói dối.
Y thậm chí không thể tưởng tượng được Đảo Tự sẽ sử dụng phương pháp nào vì y không sẵn lòng.
Giá như y có thể tự giải thoát thì y có thể dễ dàng khuất phục được beta nhưng trước tiên y phải thoát ra khỏi sợi dây này.
"Tôi khát.
" Ôn Tần Khê vẻ mặt bơ phờ nhìn Đảo Tự bằng đôi mắt đẹp long lanh, có chút đỏ rực quyến rũ đến lạ thường.
Không thể cưỡng lại ánh mắt mê hoặc của y, Đảo Tự đồng ý yêu cầu của gã rời khỏi phòng với những bước chân vội vã.
Gã vừa đi khỏi, Ôn Tần Khê cầm ghế di chuyển, nhìn quanh căn phòng tựa như phòng ngủ xem có thứ gì có thể giúp y cắt dây.
Sau một hồi vùng vẫy lục lọi khắp phòng, tầm nhìn của y sớm rơi vào một chiếc bình trông giống như một món đồ cổ giống như chiếc mà hoàng đế đã ném cho y trước đó.
Trông nó có vẻ đắt tiền nhưng một ý tưởng điên rồ lại len lỏi trong đầu y.
Hoặc là y ở lại đây để bị đánh thuốc mê, bị hãm hiếp và buộc phải sinh con hoặc làm vỡ chiếc bình đắt tiền đến nực cười đó.
Không còn nghi ngờ gì nữa, chiếc bình phải biến mất.
Y ngay lập tức đập chiếc bình xuống đất vỡ tan thành từng mảnh trước khi nhặt mảnh có cạnh sắc nhất.
Với tốc độ nhanh với những giọt mồ hôi đọng trên trán, y cắt sợi dây vô tình cắt vào mình trong quá trình đó nhưng y có thể xử lý cơn đau vì cơn đau khi sinh con còn đau hơn một vết xước đơn giản.
***
Ôn Tần Khê đã sớm cắt xong những sợi dây ở cổ tay, chỉ còn lại những sợi dây ở mắt cá chân, điều này tỏ ra khó xử lý nếu xét đến việc phải mất bao nhiêu thời gian để giải thoát bản thân mặc dù nó không khó bằng cổ tay đầu tiên mà y giải thoát được.
Với cổ tay đầu tiên, y đã phải cắt sợi dây có mảnh bình hoa trong miệng sau khi cầu xin hệ thống hạ chỉ số đau xuống mức muỗi đốt nhưng không may cho y, mức đau thấp nhất vẫn tương đương với kỳ kinh nguyệt của con gái là nỗi đau đớn tột cùng đối với Ôn Tần Khê.
Tôi không có ý định sinh con với bất kỳ ai nên đau quá đi, y nói khi tưởng tượng cái đầu to của chiếc bánh bao nhô ra từ những bộ phận nhỏ bé của mình.
Làm sao có thể không đau?
Một cái lỗ to bằng đồng xu mà sinh ra cái đầu to bằng quả bưởi, chắc phải đau lắm.
Không muốn nhìn cơ thể mình bị xé thành từng mảnh, y cắt sợi dây đó như không có ngày mai, liên tục cảm ơn Ôn mama vì đã đủ mạnh mẽ để đẩy đầu quả bưởi của y và Ôn Đản Niên ra khỏi những phần có kích thước bằng đồng xu của bà.
Con sẽ mua cho mẹ một biệt thự khi hoàn thành công việc và cảm ơn mẹ vì tất cả sự chăm chỉ của mẹ’, y nghĩ ngay khi giải phóng cổ tay đầu tiên.
Môi y bị cắt, ngón tay y có vết rách khi y thực hiện xong cổ tay thứ hai nhưng y đã cố gắng chịu đựng nỗi đau vì đã thấy trước sự tự do của mình.
Trong khi cắt sợi dây khỏi mắt cá chân, tâm trí y hoang mang tự hỏi tại sao âm thanh của chiếc bình vỡ lại không thu hút được tên không tặc.
Đây có phải là phòng cách âm hay có lẽ nhà bếp ở quá xa.
Y nhanh chóng nhận được câu trả lời thì một tiếng bam lớn đập vào cửa.
Giật mình, y nhanh chóng cắt sợi dây khỏi mắt cá chân đầu tiên và nhanh chóng bắt đầu làm việc với mắt cá chân cuối cùng.
Y phải tự bảo vệ mình nếu không mọi chuyện sẽ không có kết thúc tốt đẹp với y.
Âm thanh bam thứ hai tiếp theo còn gay gắt hơn âm thanh đầu tiên nhưng lần này cánh cửa nứt ra và cơ thể bầm dập của Đảo Tự bay vào phòng.
Ôn Tần Khê da đầu tê dại, trong phòng yên tĩnh đến quỷ dị.
Ngoài cửa nhất định có dã thú, nếu không thì sao gã lại run rẩy sợ hãi, toàn thân nổi da gà.
Sợ bị kéo vào mớ hỗn độn này, y cắt sợi dây cuối cùng để giải thoát hoàn toàn cho mình nhưng trước khi kịp ăn mừng, Đảo Tự đã phát ra một tiếng rên rỉ với vẻ mặt xấu xí.
Đứng im tại chỗ, Ôn Tần Khê nghe thấy tiếng bước chân đều đặn giống như tiếng ủng nặng nề đang thong thả bước vào phòng.
Ưu điểm của thuốc ức chế pheromone của y là y không thể cảm nhận được pheromone alpha cho dù nó có mạnh đến đâu nhưng lần này có điều gì đó khác biệt.
Y có thể cảm nhận được những thay đổi tinh tế trong cơ thể mình như thể có thứ gì đó đang tích cực cố gắng phá vỡ hàng rào bảo vệ của chất ức chế.
Y có thể cảm thấy máu mình nóng lên như thể đang đốt cháy thứ gì đó đang ngăn cản cơ thể y trở thành một omega bình thường.
Giống như một con mèo bị dồn vào chân tường, móng vuốt của Ôn Tần Khê giơ ra chuẩn bị tấn công nhưng y lại phát hiện cơ thể mình yếu đi như thể có thứ gì đó cố tình làm rối loạn hệ thống của mình.
Phải có một lượng pheromone alpha hung hãn tràn ngập không khí, đủ hung ác để làm rung chuyển nền tảng của chất trấn áp khéo léo chưa từng thấy trước đây của y.
Y thề sẽ nhờ giáo sư thiết kế lại chất ức chế omega của họ vì nó có vẻ dễ bị tổn thương trước một số pheromone alpha.
Tiếng bước chân càng ngày càng gần, Ôn Tần Khê chạy ra sau cánh cửa gãy, tay cầm một mảnh sứ vỡ sắc nhọn, chuẩn bị đâm bất cứ con thú nào bước vào phòng.
Jolie muốn cảnh báo y nhưng đây là chuyện giữa hai người nên nó chạy đi như cái bụng vàng.
Tiếng bước chân dừng lại ngay trước mặt Đảo Tự, người vẫn đang nhăn nhó đau đớn trên sàn, tạo cơ hội cho Ôn Tần Khê tấn công và lao ra nhưng ngay khi hắn vung tay đâm vào cổ người đàn ông, cổ tay của y bất ngờ bị bắt lại và dữ dội kéo y vào vòng tay của người đàn ông đó.
Toàn bộ cơ thể y sớm chìm trong hơi ấm dễ chịu của người đàn ông nhưng pheromone alpha từ người này khiến y phát sốt, khiến tình trạng của y trở nên tồi tệ hơn khi chất ức chế pheromone omega đã đạt đến giới hạn.
Toàn thân y đổ mồ hôi lạnh, hai chân khuỵu xuống như một con thú bị dồn vào đường cùng không lối thoát.
Ngay cả khi mọi chuyện không có lợi cho y, y vẫn không ngừng chiến đấu, cố gắng tạo khoảng cách giữa họ nhưng y nhanh chóng bị giữ nguyên bởi một cánh tay khỏe mạnh quấn quanh eo mình.
Ôn Tần Khê kinh hãi, đầu óc run rẩy, người đang ôm y cũng cảm nhận được, liền nói: "Đứng yên một lát, anh chỉ muốn ôm em thôi.
"
Giọng nói và mùi hương quen thuộc đó làm dịu thần kinh của y khi một cảm giác nhẹ nhõm tràn ngập trong y.
Khước Nhiên Triết vùi đầu vào cổ Triệu Hiệp Thư, nỗi lo lắng và giận dữ được xoa dịu bởi tinh chất omega của y.
Hắn đang trên đường đến tọa độ của White Baine thì Tiêu Hoa hoảng sợ liên lạc với hắn để thông báo về sự biến mất của Triệu Hiệp Thư.
Sợ hãi, hắn dùng mọi nguồn lực sẵn có để tìm kiếm hoàng tử mất tích.
Bề ngoài tuy bình tĩnh nhưng tâm trí hắn lại rối bời với một cơn đau quặn thắt trong lòng.
Hắn sẽ làm gì nếu mất đi người đó?
Làm sao hắn có thể hồi phục sau khi mất đi người đặc biệt của mình?
Trong những giây phút suy ngẫm, hắn nhận ra mình thà chết mà không có người đó bên cạnh.
Danh Sách Chương: