Mục lục
Thiên Kiêu Ngạo Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 146

Khi đến vùng trời rừng sâu núi thẳm kia, cầu vồng bỗng nhiên ngừng lại, hóa thành một tấm thảm bay phạm vi chừng hơn một trượng!

Bề mặt thảm bay này khắc dấu trận pháp linh văn dày đặc, tỏa ra ánh sáng lung linh, hệt như có linh hồn, lúc nào cũng đang nuốt vào nhả ra linh khí trời đất, thần kỳ lạ thường.

Thảm bay này rõ ràng là một món linh khí bay thoát hiểm có giá trị cực kỳ quý báu!

Mà lúc này, đang có một nam một nữ đứng ở trên thảm bay.

“Đại công tử, tại sao ngừng lại ở chỗ này?” Cô gái ngờ vực, nàng ta mặc một bộ váy đen, vòng eo mảnh nhỏ, dáng vẻ uyển chuyển yêu kiều, có một gương mặt trái xoan xinh đẹp long lanh, chân mày đen thẳng tắp, đuôi lông mày ở giữa lại mang theo một luồng khí tức sắc bén mạnh mẽ như đao.

Giống một đóa hoa hồng dại có gai, xinh đẹp, lại có gai.

Nếu là có đại nhân vật của thành Đông Lâm ở đây, nhất định có thể nhận ra, nữ nhân này chính là Mộ Vãn Tô được gọi “Hoa Hồng Đen”!

Đồng thời, nàng ta cũng là người phụ trách đệ nhất thương hội “Thạch Đỉnh Trai” của thành Đông Lâm.

Thạch Đỉnh Trai là một trong những thương hội có thể đếm trên đầu ngón tay của vương quốc Tử Diệu, thế lực trải rộng thiên hạ, bên trong lãnh thổ vương quốc Tử Diệu rộng lớn rải rác rất nhiều phân hội, có thể nói là giàu nứt đố đổ vách.

Ông chủ đứng sau Thạch Đỉnh Trai – “Thạch Tài Thần” chính là một nhân vật truyền kỳ của vương quốc, nghe đồn tất cả tài phú hắn có, có thể nói là một con số khổng lồ, ngay cả thành viên hoàng thất quyền lực lớn nhất vương quốc cũng chỉ có thể ao ước.

Mà đóa “Hoa Hồng Đen” Mộ Vãn Tô này có thể trở thành người phụ trách của Thạch Đỉnh Trai thành lập trong thành Đông Lâm, có thể tưởng tượng được cũng không thể là hạng người đơn giản.

Nhưng một người như vậy, bây giờ lại hơi có vẻ ngoan ngoãn đứng ở đó, trong ngôn từ giọng điệu ngầm lộ ra một mùi vị kính trọng đối với người đàn ông bên cạnh.

“Ngươi không nhìn ra sao, hẳn là trước đó không lâu, ở đây từng có một trận đại chiến xảy ra.” Người đàn ông chắp tay quan sát bên dưới.

Dáng người hắn ta ngang tàng cao lớn, hai vai như núi nằm ngang, đường nét gương mặt cương nghị xa cách, đôi mắt hơi mở ra, lơ đãng tràn đầy khí tức nhìn nửa con mắt lờ đờ như vực sâu.

Hắn ta tùy ý đứng ở đó, cho người ta cảm giác bị áp bức như ngưỡng mộ núi cao, lộ ra vẻ vô cùng khiếp sợ.

“Chiến đấu……” Đôi mắt xinh đẹp của Mộ Vãn Tô chăm chú, nhìn kỹ lại, quả nhiên phát hiện ra, một vùng núi rừng bên dưới rõ ràng đã từng chịu đựng sức mạnh tàn phá đáng sợ, vết tích chiến đấu ở khắp nơi trần trụi nhìn thấy mà giật mình.

“Đại công tử thật là tinh mắt!” Mộ Vãn Tô kinh ngạc khen ngợi.

Đối với lời nịnh nọt này, người đàn ông được gọi là đại công tử hoàn toàn không để ý, tự mình nói: “Nếu ta đoán không lầm, là lão Cửu của Tạ gia trong Ô Y Hạn của Đế Đô ra tay rồi, chỉ là đối thủ của hắn lại có chút ý vị sâu xa.”

“Lão Cửu của Tạ gia?”

Trong đầu Mộ Vãn Tô chợt lóe lên ánh sáng, bỗng dưng hiện ra một bóng người phóng khoáng, mặc thanh y ngọc bào, ngự kiếm mà đi.

Nàng ta lập tức giật mình nói: “Chính là Cửu thiếu gia của Tạ gia gần đây danh tiếng vang dội trong vương quốc, được người đời ca tụng là “tiểu kiếm quân”?”

“Ngoại trừ Tạ Ngọc Đường ra, còn người nào có thể thi triển ra “Tung Hoành Kiếm Kinh” này? Bộ kiếm kinh này có lai lịch lớn, nghe đồn chỉ vẻn vẹn là một bài thiếu sót, cũng không hoàn chỉnh, nhưng dù cho như thế, cũng có uy lực đáng sợ kinh động thiên địa, trấn sát quỷ thần.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK