Sau khi Từ Thạc rửa sạch con dao gọt hoa quả, hắn tùy ý đút trở lại túi quần, áo blouse trắng buông xuống che lấp hình dáng của con dao trong quần. Hắn cười: “Anh đang nói cái gì vậy?” Lạc Khải đứng ở cửa, do dự muốn mở miệng lại thôi, hắn cảm giác cực kỳ muốn ói, rồi lại không biết nên phun ra từ đâu. Vừa nãy anh đã nghi ngờ rằng tên người mới này đã bị ô nhiễm rồi.. A, không đúng, đây chẳng phải là tên người mới cấp một sao? ! Chắc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.