Từ Thạc cẩn thận tránh vũng nước, đi về phía tòa nhà trong cơn mưa phùn dày đặc. Trên bầu trời u ám, từ xa một đám mây đen dày đặc lại bồng bềnh trôi đến, dường như mưa sẽ không tạnh mà sẽ không ngừng rơi xuống mà mỗi lúc một nặng hạt hơn. Làn váy bị gió thổi tung, Từ Thạc thu hồi ánh mắt đang lên trời mà cúi đầu nhìn mu bàn tay. Nơi bị vị cha sứ chạm vào vẫn còn hơi nóng, không còn tái nhợt và lạnh lẽo như những bộ phận khác...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.